- Tiểu tử, vậy mà ngươi biết Long Thần Cửu Biến?
Long Vương U Châu nhướn mày, hơi bất ngờ nói.
Bởi vì Long Thần Cửu Biến có hạn chế, nó ít khi thi triển.
Cho dù là lão nhân của tông môn ẩn thế trong Sơn Ngoại Sơn cũng không biết thần thông này của nó, vậy mà một tiểu tử chưa tới 20 tuổi như Mạc Phàm lại biết, chuyện này rất kỳ lạ.
- Ta còn biết nhiều hơn ngươi nghĩ nhiều.
Mạc Phàm cười khinh thường nói.
Long Thần Cửu Biến là thần thông thiên phú của Long Tộc, có thể biến hóa ra chín hình thái khác biệt.
Mỗi một hình thái đều nắm giữ một loại quy luật, thực lực còn cường đại hơn cả nó.
Bởi vì Long Thần Cửu Biến quá nghịch thiên, vượt qua phạm trù thực lực bản thân, sau khi thi triển Long Thần Cửu Biến xong, Long Tộc thi triển pháp thuật sẽ rơi vào một khoảng thời gian vô cùng suy yếu.
Nhưng có rất ít tu sĩ chịu được đến giai đoạn suy yếu sau khi thi triển Long Thần Cửu Biến, đã bị 10 Long Tộc giết chết.
Bởi vì 10 Long Tộc có thực lực mạnh cùng xuất hiện, cho dù là Thần Cảnh gần như có thể tiêu diệt một tinh cầu.
Bởi vì những người nhìn thấy Long Thần Cửu Biến đã chết, cho nên thần thông này là bí mật trong yêu tộc.
Nhưng đối với hắn mà nói, Long Tộc không có quá nhiều bí mật.
- Tiểu tử, ngươi biết nhiều như vậy, vậy ngươi có biết mình sẽ chết thế nào không?
Long Vương U Châu lạnh lùng nói.
“Ha ha.” Mạc Phàm lắc đầu cười.
Hắn không nói gì thêm, trong mắt chớp lóe tinh quang, môi khẽ mở!
- Lâm, Binh, Đấu, Giả, Giai, Trận, Liệt, Tiền, Hành!
Cùng lúc đó, hai tay hắn vũ động, chín thủ ấn khác nhau nhanh chóng xuất hiện.
Một chữ phối với một thủ ấn, ký hiệu cổ xưa chỗ mi tâm Mạc Phàm chớp lóe, một bóng dáng lóe lên từ trong người Mạc Phàm.
“Cửu Tự Chân Ngôn”, chín thủ ấn chín bóng dáng.
ố ể ầ ế ềGiống như khi Long Vương U Châu thi triển Long Thần Cửu Biến, mỗi bóng dáng đều có thực lực không kém Mạc Phàm.
Chín bóng dáng của Mạc Phàm xuất hiện, trời giống như sập xuống, từng đạo khe hở xuất hiện, mặt đất cũng bắt đầu bất ổn, sơn thể di chuyển, con sông thay đổi đường, trời và đất giống như không thể chịu được lực lượng cường đại của Mạc Phàm và Long Vương U Châu.
Chín bóng dáng Mạc Phàm vừa xuất hiện, sắc mặt hầu hết mọi người đều khó coi, nhưng không nói nên lời.
- Chuyện này…
Long Vương U Châu thân là Long Tộc lấy ra bí thuật gì đó, trái lại không có gì, dù sao cũng là Long Tộc.
Bên này Long Vương U Châu vừa biến ra chín bóng dáng, bên Mạc Phàm cũng biến ra 9, mỗi một người đều không kém Long Vương U Châu.
Một Mạc Phàm không phải đối thủ của 10 Long Vương U Châu, vậy 10 Mạc Phàm thì sao, không còn gì phải lo lắng nữa.
Ngay cả Long Vương U Châu cũng khiếp sợ tại chỗ, lùi về sau hai bước theo bản năng.
- Tiểu tử, ngươi không phải Long Tộc, vì sao có thể thi triển được pháp thuật như vậy?
Tuy Mạc Phàm dùng phương pháp khác, nhưng nó có cảm giác pháp thuật Mạc Phàm thi triển có quan hệ với Long Thần Cửu Biến của Long Tộc nó.
Mạc Phàm hơi nhếch miệng cười khẽ.
Bí pháp này là Cửu Thiên Tuyệt phương pháp trấn phái của Cửu Chân Môn, lấy “Cửu Tự Chân Ngôn” biến ra chín đại chân thân.
Quả thật pháp thuật này là do một thiên tài của Cửu Chân Môn phát triển từ Long Thần Cửu Biến của Long Tộc, mới đầu là vì đối phó Long Thần Cửu Biến của Long Tộc.
Sau đó phát triển thành một bí pháp còn đáng sợ hơn Long Thần Cửu Biến, vì bí pháp không cần huyết mạch Long Tộc, chỉ cần tu sĩ nhân loại có thân thể đủ cường đại là được.
- Ngươi không cần biết nhiều như vậy, cho dù biết cũng không có tác dụng, bây giờ ngươi chỉ cần biết quỳ lạy ta, hay ta diệt ngươi.
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
Chín bóng dáng khác cùng mở miệng với hắn, giọng nói mang theo uy áp vô tận.
Long Vương U Châu nhíu mày, hiếm khi trên mặt lộ vẻ bối rối.
Nó sống ngàn năm chưa bao giờ thấy nhân loại nào giống Mạc Phàm, khiến nó có cảm giác không thể địch lại, nhất là người có tuổi như Mạc Phàm, lại càng chưa bao giờ có.
Tốc độ của nó không bằng Mạc Phàm.
Sức mạnh của nó cũng không như Mạc Phàm.
Ngay cả thần thông thiên phú Long Tộc nó lấy làm kinh ngạc, Mạc Phàm cũng thi triển ra được giống vậy.
Ở trước mặt nó, cho đến bây giờ nó đều là trời.
Nhưng hiện giờ Mạc Phàm là trời, nó lại như thằn lằn, cảm giác thất bại xuất hiện trong lòng nó.
- Tiểu tử, bổn vương thừa nhận ngươi rất lợi hại, nhưng bổn vương không thù không oán với ngươi, ngươi chắc chắn muốn bổn vương cúi đầu với ngươi?
Ánh mắt Long Vương U Châu lạnh lùng hỏi.
- Không thù không oán?
Mạc Phàm cười khinh thường.
Nếu hắn không phải đối thủ của Long Vương U Châu, chắc chắn Long Vương U Châu sẽ không nói vậy.
- Phong ấn ngươi là Thanh Long chúng tôi đúng không, không phải ngươi nói muốn tìm Thanh Long báo thù à, ta là đội trưởng Thanh Long?
- Ta muốn tìm Diêu Nghiễm Hiếu, chỉ cần ngươi đồng ý để ta rời đi, ta lập tức quay về U Châu, không xuất hiện ở Hoa Hạ nữa.
Long Vương lấy hết dũng khí nói.
Nó chắc chắn không phải đối thủ của Mạc Phàm, thay vì liều chết gắng gượng, không bằng cúi đầu với Mạc Phàm.
- Ta nhớ rõ khi ngươi ra khỏi Tỏa Long Tỉnh từng nói, muốn diệt Mạc gia ta, ta ghết nhất có người uy hiếp người nhà ta, Long Tộc cũng vậy.
Mạc Phàm lạnh lùng nói.
- Tiểu tử, ngươi muốn liều mạng với ta sao?
Long Vương U Châu nhíu mày, tức giận nói.
Nó đã cúi đầu trước Mạc Phàm, vậy mà Mạc Phàm vẫn không biết điều như trước, tiểu tử này nghĩ Long Vương U Châu ngoại trừ quỳ thì không còn biện pháp nào sao?
- Liều mạng?
Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, liếc mắt nhìn Long Vương U Châu một cái.
- Ngươi còn chưa có tư cách liều mạng với ta, tốt nhất là ngươi nên liều chết bảo vệ mạng mình.
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
Hắn không nói nhiều lời vô nghĩa với Long Vương U Châu nữa, ý niệm vừa động, mười bóng dáng như thiểm điện xông về phía Long Vương U Châu.
Vẻ mặt Long Vương U Châu ngây ngốc, mắt khẽ đảo.
Chỉ trong phút chốc nó đã có quyết định.
Trước mắt chính bóng dáng kia sáng lên, không do dự xông về phía mười Mạc Phàm.
Còn nó thì hóa thành hình rồng, chẳng qua nhỏ hơn trước nhiều, bây giờ chỉ to như con rắn bình thường.
Trên người nó chớp lóe hắc quang, đuôi rồng đẩy về phía không gian.
Bây giờ nó không phải đối thủ của Mạc Phàm, hoàn toàn không cần thiết đấu với Mạc Phàm.
Đợi nó quay về U Châu tập hợp thủy quân, đến Giang Nam đối phó Mạc Phàm cũng không muộn.
Cho dù không làm gì được Mạc Phàm, Hải Ngoại Hải đâu chỉ mấy vạn dặm, nơi đó không phải chỗ ẩn thân của nó, nhưng tốt hơn bị Mạc Phàm nhốt trong giếng.
- Mạc Phàm, chúng ta còn gặp lại.
Long Vương U Châu biến mất vào trong không gian, sắp biến mất không thấy.
Mạc Phàm nhíu mày, muốn lao về phía Long Vương U Châu.
Để Long Vương U Châu chạy trốn, sẽ sản sinh ra không ít phiền phức, dù sao nó là yêu thú Thần Cảnh.
“Vù vù!” 9 bóng dáng nhoáng lên một cái chắn trước người hắn.
Thấy Long Vương U Châu sắp biến mất trong không gian, một bóng dáng ẩn giấu trong hắc vụ đột nhiên xuất hiện bên cạnh Long Vương U Châu.
Hai tay bóng người này vũ động, vô số pháp ấn đã sớm chuẩn bị ngưng tụ thành một phù hiệu màu bạc.
Ký hiệu này mới sáng lên, trên người Long Vương U Châu lập tức xuất hiện từng đạo tỏa liên màu bạc, một giọng nói già nua vang lên.
- Nếu đã xuất hiện, thì đừng đi nữa.