Mục lục
Thần y trọng sinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đi tìm chết sao?

Trong Ma Pháp Trận, ánh mắt Mạc Phàm rét lạnh, nhìn đám điện chủ Thần Điện.

- Các người cảm thấy nghi thức này có thể giết chết tôi sao?

Giọng nói bình tĩnh khiến người ta có cảm giác lạnh sởn gai ốc.

Mọi người hơi sửng sốt, trên mặt hiện lên vẻ khó hiểu.

Kamon lắc đầu, cười khinh thường.

Anh ta và Carter là anh em song bào thai, trước khi anh ta phản bội Thần Điện gia nhập Hắc Ám Giáo Đình, hai bọn họ đều là người của Thần Điện, cho nên anh ta hiểu rất rõ nghi thức hiến tế của Thần Điện.

Thần Điện là nơi có lực chúc phúc rất mạnh của thiên sứ ở trên Chúng Thần Sơn, lúc tiến hành nghi thức hiến tế, lực trói buộc ở nơi này không chỉ gấp mười lần bình thường.

Lần đầu tiên Carter đạt được ban ân anh ta cũng có mặt, lúc ấy Thần Điện bắt được một cự thú Bắc Hải làm tế phẩm.

Thực lực của động vật biển này gần như đã đến Thần Cảnh trung kỳ, khi bị bắt đến Thần Điện còn có sức mạnh phi thường phản kháng, mười mấy trưởng lão và mục sư đều không phải đối thủ, nhưng từ lúc bắt đầu tế tự, động vật biển này không thể nhúc nhích chút nào.

Không chỉ như vậy, nếu Mạc Phàm dám có bất luận ý cãi lại tế tự, gương to trên bầu trời sẽ dành để trừng phạt Mạc Phàm, mãi đến khi Mạc Phàm thành thật mới thôi.

Trừng phạt vừa rồi của đại thiên sứ có thể thương tổn đến Mạc Phàm, bây giờ thì càng không có vấn đề gì, Mạc Phàm phản kháng chỉ càng tăng thêm thống khổ mà thôi.

- Mạc Phàm, tôi khuyên cậu nên thành thật thì hơn, nếu không…

Anh ta còn chưa dứt lời, khi nhìn về phía Mạc Phàm lần nữa, tươi cười trên mặt anh ta cứng ngắc.

Chỉ thấy ngón tay Mạc Phàm đang vẽ trên không trung, chỉ trong phút chốc, một phù lục màu đỏ cổ xưa, già nua, yêu dị xuất hiện trước người hắn.

- Đi!

Hắn khẽ quát một tiếng.

Phù lục này một phân thành hai, một cái biến mất vào trong cơ thể hắn, một cái khác bay về phía Dạ Tình.

Điện chủ Thần Điện nhìn thấy lục phù bay tới, nhíu mày.

Ông ta không biết đó là thứ gì, nhưng ông ta có cảm giác phù lục này không phải là thứ tốt.

Ông ta giơ tay thành đao, Thánh Hỏa màu vàng dấy lên trong lòng bàn tay ông ta, như lửa đao chém về phía phù lục.

- Tịnh Hóa Chi Viêm!

Tịnh Hóa Chi Viêm mới động vào phù lục, bỗng nhiên phù lục biến mất, khi xuất hiện lần nữa đã đến bên cạnh Dạ Tình.

Không đợi điện chủ Thần Điện ngăn cản, phù văn đã chui vào trong cơ thể Dạ Tình.

- Không hay rồi!

Điện chủ Thần Điện kêu lên.

Ngay sau đó, ngọn lửa đỏ như máu chảy từ tay chân và ngực Mạc Phàm ra, những ngọn lửa này vừa xuất hiện đã chảy từ tỏa liên về phía Ma Pháp Trận.

Ma Pháp Trận màu lam không có quá nhiều chống cự bị nhuộm thành màu đỏ, âm thanh trầm thấp như sấm rền vang lên.

- Các người muốn hiến tế bạn của Mạc Phàm tôi đúng không, vậy dùng mạng các người bổ sung hai phách của bạn tôi bị hiến tế đi.

Những lời này vừa vang lên, trong chớp mắt Ma Pháp Trận màu đỏ lớn một vòng, không chỉ che khuất Thần Điện, ngay cả sân cũng bị bao trùm.

Chuyện này còn chưa xong, ngọn lửa huyết sắc trên người Mạc Phàm giống như vô cùng vô tận, lao nhanh mà ra, Ma Pháp Trận huyết sắc không ngừng biến to.

Gấp đôi!

Gấp ba!

Gấp năm!

Gấp mười!

Không lâu sau, một Ma Pháp Trận huyết sắc to lớn xuất hiện trên không Chúng Thần Sơn.

Thân thể Dạ Tình ở phía dưới Ma Pháp Trận đó, không biết nhỏ đi bao nhiêu lần.

Trên Ma Pháp Trận lóe sáng huyết sắc, khiến cho cả Chúng Thần Sơn giống như địa ngục, hàn ý xuất hiện từ tận đáy lòng.

Ý niệm của Mạc Phàm vừa động, chỗ mi tâm hắn, phù lục vừa biến mất vào trong cơ thể lóe sáng hồng quang.

Một đạo sáng màu đỏ bắn từ trong Ma Pháp Trận ra, rơi lên người Dạ Tình.

Cùng lúc đó, một đám ký hiệu ma pháp xuất hiện xung quanh điện chủ Thần Điện, nhân viên thần chức trong Thần Điện và đám Thanh Long, giống như khi bắt đầu hiến tế Dạ Tình.

Một nghi thức hiến tế khác bắt đầu!

Vẻ mặt mọi người ở đây lập tức ngẩn ra, bốn chữ “khó có thể tin” xuất hiện trên mặt bọn họ.

- Đây là tình huống gì thế?

Tiến vào phạm vi Thần Điện, uy lực chúc phúc của thiên sứ mạnh hơn nhiều, Mạc Phàm tiến vào Ma Pháp Trận đã thành tế phẩm, chuyện này đúng là khó mà tin tưởng.

Phải biết rằng nghi thức hiến tế ngoại trừ vẽ Ma Pháp Trận, chuẩn bị tế phẩm, niệm chú ngữ ra, còn cần rất nhiều môi giới.

Một nghi thức từ chuẩn bị đến bắt đầu tiến hành, ngắn nhất cũng cần một hai tháng, thậm chí cần một hai năm.

Tóm lại nghi thức hiến tế vô cùng phức tạp, không phải một hai câu là xong.

Dù sao muốn đạt được lực lượng, nhất định phải trả giá cao hơn lực lượng này để trao đổi.

Mạc Phàm chỉ vẽ một phù lục, liền tiếp quản trận pháp hiến tế, đảo khách thành chủ.

Không để bọn họ nghĩ kỹ, một đám Ma Pháp Trận nhỏ xuất hiện dưới chân mỗi người, tỏa liên màu đỏ bay từ trong Ma Pháp Trận ra, quấn lấy bọn họ.

Không ít người nhìn Ma Pháp Trận và tỏa liên, trong mắt hiện lên chút không cam lòng.

Nhất là điện chủ Thần Điện, trong mắt tràn đầy lửa giận.

Rõ ràng Mạc Phàm đã tiến vào Ma Pháp Trận, vì sao còn có thể làm vậy?

- Mạc Phàm, cậu làm gì thế, cho dù cậu đốt huyết dịch của mình cũng không thể khống chế chúng thần ban ân của chúng tôi đâu?

Điện chủ Thần Điện tức giận nói.

Người khác không biết, sao ông ta không nhìn ra, Mạc Phàm đang đốt huyết dịch của mình.

Nhưng đốt huyết dịch cùng lắm như ông ta đốt Thánh Nguyên của mình, khiến thực lực của ông ta tăng mạnh, cũng không thể khống chế Ma Pháp Trận của bọn họ.

- Không thể, là ông không hiểu biết mới đúng.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Tuy điện chủ Thần Điện có địa vị cao quý, nhưng hiểu biết về nghi thức hiến tế vẫn còn quá nhỏ bé.

Nghi thức hiến tế cần môi giới, tế phẩm, đối tượng hiến tế, câu thông Ma Pháp Trận của đối tượng hiến tế, nhưng tuyệt đối không phức tạp như vậy.

Ở Ma giới, còn nhiều Ma Pháp Sư nhất niệm thành trận.

Sở dĩ Thần Điện làm phức tạp như vậy, là vì gia tăng cảm giác thần bí, cảm giác long trọng, còn vì thực lực của bọn họ không đủ, thực ra một phù lục hiến tế là đủ rồi.

Với thực lực của hắn đã có thể vẽ phù lục này rồi, nhưng ở trên Thần Điện chỉ có thể đốt huyết dịch của mình mới được.

Tuy có tổn hại với thực lực của hắn, nhưng chỉ cần cứu Dạ Tình cũng đáng.

Kiếp trước Dạ Tình cứu hắn lúc hắn gần chết, một chút huyết dịch có là gì?

Hơn nữa đây cũng là biện pháp tốt nhất trừng phạt những người này.

Không phải những người này lấy Dạ Tình làm tế phẩm hiến tế sao, vậy tất cả làm tế phẩm đi.

- Chạy nhanh!

Có người không do dự kêu lên.

Trận pháp hiến tế đã bị Mạc Phàm nắm lấy, lúc này không đi, lát nữa muốn chạy cũng không chạy được.

- Còn muốn chạy, bây giờ muốn chạy thì muộn rồi, nghe lệnh của tôi, nghiệp hỏa như vũ!

Mạc Phàm lạnh lùng quát một câu, Hồng Liên Nghiệp Hỏa huyết sắc như mưa rơi từ Ma Pháp Trận màu đỏ xuống.

Một trưởng lão Thanh Bang chỉ dính một chút, trong chớp mắt ngọn lửa huyết sắc dấy lên trên toàn thân ông ta, tiếng kêu thảm thiết thê lương lập tức vang lên.

Trong chớp mắt, có mấy người bị ngọn lửa bao phủ.

Trong lúc này, bao gồm điện chủ Thần Điện trong đó, tất cả mọi người đều đứng tại chỗ, không dám cử động mạnh, tất cả nhìn Mạc Phàm như nhìn ma quỷ.

Không rời khỏi nơi này thì sẽ trở thành tế phẩm của nghi thức hiến tế, rời khỏi cũng sẽ bị tiên hỏa đốt chết.

Chúng Thần Sơn này vốn là cạm bẫy chôn Mạc Phàm, bây giờ lại thành lò mổ Mạc Phàm tàn sát bọn họ.

- Chuyện này…

Nhưng mà đúng lúc này, giọng nói phẫn nộ của điện chủ Thần Điện vang lên.

- Mạc Phàm, cậu đúng là đáng chết!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK