Mấy tiểu bối Viên gia vốn khiếp sợ vòng tay trữ vật trên tay Lưu Nguyệt Như, nhìn thấy ánh sáng bên trong bình sứ Thanh Hoa, lập tức bị hấp dẫn.
- Đây là cái gì?
Một đệ tử Viên gia trong đó không tự chủ được hít một hơi, trước mắt lập tức sáng lên.
Chỉ hít một hơi, anh ta đã cảm thấy mát rượi từ phế phủ đến toàn thân, cuối cùng xông thẳng lên não.
Hồng Kông vốn ven biển, thuộc loại cận nhiệt đới, tháng 11 vẫn là hè nóng bức khó chịu, nhưng có hương khí này nhập thể, không chỉ khiến thân thể mát lạnh hơn, tinh thần cũng tỉnh táo, sảng khoái khó mà hình dung.
- Mùi thơm này rất đặc biệt!
Được đệ tử Viên gia này nhắc tới, những người khác cũng ngửi theo, trên mặt cũng là vẻ hưởng thụ.
- Hửm?
Đám Viên Văn Khúc, Viên Cự Môn thấy biểu cảm này của những tiểu bối, tò mò hít một hơi, sắc mặt lập tức kỳ lạ, trong mắt đều là khó mà tin được.
- Đây là thứ gì, vậy mà có thể bình tâm tĩnh khí an hồn.
- Đây là linh trà, nói một cách chính xác, hẳn là linh trà cấp ba.
Phong Chính Hào nhướn mày, thở dài một hơi, vô cùng khiếp sợ nói.
Linh trà là linh trên cành lá trải qua phương pháp luyện chế đặc biệt mà thành lá trà cực phẩm, linh trà dựa vào màu sắc chia từ cấp một đến cấp chín, cấp một thấp nhất, cao hơn một bậc sẽ có thêm một màu.
Lá trà trong bình sứ Thanh Hoa có ba màu sáng rực, là linh trà cấp ba.
Phong Chính Hào vừa nói xong, trong phòng khách giống như có trái bom nổ tung.
- Linh trà cấp ba, làm sao có thể.
Viên Văn Khúc không tin nói.
Cho dù là lá trà Long Tỉnh trên 18 cây ngự trà được trồng ở linh tuyền Tây Hồ, trải qua đại sư rang xào chế biến, cũng chỉ là bán linh trà, chỉ có mùi thơm của linh trà, nhưng không có công hiệu sáng rực như linh trà.
Mạc gia vừa ra tay không chỉ có linh trà, còn là linh trà tương đương với phẩm chất cấp ba, sao có chuyện này được.
Linh trà như vòng tay trữ vật, sớm đã thất truyền phương pháp luyện chế.
Một số đại thế gia tự xưng có linh trà, phần lớn là thêm dược vật, sản sinh ra hiệu quả tương tự linh trà, thực ra không phải linh trà chân chính.
- Chắc chắn là giả, nhất định là Huyễn Thuật và Chướng Nhãn Pháp.
Viên Cự Môn lạnh lùng nói.
Mạc gia mới quật khởi bao lâu, vậy mà ra tay là linh trà cấp ba, sao có thể là thật?
Tuy Viên Cự Môn nói như vậy, nhưng tươi cười trên mặt đám Tống Thiên Dưỡng và Viên Phá Quân ở bên cạnh đã cứng đờ.
Bọn họ đều là người từng trải việc đời, linh trà này bất luận là mùi thơm hay ánh sáng đều giống hệt trong truyền thuyết, nếu là Huyễn Thuật có thể lừa được ánh mắt bọn họ sao.
Mạc Phàm cười khẽ, chỉ là linh trà mà thôi, cần hắn làm giả sao?
Nếu những người này đến trang viên Mạc gia, có lẽ sẽ không nói như vậy.
- Nếu đây là giả, vậy các vị xem thứ này là giả không?
Lưu Nguyệt Như hơi nhếch miệng, cất bình sứ Thanh Hoa đi, lấy một chiếc dây chuyền từ trong vòng tay trữ vật ra.
Giữa dây chuyền là một bảo thạch to bằng nắm tay trẻ sơ sinh, vòng trang sức do từng viên đá tạo thành lá cây nối nhau, mỗi một chiếc lá không chỉ mỏng như cánh ve, bên trong giống như còn sống, có chất lỏng lưu chuyển.
Dây chuyền này vừa được lấy ra, thì trôi nổi trong tay Lưu Nguyệt Như, ánh sáng ngọc rực rỡ xuất hiện trên bảo thạch, nhanh chóng sáng đến mức tận cùng trong từng cái lá chiếu rọi.
Trong lúc này, bỗng nhiên mọi người có cảm giác như đang đắm chìm bên trong ánh sáng thần thánh, khí tức thần thánh cường đại khiến người ta không nhịn được muốn quỳ lạy, giống như thiên sứ sắp hàng lâm.
Thứ này vừa xuất hiện, ngoại trừ Mạc Phàm ra mắt mọi người đều mở to, ánh mắt đều bị dây chuyền này hấp dẫn.
- Đây là dây chuyền gì thế, thật đẹp!
Mấy cô gái Viên gia che miệng, mắt nhìn chằm chằm sợi dây chuyền.
Ái thần Artemis đã rất chói mắt, nhưng so với sợi dây chuyền này, hoàn toàn khác một trời một vực, giống như nhà giàu mới nổi so với quý tộc thật sự.
Viên Thiên Tâm lập tức bị sợi dây chuyền này hấp dẫn, ước gì có thể lập tức lấy sợi dây chuyền này làm của riêng.
Cô ta thân là cô gái duy nhất thế hệ trẻ cùng lứa, ngày thường được gia tộc sủng ái, có dây chuyền quý giá gì mà chưa từng thấy.
Nhưng đây là lần đầu tiên cô ta thấy nó, cộng cả vòng tay ở trong tay Lưu Nguyệt Như nữa.
Sợi dây chuyền này tuyệt đối không phải thứ con người sẽ có, người có thể đeo sợi dây chuyền này chỉ có thể là tiên tử hoặc thiên sứ.
Ngay cả Tiểu Tuyết cũng sửng sốt, cô biết Mạc Phàm chuẩn bị sính lễ, nhưng cô không ngờ Mạc Phàm chuẩn bị lễ vật trân quý như vậy.
Trái lại linh trà vừa rồi không có cảm giác gì, bởi vì đây là linh trà hay uống ở trang viên Mạc gia.
Nhưng cái dây chuyền này thật sự nằm ngoài dự kiến của cô.
- Đây là?
- Đây là bảo thạch thánh linh ở trên quyền trượng thần thánh sao?
Viên Ngọc Vi ngơ ngẩn hỏi.
Thuộc tính thần thánh vốn hiếm có, trên dây chuyền này có lực thần thánh mạnh như thế, tuyệt đối không phải đồ bình thường.
Bình thường bà thích đọc sách cổ, dựa vào ghi chép của Viên gia nhà bà, bảo thạch trên dây chuyền này chỉ có khả năng là bảo thạch thánh linh trên quyền trượng thần thánh kia.
Quyền trượng thần thánh vốn là thần khí của Thần Điện, Thần Điện bị Mạc Phàm tiêu diệt, Chúng Thần Sơn rơi vào tay Mạc Phàm, chắc chắn quyền trượng thần thánh cũng nằm trong tay cậu ta, như vậy?
- Bảo thạch thánh linh, sao có chuyện này được?
Một phần bảo thạch thánh linh trong thần khí, vậy cũng là thần khí, bảo vật như vậy lại được tạo thành một dây chuyền đính ước.
- Viên tiểu thư nói không sai, bảo thạch trên dây chuyền này đúng là bảo thạch thánh linh, hơn nữa không chỉ có bảo thạch thánh linh, phần vòng trang sức là một phần thần lệ trên quyền trượng thần thánh, dây chuyền này có tên là Tuyệt Thế, là tín vật định tình Mạc tiên sinh đưa cho Bạch tiểu thư.
Lưu Nguyệt Như giải thích.
- Cái gì?
Gần như tất cả mọi người đều hít vào khí lạnh, trong mắt đều là khó mà tin.
Một bảo thạch thánh linh còn chưa tính, thần lệ cũng thành một phần của dây chuyền.
ế ề ể ầ ế ề ề ầ ề ồNếu quyền trượng vinh diệu có thể luyện thành một phần chiếc dây chuyền, chỉ sợ cả quyền trượng thần thánh sẽ trở thành dây chuyền rồi.
Chỉ trong chớp mắt, sắc mặt cha con Tống Thiên Dưỡng vô cùng khó coi, gần như có thể vặn ra nước.
Trước đó bọn họ còn đắc ý với những sính lễ mà mình chuẩn bị, hiện giờ không cao hứng được chút nào.
Không nói đến vòng tay trữ vật, linh trà và những sính lễ khác Mạc gia lấy ra, chỉ riêng dây chuyền này cũng có giá trị ngàn triệu, chỉ hơn chỉ không kém.
Dù sao đây là thần khí của Thần Điện, ái thần Artemis hoàn toàn không cùng một cấp bậc.
- Chuyện này…
Trên khuôn mặt vốn đang bình tĩnh của Tống Thiên Dưỡng hiện lên vẻ ngoan độc.
Ông ta đã ra tay hào phóng rồi, nhưng so với Mạc Phàm thì không là gì.
Không chỉ hai cha con họ, trên mặt đám Viên Phá Quân, Viên Cự Môn cũng là xanh mét, ánh mắt âm tình bất định.
Bọn họ chuẩn bị dùng sính lễ của Tống gia, ngược Mạc gia một phen, để cho Mạc Phàm biết nhà giàu mới nổi là thế nào, nhà giàu có chân chính sẽ thế nào.
Ai biết không thể ngược được Mạc gia, trái lại còn bị Mạc gia tát ngược lại, cảm giác nóng rát xuất hiện trên mặt tất cả mọi người.
- Sính lễ có tổng cộng chín món, mọi người còn muốn tiếp tục xem những món đồ tiếp theo không?
Mạc Phàm liếc mắt nhìn những người khác một cái, hắn lạnh nhạt hỏi.