Mục lục
Thần y trọng sinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong phòng khách, sắc mặt mọi người đều thay đổi, nhao nhao nhìn chỗ phát ra âm thanh.

Chỉ thấy Mạc Phàm dẫn theo một đám người đi vào.

Nhìn thấy Mạc Phàm, trong mắt không ít người lóe lên sắc lạnh.

- Ai đấy, ai cho mấy người vào, không biết đây là nơi của ai sao?Không chỉ bọn họ Hà Đông cũng nhíu mày, một tay chộp lấy trường kiếm ở bên cạnh.

Căn biệt thự này không chỉ có Hộ Sơn Đại Trận không yếu kém, còn có cao thủ Thanh Bang bọn họ trấn giữ, người bình thường đã không vào được, cho dù có người tiến vào, cũng sẽ tạo ra kinh động.

Người này không chỉ lặng yên không tiếng động vào biệt thự, còn dẫn theo một đám người tiến vào, vậy mà anh ta không phát hiện ra được, chắc chắn người này không đơn giản.

- Nơi của ai? Trước khi các ông tiến vào, không ai nói cho các ông đây là nơi của ai sao?

Ánh mắt Mạc Phàm lạnh lùng liếc mắt nhìn đám người, hỏi.

Hắn không biết đám người này, nhưng nếu tụ tập ở đây, phần lớn là thế lực mới sinh ra sau khi thế lực của hắn bị diệt.

Một người trong đó vốn không để ý lắm, nhưng sau khi nhìn kỹ Mạc Phàm, vẻ mặt lập tức thay đổi.

- Cậu là Mạc Phàm sao?

Mấy chữ đơn giản, vẻ mặt những người khác đều ngẩn ra, cơ thể giống như bị định trụ, vẫn duy trì dáng vẻ ban đầu không nhúc nhích, trong chớp mắt mồ hôi to như hạt đậu ướt đẫm lưng bọn họ, bọn họ không dám cử động ngơ ngác nhìn Mạc Phàm.

Một người trong đó còn bị xì gà đốt tới tay, vậy mà như không cảm nhận được.

- Cậu ta là Mạc Phàm sao?

- Sao có chuyện đó được?

..

Mạc Phàm không cảm thấy kỳ lạ vì có người nhận ra mình, thời gian hắn ở Đông Hải không ngắn, có người nhận ra là chuyện rất bình thường.

- Là các người phế Đường Long sao?

Mạc Phàm hỏi.

- Là cậu ta, cậu ta không chỉ phế Đường Long, phàm là thế lực đứng về phía Mạc gia ở Đông Hải, đều bị cậu ta diệt trừ.

Phú hào nhận ra Mạc Phàm chỉ Hà bang chủ ngồi giữa.

- Cũng là anh phái người giết người Mạc gia tôi sao?

Mạc Phàm nhìn về phía Hà Đông, hỏi tiếp.

- Đúng vậy.

Hà Đông nói.

Anh ta từng xem video clip liên quan tới Mạc Phàm, nhưng video clip về Mạc Phàm, mỗi lần đều không có cùng tướng mạo, cho nên anh ta không biết Mạc Phàm, nhưng chắc chắn người trước mặt là Mạc Phàm rồi.

Bởi vì anh ta đã tới cảnh giới Thần Cảnh, nhưng người này lại mạnh tới mức anh ta không thấy được tận cùng.

Anh ta chỉ từng gặp ba người đáng sợ như vậy, một là Mạc Phàm ở trước mặt, hai người khác là Long Ngạo Thiên và Long Tuyệt chỗ dựa vững chắc của anh ta.

- Vậy anh là người của Long Hoa Hội sao?

Mạc Phàm nói tiếp.

- Phải thì sao mà không phải thì sao, cậu dám giết tôi, chắc chắn chủ nhân của tôi sẽ giết cậu.

Hà Đông nắm chặt kiếm ở bên cạnh, nói.

- Chủ nhân của anh, Long Ngạo Thiên sao?

Mạc Phàm hơi nhướn mày hỏi.

- Không sai, nói cho cậu biết, kẻ địch lúc trước của cậu đều trở thành nô bộc của chủ nhân tôi, tôi khuyên cậu nên trở về Vĩnh Thành, tôi có thể coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra, chúng tôi bình an vô sự, nếu không cậu sẽ biết kết cục.

Hà Đông không sợ hãi nói.

Nếu chỉ vì Mạc Phàm chết, có lẽ Thanh Bang bọn họ có thể tự tay đối phó Mạc gia, nhưng tuyệt đối không đủ để tiến vào Hoa Hạ.

Phải biết rằng lúc Thanh Bang bọn họ cường thịnh, có cao thủ như Thiên Thành Diệt, Vạn Thiên Tuyệt, Thanh Long, lão tổ Thanh Bang, cũng không thể đi vào Hoa Hạ.

Hiện giờ những cao thủ này đều chết cả, cuối cùng Thanh Bang bọn họ cũng quay về Hoa Hạ, đều nhờ có Long Ngạo Thiên ở sau chống lưng.

Có Long Ngạo Thiên ủng hộ, hội ngũ lão chỉ có thể mở một mắt nhắm một mắt.

- Anh là ai không quan trọng đối với tôi, bởi vì cho dù anh là người của Long Hoa Hội hay Thanh Bang, hoặc là người của gia tộc Roth, tôi đều diệt tất cả.

Mạc Phàm nhìn ấn ký Thanh Long trên mu bàn tay cầm kiếm của Hà Đông, lạnh nhạt nói.

Nói xong hắn không nhiều lời với Hà Đông nữa.

Hắn sẽ giết cả Long Ngạo Thiên, một đám chó của Long Ngạo Thiên, hắn sẽ sợ mà không giết sao?

- Tử!

Hồng Liên bay ra dạo một vòng trong không trung, ngoại trừ ông chủ vừa nói chuyện kia ra, những người khác đều bị Hồng Liên đâm thủng, ngã trên đất.

- Ông dẫn bọn họ đi tìm đám Đường Long, tìm được ông có thể sống, không tìm được ông sẽ giống bọn họ.

Mạc Phàm liếc nhìn ông chủ đứng ngây ra như phỗng, nói.

- Tôi biết bọn họ ở đâu, tôi sẽ dẫn mọi người đi tìm…

Sắc mặt ông chủ kia trắng bệch, vội vàng nói.

Không lâu sau biệt thự Mạc gia và Tần gia được thanh lý sạch, người của Tần gia, Đường Long và một số người khác đều được người Mạc gia cứu ra.

Mạc Phàm an bài cho mọi người xong, chia cho mỗi người mấy viên đan dược ôn dưỡng cơ thể xong, thì tự mình đi lên đỉnh Vân Trung Sơn.

Thanh Bang đã bị diệt, sao có thể tha cho hai thế lực còn lại.

Hắn ngồi khoanh chân trên một tảng đá ở trên đỉnh núi, Hồng Liên lập tức bay từ trong cơ thể hắn ra.

- Đi!

Mạc Phàm khẽ quát một tiếng, Hồng Liên hóa thành một đạo cầu vồng, biến mất ở phía chân trời.

Thủ đô, Long Hoa Hội đang ở trong trang viên Yến Giao.

Tiêu Vấn Triều đang tụ tập một đám thành viên của Long Hoa Hội ở phòng khách, trên mặt không ít người lộ vẻ lo lắng.

- Vấn Triều, cháu nghe nói chưa, Mạc Phàm đã quay về.

Tôn Bán Y lo lắng hỏi.

Long Hoa Hội bọn họ không phải là Hà Đông Thanh Bang, Thanh Bang mới về Hoa Hạ, thực lực ở Hoa Hạ có hạn.

Tuy Long Hoa Hội bọn họ bị làm nhục, vẫn là thế lực số một thủ đô.

Mạc Phàm gây ra động tĩnh lớn như vậy ở Giang Nam, bọn họ không có khả năng không biết.

- Cậu ta trở về thì có năng lực làm gì, có Long thiếu tọa trấn, trừ phi cậu ta điên rồi, nếu không cậu ta dám làm gì chúng ta?

Tiêu Vấn Triều nói với vẻ khinh thường.

Mạc gia dùng Bạch Tiểu Tuyết làm đại giá, lúc này mới kéo dài hơi tàn để mấy người sống.

Mạc Phàm dám ra tay với bọn họ, mấy người này sẽ phải chết hết.

Đương nhiên chuyện này không phải là mấu chốc, mấu chốt là Mạc Phàm không mạnh bằng Long Ngạo Thiên, đây mới là chỗ dựa lớn nhất của anh ta.

Cho nên Long Ngạo Thiên gọi anh ta đến Giang Nam, anh ta đã đồng ý không do dự.

- Có cần thông báo cho Long Tuyệt tiên sinh, để cậu ấy phòng bị hay không?

Tôn Bán Y do dự một lát, nói tiếp.

Long Ngạo Thiên đã rời khỏi Địa Cầu, dù sao Long Tuyệt không phải là Long Ngạo Thiên, thông báo trước một phen để cậu ta chuẩn bị.

- Chuyện này cần thiết sao, cho dù Mạc Phàm có thể sống sót dưới vũ khí tiên tiến, ông cảm thấy cậu ta còn mấy phần thực lực?

Tiêu Vấn Triều cười nói.

Mạc Phàm có thể sống sót ra ngoài nằm trong dự kiến của anh ta, cũng tuyệt đối là kỳ tích.

Thực lực của Mạc Phàm hiện giờ, có phải là đối thủ của anh ta hay không còn chưa biết được, sao có thể là đối thủ của Long Tuyệt?

- Chuyện này?

Tôn Bán Y muốn nói gì đó nữa, nhưng ông ta còn chưa mở miệng, toàn thân không tự chủ được run lên, giống như gặp nguy hiểm sắp chết.

Sau đó một giọng nói trầm thấp vang lên trên không trang viên của Long Hoa Hội.

- Tôi còn mấy phần thực lực, các người sẽ cảm nhận được.

Lời này vừa vang lên, Hồng Liên mang theo bạo âm xuất hiện trên không trang viên, uy áp tuyệt đại hàng lâm, giống như trời sắp sập xuống.

- Ngự Kiếm Thuật?

Tôn Bán Y nhìn phi kiếm trên thiên không, mắt mở to nói.

- Trảm!

Giọng nói của Mạc Phàm phát ra trong Hồng Liên, Hồng Liên không chút lưu tình chém về phía đám Tiêu Vấn Triều.

Một đám bóng người đầu thân hai nơi dưới Hồng Liên. Long Hoa Hội bị diệt!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK