Mục lục
Thần y trọng sinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Dật Trần cố ý dừng lại một lát, thấy phần lớn mọi người đều bắt đầu tò mò, lúc này mới tiếp tục mở miệng.

- Đây là video clip của một đại mỹ nữ Giang Nam, chỉ cần có video clip này, tôi đảm bảo các anh có thể ngủ một tối với đại mỹ nữ Giang Nam đó.

Đại mỹ nữ Giang Nam?

Mắt không ít người sáng lên, trên mặt lộ ra tươi cười kỳ lạ, một video clip có thể khiến một mỹ nữ bồi ngủ, không cần Tiêu Dật Trần nói, bọn họ cũng biết nội dung trong đó là gì.

- Tiêu thiếu, có phải một câu mỹ nữ Giang Nam của anh hơi ít hay không, mỹ nữ Giang Nam nhiều như vậy, nếu là mỹ nữ vô danh thì không thú vị lắm.

Với thân phận của bọn họ, nếu muốn chơi phụ nữ, không phải chỉ chơi siêu mẫu, còn phải chơi người khó tới tay.

Mỹ nữ bình thường quá dễ tới tay bọn họ.

Chỉ cần lái một chiếc xe sang nào đó, đến cửa trường học là có thể kéo một xe về nhà chơi, còn chưa đến 10 vạn tệ, căn bản không có hương vị lắm.

- Tiêu thiếu, anh lại cho chút tin tức đi, nếu không chúng tôi không dễ ra giá.

Một người khác cười nói.

Tiêu Dật Trần cũng không sốt ruột, cười thần bí.

- Vị mỹ nữ này là một siêu mẫu, từng tham gia bí mật Roman Natick.

Phạm vi siêu mẫu vẫn quá rộng, từ xưa Giang Nam đã sinh ra người đẹp, lại là thành phố lớn, siêu mẫu nổi tiếng thật sự quá nhiều.

Nhưng Romy là nơi tập hợp siêu mẫu đồ lót nổi tiếng quốc tế, trong đó có nhiều siêu mẫu từ khắp nơi trên thế giới, mỹ nữ Hoa Hạ cũng có mấy người ở đó.

- Tôi đã biết, là Tô…

Có người cười dâm nói.

Những người khác cũng ngầm hiểu, ánh mắt cực nóng.

Nếu trong tay Tiêu Dật Trần là video clip ướt át, có khả năng lấy được video này sẽ ngủ được một tối với người kia.

Có một số người biết quan hệ giữa siêu mẫu và Mộc Phong Nhạc, vẻ mặt kỳ lạ liếc nhìn Mộc Phong Nhạc một cái.

Dưới đài, Mộc Phong Nhạc nắm chặt tay quá vang lên tiếng răng rắc, cầm lấy một chai rượu vang muốn đi về phía Tiêu Dật Trần.

Mạc Phàm nheo mắt, còn chưa đi ngăn cản.

Hoàng Thiếu Tuấn lắc lắc ly rượu vang, mang theo hai vệ sĩ mỉm cười ngăn cản trước người Mộc Phong Nhạc.

- Mộc thiếu, có cừu oán gì, mà tức giận lớn như vậy?

Đương nhiên anh ta biết rõ chuyện giữa Tiêu Dật Trần và Mộc Phong Nhạc.

Mộc Phong Nhạc nhíu mày, sắc mặt trầm xuống.

Sao anh ta có thể không biết Hoàng Thiếu Tuấn, cháu nội của gia chủ Hoàng gia hiện giờ, địa vị của Hoàng Thiếu Tuấn ở Hoàng gia còn cao hơn Hoàng Thiếu Thiên.

Nếu không sao có thể bảo Hoàng Thiếu Thiên đến Đông Hải làm việc, Hoàng Thiếu Tuấn lại ở lại chủ trì hội giao dịch nhỏ.

- Hoàng thiếu, chuyện giữa tôi và Tiêu Dật Trần, hẳn là anh biết rõ?

Anh ta và Tiêu Dật Trần tranh đoạt khối Hoàng Tinh trăm năm, là do Hoàng Thiếu Tuấn xúi giục.

Hoàng Thiếu Tuấn vỗ đầu, bộ dạng như bỗng nhiên nhớ ra.

- Anh xem đầu óc của tôi này, uống vào chút rượu là quên mất, chuyện đó đúng là Tiêu Dật Trần không đúng, nể mặt tôi, chuyện này cứ vậy thôi.

Mộc Phong Nhạc nhíu mày, sao anh ta không nhìn ra Hoàng Thiếu Tuấn đang thiên vị Tiêu Dật Trần, anh ta kìm nén lửa giận trong lòng.

- Hoàng thiếu, nếu video clip của bạn gái cũ anh bị Tiêu Dật Trần lấy ra bán đấu giá, anh có thể bỏ qua như vậy không?

- Đương nhiên là không, chỉ là anh đấu giá lại không được sao, chỉ cần tốn chút tiền, dù sao chúng ta quen biết đã lâu, coi như nể mặt tôi.

Hoàng Thiếu Tuấn cười nói.

Anh ta liếc mắt ra hiệu với một vệ sĩ, vệ sĩ này cầm lấy chai rượu trong tay Mộc Phong Nhạc.

Mộc Phong Nhạc nhìn thoáng qua hai vệ sĩ của Hoàng Thiếu Tuấn, sắc mặt vô cùng khó coi.

Hai người đều là người nước ngoài, mỗi người như một ngọn núi nhỏ, bất luận là ai đều có thể dễ dàng vặn anh ta thành bánh quai chèo.

Nếu anh ta không nể mặt Hoàng Thiếu Tuấn, chắc chắn kết cục không khá hơn chút nào.

- Nếu Hoàng thiếu đã mở miệng, tất nhiên tôi không thể không cho Hoàng thiếu mặt mũi.

Mộc Phong Nhạc nghiến răng nói.

- Vậy được rồi, hòa khí sinh tài.

Hoàng Thiếu Tuấn vỗ bả vai Mộc Phong Nhạc, cười đắc ý nói.

Mộc Phong Nhạc quay về bên cạnh Mạc Phàm, sắc mặt càng thêm khó coi.

Mạc Phàm liếc mắt nhìn Hoàng Thiếu Tuấn một cái, nhíu mày, vẫn không nói gì.

Trên bàn, Tiêu Dật Trần thấy Mộc Phong Nhạc bị Hoàng Thiếu Tuấn ngăn cản, khóe miệng nhếch lên, tiếp tục nói:

- Có vị nào cần video clip trong tay tôi không, có thì nói, bây giờ có thể bắt đầu ra giá.

Không đợi mọi người ra giá, một người vẻ mặt trắng bệch, túi mắt phù thũng, tửu sắc quá độ kêu lên.

- Đợi một chút, Tiêu thiếu, chúng tôi đã biết người trong video clip là ai rồi, nhưng ít nhất phải để chúng tôi kiểm hàng đã chứ, nhỡ đâu chúng tôi mua về lại là một người bình thường, vậy chúng tôi đi tìm ai đây?

- Tôn thiếu nói không sai, chúng tôi phải kiểm hàng trước.

Phú thiếu này mới mở miệng, lập tức có người nói theo.

Hai mắt Tiêu Dật Trần sáng lên, giả bộ có chút khó xử.

- Các anh muốn kiểm hàng thế nào.

- Chuyện này thì đơn giản, không phải ở đây có máy chiếu sao, anh mở video clip này ra cho chúng tôi xem một đoạn, chỉ cần chúng tôi nhìn thấy siêu mẫu Giang Nam anh nói, chúng tôi lập tức ra giá, mọi người nói xem phải không?

Tôn thiếu tửu sắc quá độ cười nói.

Lời này vừa nói ra, không ít người giơ ngón cái với Tôn thiếu.

Trong lòng Tiêu Dật Trần cũng vui vẻ, thầm nghĩ Tôn thiếu này đúng là nhân tài, phương pháp này đúng là khéo.

Mọi người cùng nhau xem bạn gái cũ của Mộc Phong Nhạc ở trên giường thế nào, sau đó có người kêu lên, đó không phải là bạn gái của Mộc Phong Nhạc sao? Chỉ nghĩ thôi đã thấy thú vị rồi.

- Như vậy không được tốt lắm đâu?

Trong mắt Tiêu Dật Trần lóe lên ánh sáng hưng phấn, ngoài miệng giả mù sa mưa nói.

ố ể ế ấ- Có gì mà không tốt, bán hóa kiểm hàng là lẽ đương nhiên, Tiêu thiếu, không phải video clip của anh là giả đấy chứ?

Sắc mặt Tôn thiếu trầm xuống, hỏi.

- Tôn thiếu, anh không tin đạo đức của tôi sao?

Tiêu Dật Trần không tức giận nói.

- Tôi chỉ tin ánh mắt tôi, cho nên Tiêu thiếu vẫn nên để chúng tôi mở mang tầm mắt tốt hơn.

- Cũng được, nếu Tôn thiếu không tin tôi, vậy tôi sẽ cho các anh xem bộ dạng Tô nữ thần của chúng ta ở trên giường như thế nào.

Tiêu Dật Trần cười, vẫy tay với một thuộc hạ.

- Nếu thật sự là Tô nữ thần, tôi ra 100 vạn.

- 100 vạn thôi sao, tôi ra 1000 vạn, 1000 vạn ngủ với Tô nữ thần một đêm cũng đáng giá.

Video clip còn chưa truyền ra, phía dưới đã bắt đầu nóng lòng muốn thử, chuẩn bị ra giá.

Trong góc sáng sủa, mắt Mộc Phong Nhạc mở to, trơ mắt nhìn Tiêu Dật Trần đưa băng ghi hình cho những người khác, anh ta đã có ý định đồng quy vu tận với Tiêu Dật Trần rồi.

Tiêu Dật Trần dám chiếu video clip trước mặt mọi người, nếu như có người quay lại, bạn gái cũ của anh ta thật sự xong rồi.

- Hoàng thiếu, đây không phải là tôi không nể mặt anh đâu đó?

Mộc Phong Nhạc cầm lấy hai con dao cắt thịt bò, vô cùng phẫn nộ nói.

Hoàng Thiếu Tuấn nhíu mày, cười không để ý, không ngăn cản nữa.

- Nếu Mộc thiếu cuồng dại như vậy, thì cứ làm đi, nhưng mà anh cũng nên cẩn thận, có khả năng anh còn chưa đến bên cạnh Tiêu thiếu, đã bị thuộc hạ của anh ta xử lý rồi, vì một người phụ nữ đê tiện đáng sao?

Mộc Phong Nhạc nhìn thoáng qua mấy vệ sĩ đứng bên cạnh Tiêu Dật Trần, do dự một lát.

Anh ta biết mấy vệ sĩ này, là cao thủ võ đạo Tiêu gia mời tới, mỗi người đều có tu vị Nội Kình, chuyên bảo vệ Tiêu Dật Trần.

Nhưng anh ta vẫn đi về phía Tiêu Dật Trần.

Nếu để Tiêu Dật Trần truyền video clip này ra ngoài, cả đời này anh ta sẽ sống không bằng chết.

- Cảm ơn Hoàng thiếu nhắc nhở.

- Không cần cảm ơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK