Mục lục
Rể Ngoan Giá Đáo (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đương nhiên những người khác cũng nhìn thấy điều này.

Lưu Vinh Thành dường nhìn thấy cơ hội, nói: “Ông Viên, đấu với họ, nếu cần vốn, ông cứ việc lên tiếng, tập đoàn Vinh Thành tôi không có gì khác, chỉ có dòng tiền dồi dào!”

Lưu Vinh Thành không phải bốc phét, là hộ mới nổi đệ nhất Nam Giang, ông ta chỉ có tiền!

Lúc này Viên Thọ Sơn cũng không khoe mẽ như vừa nãy, mỉm cười với Lưu Vinh Thành: “Chủ tịch Lưu khẳng khái, Viên mỗ nghi nhớ trong lòng. Nhưng thế gia phía Bắc nhỏ bé, tôi cũng chẳng coi ra gì. Họ đã liên hiệp lại với nhau, cũng tránh cho tôi phí sức, vừa hay, tôi nhân cơ hội này, san bằng thành phố Hoà!”

Lúc như này, lời nói càng bá đạo, càng có thể lôi kéo lòng người.

Lưu Vinh Thành vội nói: “Ôi, ông Viên, vậy thì cả thành phố Hoà chẳng phải là của ông rồi sao? Đến lúc đó, ông không được quên chúng tôi đấy!”

Phạm Huệ Hoa cũng nói: “Đúng thế, ông Viên, chỉ cần ông lên tiếng, chúng tôi chắc chắn xung phong trận mạc nguy hiểm, không oán một lời!”

Những người khác cũng đều bày tỏ thái độ, định chia một miếng bánh ngon thành phố Hoà.

Viên Thọ Sơn chính là muốn hiệu quả này.

Ông ta cười lạnh lùng, nhìn năm gia tộc lớn đã kết minh phía đối diện.

Lúc này, Lý Dục Thần cũng vừa hay nhìn về phía bên này.

Trong lòng Viên Thọ Sơn khẽ chấn động, mới nghĩ ra, sao năm nhà này lại kết minh? Chắc chắn là vì Lý Dục Thần. Nhưng người thanh niên này đã sử dụng chiêu gì, khiến năm nhà bỏ qua xích mích trước đây, liên hiệp lại?

Dựa vào võ lực? Viên Thọ Sơn lắc đầu. Không thực tế. Nhà mình cũng có tông sư đứng sau, nhưng ở Tiền Đường, cũng chỉ có thể đứng thứ ba. Trừ phi cậu ta là thần tiên.

Nghĩ đến những chuyện trước đây, đặc biệt là Viên Thế Kiệt, cháu trai của mình, một đứa trẻ thông minh lại biến thành kẻ ngốc, trong lòng Viên Thọ Sơn nổi lên thù hận vô biên.

Hừ, năm nhà liên hiệp phải không, vậy thì tôi diệt hết các người!

Lúc này, bỗng nghe có người nói: “Mọi người nhìn xem, có thuyền đến!”

Mọi người quay đầu nhìn qua, chỉ thấy một chiếc thuyền chậm rãi đi đến, đến gần thủy tạ.

Thấp thoáng nhìn thấy một người phụ nữ đứng trên đầu thuyền.

Sau khi chiếc thuyền đỗ lại ổn định, dưới sự bảo vệ của vệ sĩ, người phụ nữ xuống thuyền, đi lên thảm đỏ.

Người phụ nữ mặc một chiếc váy lông chim thiên nga màu đen, mái tóc thả bay bay, rạng rỡ sáng ngời, đặc biệt là mỗi bước di chuyển, đều toát lên khí chất khoan thai.

Bà ta chậm rãi đi đến, giống như minh tinh nổi tiếng đi trên thảm đỏ, thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.

Ban đầu, mọi người còn nghĩ là minh tinh nào đó của ban tổ chức mời đến.

Nhưng rất nhanh có người nhận ra, đó là Tiêu Thập Nương của nhà họ Tiêu thành phố Tuyên.

“Sao Tiêu Thập Nương lại đến đây?”

“Chẳng lẽ nhà họ Tiêu thành phố Tuyên cũng nhận được thiệp mời?”

“Nhà họ Lâm này cũng thật suy nghĩ hão huyền, ngay cả nhà họ Tiêu thành phố Tuyên cũng mời đến!”

“Phải nói rõ sự thực cho bà ta, tránh để bà ta không biết rõ tình hình, chốc nữa bị nhà họ Lâm lừa đấy”.

“Đúng đúng, ai đi nói với bà ta?”

Lưu Vinh Thành lặng lẽ nói vài câu bên tai con gái Lưu Hiểu Tinh.

Lưu Hiểu Tinh gật đầu, rồi liền đi lên.

Vốn dĩ Phạm Huệ Hoa cũng muốn để con gái Phạm Duyệt Khanh đi nói, dù sao đối phương là phụ nữ, nếu không, ông ta cũng đích thân đi. Nhưng Lưu Hiểu Tinh đã giành trước một bước, có chút không vui, những cũng không còn cách nào. Luận thực lực, hộ mới nổi Lưu Vinh Thành này thực sự có tiền, luận dung mạo, Lưu Hiểu Tinh xuất chúng hơn con gái mình, đặc biệt là cả bộ váy kim cương, quá nổi bật.

Lưu Hiểu Tinh lên đón Tiêu Thập Nương, đon đả nói: “Chị Tiêu, chị còn nhận ra tôi không?”

Tiêu Thập Nương nhìn cô ta mấy cái, áy náy nói: “Xin lỗi, cô là…”


“Tôi là Lưu Hiểu Tinh, bố tôi là Lưu Vinh Thành, chúng ta từng đến thành phố Tuyên, còn cùng chị ăn bữa cơm”, Lưu Hiểu Tinh nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK