Mục lục
Thần y trọng sinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bọn họ đều là người Giang Nam, Trường Sinh Quả rất nổi tiếng, sao bọn họ có thể không biết?

Bà nghĩ Lâm gia sẽ châm chọc bọn họ lấy linh dược dưỡng sinh, trú nhan ra, chỉ là không ngờ Lâm gia ra tay hào phóng đến thế.

Ra tay lần đầu đã lấy Trường Sinh Quả, không phải thứ kế tiếp sẽ là?

Nghĩ vậy, hai tay Lưu Nguyệt Như nắm chặt lấy váy, sắc mặt vô cùng khó coi.

Ngay cả sắc mặt Mộc Phong Nhạc cũng thay đổi, nhìn về phía Mạc Phàm với vẻ lo lắng.

Anh ta biết tác dụng của Thiên Thọ Đan và Khuynh Thành, nhưng hai thứ này có so được với Trường Sinh Quả của Lâm gia hay không, anh ta không biết.

Mạc Phàm nhìn 10 quả kia, tròng mắt hơi híp lại, hàn quang chớp lóe lướt qua.

Vậy mà Lâm gia có nhiều thứ như thế, đúng là đáng chết.

Bán đấu giá sư thấy bầu không khí nóng như vậy, ánh mắt nhìn về phía Lâm Khuynh Thiên trưng cầu ý kiến.

Lâm Khuynh Thiên cười khẽ, liếc mắt nhìn bên phía Mạc Phàm một cái, vẫy tay với bán đấu giá sư, ý bảo ông ta tiếp tục.

- Mọi người bình tĩnh một chút chớ nóng vội, ngoại trừ Trường Sinh Quả ra, vật phẩm bán đấu giá còn lại của Lâm gia là 10 giọt Thiên Ngọc Tủy, tôi cũng không cần phải giải thích thứ đó nữa đâu nhỉ.

Lão bán đấu giá sư lau mồ hôi, vô cùng khiếp sợ nói.

Nếu Trường Sinh Quả là bảo vật của tiên gia, thì Thiên ngọc Tủy là cực phẩm trong bảo vật tiên gia.

Thứ này không chỉ có tác dụng tăng tuổi thọ, còn khiến lão nhân 80 biến thành tiểu tử hơn 20 tuổi, có tác dụng liên tục từ 2 đến 3 năm.

5 năm trước Thiên Ngọc Tủy đã xuất hiện một giọt ở hội đấu giá, từng đấu giá 2.6 triệu, người lấy được là một lão thái Kiều gia ở Giang Nam.

Khi lão thái Kiều gia qua đời, giống y đúc khi vừa mới gả.

Ông ta đấu giá nhiều bảo bối như thế, không ngờ khi còn sống còn phụ trách hai loại này.

Một tấm vải đỏ khác cũng được vén lên, có tổng cộng 10 bình lưu ly trong suốt, trong mỗi bình chứa một giọt chất lỏng trong suốt như ngọc.

Nhân viên nữ kia mở một bình lưu ly ra, khẽ thổi một cái, mùi thơm thấm lòng người lan tràn quanh sảnh bán đấu giá.

- Ông trời của tôi, đúng là Thiên Ngọc Tủy.

“Rầm!” Trong số đám người đứng dậy, có không ít người sửng sốt đặt mông ngồi lại ghế, hai mắt nhìn chằm chằm bình lưu ly với vẻ ngơ ngẩn, mãi mới lấy lại tinh thần.

Thiên Ngọ

c Tủy còn trân quý hơn Trường Sinh Quả.

Hội đấu giá tối nay đúng là không tới vô ích, vậy mà thấy được hai thứ trong truyền thuyết.

Cũng may Mạc gia đấu với Lâm gia, nếu không sao Lâm gia lại lấy hai thứ này ra?

- Cảm ơn đại ân đại đức của Lâm gia.

Có người cảm kích nói.

Trong số bọn họ có không ít người đến vì trưởng bối, Lâm gia lấy thứ này ra, đồng nghĩa với việc ban ân cho bọn họ, tất nhiên phải cảm ơn.

- Ha ha, cảm ơn thì không cần, tất cả mọi người đều là người Giang Nam, giúp đỡ nhau là chuyện nên làm, đấu giá được đồ là được.

Lâm Khuynh Thiên mỉm cười nói, trong mắt hiện lên khinh thường.

Chỉ là Trường Sinh Quả và Thiên Ngọc Tủy mà thôi, trong kho Lâm gia có rất nhiều.

- Lâm gia uy vũ.

- Sau này chúng tôi sẽ vì Lâm gia như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.

Có người cười nịnh nọt nói.

Chỉ trong chớp mắt, bầu không khí trong sảnh bán đấu giá bị hai vật phẩm của Lâm gia đẩy lên cực hạn.

Hội đấu giá này thành hội đấu giá của Lâm gia, Mạc gia sẽ làm được gì.

Lâm gia ra tay hào phóng bán đấu giá hai thứ này, Mạc gia so thế nào?

Trừ phi Mạc gia có thể lấy tiên đan trong truyền thuyết, nếu không không cần lôi đồ ra nữa.

Phần lớn những người ngồi sau Mạc Phàm đều đứng ngồi không yên, có mấy người cười áy náy với Mạc Phàm, đi về phía bên Lâm Khuynh Thiên.

Người còn lại cũng nhíu mày, trong đôi mắt lóe lên do dự, giống như đang xoắn xuýt nên đi hay ở.

Gần 10 năm nay, Lâm gia chỉ lấy một Trường Sinh Quả và một giọt Thiên Ngọc Tủy.

Lần này lấy nhiều thứ ra như thế, đúng là hiếm có, bỏ lỡ không biết phải đợi bao lâu.

Bọn họ đợi được, lão nhân trong nhà không đợi được.

Sắc mặt đám cha Mạc Phàm, Lưu Nguyệt Như khó coi đến cực hạn, trong mắt đều là tuyệt vọng.

- Tiểu Phàm, chúng ta sao đây?

Cha Mạc Phàm muốn nói lại thôi.

Kiếp trước hắn chưa từng thấy hai thứ này, nhưng dựa vào biểu cảm của mọi người cũng nhìn ra được, chắc chắn hai thứ này bất phàm.

- Cha, không cần gấp.

Mạc Phàm cười, lạnh nhạt nói.

- Được rồi.

Cha Mạc Phàm thở dài.

Bán đấu giá sư thấy đến thời gian rồi, mở miệng nói.

- Chư vị, hai thứ này giá thấp nhất là 1 triệu, mỗi lần tăng giá không dưới 500 vạn, 10 người ra giá cao nhất có thể đạt được Thiên Ngọc Tủy, mười người sau có thể đạt được Trường Sinh Quả, bây giờ bắt đầu.

Bán đấu giá sư vừa nói xong, không đợi những người khác mở miệng, Liễu Như Phong chậm rãi đứng dậy, nhìn thoáng qua phía Mạc Phàm.

- Liễu gia tôi ra 10 triệu, mua một giọt Thiên Ngọc Tủy.

- 10 triệu?

Không ít người nuốt nước bọt.

Lần trước bán đấu giá Thiên Ngọc Tủy chỉ đấu giá 2.6 triệu, tuy là 5 năm trước, nhưng lập tức tăng gấp 4 lần, quả thực hơi đắt.

Liễu gia thủ đô, không hổ là gia tộc đứng đầu.

- Thanh Bang chúng tôi cũng ra 10 triệu, mua một giọt Thiên Ngọc Tủy.

Tươi cười của Tống Chung như đao, cũng đứng dậy theo.

Chỉ là 10 triệu mà thôi, dùng để giẫm Mạc đại sư một cước cũng đáng.

- Tôi cũng ra 10 triệu mua một giọt Thiên Ngọc Tủy.

Một người đàn ông Châu Âu cười nham hiểm, cũng đứng dậy nói.

- Vị này là?

Có người nhìn chằm chằm người đàn ông Châu Âu xa lạ này nói.

Không đợi bọn họ đoán ra thân phận của người đàn ông Châu Âu, có người khác đứng dậy.

- Vậy tôi….

Lương tổng cũng nói.

Phần lớn là 10 triệu, không đứng ra chỉ sợ ngay cả Thiên Ngọc Tủy cũng không lấy được, thậm chí là Trường Sinh Quả cũng không có.

Chỉ trong phút chốc, Liễu gia thủ đô, một người đàn ông Châu Âu, Dư gia, Phương gia, Chu gia và 20 thế lực đều đứng dậy.

Mỗi người đều là 10 triệu, giống như ở trong mắt bọn họ 10 triệu như 10 đồng, căn bản không đáng tiền.

20 người 10 triệu, cả sảnh bán đấu giá lặng ngắt như tờ, không ít người há to miệng, trợn mắt há miệng.

Một người 10 triệu, 10 quả Trường Sinh Quả và 10 giọt Thiên Ngọc Tủy cộng lại là 200 triệu.

Nhiều tiền như thế, không chỉ thành một đại gia tộc, còn mua được một tiểu quốc.

Vô số người phấn đấu 100 năm cũng không kiếm được nhiều tiền như thế, nhưng Lâm gia chỉ cần 1 phút đồng hồ.

Ngay cả một số trang web mua sắm nổi tiếng, cũng không kiếm tiền nhanh như Lâm gia.

Bán đấu giá sư cũng hoảng sợ, ông ta hành nghề nhiều năm như thế, chưa từng bán giá cao như tối nay.

Tròn 200 triệu, đây tuyệt đối là kỷ lục.

Rất lâu sau, bán đấu giá sư mới lau mồ hôitrên trán, gõ búa ba lần.

- Chúc mừng Lâm thiếu, cũng chúc mừng các vị đấu giá được Thiên Ngọc Tủy và Trường Sinh Quả.

Bán đấu giá sư vừa nói xong, lúc này sảnh bán đấu giá mới dần dần khôi phục không khí lúc trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK