Mục lục
Thần y trọng sinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dưới khí tức quỷ dị, hạt bảy màu bay từ trên người mọi người trong phương viên hơn mười dặm xung quanh ra, hội tụ thành từng đạo cầu vồng rực rỡ xẹt qua bầu trời đêm, bay về phía trên không đấu trường thú.

Ánh sáng hoa mỹ dị thường, giống như cực quang ở Bắc Cực, không chỉ tu sĩ có thể nhìn thấy rõ, thậm chí người bình thường nhìn kỹ cũng thấy được.

Những hạt này bay từ trong cơ thể mọi người ra, không hiểu sao mọi người cảm thấy như ít thứ gì đó.

- Đó là gì thế?

Xung quanh trận pháp, một người nhìn thứ bay từ trong cơ thể mình ra, tò mò hỏi.

- Cơ duyên, số mệnh!

Ánh mắt Hoa Diệp âm trầm, thở dài nói.

Cơ duyên, số mệnh là thứ vô cùng kỳ lạ, lớn thì thầy bói thường nói là vận trình, nhỏ thì là vận khí.

Mỗi khi cơ duyên, số mệnh của mỗi người thay đổi, trong tình huống chung người bình thường không nhìn thấy được, chỉ đến trình độ này mới được nhìn thấy bằng mắt thường.

Nắm chắc cơ duyên, cũng nắm giữ quỹ tích vận mệnh, thì có thể khống phú quý sinh tử.

Hiện giờ Tống Hồng Sơn lấy cơ duyên của người xung quanh, cơ duyên càng mạnh, ông ta có thể khống chế càng mạnh.

Chuyện này không liên quan đến tu vi nhỏ yếu, còn đáng sợ hơn tu vi.

Nếu mệnh cách của Mạc Phàm quá yếu, chỉ cần Tống Hồng Sơn hơi thay đổi cơ duyên của Mạc Phàm, có khả năng Mạc Phàm sẽ chết vì một chuyện rất nhỏ.

Ví dụ như biến chứng bệnh tim với xác suất rất nhỏ, uống nước bị nghẹn chết, vân vân.

Cho dù mệnh cách của Mạc Phàm mạnh hơn người bình thường, nhưng Tống Hồng Sơn thuyên chuyển nhiều cơ duyên và trong trận pháp này như vậy, cũng vô cùng bất lợi với Mạc Phàm.

Dù sao mệnh mới là căn bản, không có mệnh cường thịnh thì sẽ chết.

Ở bên trong trận pháp, Viên Trọng Dương nắm giữ thiên địa sơn hải, Tống Hồng Sơn có thể nắm giữ phú quý sinh tử, gần như tương đương với một lĩnh vực.

Ở trong này, hai bọn họ là thần.

- Chỉ sợ Mạc tiên sinh gặp nguy hiểm rồi.Hoa Diệp nhìn Mạc Phàm trong trận pháp, nghĩ thầm.

Anh ta do dự một lát, vẫn lấy máy điện thoại ra, gọi cho một số.

Trong trận pháp, Mạc Phàm ngẩng đầu nhìn ấn ký to lớn trên bầu trời và hạt hoa mỹ, trong mắt hiện lên chút dị sắc.

Không thể không nói, hai người này đạt được truyền thừa rất đầy đủ.

Một người có thể thi triển Càn Khôn Sơn Hải Thuật, một người thì dùng Thiên Mệnh Tuyệt, tuy đều là cơ sở, nhưng đủ để hai người kiêu ngạo tứ phương ở Hồng Kông.

- Không sai, quả thật như vậy mạnh hơn trước nhiều, cơ bản đã tương đương với nửa lĩnh vực rồi.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Lĩnh vực là năng lực chỉ Nguyên Anh kỳ mới có, trong lĩnh vực, sinh tử đều nằm trong tay người nắm lĩnh vực.

Càn Khôn Sơn Hải Thuật cộng thêm Thiên Tuyệt Mệnh tạo thành trận pháp, cùng với Thiên Tuyển Chi Tử, đã tương tự lĩnh vực.

Viên Trọng Dương và Tống Hồng Sơn hơi nhếch miệng, trong đôi mắt rét lạnh lóe lên đắc ý.

- Tiểu tử, nếu cậu biết sự lợi hại của trận pháp này, tôi có thể cho cậu một cơ hội cuối cùng, chỉ cần cậu làm theo những lời tôi nói, nghe theo mệnh lệnh của hai nhà chúng tôi, làm việc cho hai nhà chúng tôi, tối nay cậu có thể bình yên rời đi với Tiểu Tuyết, nếu không mạng cậu do tôi nắm.

Viên Trọng Dương lạnh lùng nói.

Giọng nói như kinh lôi mùa đông, khiến người ta không rét mà run.

Đối diện hai người, vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, không vui không buồn.

Tống Hồng Sơn thấy Mạc Phàm không nói lời nào, cười lạnh lùng.

- Mạc tiên sinh, có lẽ trận pháp này không giết được cậu, nhưng hoàn toàn có thể giam cậu lại, nếu cậu cảm thấy những cơ duyên này không đủ trấn áp mạng của cậu, tôi có thể điều toàn bộ cơ duyên ở Hồng Kông tới, chỉ cần giam được cậu, cậu cảm thấy vận trình của Mạc gia còn xuôi gió xuôi nước như một năm qua sao?

Tống Hồng Sơn nói theo, bên trong tràn đầy ý uy hiếp.

Tống Hồng Sơn vừa nói xong, Mạc Phàm nheo mắt lại, trong đôi mắt vốn lạnh nhạt tràn đầy sắc bén.

- Tống Hồng Sơn, Viên Trọng Dương, hai người cảm thấy thứ này có thể giam được tôi sao?

Mạc Phàm lạnh giọng hỏi.

- Không thể sao?

Tống Hồng Sơn cười hỏi ngược lại.

Bên trong trận pháp này, sơn hải cơ duyên đều do bọn họ.

Giết chết Mạc Phàm thì không hẳn, dù sao Mạc Phàm cũng là cường giả Thần Cảnh, tự xưng là một vùng thiên địa.

Nhưng nếu bọn họ nguyện ý, hoàn toàn có thể khiến trận pháp này trìm xuống nền đất, chìm trong biển rộng, bao vây Mạc Phàm thì tuyệt đối không có vấn đề gì.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng lộ ra tươi cười như có như không, liếc mắt nhìn Tống Hồng Sơn một cái, rồi không để ý đến Tống Hồng Sơn nữa, ánh mắt nhìn về phía Viên Trọng Dương.

- Viên Trọng Dương, nể mặt ông là ông ngoại của Tuyết Nhi, tôi cũng cho ông một cơ hội, ông tự mình mở trận pháp này ra, tôi đưa Tuyết Nhi rời đi, tôi sẽ không truy cứu chuyện tối nay với Viên gia ông.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

Nếu không phải trên người Tiểu Tuyết có nửa huyết mạch Viên gia, hắn hoàn toàn không cần nói nhiều lời với Viên Trọng Dương, diệt Viên gia là được.

Nhưng nếu Viên gia cố chấp làm vậy, hắn cũng sẽ ra tay.

Lấy danh nghĩa Tiểu Tuyết làm phúc lợi của Viên gia, Tiểu Tuyết không phải công cụ để bọn họ sử dụng một cách tùy ý, tuyệt đối không phải.

Viên Trọng Dương nhíu mày, trong mắt lộ ra chút dao động, nhưng lập tức biến mất không còn.

- Tiểu tử, xem ra cậu không chịu cúi đầu, vậy lão phu sẽ khiến cậu cúi đầu.

Viên Trọng Dương hừ lạnh nói.

Nói xong ông ta không nhiều lời với Mạc Phàm nữa, thân thể chấn động, khí kình hình chín con rồng lập tức xuất hiện xung quanh ông ta.

Dưới chân ông ta vừa động, mặt đất chấn động, tiếng long ngâm vang lên.

Cả người tính luôn kình khí chín con rồng cùng xông về phía Mạc Phàm, giống như thần long ra khỏi biển rộng, trong chớp mắt đã tới bên cạnh Mạc Phàm, một quyền bá tuyệt tạo nên cự phong, mang theo lực đạo mạnh không do dự đánh về phía Mạc Phàm.

Ông ta vừa ra tay, chín đạo kình khí hình rồng quanh ông ta há to miệng, cắn về phía Mạc Phàm, giống như có thể cắn đứt xe thiếp giáp.

Mạc Phàm nhíu mày, vừa định vận khởi Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công, lông mày hắn nheo lại, sắc mặt khẽ đổi.

Hắn chưa từng xuất hiện vấn đề gì về Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công, vậy mà bây giờ không thể vận hành được.

Chỉ trong chớp mắt, hắn thoải mái hơn.

- Hóa ra là như vậy.

Mạc Phàm khẽ liếc mắt nhìn Tống Hồng Sơn nói.

Không phải là công pháp của hắn có vấn đề, mà vì có Tống Hồng Sơn, chuyện xác suất nhỏ đã xảy ra.

- Mạc tiên sinh, ở dưới Thiên Mệnh Tuyệt của tôi, cậu muốn thi triển bất luận công pháp gì đều phải nghĩ kỹ, nếu không có khả năng gặp mệnh của mình đó.

Tống Hồng Sơn cười âm hiểm nói.

Ở trước mặt ông ta, cho dù là chuyện xác suất nhỏ nhất, cũng sẽ biến thành sự thật, đây là bản lĩnh Thiên Cơ của ông ta.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, cười khinh thường.

Ý niệm của hắn vừa động, ánh sáng ngũ sắc xuất hiện trên người, một quyền của Viên Trọng Dương và chín đạo khí kình hình rồng đã đến trước người hắn.

“Bùm!” Một tiếng kinh thiên động địa bùng nổ, Mạc Phàm bay ngược về sau giống như viên đạn.

Còn đụng vào vách tường, lưu lại một đại động sâu trên vách tường, chấn động kịch liệt mới dừng lại.

Một đạo khe rãnh sâu xuất hiện từ chỗ ban đầu của Mạc Phàm, còn lan tràn đến đại động hình người có Mạc Phàm.

Đạo khe rãnh và đại động này nhanh chóng khôi phục dưới tác dụng của lực Càn Khôn Sơn Hải.

Xung quanh lặng ngắt như tờ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK