Mục lục
Rể Ngoan Giá Đáo (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cờ U Minh Quỷ đón gió mở rộng ra, hóa thành một tấm màn lớn chắn trên đỉnh đầu nó.

Ấn Phiên Sơn nện xuống mặt cờ, như thể núi lớn rơi xuống biển, đập ra dòng nước đen khắp không trung.

Quỷ Vương bị nện đến khuỵu người xuống, nhưng mặt cờ vẫn vững vàng nâng ấn Phiên Sơn.

Nhưng đúng lúc này, chỉ nghe một tiếng phụt, kiếm Huyền Minh trong tay Lý Dục Thần giơ lên cao, một cánh tay của Quỷ Vương rơi xuống đất.

Quỷ Vương cúi đầu xuống, không thể tin nổi nhìn cánh tay mình.

Tiếp đó nó giận dữ, rít lên một tiếng.

Cùng lúc đó, kiếm Huyền Minh của Lý Dục Thần đã đổi hướng, mang theo sát ý vô tận, chém về phía cổ Quỷ Vương.

Anh dùng hết toàn bộ sức lực chém ra một kiếm này, mang theo dấu vết của Thiên Ma ở trong lòng, không chỉ dùng hết pháp lực của bản thân, mà luồng sức mạnh ngủ say trong huyết mạch kia cũng thức dậy.

Không biết do sau khi chết không có linh hồn chống đỡ nên ngu xuẩn hơn, hay do nỗi phẫn nộ điên cuồng sau khi bị chặt đứt cánh tay, Quỷ Vương không hề tránh một kiếm vô cùng mạnh mẽ này.

Nó vung tay lên, cờ U Minh Quỷ quấn lấy ấn Phiên Sơn, đập về phía Lý Dục Thần.

Lần này nó đá vấn đề nan giải lại cho Lý Dục Thần.

Muốn tránh thoát một kích này, anh bắt buộc phải thu kiếm. Mà một khi thu kiếm lại, sẽ rất khó để tìm lại được một cơ hội tốt như vậy.

Hơn nữa, trong đại điện lan tràn đầy tử khí, chẳng mấy chốc nó sẽ bao trùm cả góc hẻo lánh mà ba người kia đang tránh né, tiếp tục đánh nhau, đại khái ba người đó sẽ phải chết.

Mặt khác, Thiên Đô lệnh bên ngoài đã mất khống chế, dương khí và linh khí bên trong không khí mới mẻ chảy từ trên hang động xuống sẽ khiến hàng vạn hàng nghìn âm linh xông ra ngoài, xử lý chậm trễ sẽ làm cho bách tính trong phạm vi trăm dặm gặp nạn.

Lý Dục Thần cắn chặt răng, liều mạng gắng gượng nhận một kích này, không hề thu kiếm.

Trong lồng ngực dâng lên một luồng huyết khí thấy chết không sờn, huyết khí này khiến luồng sức mạnh trong huyết mạch anh một lần nữa dâng lên.

Kiếm Huyền Minh phóng ra ánh sáng màu đen.

Lưỡi kiếm màu đen chém vào cổ của Quỷ Vương, tử khí phun ra ngoài, lại gần như biến mất hết trong ánh sáng đen Huyền Minh.

Tiếp đó, một tiếng ầm thật lớn vang lên, lá cờ cuốn quanh ấn Phiên Sơn đập vào ngực Lý Dục Thần.

Lý Dục Thần phun ra một ngụm máu tươi, cả người bay ngược ra ngoài, ầm ầm đâm sầm vào vách đá.

Cùng lúc đó, kiếm Huyền Minh rơi leng keng trên mặt đất.

Đồng thời, đầu lâu của Quỷ Vương cũng rơi xuống đất cùng với kiếm Huyền Minh.

Mây đen khắp đại điện thong thả thu hẹp lại, tất cả bị cờ U Minh Quỷ thu về, trong đại điện khôi phục ánh đèn u ám của trường minh đăng.

Thân thể của Quỷ Vương còn đứng nguyên tại chỗ, mặc dù đã mất đầu, nhưng vẫn có vẻ rất cao lớn.

Nó hình như không cam lòng cứ thế bị giết chết, quật cường bước lên trước một bước.

Nhưng ma khí Huyền Minh lưu lại tại cần cổ đứt gãy bắt đầu ăn mòn thi thể của nó. Thân thể của nó nhanh chóng ầm ầm đổ sụp, cùng cái đầu lâu bên cạnh hóa thành một nắm bụi đen.

Trong phòng còn có rất nhiều quỷ cương thi, Quỷ Vương vừa chết, chúng như thể mất đi chúa tể, mờ mịt đứng yên.

Bạch Phương Hưng và Tiêu Minh Hạc lao ra từ trong góc, thẳng đến chỗ Lý Dục Thần.

Ông chủ Hầu chạy chậm hơn, lập tức bị bọn họ bỏ xa.

Lúc đi ngang qua bên cạnh một con cương thi, ông ta không cẩn thận đụng phải nó.


Cương thi kia liền ầm ầm ngã xuống đất, hất lên một đống bụi loạn, sặc đến ông chủ Hầu liên tục ho khan.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK