Người khác không biết đây là gì, ông ta thân là cao thủ cảnh giới Hư Đan, sao có thể không rõ.
Hạt sen trước người Mạc Phàm, rõ ràng là Kim Đan cao hơn Hư Đan của ông ta một tầng.
Tuy khí tức trên Kim Đan khác với Hư Đan của ông ta, nhưng có trên vạn tu sĩ thì có trên vạn viên Kim Đan, chuyện này rất bình thường.
- Xem như là vậy, ông có thể gọi nó là Thần Nguyên.
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
Mỗi viên Thần Nguyên tương đương với một viên Kim Đan, tuy không phải Kim Đan ngưng tụ Tam Nguyên Chi Lực, nhưng uy lực cùng cấp bậc với Kim Đan.
- Vì sao lại như vậy?
Vạn Thiên Tuyệt lẩm bẩm, trong mắt đều là khó mà tin.
Rõ ràng Mạc Phàm đưa tới lôi kiếp, không chỉ đột phá thành công, còn qua Hư Đan trực tiếp đến Kim Đan.
Chuyện này khác rất lớn pháp môn đột phá Thần Cảnh ông ta biết.
- Bởi vì xét đến cùng ông vẫn là phàm nhân, vốn dĩ không biết gì là Thần Cảnh.
Mạc Phàm thản nhiên nói.
Cảnh giới Tôi Thể, mở khí mạch toàn thân.
Cảnh giới Trúc Cơ, tồn khí trong cơ thể.
Cảnh giới Tiên Thiên, hóa khí thành dịch.
Cảnh giới Thần Cấp, ngưng dịch thành đan.
Ngưng tụ Tam Nguyên Tinh Khí Thần thành Kim Đan là đơn giản nhất, con đường ngưng đan cũng không phải duy nhất.
Ở Tu Chân giới, có đủ phương pháp ngưng đan, có ngàn vạn loại cũng không phải không có khả năng.
Vạn Thiên Tuyệt có thể dựa vào mình lĩnhngộ đến cảnh giới này, đã là võ giả lợi hại nhất trong số những võ giả hắn từng gặp.
Đến nước này, quả thật Vạn Thiên Tuyệt có thể ngạo thế thiên hạ.
Vạn Thiên Tuyệt không biết ở trong mắt hắn ông ta chỉ là người trong thế giới này.
Trong mắt Vạn Thiên Tuyệt tràn đầy lửa giận, ông ta nhìn chằm chằm Mạc Phàm, quả đấm hơi nắm chặt lại, xương cốt toàn thân lập tức vang lên răng rắc.
Ông ta là kỳ tài ngút trời, đến chỗ tiểu tử chưa tới 20 tuổi, vậy mà thành phàm nhân.
Chuyện này giống như ông ta muốn leo lên vị trí hoàng đế, lập tức bị người ta kéo xuống ngựa, mà người kéo ông ta còn là đứa con nít.
- Mặc kệ đây là Kim Đan hay cái gì, đều phải ăn một quyền của Vạn Thiên Tuyệt tôi.
Ánh mắt Vạn Thiên Tuyệt dữ dằn, khí tức uy nghiêm xuất hiện trên người ông ta, đường vân màu vàng trên người ông ta lại sáng lên.
Đến chỗ nào quyền kình lại ngưng tụ ra nổ mạnh, như có máy bay ném bom đi ngang qua, mang theo hủy diệt vô tận đuổi theo Mạc Phàm.
Không phải Kim Đan nhất định thắng Hư Đan, Mạc Phàm cũng chưa hẳn là Kim Đan.
Bất luận là gì, thử qua sẽ biết.
Mạc Phàm lắc đầu, vốn dĩ không để một quyền này vào mắt.
Ngón tay hắn khẽ búng, Kim Đan như hạt sen tỏa ra bạch quang khẽ bay về phía một quyền kia.
Vạn Thiên Tuyệt nhìn Mạc Phàm chỉ huy Kim Đan đến, lông mày lập tức nhíu lại, cười hung ác nham hiểm.
Ông ta đạt được một số sách về Kim Đan, có rất ít người dùng Kim Đan đi tấn công người khác, phần lớn là dùng đan lực.
Bởi vì Kim Đan là cội nguồn của cường giả Thần Cảnh, Kim Đan nát, chẳng khác nào thực lực bị hủy đi.
Vậy mà Mạc Phàm dùng Kim Đan đấu với ông ta, đúng là ngu xuẩn.
Chỉ cần hủy Kim Đan của Mạc Phàm, cho dù Mạc Phàm thật sự ngưng tụ ra Kim Đan cũng không có tác dụng.
- Tiểu tử Mạc Phàm, cậu đây là tự tìm đường chết.
Vạn Thiên Tuyệt cười mỉa nói.
Ý niệm của ông ta vừa động, bỗng nhiên hai đạo Ma Văn màu vàng trên người tới cực hạn.
Quả đấm to lớn trên bầu trời nhanh chóng thu nhỏ lại, bất luận là lực lượng, tốc độ hay lực lượng như núi Thái Sơn đè người khác lập tức tăng lên gấp bội.
Không gian không xuất hiện vết rạn như trước, trái lại như chiếc tàu phá băng lái vào đại lục Nam Cực, đụng nát không gian như khối băng trước mặt.
Mạc Phàm cảm nhận được một quyền khủng bố của Vạn Thiên Tuyệt, sắc mặt không chút thay đổi, cũng không có ý thu hồi Kim Đan.
- Mở to hai mắt nhìn xem ai sẽ chết.
Hạt sen của Mạc Phàm nhanh chóng đến trước một quyền bá tuyệt thiên hạ của Vạn Thiên Tuyệt.
Một cái giống hạt giống trong gió, một cái khác giống một kích hủy thiên diệt địa của Chiến Thần.
“Bùm!” Tiếng va chạm thanh thúy vang lên, sắc mặt Vạn Thiên Tuyệt cũng trắng bệch theo.
Một quyền bá đạo của ông ta dưới hạt sen nho nhỏ, tựa như thủy tinh hình quả đấm gặp kim cương.
“Răng rắc!” Vết dạn dày đặc trên quả đấm.
Ngay sau đó, quả đấm bị nghiền nát từng tấc từng tấc, hóa thành mảnh nhỏ rơi xuống đất, tiêu tan trong không khí.
Hạt sen xuyên qua tất cả quyền kình của Vạn Thiên Tuyệt, một quyền khuynh thế bị hóa giải như vậy.
Hạt sen xuyên qua đánh vào ngực Vạn Thiên Tuyệt.
Vạn Thiên Tuyệt nhíu mày, vừa định vận khởi bí thuật, hủy Kim Đan của Mạc Phàm.
Nhưng mà…
Rõ ràng ông ta muốn làm vậy, nhưng phát hiện cơ thể giống như không thể khống chế, đứng bất động ở chỗ đó.
- Sao có thể như vậy?
Sắc mặt Vạn Thiên Tuyệt thay đổi, khiếp sợ kêu lên.
Ông ta còn chưa suy nghĩ cẩn thận là nguyên nhân gì, trên hạt sen chớp lóe bạch quang, bạch quang theo quả đấm của ông ta chảy ra khắp nơi.
Dưới bạch quang này, đường vân màu vàng trên người ông ta như bị chia làm hai đoạn.
Cùng lúc đó, viên Hư Đan được ông ta để vào trong ngực cũng xuất hiện từng đạo vết ran màu trắng.
Hư Đan bị nghiền nát.
“Phốc!” Máu tươi phun ra, trong mắt ông ta đều là hoảng sợ, cơ thể rơi xuống đất.
Ông ta bế quan 10 năm, mới ngưng tụ thành Kim Đan, vậy mà vỡ nát như thế.
- Mạc Phàm, đây không phải là Kim Đan, rốt cuộc thứ này là gì?
Vạn Thiên Tuyệt gào lên.
Viên Kim Đan này của Mạc Phàm không có chút lực lượng, cũng không có chân khí, nhưng giống như có thể khống chế thần thức của ông ta.- Người chết không cần biết nhiều như vậy.
Ánh mắt Mạc Phàm lạnh lẽo, lạnh lùng nói.
Thần Nguyên của hắn so với Kim Đan, không phải có giá trị như Kim Đan thật.
Đương nhiên Hư Đan của Vạn Thiên Tuyệt không phải Kim Đan.
Vạn Thiên Tuyệt cách Kim Đan ngoại trừ linh khí cường đại ra, còn có Tam Nguyên Chi Lực Tinh Khí Thần dung hợp làm đan lực.
Vạn Thiên Tuyệt không thể ngưng tụ đan lực hoàn toàn, Tam Nguyên Chi Lực trong Kim Đan vẫn phân tán ra.
Nói như vậy, hắn ngưng tụ thần thức có tính uy hiếp áp đảo thần thức trong Hư Đan Vạn Thiên Tuyệt.
Trạng thái hiện giờ của Vạn Thiên Tuyệt như ba sợi dây tụ thành dây thừng, một dây bị hủy đi, hai dây khác sẽ tự sụp đổ, không chịu nổi một kích trước mặt hắn.
Chẳng qua Vạn Thiên Tuyệt không biết mà thôi, hắn cũng không muốn giải thích với Vạn Thiên Tuyệt.
Tay hắn run lên, bỗng nhiên tú hoa châm bốn màu kéo dài ra, biến thành trường kiếm bốn màu dài bảy thước.
Hắn cầm trường kiếm bằng một tay, chân giơ lên giẫm lên không khí, bước về phía Vạn Thiên Tuyệt.
Mỗi một bước giống như cự nhân trúng tên ngã xuống đất, không gian lắc lư dữ dội.
Vạn Thiên Tuyệt nhìn Mạc Phàm cầm kiếm đi tới, trán nhíu lại thành hình chữ “xuyên”, không cam lòng trong mắt như ngọn lửa thiêu đốt hừng hực.
Ông ta đường đường là Vạn Thiên Tuyệt, sao có thể bại bởi tiểu tử miệng còn hôi sữa, cho dù chết cũng phải chết dưới tay Lâm Thiên Nam.