Mục lục
Thần y trọng sinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chú Long nhếch miệng, cười khinh thường.

- Cậu muốn giết tôi, thì cậu phải ra khỏi những cái dây đó rồi nói sau.

Nếu muốn ra khỏi bên trong, chắc chắn phải phá Quỷ La Đằng, dính vào một chút chất lỏng của nó sẽ chết không thể nghi ngờ.

Cơ hội duy nhất của Mạc Phàm là giao Trấn Sơn Phù ra đây, nhưng cho dù giao cũng vô dụng, ông ta không có ý định tha cho Mạc Phàm.

ể ếMạc Phàm có thể quát quỷ xà vương rời đi, thế nào cũng phải có tu vi Trúc Cơ kỳ.

Quỷ La Đằng này đến Trúc Cơ hậu kỳ, nếu có thể ăn Mạc Phàm, nói không chừng ông ta có thể cùng tiến vào cảnh giới Tiên Thiên.

Đến Tiên Thiên kỳ, Quỷ La Đằng không phải ở yên đây, có thể đi theo ông ta gặp người giết người, gặp thần diệt thần.

- Những thứ này, ông nghĩ có thể giam giữ tôi cả đời sao?

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

- Vậy cậu đi ra cho tôi xem, nếu cậu có thể đi ra, tôi sẽ trả con tiểu hồ ly này cho cậu.

Chú Long cười nói, giống như nghe được truyện cười.

Ngoại trừ lão già Vô Cực đạo nhân ra, ông ta từng giết một Tiên Thiên Tông Sư dẫn đến đây.

Vị tông sư kia nói muốn lao tới giết ông ta, kết quả vừa lao ra khỏi Quỷ La Đằng, còn chưa đi đến trước mặt ông ta đã độc hỏa công tâm ngã xuống đất chết.

Khí huyết trên người Tiên Thiên Tông Sư đều được Quỷ La Đằng hấp thu.

Mạc Phàm muốn ra, chắc chắn kết quả sẽ như Tiên Thiên Tông Sư kia.

- Vậy ông nhìn xem.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Chú Long nhíu mày, giống như mất đi kiên nhẫn.

- Tôi thấy cậu chưa thấy Hoàng Hà chưa từ bỏ ý định, vẫn nên giết tiểu hồ ly này trước thì hơn.

Một chút pháp lực của ông ta rót vào trong Quỷ Thủ, chưa kịp giết chết tiểu hồ ly.

- Đốt, đồng!

Cuối cùng hai cái âm phù từ miệng Mạc Phàm thốt ra.

Trong mắt Mạc Phàm đã tràn đầy ngọn lửa, ngọn lửa màu đỏ lập tức như núi lửa bùng nổ, phun trào ra.

Ngọn lửa mới xuất hiện, giống như nham thạch nóng chảy chảy ra khắp người Mạc Phàm.

Chỉ trong chớp mắt ngọn lửa màu cam đã ở khắp người Mạc Phàm.

Nhiệt độ xung quanh lên cao hơn 20 độ trong phút chốc, cho dù bên cạnh miệng núi lửa cũng không có nhiệt độ cao như vậy.

Quỷ La Đằng vừa gặp phải ngọn lửa này, lập tức như chuột thấy mèo, nhanh chóng rời xa Mạc Phàm.

Trong chớp mắt, tất cả Quỷ La Đằng lùi về trên thạch bích.

- Quấn tao lâu như vậy, muốn chạy đâu có dễ như thế?

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Nếu không vì Quỷ La Đằng này, A Hào có thể bị đâm ba đao, Chu Trường Hoằng bị quỷ vương hút khí huyết, tiểu hồ ly sẽ bị Long Trường Không bắt sao.

- Đốt!

Đôi mắt hắn bốc cháy, liếc mắt nhìn Quỷ La Đằng một cái.

Ngọn lửa màu cam lập tức xuất hiện trên Quỷ La Đằng,khói đen cuồn cuộn bốc lên.

- Chít chít chít…

Quỷ La Đằng phát ra tiếng như chuột kêu, không ngừng vỗ lên thạch bích, cố gắng dập tắt ngọn lửa.

Nhưng ngọn lửa giống như sẽ không tắt, càng cháy càng mạnh.

Chỉ trong phút chốc, mảng lớn Quỷ La Đằng bị đốt thành tro tàn.

- Chuyện này…

Vẻ mặt chú Long ngẩn ra, nhìn chằm chằm Mạc Phàm với vẻ khó mà tin, miệng há to nhưng không nói nên lời.

Lúc này toàn thân Mạc Phàm có ngọn lửa cháy sáng, ngọn lửa trong mắt nở rộ, giống như Hỏa Thần hạ phàm.

Ông ta từng thấy pháp sư cảnh giới Chân Nhân thi pháp, nhưng đâu có ai giống như Mạc Phàm, trong mắt bốc lửa?

Tiểu hồ ly và Chu Trường Hoằng cũng hoàn toàn sợ ngây người, Mạc Phàm cũng quá lợi hại rồi.

Hai người bọn họ một người là chưởng môn Âm Quỷ Tông, một người là Thanh Khâu Nhất Tộc, cũng không nói nên lời.

Đây là người sao?

Sao con người có thể làm được vậy?

- Mộc Đầu, ngươi nhanh cứu to con, sau đó giết tên cầm thú này.

Tiểu hồ ly phản ứng kịp kêu lên, to con là ngoại hiệu tiểu hồ ly đặt cho A Hào.

Mạc Phàm thiêu hủy Quỷ La Đằng, ngọn lửa trên người như thủy triều xuống nước biển, lui vào trong mắt hắn nhưng không có tắt, lay động bất định như nến trong gió.

Xác nhận Quỷ La Đằng không còn bất luận uy hiếp gì, vẻ mặt hắn lạnh lùng, dời mắt nhìn Long Trường Không.

- Tự ông buông bọn họ ra, hay là tôi tới?

Sắc mặt Long Trường Không vô cùng âm trầm, gần như có thể vặn ra nước.

Tiểu tử này thần bí vượt xa tưởng tượng của ông ta, một trong những con bài chưa lật của ông ta là Quỷ La Đằng, Chân Nhân và Tiên Thiên Tông Sư đều không có biện pháp làm gì, nhưng bị tiểu tử này đốt cháy.

- Tiểu tử, cậu đừng đắc ý, bọn họ đều ở trong tay tôi, chỉ cần tôi ra lệnh, hai người bọn họ đều sẽ chết, nếu cậu không muốn hai người họ chết, thì giao Trấn Sơn Phù ra đây.

- Chết, không ai ở đây chết được, chỉ có ông chết.

Hắn không lập tức ra tay mà đi tới chỗ A Hào, rút đao màu đen ra.

Một tay nắm chặt Thanh Mộc Tuyệt, một đạo thanh quang rơi vào người A Hào.

Vết đao trên ngực A Hào nhanh chóng khép lại mắt thường có thể thấy được.

Chắc Long Trường Không này muốn hành hạ A Hào, không có lập tức giết chết anh ta, chỉ đâm vào phổi, không đâm trúng trái tim.

Chút thương tổn ấy mà hắn không cứu được, thì hắn không phải là y tiên bất tử.

Một tay hắn để lên người A Hào, một dòng linh khí chui vào trong cơ thể anh ta, không chỉ vết thương biến mất, hơi thở của A Hào cũng chậm rãi ổn định lại.

Hắn vỗ bả vai A Hào, đứng dậy, ngọn lửa màu cam trong mắt thiêu đốt, nhìn chằm chằm Long Trường Không.

- Không phải ông muốn giết người của tôi sao, ông giết thử xem, tôi cho ông giết đó, xem ông có bản lĩnh này không.

Long Trường Không nhíu mày, không tự chủ được nuốt nước bọt, ra lệnh cho quỷ vương.

- Tiểu tử, tôi xem cậu cứu thế nào, giết anh ta.

Quỷ vương cười hung dữ, tay còn lại nắm lấy Chu Trường Hoằng, muốn xé Chu Trường Hoằng thành hai mảnh.

Mạc Phàm nhếch miệng, dời mắt nhìn quỷ vương.

- Thiêu đốt!

Ngọn lửa màu cam lập tức xuất hiện trên tay quỷ vương, cánh tay quỷ khí âm trầm của quỷ vương lập tức che kín ngọn lửa màu cam.

Hình như quỷ vương rất sợ ngọn lửa này, miệng tràn đầy răng nanh phát ra tiếng kêu kỳ lạ, chẳng quan tâm mệnh lệnh của Long Trường Không, buông Chu Trường Hoằng ra nhanh chóng dập lửa.

Nhưng ngọn lửa trên người quỷ vương giống như trên Quỷ La Đằng, căn bản sẽ không tắt.

Chỉ trong chớp mắt, hai tay quỷ vương bị cháy sạch, lúc này ngọn lửa màu cam mới được Mạc Phàm thu hồi lại.

Tay Mạc Phàm vung lên, một cơn gió xuất hiện dưới chân Chu Trường Hoằng, Chu Trường Hoằng nhẹ nhàng rơi xuống đất.

- Ăn Huyết Linh Chi có thể khôi phục khí huyết.

Mạc Phàm nhắc nhở.

- Dạ!

Chu Trường Hoằng ngẩn người, vội vàng gật đầu, trong mắt đều là khiếp sợ.

Ông ta từng thấy uy lực của quỷ vương này rồi, có thể nói là đầu đồng tường sắt, nước lửa bình thường không làm gì được nó, sư phụ ông ta phế đi đại lực khí mới thu được quỷ vương này.

Lửa trong đồng tử Mạc Phàm lại thiêu đốt được cánh tay quỷ vương.

- Chuyện này…

Mạc Phàm cứu Chu Trường Hoằng, nhìn Long Trường Không chăm chú, lạnh lùng hỏi.

- Ông còn giết tiểu hồ ly của tôi không?

Sắc mặt Long Trường Không vô cùng khó coi, giống như gan heo trương phình vài ngày, ông ta lùi về phía sau vài bước theo bản năng.

- Tử!

Ý niệm ông ta khẽ động, Quỷ Thủ nắm lấy tiểu hồ ly bóp chặt, muốn bóp chết tiểu hồ ly.

- Đốt!

Một chữ, ngọn lửa màu cam lại xuất hiện.

Ngọn lửa lập tức xuất hiện trên Quỷ Thủ, hừng hực thiêu đốt.

Long Trường Không lại ném một pháp khí hình kiếm ra, kiếm khí dài một trượng.

- Đốt!

Mấy chữ “đốt”, không chỉ hủy pháp thuật của Long Trường Không, cũng thiêu hủy lá gan của ông ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK