Mục lục
Thần y trọng sinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thần Thuật được xưng là thần ngôn, không phải là pháp thuật, ma pháp bình thường, cũng không phải là những lời nói đơn giản, mà không cần kết ấn cũng không cần vịnh xướng có thể đạt được lực lượng cường đại thông qua những lời nói đơn giản.

Nói một cách đơn giản là ngôn tùy pháp hành!

Ở phương Đông, chỉ có một số tu sĩ đại đạo lĩnh ngộ đủ mới có thể làm được.

Ở phương Tây, chỉ có thần linh mới làm được.

Dù sao pháp thuật này không phải tiểu pháp thuật bình thường, mà là pháp thuật tuyệt đối.

Nhưng nghe nói một số mục sư trải qua khổ tu có được cơ hội thần linh ban ân, cũng có thể sử dụng thần thuật.

Nhưng đây chỉ là nghe nói, phần lớn người tự xưng nắm giữ Thần Thuật đều thông qua pháp khí, hay những phương pháp khác làm ra biểu hiện giả của ngôn tùy pháp hành.

Bởi vì nắm giữ bất luận Thần Thuật nào, đều là sủng nhi của thần, ở Thần Điện có được địa vị chí cao vô thượng.

Cho nên gần như không có người nắm giữ Thần Thuật chân chính.

Thứ mà điện chủ Thần Điện sử dụng, tuyệt đối là Thần Thuật trong truyền thuyết.

Thần Thuật là cùng cấp bậc với Thần Thông, Thần Kỹ, Thần Thể, điện chủ Thần Điện sử dụng liên tục 6 Thần Thuật, đủ để đối phó Thần Thể của Mạc Phàm rồi.

- Xem lần này Mạc Phàm có chết không?

Một quan quân Châu Âu đập bàn cười nói.

Những người khác cũng hơi nhếch miệng, thở phào nhẹ nhõm.

- Điện chủ Thần Điện, quả thật không hổ là điện chủ, lần này chúng ta thắng rồi.

Bên cạnh đám người Thanh Bang, Oda Juntoku cười đắc ý nói.

Thần Thuật có được thần lực tuyệt đối không thể làm trái, cho dù Thần Thể cũng không thể chống cự, Mạc Phàm có đường chống cự sao?

- Quả thật Mạc Phàm sẽ thua.

Thanh Long nói, trái tim treo cao cũng buông lỏng xuống.

Thanh Bang kết thù oán với Mạc Phàm sâu nhất, lần này bọn họ đã dốc hết toàn lực lượng, nếu lần này cũng bị đánh bại, Thanh Bang bọn họ hoàn toàn xong đời rồi.

Nhưng xem ra một màn như vậy sẽ không xảy ra.

Điện chủ Thần Điện cảm nhận được khí tức trên người Mạc Phàm suy yếu, vẫn không dừng lại.

- Thần nói, phàm là người đứng đối diện thần, đều phải biến mất!

- Cho nên…

Điện chủ Thần Điện dừng lại một lát, một tay vươn ra không gian, một bản thần điển mạ vàng xuất hiện trong tay ông ta.

Thần điển không có ai lật xem, tự động mở ra trang thứ bảy, điện chủ Thần Điện cũng mở miệng lần nữa.

- Cho nên Mạc Phàm người Hoa Hạ, tôi nhân danh thần ban thưởng cho cậu, hủy diệt!

Ông ta vừa nói xong, một đạo bạch quang thánh khiết bay từ trong thần điển ra, bay về phía Mạc Phàm.

Hào quang trên Ma Văn ở sân tỏa ra ánh sáng vô cùng chói mắt, lực lượng kinh thiên động địa lại xuất hiện, trong chớp mắt đã tới cực hạn, giống như chỉ cần thêm chút nữa sẽ khiến không gian nổ tung.

Theo đạo bạch quang bay về phía Mạc Phàm, bốn Thẩm Phán Chi Kiếm trong tay bốn thiên sứ cũng như sao băng rơi xuống, mang theo ngọn lửa đốt sáng tâm hồn con người và tiếng xé gió khủng bố lao về phía Mạc Phàm.

Rõ ràng chỉ là bốn kiếm, nhưng giống như có thể chém nát núi, bổ biển, hủy diệt toàn bộ mọi thứ.

Dưới bốn kiếm, thân thể gần 20 thước của Mạc Phàm lại nhỏ đi, chỉ còn lại gần 10 thước.

Hắn khẽ nâng mí mắt nhìn điện chủ Thần Điện, trong mắt lộ ra chút dị sắc.

- Sáng Thế Thất Thuật của Thiên Sứ Nhất Tộc sao?

Sáng Thế Thất Thuật là Thiên Sứ Nhất Tộc lấy bảy câu của thần Sáng Thế làm dẫn, dung nhập quy luật vào bên trong sáng tạo ra pháp thuật cường đại.

Trong thất thuật có ba loại chúc phúc, ba loại suy yếu, một loại hủy diệt, có thể giết chết đối phương ngay lập tức, là một loại pháp thuật vô cùng phiền phức.

- Mạc Phàm, cậu biết nhiều thật, xem ra cậu là trích tiên thật.

Điện chủ Thần Điện lạnh nhạt nói.

Sáng Thế Thất Thuật cho dù là điện chủ các thế hệ cũng không phải đều biết, vậy mà Mạc Phàm lại biết, chắc chắn cậu ta là trích tiên Thượng giới ở phương Đông.

Điện chủ Thần Điện vừa nói những lời này, không ít người nhướn mày, ánh mắt nhìn Mạc Phàm vô cùng kỳ lạ.

- Trích tiên, Mạc Phàm thật sự là trích tiên sao?

Lúc trước có không ít người hoài nghi Mạc Phàm là trích tiên, dù sao đa số trích tiên đều có đặc tính tương đồng, trước thời điểm nào đó không khác gì người thường, nhưng qua thời điểm này, sẽ biểu hiện ra thiên phú tu luyện và kiến thức khác hẳn người thường.

Người khác tu luyện một trăm năm, nhưng trích tiên chỉ cần một năm.

Hiện giờ những lời này thốt ra từ miệng điện chủ Thần Điện, có khả năng hoài nghi này là thật rồi.

- Trích tiên thì thế nào, không phải đều chết cả sao?

Có người lông mày giãn ra, cười mỉa nói.

Dù sao trích tiên không phải tiên, đều chết dưới Sáng Thế Thất Thuật, vốn dĩ không có gì phải sợ.

- Trích tiên?

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười khinh thường.

Thân là y tiên, tất nhiên hắn biết cái gì là trích tiên.

Ở Tu Chân giới, trích tiên không phải là người phạm sai lầm bị đánh vào luân hồi chuyển thế lần nữa.

Mà là một tu sĩ chịu thương nặng đến tình cảnh không thể không buông thân thể mình, hơn nữa linh hồn tu sĩ này không thể chịu được linh khí ở Tu Chân giới, không thể không đánh nhốt linh hồn vào trong hạt giống sinh mệnh, đưa đến một thế giới cấp thấp.

Hạt giống sinh mệnh này đến Hạ giới, sẽ tự lựa chọn một vật dẫn mới thích hợp, đợi hạt giống sinh mệnh này trưởng thành sẽ khôi phục trí nhớ ở Tu Chân giới, người như vậy là trích tiên.

Hắn có rất nhiều điểm tương tự với trích tiên, nhưng rõ ràng là khác biệt rất lớn với trích tiên.

- Ông rất coi trọng kiến thức của ông nhỉ, tôi cao cấp hơn trích tiên đó.

Mạc Phàm cười nói.

Điện chủ Thần Điện nhíu mày, trong mắt chớp lóe sắc bén.

- Cho dù cậu là ai, hôm nay cậu đều phải trở thành tế phẩm ở đây.

Ông ta vung tay lên nói.

- Thần Chi Tỏa!

Giọng nói vừa vang lên, những vùng đất ven sân có từng sợi tỏa liên màu vàng bay ra.

Mỗi tỏa liên này đều có kích thước như cây vài chục năm, như linh xà tự động quấn lấy tay chân Mạc Phàm.

Chỉ trong chớp mắt đã quấn toàn thân Mạc Phàm, kiếm ngọn lửa trên bầu trời cũng đã đến đỉnh đầu Mạc Phàm, bay phấp phới, nhanh chóng hạ xuống.

- Tế phẩm? Nếu ông thật sự là đại thiên sứ, dùng Sáng Thế Thất Thuật còn có thể lấy đi chút máu của tôi làm tế phẩm, nhưng rõ ràng là ông còn chưa đến mức đó.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Nếu là đại thiên sứ chân chính dùng Sáng Thế Thất Thuật, vốn dĩ không dùng thất thuật, có lẽ chỉ cần một chúc phúc tinh lọc, có thể tinh lọc cơ thể hắn không còn một mảnh, một chúc phúc suy yếu, có thể khiến tu vi của hắn mất hết, một chúc phúc giải trừ, có thể khiến pháp khí trên người hắn đều giải trừ hết.

Điện chủ Thần Điện này vốn có bốn cái cánh, hai cái trong đó không phải của ông ta, nếu đoạt cánh của người khác dính lên người mình mà gọi là đại thiên sứ, vậy chắc chắn đại thiên sứ không biết điện chủ Thần Điện.

Đương nhiên đến mức này, cũng đủ để khiến điện chủ Thần Điện kiêu ngạo cả đời rồi.

Nhưng còn kém xa mới đủ đối phó hắn.

- Chưa tới phút cuối chưa thôi, hủy diệt cho tôi!

Điện chủ Thần Điện lạnh lùng nói.

Bỗng nhiên bốn thanh cự kiếm ngọn lửa dài ra, chém về phía Mạc Phàm, khí tức chôn vùi khiến không ít người tâm kinh đảm hàn.

Mạc Phàm cười nhạt, mắt nheo lại.

- Ông cho rằng chỉ có mình ông sử dụng được Thần Thuật sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK