Mục lục
Rể Ngoan Giá Đáo (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở Thủ đô, anh không có người thân, không có bạn cũ, muốn xây dựng lại nhà họ Lý cũng cần mấy người tâm phúc. Người ở bên phía thành phố Hoà tạm thời không điều động được, ông chủ Hầu này là người có thể dùng được.

Dù sao thì cũng đã có hai cái đuôi vướng víu, nhiều thêm một cái nữa chẳng sao.

Mặt khác, anh đang nghĩ đến một vấn đề. Tại sao Đạm Đài Ngọc lại chọn miếu hoang tại Long Môn Thiên Quan làm điểm dừng chân?

Nghe ông chủ Hầu nói nơi đó có rất nhiều mộ cổ, anh dường như nghĩ đến điều gì đó.

Nếu Đạm Đài Ngọc đang tìm kiếm gì đó, hoặc nơi đó vẫn luôn là cứ điểm bí mật của ông ta, vậy nó chưa chắc chỉ là một tòa miếu hoang.

Lúc ấy, tác dụng mà ông chủ Hầu có thể phát huy ra có lẽ phải lớn hơn Bạch Phương Hưng và Tiêu Minh Hạc rất nhiều.

Thế là anh liền nói: "Được, ông đi theo tôi".

Lời nói của Lý Dục Thần khiến mọi người đều ngạc nhiên, không hiểu vì sao anh lại muốn đáp ứng yêu cầu của ông chủ Hầu.

Ngay cả chính ông chủ Hầu cũng không dám tin, đứng nơi đó sửng sốt hồi lâu mới phản ứng lại, mặt đỏ ửng, hưng phấn đến luống cuống tay chân.

Ông ta nghe rõ cậu Lý nói "Ông đi theo tôi", ý nghĩa là chỉ cần ông ta biểu hiện tốt một chút, về sau rất có có hội sẽ đi theo sau bên người cậu Lý. Ông ta dường như đã nhìn thấy một mảnh tiền đồ tươi sáng đang trải rộng ra trước mắt ông ta, tiền đồ như gấm...

...

Bên trong một tòa miếu hoang sâu trong núi rừng Long Môn Thiên Quan.

Nơi này cách xa khu thắng cảnh, ít người lui tới.

Một con nai bị ném xuống mặt đất miếu hoang, tứ chi nó đã bị bẻ gãy, nằm ở đó kêu rên.

Mặt đất xung quanh loang lổ vết máu, trong góc chất đống rất nhiều xương trắng.

Một người áo đen đi từ bên ngoài tới, trên thân khiêng một cái bao tải to, trong báo có thứ gì đó đang động đậy.

Người kia ném bao tải xuống đất, mở ra. Bên trong tải chứa hai cô gái trẻ tuổi, tầm hơn hai mươi tuổi, dáng vẻ xinh xắn, nhưng trong mắt bọn họ tràn ngập hoảng sợ, sắc mặt tái nhợt đi vì sợ hãi.

Người áo đen điểm nhẹ hai lần trên người các cô.

Hai cô gái ưm a ra tiếng, trong cổ họng có thể phát ra âm thanh, bọn họ lập tức kêu to: "Cứu với! Cứu tôi với!..."

Người áo đen cười hì hì nhìn các cô, dường như đang thưởng thức một bức tranh.

"Kêu to lên, kêu to nữa lên, tôi rất thích nghe âm thanh của các cô, vừa nghe liền khiến người ta hưng phấn, hahaha!"

Cô gái vô cùng sợ hãi, một người trong đó cầu xin: "Cầu xin ông, thả chúng tôi ra đi!"

Một người khác nói: "Trong nhà tôi có tiền, ông thả chúng tôi ra đi, tôi bảo bố mẹ tôi cho ông tiền!"

Người áo đen không nói lời nào, quay người đi đến trước con nai trên mặt đất. Người đó ngồi xổm xuống, dùng hai cánh tay mạnh mẽ vặn đầu con nai xuống.

Máu tươi phun ra, bắn tung tóe khắp người áo đen.

Nhưng người kia dường như rất hưng phấn, chôn đầu xuống cần cổ gãy lìa của con nai, hút máu.

Cảnh tượng này khiến hai cô gái cực kỳ sợ hãi, ngay cả cứu mạng cũng không dám hô nữa.

Sau một lúc lâu, người áo đen ngẩng đầu lên, thỏa mãn ợ một tiếng, như thể một con sâu rượu được uống no rượu.

Người áo đen quay đầu lại, nở nụ cười với hai cô gái.

Khuôn mặt người kia đầy máu me, trông chẳng khác gì quỷ đói. Mà cơ thể con nai trong tay người đó đã bị hút rỗng, chỉ còn có một tấm da, bao vây lấy bộ xương.

Hai cô gái bị dọa đến run lẩy bẩy.

Các cô hối hận vô cùng, họ không nên rời khỏi tuyến đường du lịch, đi về phía núi sâu không người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK