Ba người nhìn cự thạch đầy trời, trên mặt đều là vẻ nghiêm trọng.
Nhiều cự thạch như vậy, bọn họ hủy diệt một phần không có vấn đề gì, nhưng nhiều cự thạch như vậy, chắc chắn bọn họ không thể đỡ được hết.
Đúng lúc này, Quỷ Thần Tử nhíu mày, nhìn phía sau Mạc Phàm.
- Hỗn Độn, ông còn không định ra tay à?
- Hửm?
Mạc Phàm nhướn mày, nghiêng đầu nhìn theo phương hướng Quỷ Thần Tử nhìn, lông mày nhíu lại.
Ở sau lưng hắn, một người đàn ông cao gầy lăng không đi tới.
Người đàn ông này nhìn khoảng hơn 30 tuổi, mặc áo bào trắng, mái tóc dài như thác nước màu đen xõa tung sau lưng, đôi mắt bão kinh thương tang không có một chút tình cảm, gương mặt như đao chém gọt lộ ra hơi thở cao quý, lạnh lùng.
Người này không phải là ai khác, đúng là Hỗn Độn Long Tổ người ép Mạc Phàm cúi đầu, lại bị Mạc Phàm phong ấn.
Hôm nay ông ta cầm một thanh kiếm cổ hoa văn hình rồng, mỗi bước đi trong không trung như có không khí tự động tới chân ông ta, giống như được Hỗn Độn giẫm dưới chân là vinh hạnh vô cùng to lớn.
Lúc Mạc Phàm nhìn Hỗn Độn, Hỗn Độn cũng đang nhìn hắn.
- Mạc Phàm, chúng ta lại gặp mặt, cậu đã chuẩn bị xong bị giết chết chưa?
Ông ta đường đường là Hỗn Độn, người cầm quyền của Long Tổ, cũng là người mạnh nhất, vậy mà không thể khiến thuộc hạ của mình cúi đầu, còn bị thuộc hạ của mình phong ấn một thời gian, chuyện này khiến Long Tổ mất hết mặt mũi ở Sơn Ngoại Sơn.
Nếu không phải Long Tổ có một số việc phải xử lý, chắc chắn ông ta đã sớm tới Giang Nam, giải quyết Mạc Phàm rồi.
Khi nói chuyện, ánh mắt ông ta phát lạnh, long văn cổ kiếm trong tay ông ta chém ra.
- Càn Khôn Liệt!
Kiếm khí trong Long Văn Cổ Kiếm trong tay ông ta rẽ nguyệt bay ra, chém về phía cự thạch ở phía xa.
Đạo kiếm khí này vừa chém ra, mỗi lần tới trước sẽ to lên gấp đôi.
Khi đến trước những cự thạch này, đạo kiếm khí đã khoảng chừng cây số, giống như một thanh thiên kiếm vô cùng chói mắt trong không trung, như muốn chém bầu trời ra thành hai nửa.
Đạo kiếm khí khổng lồ này tới trước cự thạch, trực tiếp quét qua những cự thạch kia.
Không đợi những cự thạch này rơi xuống đất, kiếm khí đã quét qua, chém ở bầu trời phía xa.
“Rầm!” Một tiếng, bầu trời chấn động dữ dội, trên bầu trời có một khe hở rộng bị kiếm khí chém ra.
Ngay sau đó.
Trên cự thạch xuất hiện he hở như mạng nhện, khắp nơi đều là cự thạch.
“Rầm rầm…” Âm thanh kinh thiên động địa vang lên, trên bầu trời giống như có vạn pháo hoa nổ tung.
Tiếng nổ mạnh rất lâu mới dừng lại, cự thạch trong vòng cây số đều bị nổ tung, hóa thành bột phấn rơi xuống đất, tiêu tán theo gió, không thương tổn đến đám Quỷ Thần Tử chút nào.
Ở nơi xa, không ít người nhìn cự thạch tiêu tán trong không trung, vẻ mặt lập tức mờ mịt.
- Sao lại thế này, có cao thủ đến đây à?
Có người ngạc nhiên hỏi.
Nhiều cự thạch trong vòng cây số như thế, có thể đắp được một ngọn núi nhỏ, cho dù sử dụng tất cả vũ khí cùng lúc, cũng không thể phá hủy được nhiều cự thạch như vậy.
Nhưng chỉ một kiếm đã chém được hết.
- Hẳn là Hỗn Độn nắm Long Tổ trong tay.
Trương Huyền Lăng ngơ ngẩn nhìn một kiếm, vô cùng kinh ngạc nói.
Kiếm khí dài ngàn mét, cao thủ Thần Cảnh cũng không làm được.
Cho dù trong cơ thể đủ linh khí đắp nặn kiếm khí dài ngàn mét, nhưng không thể khống chế được hồn lực.
Không phải kiếm khí, vậy chỉ có thể là Hỗn Độn.
- Hỗn Độn, ông muốn nói chủ nhân của Hiên Viên Kiếm thế hệ này, Hỗn Độn sao?
Mắt Trần Vô Cực mở to, khiếp sợ hỏi.
Hiên Viên Kiếm là vũ khí hoàng đế đúc sau khi thống nhất cửu châu, không chỉ là thần kiếm số một Hoa Hạ, cũng là pháp khí càn khôn cường đại nhất.
Thanh kiếm này ẩn chứa lực lượng thống nhất cửu châu, có thanh kiếm này tương đương với nắm giữ lực càn khôn cửu châu.
Trừ phi có vật như Sơn Hà Ấn, bia Địa Giới, Sơn Hải Khư, nếu không tất cả cửu châu Hoa Hạ đều phải chịu khống chế của Hiên Viên Kiếm.
Thanh kiếm này do Hiên Viên gia bảo quản, nhưng không phải đều do Hiên Viên gia nắm giữ, Hiên Viên Kiếm sẽ lựa chọn chủ nhân cho mình, chỉ có chủ nhân của Hiên Viên Kiếm mới có thể phát huy ra lực càn khôn bên trong Hiên Viên Kiếm.
Một thế hệ này người có thể khống chế Hiên Viên Kiếm là Hỗn Độn, người đứng đầu Long Tổ.
Một kiếm vừa rồi nhìn như kiếm khí, thực ra bên trong ẩn chứa lực càn khôn thống nhất cửu châu của Hiên Viên Kiếm.
- Hỗn Độn đến, vậy Chúng Thần Sơn này không còn tác dụng rồi?
Trên mặt Cửu Luân đại sư hiện lên vui mừng sợ hãi, nói.
- Không sai, đợi coi, Mạc Phàm sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
Viên Trọng Dương vuốt râu, cười gật đầu.
Hiên Viên Kiếm có thể nắm lực càn khôn cửu châu trong tay, cho dù Mạc Phàm bảo Chúng Thần Sơn rơi xuống, Hỗn Độn cũng có thể dừng Chúng Thần Sơn lại.
Không có Chúng Thần Sơn làm chỗ dựa, Mạc Phàm xích thủ không quyền đối đầu với đám Quỷ Thần Tử, bây giờ lại có thêm Hỗn Độn, Mạc Phàm không có một chút phần thắng.
- Vậy đến lúc đó phải dựa vào Vân tiên sinh rồi.
Chiến Quốc ôm quyền, lễ phép nói với Viên Trọng Dương.
Ở đây chỉ có Viên Trọng Dương mới bám được Sơn Ngoại Sơn, lúc này bám đùi Viên Trọng Dương, mới có cơ hội lấy được một Thất Hồn Quả.
Chiến Quốc gia tộc Wiki mới mở miệng, những người khác vội vàng bám lấy Viên Trọng Dương.
- Yên tâm đi, chỉ cần thứ mọi người trao đổi có thể khiến tôi hài lòng, tôi không chỉ đưa cho mọi người Thất Hồn Quả, còn có thể bảo sư phụ giải trừ phong ấn trên người các vị nữa.
Viên Trọng Dương cười đắc ý, hào phóng nói.
Giống như Mạc Phàm chắc chắn sẽ thua, Thất Hồn Quả đều là của ông ta.
Cách đó không xa, trái tim Lam Điệp vốn hạ xuống, lại bị kéo cao.
Cô có nghĩ tới Hỗn Độn sẽ tới, dù sao Mạc Phàm trở mặt với Long Tổ, Long Tổ tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.
Không ngờ Hỗn Độn lại tới lúc này.
Mạc Phàm vốn đã nắm chắc thắng lợi trong tay, Hỗn Độn đến đây hoàn toàn làm nghiêng chuyện này.
- Chuyện này…
Cô và Tôn Huyền Cơ vô cùng gấp gáp, nhưng không có biện pháp.
Bọn họ đã không thể so sánh với đám Hỗn Độn.
Hỗn Độn vừa xuất hiện, không ít người của Long Tổ cũng xuất hiện ở gần tiên mộ.
Chu Tước, Huyền Vũ, Bạch Hổ và ba vị trưởng lão đều trình diện, cả đám vận đủ nhãn lực, nhìn về phía tiên mộ.
Hỗn Độn vốn có thể xuất hiện trước, nhưng so với trực tiếp chèn ép Mạc Phàm thật chặt, bọn họ vẫn muốn nhìn lúc Mạc Phàm đang nắm chắc thắng lợi trong tay lại bị đón đầu một kích sẽ có biểu cảm gì.
Như vậy mới có thể trừng phạt Mạc Phàm đã đắc tội bọn họ, mới có thể trả thù chuyện Mạc Phàm phong ấn.
Trong tiên mộ, một kiếm của Hỗn Độn hủy đi tất cả lưu tinh của Mạc Phàm, ông ta chậm rãi thu trường kiếm lại, ánh mắt trong veo mà lạnh lùng nhìn Mạc Phàm.
- Mạc Phàm, có thanh kiếm này, cậu hạ Chúng Thần Sơn xuống cũng không có tác dụng, lần này cậu còn gì để nói?
Đôi mắt Hỗn Độn như vì sao, lạnh lùng hỏi.
Khi ông ta nói chuyện, dưới chân đám Quỷ Thần Tử vừa động, bốn người đứng bốn góc, bao vây Mạc Phàm ở giữa, bốn uy áp cường đại như bốn ngọn núi to đè lên người Mạc Phàm.