Mục lục
Thần y trọng sinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường Long liếc nhìn đám học sinh như cọc gỗ, cười không thèm để ý, nói với ông chủ Lỗ:

- Ông chủ Lỗ, mời vào bên trong, tôi sẽ làm anh hài lòng.

Lúc nói chuyện, anh ta cũng liếc mắt ra hiệu với Nguyệt tỷ.

Nguyệt tỷ hiểu ý, mị nhãn như tơ, cười quyến rũ như có độc, dán sát người vào người ông chủ Lỗ.

- Ông chủ Lỗ đừng nóng giận, một đám nhóc không hiểu chuyện mà thôi, anh quan tâm đến bọn chúng làm gì, nếu Long ca của chúng em đã nói như vậy, anh yên tâm 100% đi, chúng ta qua bên kia ngồi.

Ông chủ Lỗ vốn đang nổi nóng, lúc ngực Nguyệt tỷ dán sát vào, bụng dưới lập tức nóng hơn.

- Đây chính là các người nói đó, nếu không cho tôi đáp án hài lòng, tôi chỉ có thể hỏi các người.

Ông ta bị Nguyệt tỷ ỡm ờ kéo đến ghế sofa trong ghế lô.

Đường Long thở phào một hơi, lúc này mới hơi yên tâm, đây là mười mấy triệu của anh ta đó, vì đám gấu con này, thiếu chút nữa đã bị nấu chín bay mất.

Nghĩ vậy, lạnh lẽo trong mắt anh ta lóe lên, lạnh lùng liếc nhìn đám Trương Siêu.

- Tiểu Siêu đúng không, coi như cha cậu từng ngồi cùng một bàn với tôi, tôi cho cậu một cơ hội.

Trương Siêu vốn đang suy nghĩ làm thế nào cho xong chuyện, chuyện này đã lớn đến mức vượt xa dự kiến của anh ta.

Nếu Mạc Phàm đắc tội những người khác, chỉ dựa vào tên tuổi của cha, trái lại anh ta có thể giả bộ khó giải quyết, sau đó chiếm chút tiện nghi ở chỗ Lý Thi Vũ.

Nhưng bây giờ bản thân anh ta đều đã khó bảo toàn, thật sự rất khó mà.

Nhưng nghe lời Đường Long nói, hai mắt anh ta sáng lên, giống như tìm được đường sống.

- Long ca, anh nói đi, chỉ cần chúng tôi làm được, tôi tuyệt đối sẽ không cò kè mặc cả.

Trương Siêu nịnh nọt, không còn bộ dạng công tử nhà giàu hung hãn nữa, giống như chó Nhật đang lè lưỡi.

- Ừm!

Đường Long hài lòng gật đầu, sau đó cười mỉa nói:

- Cũng rất đơn giản, chỉ cần trong số các người có ai làm ông chủ Lỗ hài lòng là được, đúng rồi, khẩu vị của ông chủ Lỗ rất nặng, ở chỗ các cậu có mấy cô gái bộ dạng không tệ, nam sinh ấy à, các cậu nhìn mà làm đi, quỳ xuống liếm giày cho ông chủ Lỗ chẳng hạn.

Khi nói chuyện, anh ta híp mắt nhìn lướt qua đám người, ánh mắt hung ác nham hiểm dừng lại trên người Lưu Phỉ Phỉ, Lý Thi Vũ và Tống Uyển Nhi một lát.

Không thể không nói, mấy em gái học sinh này rất được, nhất là Lưu Phỉ Phỉ, rất có phong thái của minh tinh.

Nếu tối nay giữ cô bé này ở lại được, nói không chừng sau này có thể khoe khoang, anh ta chơi minh tinh kia.

Nếu giữ tấm ảnh hay video gì đó, sau này còn có thể chơi lâu dài…

Đường Long vừa nói xong, đám Trương Siêu liếc mắt nhìn ông chủ Lỗ một cái, sắc mặt tất cả đều trầm xuống, âm trầm như nước, nhất là con gái.

Vẻ mặt ông chủ Lỗ này rất háo sắc, vừa nhìn là biết không phải dạng tốt đẹp gì, đợi bọn họ làm ông chủ Lỗ hài lòng, chắc là bọn họ sẽ chết tâm mất.

Lúc này ngay cả Tống Uyển Nhi luôn kiêu căng cũng không dám lắm miệng.

Nhà cô ta cũng làm về bất động sản, nhưng còn không bằng nhà Trương Siêu, Trương Siêu đã không nói được gì, cô ta lại càng không có tư cách nói.

Lúc này càng lắm miệng sẽ càng chịu thiệt.

- Chuyện hôm nay không có một chút quan hệ nào với chúng em, Long ca, hai người chúng em có thể rời đi không?



Hoa tỷ muội công chúa lúc trước Trương Siêu muốn đẩy cho Mạc Phàm nhỏ giọng nói.

Bọn họ là công chúa của Hoàng Gia Cửu Hào, hẳn là không tính vào nhóm học sinh này.

- Có thể, làm ông chủ Lỗ hài lòng rồi nói sau.

Đường Long đứng ở cửa, vô tình nói.

Bây giờ anh ta chỉ muốn hầu hạ thần tài là ông chủ Lỗ thật tốt.

Hai chị em như hoa ngẩn ra, đâu dám cãi lệnh Đường Long, cười với ông chủ Lỗ.

- Ông chủ Lỗ, anh thích tiết mục gì, hai chị em chúng em sẽ biểu diện cho anh xem.

- Diễn cho anh xem mèo chiêu tài đi, diễn hay sẽ cho hai em rời đi.

Ông chủ Lỗ bắt chéo hai chân, dựa trên ghế sofa, nhìn chằm chằm hoa tỷ muội cười nói.

Hoa tỷ muội hơi vui vẻ, diễn mèo chiêu tài là bài học bắt buộc của bọn họ, cũng không khó.

Mắt hai người híp lại thành một đường ngang, đôi tay trắng như phấn nắm chặt, để ở sát mặt, bộ dạng vô cùng đáng yêu.

- Meo meo, meo meo!

Miệng phát ra tiếng đáng yêu.

- Ha ha, đi đi!

Ông chủ Lỗ cười, vẫy tay bảo hai người rời đi.

Hai người nói cảm ơn, như được đại xá vậy, nhanh chóng rời khỏi nơi nhiều thị phi này.

- Ông chủ Lỗ, tôi cũng biết biểu diễn mèo chiêu tài, tôi biểu diễn cho ông xem được không?

Một học sinh đeo mắt kính răng hô cười nịnh nọt nói.

Nếu Đường Long thật sự cho đi, cứ dựa theo lời Đường Long nói mà làm, nói không chừng lên trước sẽ dễ dàng rời đi hơn.

- Cậu sao?

Vẻ mặt ông chủ Lỗ tràn đầy ghét bỏ, hai công chúa vừa rồi biểu diễn mèo chiêu tài còn gọi là đáng yêu, một nam sinh biểu diễn sẽ thành dạng gì chứ, chỉ nghĩ thôi toàn thân ông ta đã nổi đầy da gà.

- Con mẹ nó bộ dạng cậu xấu như vậy, buổi tối ông đây còn muốn ăn cơm, tát mặt mình 100 cái đi, sau đó cậu có thể cút.

Sắc mặt nam sinh này tối sầm lại, nuốt nước bọt, không dám mở miệng nữa.

- Thế nào, không tự mình ra tay được à, để tôi tìm người giúp cậu.

Đường Long cười mỉa nói, A Hào lập tức đi về phía nam sinh đeo kính kia.

Không đợi A Hào đi đến cạnh nam sinh đeo kính kia.

- Dừng tay.

Lý Thi Vũ lấy hết can đảm kêu lên.

- Ừm, em có ý kiến gì, Tiểu Thọ Tinh?

Ánh mắt Đường Long nhìn về phía Lý Thi Vũ, cười mỉa hỏi.

Lý Thi Vũ mới mở miệng, Trương Siêu nhíu mày, kéo quần áo Lý Thi Vũ.



Lúc này còn muốn làm anh hùng gì chứ?

Lý Thi Vũ không để ý đến Trương Siêu, tiếp tục nói:

- Long ca, bọn họ đều đến tham dự tiệc sinh nhật của tôi, chuyện hôm nay không có liên quan đến bọn họ, anh để bọn họ rời đi đi, chuyện hôm nay đều tính lên người tôi là được.

Những người này đều là cô mời đến, quan hệ cũng không tệ, tất nhiên cô không thể để những người này bị bắt nạt ở đây, nếu không cho dù sau này bọn họ tha thứ cho mình, cô cũng không tha thứ cho mình.

Lý Thi Vũ mới mở miệng, Trương Siêu liền mắng thầm một câu: Ngu ngốc.

Một mình gánh chịu, cô gánh chịu như thế nào đây?

Đường Long đánh giá Lý Thi Vũ với vẻ đầy hứng thú, tính cách không tệ, bộ dạng cũng không tệ, tuy chưa phát dục hết, nhưng nếu dạy dỗ một thời gian, chắc chắn sau này là đại mỹ nữ hiếm có.

- Em chắc chắn muốn gánh vác một mình chứ?

- Không sai!

Lý Thi Vũ cắn răng nói.

- Tốt lắm.

Đường Long cười, nhìn về phía ông chủ Lỗ, chỉ Lý Thi Vũ nói:

- Ông chủ Lỗ, anh cảm thấy cô bé này thế nào, có hài lòng không?

Ông chủ Lỗ liếc mắt nhìn Lý Thi Vũ một cái, hai mắt sáng lên, gật đầu với Đường Long.

- Ánh mắt của Đường lão đệ rất tốt.

Có một số cô bé thoạt nhìn cảm thấy cũng được, nhìn kỹ tuyệt đối là cực phẩm, càng nhìn càng thấy xinh đẹp, Lý Thi Vũ là loại hình này.

- Được rồi, các cô gái khác có thể rời đi.

Đường Long vừa nói những lời này, ở cửa lập tức có một đường ra.

Không ít nữ sinh do dự, kéo góc áo người bên cạnh.

- Chúng ta nhanh rời đi thôi.

- Ừm!

- Thi Vũ, bọn mình đi trước, có chuyện gì thì gọi điện.



Bọn họ vốn có quan hệ không tệ với Lý Thi Vũ, nhưng tình huống bây giờ như vậy, quan hệ vẫn còn thiếu rất nhiều, không đáng nói.

Trong phút chốc, đám nữ sinh đã rời đi hết chỉ còn lại Lưu Phỉ Phỉ và Tống Uyển Nhi.

- Thi Vũ, Siêu ca, em ở bên ngoài đợi anh, Phỉ Phỉ chúng ta ra ngoài trước đi.

Tống Uyển Nhi do dự, lên tiếng chào hỏi Lý Thi Vũ, kéo Lưu Phỉ Phỉ rời đi.

Cô ta chỉ mong sao Lý Thi Vũ ở lại, sau đó mình rời đi.

Nếu tối nay ông chủ Lỗ này kéo Lý Thi Vũ làm chuyện đó, không phải Trương Siêu sẽ quay về bên cạnh cô ta, còn có người nào cướp đoạt Trương Siêu với cô ta nữa đây?

Thậm chí cô ta còn tưởng tượng ra được cảnh Lý Thi Vũ bị ông chủ Lỗ đè dưới người, dùng lực vùng vẫy nhưng không làm gì được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK