Mục lục
Thần y trọng sinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“A a…” Vẻ mặt Oda Juntoku sửng sốt, hoàn toàn không tin vào hai mắt mình.

Không ít người cũng há to miệng, ngơ ngẩn nhìn áo giáp thần thánh trên người điện chủ Thần Điện, mãi mà không phát ra tiếng.

Áo giáp thần thánh cường đại được xưng là thủ hộ tuyệt đối, trực tiếp bị nghiền nát dưới tay Mạc Phàm, một quyền của Mạc Phàm đánh vào vai điện chủ Thần Điện, vết rạn như mạng nhện lan tràn xung quanh áo giáp thần thánh.

“Răng rắc!” Tiếng chiến giáp và xương bị nghiền nát cùng vang lên, điện chủ Thần Điện phun máu, bay về phía sau, bay ra xa mấy chục mét mới dừng lại.

Áo giáp thần thánh trên người ông ta hóa thành mảnh nhỏ, rơi xuống đất.

Bạch quang nhoáng lên một cái, áo giáp nghiền nát biến thành một tờ thần điển.

- Mười quyền, thật sự chỉ có mười quyền!

Một tướng quân Châu Âu nuốt nước bọt nói.

Áo giáp thần thánh vô địch trong truyền thuyết lại bị mười quyền của Mạc Phàm đánh nát, mười quyền đánh ra này, so với hơn mười cao thủ cầm các loại thần khí tấn công ba ngày ba đêm, mười quyền này đúng là ít đến đáng thương.

Lúc trước áo giáp thần thánh vỡ, Thứ Thần, Hắc Ám Giáo Đình và mấy thế lực vây quanh điện chủ Thần Điện chiến đấu ba ngày ba đêm, không biết áo giáp thần thánh chịu bao nhiêu công kích mới bị nghiền nát, đến chỗ Mạc Phàm thì chỉ cần mười quyền.

- Chuyện này…

- Tôi không nhìn lầm đấy chứ?

Có người dụi mắt hỏi.

Rất lâu sau, mới có người lẩm bẩm nói.

- Đây là sự thật, áo giáp thần thánh bị Mạc Phàm phá rồi.

Cho dù nói ra miệng, trong mắt người này vẫn là khó mà tin.

Dù sao cũng là áo giáp thần thánh, đồ của thiên sứ sử dụng, nếu có thể phá dễ dàng như vậy, vậy thì không phải là thủ hộ tuyệt đối.

Ở trước màn hình, sắc mặt không ít người nhanh chóng khó coi.

Không chỉ bọn họ, sắc mặt điện chủ Thần Điện cũng rất khó coi, gần như có thể vặn ra nước.

Mấy quyền đầu của Mạc Phàm ông ta còn không cảm nhận được, nhưng về sau mới phát hiện quả đấm của Mạc Phàm không phải uy lực càng ngày càng yếu, mà là càng ngày càng mạnh.

Sở dĩ không gian nghiền nát càng ngày càng nhỏ vì lực lượng của Mạc Phàm càng lúc càng nhanh, Mạc Phàm càng ngày càng chậm vì ông ta chậm lại, không tránh được quả đấm của Mạc Phàm, còn chậm hơn Mạc Phàm rất nhiều, đây là loại cảm giác nhanh đến mức tận cùng đối với người ngoài.

Bởi vì ông ta không thể tránh, cho nên giống như không hề cử động, nhưng không thể không cứng đối cứng với Mạc Phàm.

Trừ chuyện đó ra, trên quả đấm của Mạc Phàm có khí tức phá diệt, những người khác không cảm nhận được, nhưng ông ta cảm nhận được rất rõ.

Mỗi một quyền sẽ khiến khí tức phá diệt mạnh gấp đôi, đến quyền thứ mười, đâu chỉ gấp mười lần, ông ta có cảm giác một quyền này đánh xuống, cho dù là thiên địa đều bị phá, càng không nói đến áo giáp thần thánh.

Nếu Mạc Phàm sử dụng Tam Thư, một quyền là đủ rồi.

Ông ta chớp mắt, cánh ở sau lưng giương ra, không do dự bay về phía xa.

Áo giáp thần thánh đã bị phá, ông ta chẳng khác nào con rùa không có mai, lúc trước ông ta không phải đối thủ của Mạc Phàm, bây giờ càng kém Mạc Phàm xa.

Ông ta tiếp tục ở đây sẽ chết trên tay Mạc Phàm, trốn là cơ hội sống duy nhất.

Chỉ cần chạy trốn, ông ta còn cơ hội giết Mạc Phàm.

Điện chủ Thần Điện chạy trốn, không ít người lại sửng sốt.

- Điện chủ Thần Điện chạy trốn sao?

- Chuyện này…

Điện chủ Thần Điện là cường giả hiếm có trên thế giới, vậy mà chạy trốn trước mặt Mạc Phàm.

- Mạc Phàm này đáng sợ đến mức nào?

Mạc Phàm liếc mắt nhìn điện chủ Thần Điện một cái, trong mắt chớp lóe ánh sáng lạnh.

- Đi, ông đi được, hôm nay Mạc Phàm tôi không họ Mạc, Tam Thư.

Hai chữ “Tam Thư” vừa vang lên, Tam Thư huyễn hóa ra tiên sơn tiên hà như còn sống, xông về phía Chúng Thần Sơn.

Chỉ trong phút chốc, ngoại trừ Thần Điện ra, những nơi khác đều bị thanh sơn lục hải bao phủ.

Điện chủ Thần Điện bay tới trên không thanh sơn lục hải, giống như bị bẻ gẫy cánh, trực tiếp rơi xuống đất.

Một chân Mạc Phàm giơ lên, khi hạ xuống đã đến bên cạnh điện chủ Thần Điện.

- Tôi nói giết ông, ông không thể sống.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Hắn nắm lấy cánh điện chủ Thần Điện, dùng lực kéo.

“Xoẹt!” Hai cái cánh bị Mạc Phàm xé xuống, máu tươi và lông chim rơi đầy đất.

“Xoẹt!” Hai cái cánh khác cũng bị Mạc Phàm kéo xuống.

Làm xong những chuyện này, Mạc Phàm nắm lấy cổ áo điện chủ Thần Điện nâng lên, giống như xách một con gà.

- Ông còn gì muốn nói?

Mạc Phàm lạnh giọng hỏi.

Điện chủ Thần Điện nhíu mày, trong mắt lộ ra bối rối hiếm có.

- Mạc Phàm, vì một cô gái bình thường, cậu muốn đối nghịch với Thiên Sứ Nhất Tộc tôi sao?

Điện chủ Thần Điện lạnh giọng hỏi.

- Thiên Sứ Nhất Tộc?

Nghe thấy mấy chữ này, không ít người lộ ra vẻ khó coi.

Sớm có lời đồn truyền thừa của Thần Điện là Thiên Sứ Nhất Tộc ở Thiên giới phương Tây để lại, chỉ là lời đồn này chưa từng được Thần Điện thừa nhận, cho nên có rất nhiều lời đồn về truyền thừa của Thần Điện, có người nói là Thái Dương Thần, có người nói là Quang Minh Thần, ai biết Thần Điện thật sự do Thiên Sứ Nhất Tộc để lại truyền thừa ở Địa Cầu.

Nếu là Thiên Sứ Nhất Tộc, vậy không dễ làm rồi.

Điện chủ Thần Điện tương đương với người đại diện cho Thiên Sứ Nhất Tộc ở Địa Cầu, Mạc Phàm giết ông ta chẳng khác tát vào mặt Thiên Sứ Nhất Tộc.

Ở trên Địa Cầu có không ít ghi chép về thiên sứ, thiên sứ là tộc chiến đấu, thiên sứ kém nhất cũng có lực lượng Thần Cảnh.

Mạc Phàm giết điện chủ Thần Điện, tất nhiên sẽ phải chịu khiển trách của thiên sứ.

Vì một cô gái bình thường đắc tội Thiên Sứ Nhất Tộc, quả thật không đáng.

- Mạc Phàm, nếu cậu tha cho tôi, Thần Điện chúng tôi nguyện ý dùng truyền thừa và tích lũy ngàn năm trao đổi.

Điện chủ Thần Điện nói tiếp.

Ông ta sống hơn trăm năm, có năng lực đến vị trí điện chủ Thần Điện, tất nhiên không phải người không thức thời.

Ông ta giết Dạ Tình, chắc chắn phải trả giá lớn mới được.

- Truyền thừa và tích lũy?

Mạc Phàm lạnh giọng hỏi.

Điện chủ Thần Điện nghe Mạc Phàm nói vậy, lập tức vui vẻ.

- Không sai, tất cả truyền thừa và tích lũy, tùy cậu chọn.

Điện chủ Thần Điện hào phóng nói.

Phải biết rằng đây là truyền thừa của Thiên Sứ Nhất Tộc, có không biết bao nhiêu người tha thiết mơ ước, có một số phú hào giá trị ngàn triệu nguyện ý dâng toàn bộ gia sản cũng không chiếm được.

Dùng những thứ này trấn an Mạc Phàm trước, đợi sau này lại đối phó Mạc Phàm cũng không muộn.

- Quả thực rất mê người.

Mạc Phàm thản nhiên nói.

- Trong kho của Thần Điện chúng tôi có tài nguyên ngàn năm qua, nhất định sẽ khiến cậu hài lòng, nếu cậu có những thứ này, tuyệt đối có thể vô địch thiên hạ.

Điện chủ Thần Điện thề son sắt nói, trong mắt đã lóe lên hung ác nham hiểm.

- A, vậy ông vô địch thiên hạ sao?

Mạc Phàm lắc đầu cười, nói.

Vẻ mặt điện chủ Thần Điện sửng sốt, sắc mặt lập tức âm trầm, trong lòng dâng lên dự cảm không tốt.

- Mạc Phàm, cậu có ý gì?

- Không có ý gì, ông giết bạn của tôi, cho dù ông tặng tôi cả thiên hạ, tôi cũng muốn giết các người, cứu bạn của tôi.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK