Mục lục
Thần y trọng sinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc đến ngây người.

Mạc Phàm không có Chúng Thần Sơn, lực lượng tiên mộ cũng không có tác dụng, vậy mà cậu ta dùng Thánh Thuật khóa Tiêu Dao Tử.

Chuyện này còn chưa tính, cậu ta còn giống như dạy đứa bé, dùng Vạn Cơ Trương cao cấp hơn Thiên Cơ Trương của Quỷ Thần Tử phong ấn ông ta lại.

Một người một chiêu, hoàn toàn không có động tác dư thừa.

Xử lý xong những người này, không đợi Mạc Phàm có cơ hội ngăn cản, hai đạo kiếm khí của Hỗn Độn và Ân Tố Tố đã tới trước người hắn.

Một kiếm của Hỗn Độn chấn động, thiên địa và không gian bên trong đều vỡ ra.

Xung quanh Mạc Phàm, cho dù là Vẫn Tinh Thiết Tâm tạo ra tiên mộ, hay là những thứ khác đều bị dập nát, giống như khi thủy tinh vỡ ra, thủy tinh bên trong cũng vỡ ra theo.

Kiếm tia như sợi tóc của Ân Tố Tố còn nhoáng lên một cái, một cái lưới mỏng ngay cả ruồi bọ cũng không lọt qua được xuất hiện.

Không gian vốn đã nứt vụn, dưới tấm lưới này lại càng bị chia ra thành mảnh nhỏ.

Những vết nứt này mang theo lực chôn vùi rất mạnh, tràn đầy trời đất bao phủ lấy Mạc Phàm.

“Rầm!” Giống như bỗng nhiên có mấy trăm tấn thuốc nổ nổ tung, sóng khí như bão cấp 18 lan tràn dũng mãnh ra xung quanh.

Trong phương viên trăm dặm gần tiên mộ như sắp bị phá vỡ, không ngừng lay động, rất nhiều người hôn mê bất tỉnh, người không ngất xỉu thì ngã trên đất, mặt không còn chút máu.

Âm thanh kinh thiên động địa này giằng co vài phút mới dần dần bình ổn lại, không ít người vội vàng đưa mắt nhìn.

Chỉ thấy ở nơi quanh Mạc Phàm cây số, trong nội cung tiên mộ vốn là đầy nghĩa trang, giống như được cày bừa hơn ngàn lần, tất cả mọi thứ cho dù là Vẫn Tinh Thiết Hay hoa cỏ cây cối đất đá đều biến thành cát mềm, biến thành sa mạc màu đen.

Giữa sa mạc, trên người Quỷ Thần Tử được tảng đá che lại và Tiêu Dao Tử hóa đá lóe sáng bạch quang nhàn nhạt, trái lại không có gì đáng ngại.

Nhưng ở nơi trước người Mạc Phàm, đã không thấy bóng dáng Mạc Phàm.

- Mạc Phàm đâu, đã chết sao?

Có người mắt mở to, liếc một vòng không thấybóng dáng Mạc Phàm thì hỏi.

- Không thể nào?

Trong đám người đứng bên cạnh Viên Trọng Dương, có người không thể tin nói.

ầ ầ ề ấ ế ế ể ế ếMạc Phàm là thần thoại của Hoa Hạ, ở Chúng Thần Sơn bị nhiều người bao vây tấn công như thế, cũng không chết đi, sao có thể bị một kiếm chém chết?

- Không thể nào, ông nghĩ Hiên Viên Kiếm của Hỗn Độn và Ân Tố Tố là đồ chơi à, ông không thấy Vẫn Tinh Thiết đã biến thành cát mềm sao?

Viên Trọng Dương hơi nhếch miệng, cười mỉa nói.

Thần thoại thì thế nào, đứng trước mặt tông môn ẩn thế, đều là truyện cười.

Chắc chắn Mạc Phàm đã chết, hi vọng nhẫn trữ vật của Mạc Phàm không bị hủy, nếu bị hủy chỉ có thể đến Mạc gia tìm bồi thường rồi.

- Chuyện này…

Trong chớp mắt, sắc mặt không ít người thay đổi, dị sắc trong mắt nhấp nháy điên cuồng.

- Mạc Phàm thật sự đã chết sao?

Có người như nhìn thấy bộ phim điện ảnh kết thúc, thất hồn lạc phách hỏi.

Mạc Phàm còn trẻ tuổi đã thành danh như hiện giờ, phá không ít cân bằng, hủy diệt không ít thế lực, nhưng cũng là thần tượng trong mắt rất nhiều người trẻ tuổi, bây giờ thần tượng chết đi như vậy, khó tránh khỏi sẽ mất mát.

Nhất là Lam Điệp và Tôn Huyền Cơ, trong mắt tràn đầy bi thương.

Mạc Phàm đã chết, người Mạc gia có thể ngăn cản những thế lực bình thường, nhưng muốn ngăn cản tông môn ẩn thế lại là chuyện không có khả năng.

Mạc gia xong rồi, bọn họ đứng về phía Mạc gia cũng xong rồi.

Trong tiên mộ, Hỗn Độn và Ân Tố Tố nhìn tiểu sa mạc trống không, cũng hơi thở phào nhẹ nhõm.

Mạc Phàm có thể tru phong Tiêu Dao Tử và Quỷ Thần Tử trong thời gian ngắn như vậy, thực lực vượt qua tưởng tượng của bọn họ.

May mà bốn bọn họ cùng ra tay, nếu không có khả năng bị tru sát là bốn bọn họ.

“Phù…” Hỗn Độn thở hắt ra, khóe miệng nhếch lên.

Mạc Phàm đúng là lợi hại, nhưng có thể thắng được bọn họ sao.

Ông ta di chuyển đến trước người Quỷ Thần Tử, một tay đặt lên tảng đá màu đen bên ngoài Quỷ Thần Tử.

Đúng lúc này, ở nơi Mạc Phàm đứng lúc trước, một cơn gió xoáy nổi lên.

Trong gió xoáy, một bóng người đi ra.

Trên người người này mặc chiến giáp màu đỏ sậm đầy vết rách, bên trong chiến giáp này giống như bị vô số lưỡi dao chém qua, toàn bộ biến thành mảnh vải.

Theo mảnh vải bay theo gió, vết thương do tấm lưới làm bị thương lộ ra, máu tươi chảy từ khóe miệng hắn.

Người này không phải ai khác, đúng là Mạc Phàm, chiến giáp trên người hắn đúng là chiến giáp Cửu U Tử mặc lúc trước.

- Hiên Viên Kiếm cộng thêm Đại Nhật Vong Tình Kiếm, đúng là danh bất hư truyền.

Mạc Phàm nghiêm túc nói.

Hiên Viên Kiếm trong tay Hỗn Độn, cộng thêm Đại Nhật Vong Tình Kiếm mà Ân Tố Tố sử dụng, một người đánh nát không gian, người còn lại thì khiến mọi thứ tiêu tan, hắn bị hai người tấn công vội tiến vào hư không.

Nếu thực lực của hai người này xấp xỉ hắn, khoảng cách hắn tiến vào hư không không xa, dựa vào chiến giáp do Vẫn Tinh Thiết Tâm tạo ra, hắn hoàn thành bốn châm Thứ Thể cứu cơ thể còn có thể khiêng không gian loạn lưu.

Nếu thực lực hai người mạnh hơn chút nữa, rất có khả năng hắn sẽ hóa thành mảnh nhỏ.

Nhưng cho dù như vậy, một kiếm của hai người đã vô cùng đáng sợ.

Bên ngoài tiên mộ, mọi người nhìn Mạc Phàm vô cùng chật vật xuất hiện lại bàn tán xôn xao.

- Mạc tiên sinh?

Trước mắt đám Lam Điệp và Tôn Huyền Cơ sáng lên, lộ ra vẻ kích động.

- Cậu ta không chết sao?

- Hai kiếm mạnh như vậy mà không thể giết cậu ta, rốt cuộc cậu ta có là người không?

Phải biết rằng Vẫn Tinh Thiết đúng là nguyên liệu tốt để luyện chế pháp bảo, nhưng thứ này cứng mấy cũng không thể bằng những hợp kim siêu cấp trong phim Mĩ quốc.

Vẫn Tinh Thiết trong vòng cây số đã biến thành cát, Mạc Phàm lại không sao, chỉ bị thương nhẹ.

Mạc Phàm vừa nói xong, tươi cười trên mặt Hỗn Độn cứng đờ, ông ta chậm rãi xoay người lại, lạnh lùng nhìn Mạc Phàm.

- Vậy mà cậu không chết sao?

Cách đó không xa, trường kiếm trong tay Ân Tố Tố kêu ong ong, trên khuôn mặt không có quá nhiều biểu cảm lộ ra sắc bén.

- Nếu hai người mạnh hơn chút nữa, có thể giết được tôi.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

- Vậy cậu đi chết đi.

Hỗn Độn nhíu mày, Hiên Viên Kiếm trong tay lại sáng lên kim quang, lực lượng nắm thiên địa tỏa ra bốn phía.

Không đợi một kiếm của Hỗn Độn chém ra, ý niệm của Mạc Phàm vừa động, trên người hắn chớp lóe thanh quang, chiến giáp màu đỏ sậm lui ra, làn da bị thương và quần áo rách nát nhanh chóng khôi phục lại.

Một tay hắn vươn ra, thanh kiếm cướp được từ tay Cửu U Tử xuất hiện trong tay hắn.

- Hai người đều chém tôi một kiếm, vậy thử thanh kiếm trong tay tôi xem.

Nói xong hắn cắm trường kiếm trong tay xuống đất.

Âm thanh “ù ù” vang lên, giống như động đất, đại môn tiên mộ đóng lại.

Một màn hào quang xuất hiện trên không tiên mộ, bao tiên mộ ở bên trong.

Theo màn hào quang này xuất hiện, linh khí ngưng tụ thành mây mù xung quanh tiên mộ nhanh chóng rút đi, như thủy triều rút.

Tiên mộ nhanh chóng nhỏ đi với tốc độ mắt thường có thể thấy được, trong chớp mắt đã nhỏ một phần ba.

- Tiểu tử, cậu muốn giam chúng tôi ở đây sao?

Sắc mặt Hỗn Độn thay đổi nói.

Đây không phải là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy tiên mộ, đây rõ ràng là muốn đóng tiên mộ lại.

Tiên mộ tự thành một vùng không gian, tiên mộ đóng lại bọn họ đều không thể trốn thoát.

- Không thể sao?

Mạc Phàm không đáp hỏi ngược lại.

Hỗn Độn chém hắn vào trong hư không, phong đám Hỗn Độn ở đây cũng không quá đáng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK