Mục lục
Thần y trọng sinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Phá!

Vạn Thiên Tuyệt quát to, Hư Đan tràn đầy vết rạn trong cơ thể nghiền nát rầm rầm theo tiếng.

Kim Đan này vừa vỡ, năng lượng màu vàng không chỉ không mất đi, trái lại biến từ màu vàng thành màu đen.

Năng lượng màu đen này trôi nổi quanh Vạn Thiên Tuyệt, chậm rãi xoay tròn, lực hút cường đại mà khủng bố sản sinh trên người ông ta.

Dưới lực lượng này, linh khí xung quanh, đất cát, cây cối trên đất đều bay về phía Vạn Thiên Tuyệt.

Không chỉ có vậy, bao gồm đám Tiểu Vũ, Tiểu Tuyết ở trong người xem, bỗng nhiên cảm thấy linh khí, khí huyết trong cơ thể hỗn loạn, không tự chủ được trào ra ngoài cơ thể.

Có người muốn cố gắng khống chế, nếu linh khí và khí huyết bị lấy đi, bọn họ chỉ có đường chết, nhất là những lão quái vật tuổi đã cao, hoàn toàn là dựa vào tu vi mà sống.

- Đừng, đừng mà!

Có người nghiến răng kêu lên.

Nhưng lực lượng trên người Vạn Thiên Tuyệt như lực hút Địa Cầu, không tới cảnh giới Thần Cấp, bọn họ không thể kháng cự.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn linh khí và khí huyết của mình hóa thành từng đạo khói hồng, toàn bộ đều tụ tập quanh Vạn Thiên Tuyệt, sắc mặt cả đám đều khó coi.

Hai tay Vạn Thiên Tuyệt chấn động, hạt sen ở ngực ông ta lập tức bay về sau, những đường vân màu vàng trên người ông ta cũng biến thành màu đen, thân thể lập tức khôi phục tự do.

Ông ta dùng lực hút, như nuốt trôi biển rộng, linh khí xung quanh cùng với những khí huyết trên người người xem được ông ta hấp thu vào cơ thể hết.

Mỗi một chút năng lượng nhập vào cơ thể ông ta, màu đen trên người ông ta sẽ nhiều hơn chút.

Khí tức chôn vùi tất cả trên người ông ta cũng nồng đậm hơn.

Sợ hãi và tử vong hàng lâm trên Long Đảo, giống như địa ngục và ngày tận thế ở nhân gian!

- Mạc Phàm, cậu thấy không, lần này cậu chết chắc rồi.

Trong mắt Vạn Thiên Tuyệt chớp lóe tàn nhẫn, trầm giọng nói.

Mạc Phàm khẽ nâng mí mắt, liếc mắt nhìn Vạn Thiên Tuyệt một cái, cười nhạt.

- Tự bạo Kim Đan sao?

- Mạc Phàm, bị cậu nhìn ra được à.

- Loại thuật pháp này cũng muốn giấu tôi sao?

Mạc Phàm cười khinh thường nói.

Tu sĩ Kim Đan kỳ ở Tu Chân giới khí tức như sông, hắn từng thấy nhiều Kim Đan, cũng từng thấy nhiều người tự bạo Kim Đan.

Thậm chí ở trong đại chiến Thần Ma, hắn từng thấy trên vạn Kim Đan kỳ vì thủ hộ kết giới, cùng tự bạo Kim Đan, khiến một vùng đất hóa thành hắc động không giới hạn, lúc này mới chặn được bước chân của đại quân Ma Tộc.

Vạn Thiên Tuyệt tự bạo Kim Đan trước mặt hắn, có thể thoát khỏi mắt hắn sao?

Nếu hắn không biết, vậy không khác gì hắnkhông biết hươu là hươu, ngựa là ngựa.

- Cậu biết thì thế nào, như vậy đủ giết chết cậu chưa?

Vạn Thiên Tuyệt cảm thấy trong cơ thể có lực lượng cường đại chưa bao giờ có, cười như điên nói.

Ông ta không biết Mạc Phàm ngưng tụ hạt sen kia như thế nào, nhưng ông ta biết rõ, dựa vào Hư Đan sẽ không phải đối thủ của Mạc Phàm.

Hơn nữa ông ta không thể thua, vậy chỉ có thể dùng bí thuật cuối cùng, tự bạo Kim Đan.

Mạc Phàm ngưng tụ Kim Đan trong một năm, ông ta đánh bại Mạc Phàm, lấy pháp môn Mạc Phàm tu luyện là được.

Với kinh nghiệm tu luyện của ông ta, cộng thêm công pháp của Mạc Phàm, không lâu sau ông ta sẽ mạnh hơn bây giờ.

Cho dù là dung đan cũng được, tự bạo Kim Đan cũng được, chỉ cần đánh bại được Mạc Phàm đều đáng giá.

“Ha ha.”

Mạc Phàm hơi cong miệng cười nhạt, giống như không để chuyện Vạn Thiên Tuyệt tự bạo Kim Đan vào mắt.

Hắn tạo mấy pháp ấn, mấy pháp ấn này bay về phía đám Tiểu Tuyết, hình thành một vòng sáng quanh đám Tiểu Tuyết, bao bọn họ ở bên trong.

Khí huyết trên người đám Tiểu Tuyết và Tiểu Vũ dừng xói mòn, lúc này mấy người mới thở phào nhẹ nhõm, cố nặn ra tươi cười vui vẻ với Mạc Phàm.

Làm xong những chuyện này, lúc này Mạc Phàm mới dời mắt nhìn Vạn Thiên Tuyệt, hai mắt như giếng cổ, không có một chút gợn sóng.

Nếu là ba ngày trước, Vạn Thiên Tuyệt tự bạo Hư Đan trước mặt hắn, khả năng sống sót của hắn chưa tới 20%.

Dù sao mỗi viên Kim Đan đều tương tự nhe một tiểu Hằng Tinh, sau khi Hằng Tinh bị chôn vùi, không chỉ bộc phát lực lượng đại gấp 10 lần bình thường, còn biến thành một hắc động.

Mỗi lần hắc động hấp thu thêm chút lực lượng, còn có thể tiếp tục tăng thêm gấp 10 lần.

Hấp thu càng nhiều, người nghiền nát Kim Đan cũng càng đáng sợ.

Ở đây có nhiều người vây xem như vậy, nếu lực lượng của bọn họ bị Vạn Thiên Tuyệt hấp thu, hắn thật sự sẽ gặp nguy hiểm.

Nhưng bây giờ sao, bây giờ hắn đã không còn là hắn ba ngày trước.

Mạc Phàm vươn một tay ra, Thần Nguyên như hạt sen lay động, quay về trước người hắn.

- Ở trước mặt tôi, cho dù ông tự bạo Kim Đan cũng không có tác dụng gì, càng không nói đến Hư Đan của ông.

Hắn vừa nói vừa đi đến bên cạnh Vạn Thiên Tuyệt.

- Vậy sao, vậy cộng thêm cái này nữa thì sao.

Vạn Thiên Tuyệt nhíu mày, hạ quyết tâm.

Ông ta vừa nói câu này xong.

“Bùm” một tiếng, giống như khi bật lửa bị ném vỡ nổ tung.

Chỗ đan điền ông ta, Long Nguyên ông ta đạt được khi giết chết Hải Long bị dập nát.

Lực lượng Hải Long tích lũy mấy ngàn năm, trong chớp mắt biến mất vào trong ngực màu đen của ông ta.

Rõ ràng chỉ là một viên Long Nguyên, cả người Vạn Thiên Tuyệt biến thành màu đen, khí tức toàn thân lại tăng lên nhiều.

Dưới lực lượng cường đại, mây đen nhanh chóng tụ tập lại, bao phủ trên không Long Đảo.

Tiếng sấm nổ vang trong mây đen, lôi quang nhấp nháy, chiếu sáng Mạc Phàm và Vạn Thiên Tuyệt trên bầu trời.

Lôi vân đáng sợ giống như lôi vân khi Mạc Phàm bế quan, khí tức vô cùng áp lực khiến mọi người sinh ra tuyệt vọng.

Lôi vân lần trước là ở Huyền Vũ Nhai, lần này ở trên đỉnh đầu bọn họ, hơn nữa bọn họ không trốn thoát.

- Xong rồi, xong rồi.

Nếu không phải bị Vạn Thiên Tuyệt rút sạch khí huyết, thì bị lôi kiếp đánh chết.

Đám Bạch Tiểu Hàn, Bạch Tiểu Manh nhíu mày, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng.

Cho dù ngăn cách Phòng Hộ Trận, lúc này bọn họ cũng có thể cảm nhận được cường đại của Vạn Thiên Tuyệt, có khả năng lần này không ổn rồi.

Hai tay Bạch Tiểu Tuyết nắm chặt, để ở trước ngực, vô cùng khẩn trương.

Mạnh yếu trước đó đã không quan trọng, thắng thua phải xem một kích này.

- Nhất định không được thua.

Vạn Thiên Tuyệt nhìn cánh tay tràn ngập lực lượng đáng sợ của mình, tươi cười hài lòng lộ ra hàm răng trắng.

Lúc này ông ta đã biết vì sao khi Mạc Phàm đột phá lại có lôi kiếp, là vì thần thức của Mạc Phàm quá cường đại, quá ngưng tụ, vượt qua mức hạn trên Địa Cầu, giống như ông ta bây giờ.

- Mạc Phàm, bây giờ đủ giết cậu chưa?

Vạn Thiên Tuyệt cười nói, giọng nói như được biên soạn trong phim.

Mạc Phàm thản nhiên nhìn Vạn Thiên Tuyệt, đứng cách ông ta ba thước.

ồ ố ế ể ế- Đủ rồi, cuối cùng bây giờ ông cũng đủ một kiếm để tôi giết.

Trước đó Vạn Thiên Tuyệt không đủ một kiếm của hắn, bây giờ đủ rồi.

Trong mắt hắn chớp lóe ánh sáng lạnh, hạt sen kia lập tức bay về phía mi tâm hắn, như bảo thạch khảm vào mi tâm.

Hắn giơ trường kiếm trong tay lên cao, mấy chữ thốt lên từ miệng hắn.

- Pháp diệt thiên, kiếm trảm địa, pháp kiếm trảm thiên địa.

Mấy chữ này vừa vang lên, hạt sen chỗ mi tâm hắn như sinh ra rất nhiều rễ cây, những rễ cây này vây thành Ma Văn màu trắng phức tạp.

- Cái gì?

Sắc mặt Vạn Thiên Tuyệt thay đổi, cảm thấy khó hiểu nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK