Mỹ nữ cảnh sát sửng sốt, sau đó chậm rãi mở to mắt, chỉ thấy Mạc Phàm đứng trước người cô, khí tức khiến cô sởn gai ốc đã biến mất không thấy, đôi mắt đánh giá bóng lưng không tính là rộng lớn của Mạc Phàm.
Cô vốn tưởng rằng sẽ bị giết chết, ai biết được người ta cứu rồi.
Mạc Phàm vừa xuất hiện, người đàn ông gầy khô, mỹ nữ mặc trang phục công sở và mấy đại hán ở trong đám người nhíu mày, dừng bước lại, ánh mắt bất thiện nhìn Mạc Phàm.
- Tiểu tử, cậu là ai, vì sao lại phá hỏng chuyện tốt của tôi?
- Chuyện tốt, ông bảo những đứa bé này vận chuyển ma túy đến thủ đô giúp ông, là muốn làm chuyện tốt gì?
Mạc Phàm không đáp hỏi ngược lại.
Hành động của đám người này có thể lừa gạt những người khác, nhưng lừa gạt được ánh mắt hắn sao.
Đám người này nói mang đứa bé tới thủ đô tham gia huấn luyện, thực ra trong cơ thể mỗi đứa bé có ma túy sáp.
Sở dĩ đứa bé kia sùi bọt mép, hôn mê bất tỉnh là vì ma túy sáp vỡ gây ra.
- Ma túy?
ổVẻ mặt nữ cảnh sát khẽ đổi.
Đúng là như cô nghĩ, ngay từ đầu cô đã hoài nghi không phải đám người này mang đứa bé tới thủ đô tham gia huấn luyện, mà vận chuyển ma túy.
- Đúng là đáng ghét.
Đám người này vận chuyển ma túy đến thủ đô đã vô cùng đáng ghét, vậy mà còn dùng đứa bé vận chuyển ma túy, đúng là mất sạch nhân tính.
- Tiểu tử, cậu biết quá nhiều, cậu có biết, người biết quá nhiều đều đoản mệnh hay không.
Người đàn ông gầy khô nhướn mày, vô cùng bình tĩnh nói.
Bọn họ làm ngành này rất nhiều lần, không phải chưa từng gặp tình huống bị người ta phát hiện, sớm đã quen rồi.
- Đoản mệnh?
Mạc Phàm cười khẽ, không để những lời đó vào tai.
- Các ông gọi là Quỷ Độc đúng không?
Mạc Phàm hỏi tiếp.
Đám người này khiến hắn nhớ tới một chuyện, thủ đô xuất hiện một đám người vận chuyển ma túy qua đứa bé.
Đám người này bị một nữ cảnh sát phát hiện ở nhà ga thủ đô, đám người này giết nữ cảnh sát đó, sau đó nhanh chóng rời đi, dù thế nào cũng không tìm thấy.
Tất cả mọi người ở đây đều không nhớ lúc đó xảy ra chuyện gì, chỉ nhớ hình như có đứa bé ngã xuống đất ngất đi.
Cảnh sát điều tra toàn khu vực, cuối cùng tìm được thi thể mấy đứa bé kia trong nhà xưởng bỏ hoang, tất cả đứa bé đều bị mổ bụng lấy ma túy từ trong ra.
Không chỉ như vậy, đám người này còn để lại hai chữ ở bên cạnh: Quỷ Độc.
Thời gian xảy ra chuyện này ở gần đây, lúc ấy dẫn tới chấn động rất lớn, hắn ở Giang Nam đều biết.
Xem ra Quỷ Độc là đám người này.
- Tiểu tử, vậy mà cậu biết Quỷ Độc chúng tôi?
Người đàn ông gầy khô lộ vẻ bất ngờ, cười nói, dáng vẻ không sợ hãi.
- Quỷ Si và Quỷ Mị trên người ông lấy từ đâu vậy?
Mạc Phàm không đáp, hỏi ngược lại.
Kiếp trước, sau khi vụ án đẫm máu này xảy ra, rất nhiều người đều suy đoán đám người Quỷ Độc rời khỏi nhà ga như thế nào, nhưng không ai nhớ lúc đó xảy ra chuyện gì.
Đoán tới đoán lui, không có một kết quả.
Hiện giờ chuyện này xảy ra ở dưới mí mắt hắn, nếu hắn không biết nguyên nhân vậy thì không xứng được gọi là y tiên bất tử.
Sở dĩ người đàn ông gầy khô có thể khiến những người này quên chuyện đã xảy ra, là vì ông ta thông qua Quỷ Mị và Quỷ Si dùng quỷ thuật mê hoặc những người khác.
Trên người nữ cảnh sát có pháp khí chặn quỷ thuật, nhưng vì vậy cô và những đứa bé kia đều mất đi tính mạng.
Kiếp trước, nữ cảnh sát và những đứa bé này đều chết oan chết uổng.
Bây giờ có hắn ở đây, nữ cảnh sát và những đứa bé kia đều không thành vấn đề.
Hắn tạo pháp ấn bắn về phía đứa bé sùi bọt mép, khói đen bay từ người đứa bé ra, sắc mặt đứa bé nhanh chóng khôi phục bình thường.
Mạc Phàm mới mở miệng, sắc mặt người đàn ông gầy khô và mỹ nữ mặc trang phục công sở đều thay đổi.
Chỉ có hai bọn họ biết Quỷ Mị và Quỷ Si, những người khác chỉ cho rằng là thuật pháp của Hoàng đại sư.
- Tiểu tử, cậu là đệ tử của gia tộc nào?
Người đàn ông gầy khô lộ ra vẻ lạnh lẽo.
Ông ta không phải Quỷ Tu thông thường, mà thông qua phương pháp xua quỷ, khống chế linh quỷ.
Mạc Phàm chỉ nhìn thoáng qua đã nhìn ra, người thanh niên này không đơn giản, chắc chắn là thanh niên thế gia nổi tiếng.
- Tôi sao?
Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười khẽ.
Nếu nói tên của hắn, chưa chắc đám người này sẽ biết, nếu biết không biết bọn họ sẽ có dáng vẻ gì.
- Ông còn chưa có tư cách hỏi tôi, trả lời tôi, Quỷ Mị và Quỷ Si từ đâu tới.
Mạc Phàm trầm giọng nói.
Người đàn ông gầy khô chỉ là tu sĩ Tiên Thiên sơ kỳ, Tiểu Vũ cũng có thể đối phó ông ta dễ dàng, càng không nói đến hắn.
Ở trong mắt hắn, người đàn ông này không khác con kiến, vậy mà còn dám hỏi hắn.
Nếu không phải muốn biết tung tích của Quỷ Mị và Quỷ Si, hoàn thiện Thiên Hỏa Đại Trận, dựa vào việc làm của những người này, hắn đã giết sạch bọn họ.
Chỉ là gặp được người khống chế Quỷ Mị và Quỷ Si ở thủ đô, thực sự khiến hắn hơi bất ngờ, nếu có thể tìm được cửa vào quỷ vực từ bọn họ, sẽ giảm bớt không ít phiền phức cho hắn.
- Tiểu nhà, người lớn trong nhà không dạy cậu, khi nói chuyện với người lớn phải khách sáo một chút à?
Sắc mặt người đàn ông trung niên khó coi, tức giận nói.
Một tên nhóc, đệ tử thế gia thì thế nào, dám nói chuyện với ông ta như vậy, không phải ông ta không giết được.
- Thôi, ông không nói thì để tôi tự làm.
Mạc Phàm lắc đầu nói.
Hắn chẳng muốn nói thêm lời vô nghĩa với người này, nếu không nói, vậy thì Sưu Hồn.
Hắn vừa định ra tay, nữ cảnh sát ở sau hắn vội vàng ngăn cản.
- Cậu muốn làm gì, cậu không phải cảnh sát, giao bọn họ cho tôi là được rồi.
Nữ cảnh sát nói.
Mạc Phàm không có quyền thi hành pháp luật, nếu Mạc Phàm dám ra tay, cô chỉ có thể đưa Mạc Phàm đi.
Nói xong cô ném còng tay về phía người đàn ông trung niên, chĩa súng về phía hai người.
- Các người không được nhúc nhích, tự mình đeo còng tay, nếu không tôi thật sự sẽ nổ súng.
Khi nói chuyện, cô thông báo với những cảnh sát khác qua bộ đàm.
Mạc Phàm nhíu mày, lắc đầu, có nữ cảnh sát ở bên cạnh đúng là…
Người đàn ông trung niên và mỹ nữ mặc trang phục công sở nhìn nhau cười, nữ cảnh sát này không làm gì, bọn họ còn có chút phiền phức.
Bây giờ nữ cảnh sát này xen chân vào, trái lại bọn họ dễ làm rồi.
- Các người bắt nữ cảnh sát này, chúng tôi đi trước.
Người đàn ông gầy khô cười nham hiểm, vẫy tay, đại hán áo đen ở xung quanh đi ra, đi về phía nữ cảnh sát.
Những người đứng trong nhà ga bị người đàn ông gầy khô khống chế, tựa như tượng gỗ tự động đi tới chỗ ông ta và mỹ nữ mặc trang phục công sở, rất nhanh bao vây bọn họ và những đứa bé ở bên trong.
- Cô cứ việc tranh giành đi, chúng ta đi trước đây.
Người đàn ông gầy khô liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, đắc ý nói.
Nhiều người bình thường như vậy, ông ta không tin bọn họ dám ra tay.
Vẻ mặt nữ cảnh sát sửng sốt, sắc mặt lập tức khó coi, đúng là cô nghĩ quá đơn giản, nhiều người như vậy, bắt thế nào đây.
- Không được nhúc nhích!
Nữ cảnh sát thấy bọn họ rời đi, cầm súng chỉ trái chỉ phải, có chút luống cuống tay chân nói.
Mạc Phàm lắc đầu cười khẽ.
- Còn muốn chạy, đâu dễ như vậy?