Mục lục
Thần y trọng sinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Giọng của ai vậy?

Ở ngoại cung tiên mộ, một tăng nhân đầu trọc nghe thấy giọng Cửu U Tử, thì dừng chuyện trong tay, nhìn nơi phát ra âm thanh.

Không chỉ ông ta, mọi người ở bên ngoài tiên mộ đang suy nghĩ biện pháp tiến vào cũng vậy.

Đây chính là tiên mộ, nơi chôn giấu cơ duyên, tuy cửa vào bị Mạc Phàm che kín, sao bọn họ có thể cam tâm như vậy?

Nhưng nghe thấy tiếng rống giận dữ truyền từ trong tiên mộ ra, một dám người dừng lại.

- Ai vậy, là ra tay với Mạc Phàm sao?

Có người hỏi.

Ở trong tiên mộ, có thể tạo ra động tĩnh lớn như vậy, chỉ có một mình tiểu tử Mạc Phàm.

- Lần này hay rồi, vậy mà tên khốn nạn Mạc Phàm che tiên mộ lại, một mình độc chiếm tiên mộ, bây giờ đá phải khối sắt rồi nhé?

Một người đàn ông vui sướng khi người khác gặp họa nói.

Tiên mộ rộng lớn, ít nhất cũng phải mấy chục vạn mét vuông, tương đương với một thành phố nhỏ.

Tuy bọn họ không biết người này là ai, nhưng có thể truyền âm ra xa như vậy, lại dám hét lớn với Mạc Phàm, tuyệt đối không phải là người bình thường.

Mạc Phàm quá càn rỡ, bây giờ có thể hoành hành không sợ, sau này càng nguy hiểm, có người thu thập Mạc Phàm thì không còn gì tốt hơn.

- Tốt nhất là đánh chết tiểu tử này ở trong tiên mộ, thế giới sẽ bình yên hơn nhiều.

Một người khác âm dương quái khí nói.

Khi Mạc Phàm chưa xuất hiện trên thế giới, một cao thủ Trúc Cơ kỳ đều có thể hoành hành một phương.

Nhưng từ khi Mạc Phàm xuất hiện, những cao thủ bình thường ít lộ diện lập tức chui ra hết.

Nhiều cao thủ như vậy, vô cùng bất lợi với bọn họ, phá cân bằng từ trước tới nay.

Người khác loại như thế, đừng sống thì tốt hơn.

… Tr

ong nội cung tiên mộ, theo Cửu U Tử quát to.

Trên Tam Mệnh Căn to lớn kia, những cái miệng chi chít bên trên khiến da đầu người ta run lên mở ra hết.

Trên người sáu Cấm Hồn còn lại của Cửu U Tử chớp lóe thanh quang, sau đó bắn vào trong Mệnh Căn.

Miệng to nhấm nuốt vài cái, lúc này mới đóng lại hoàn toàn, thanh quang nhàn nhạt sáng lên trên rễ cây màu khô vàng.

Cùng lúc đó, trên đài cao khắc hai chữ Cửu U, sáu Thất Hồn Quả còn lại nhanh chóng thu nhỏ.

Từ to bằng nắm tay, biến trở về to bằng ngón tay cái, sau đó biến thành một đóa hoa, cuối cùng liên hoa cũng biến mất không thấy, chỉ còn lại một cây Thất Hồn Thụ nhỏ, giống như quá trình nở hoa, kết quả, quả chín bị đảo ngược nhanh chóng.

Đám Trương Huyền Lăng thấy không còn Thất Hồn Quả, vẻ mặt lập tức sửng sốt, trong mắt lóe lên phẫn nộ.

- Chuyện này là sao thế?

- Chỉ còn lại một quả sao?

Thất Hồn Quả đang còn nguyên, bị Mạc Phàm làm thành như vậy, bây giờ chỉ còn lại một quả.

Vốn là vô duyên với bọn họ, bây giờ hoàn toàn không còn chuyện của bọn họ nữa rồi.

Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, liếc mắt nhìn Tam Mệnh Căn một cái.

- Trái lại ông rất thông minh.

Hắn giết thất hồn, mỗi lần chém một Cấm Hồn của Cửu U Tử, chém tất cả thất hồn chỉ là chuyện vấn đề thời gian.

Nhưng Cửu U Tử biết được vấn đề này, thì thu lục phách còn thừa lại, lấy Tam Mệnh Căn bảo hộ Thất Hồn Quả.

Không những chống lại được chuyện hắn giết thất hồn, cũng có thể tăng uy lực.

- Tiểu tử, lão phu sống 300 năm, nếm muối còn nhiều hơn cậu nếm gạo, thân thể của tôi, hôm nay tôi phải lấy được, khà khà!

Trên Tam Mệnh Căn to lớn, tất cả cái miệng đều cười nói.

Âm thanh vang lên cùng lúc, tiếng cười ngạo mạn khiến toàn thân người ta nổi da gà.

Khi nói chuyện, những rễ cây đang cười đùa lùi về phía Tam Mệnh Căn như thủy triều rút.

“Kẽo kẹt kẽo kẹt…” Tam Mệnh Căn giống như trụ thông thiên nhanh chóng thu nhỏ lại thành một người, ngưng tụ thành hình người.

Chỉ trong phút chốc, liền biến thành ba bóng người màu xanh.

Ba bóng người này giống hệt Cửu U Tử lúc trước, nhưng bất luận là thần quang trong mắt hay khí tức lạnh lẽo trên người đều cường đại hơn đâu chỉ một chút, hung ác nham hiểm hiện lên trên mặt Cửu U Tử, nhìn thẳng vào Mạc Phàm, giống như con sói đói ngàn năm nhìn chằm chằm con cừu béo.

Ông ta tốn nhiều sức lực như vậy, không chỉ không thể làm gì Mạc Phàm, trái lại mình còn bị tổn thất một phách.

Từ khi ông ta tu thành công tới nay, chưa từng thất bại như vậy.

Nhưng ông ta cũng không tức giận.

Mạc Phàm càng khiến ông ta bực bội, chuyện này càng nói lên tư chất Mạc Phàm càng cao, sau khi chiếm được cơ thể của Mạc Phàm, thu hoạch của ông ta sẽ càng nhiều.

Mấy năm chờ đợi cũng đáng giá.

Mạc Phàm lắc đầu, một người chỉ sống 300 năm, mà dám so với người sống hơn 500 như hắn, đúng là buồn cười.

Hắn chẳng muốn so đo chuyện này với Cửu U Tử, bỗng nhiên mắt hắn nheo lại, con ngươi vốn màu bạc của hắn lập tức biến thành bán kim bán ngân, nhìn vô cùng quái dị.

- Cửu U Tử, ông cảm thấy tôi có thể sử dụng bí pháp kiếm chém Cấm Hồn của ông, thì bí pháp kiếm không thể chém rụng Tam Mệnh Căn của ông à?

Cửu U Tử khẽ cau mày, nhưng lông mày lập tức giãn ra.

- Nếu cậu có bí pháp chém đứt Tam Mệnh Căn của tôi, cho dù lão phu tôi chết trên tay cậu, cũng không có nửa câu oán hận.

Cửu U Tử lắc đầu cười nói.

Tam Hồn là dấu hiệu độc nhất vô nhị của một người, thất phách là xác định người này mạnh hay yếu về phương diện thất tình lục dục.

Cho nên thất phách yếu hơn tam hồn một chút.

Có thể mất đi một phách, nhưng không thể mất hồn.

Thất phách của ông ta trải qua ngũ hành trừng phạt, siêu thoát ngũ hình, thoát thai lục đạo, cuối cùng mới thành Cấm Hồn.

Nhưng Tam Mệnh Căn của ông ta không chỉ tiếp nhận siêu thoát ngũ hình, thoát thai lục đạo trừng phạt, còn cắm rễ bên trong Hoàng Tuyền, có thể chịu được bị Hoàng Tuyền ăn mòn và suy bại.

Cho nên Tam Mệnh Căn mạnh hơn Cấm Hồn vô số lần.

Nếu Cấm Hồn là một chiếc đũa, vậy Tam Mệnh Căn là một cây gậy sắt cao chọc trời, sao có thể bị Mạc Phàm chém đứt.

- Nhưng nếu không chém được, tôi sẽ lấy cơ thể của cậu rồi.

Ba Cửu U Tử hơi nhếch miệng đi về phía Mạc Phàm, vừa đi vừa nói chuyện.

- Cậu đã bức lão phu tới mức này, lão phu nên trừng phạt cậu thế nào mới tốt đây, ví dụ như tự tay giết cha mẹ, anh em, chị em, chơi người phụ nữ của cậu, sau đó đưa tất cả phụ nữ nhà cậu tới thanh lâu, để ai cũng làm chồng bọn họ được, cậu cảm thấy thế nào, hay là để bọn họ tàn sát lẫn nhau, để xem ai có thể sống sót cuối cùng, có phải như vậy càng hay hơn không?

- Nếu cậu cảm thấy còn chưa đủ, thì không cần giết bọn họ, dù sao bọn họ cũng là người thân nhất của cậu, tôi chiếm cơ thể của cậu làm của tôi, vậy nên để bọn họ muốn sống cũng không được, muốn chết cũng chẳng xong.

Cửu U Tử cười nói.Những lời tàn nhẫn này khiến đám Trương Huyền Lăng cũng phải nhíu mày, nhưng không ai dám mở miệng nói gì.

Từ 6 biến thành 3 quả thật Cửu U Tử mạnh hơn nhiều, Mạc Phàm có thể chém được tất cả Cửu U Tử sao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK