Mục lục
Thần y trọng sinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Tiểu tử, đây mới là thứ tôi muốn.

Trong khôi giáp, Cửu U Tử cười mỉa nói.

Áo giáp và chiến kiếm này là ông ta dùng trung tâm của Vẫn Tinh Thiết tạo ra tiên mộ, có thể khiến lực cấm chế trong tiên mộ tăng đâu chỉ gấp mười lần.

Nhưng chỉ có một chút, vì chiến giáp và chiến kiếm này quá cường đại, không phải bất cứ ai cũng có thể sử dụng, khi ông ta ở đỉnh phong mới đủ lực lượng khống chế chiến giáp và thanh kiếm này.

Với hình thái này của ông ta, chỉ có thể tự chém đề thăng lực lượng, mới có thể khống chế hai thứ này.

Không thể không thừa nhận, lúc trước ông ta quá khinh thường Mạc Phàm, thực lực của Mạc Phàm không chỉ không kém hơn ông ta, có khả năng chỉ khi ông ta còn sống, mới có thể so được với Mạc Phàm.

Nhưng hai thứ này là trung tâm của Vẫn Tinh Thiết, có hai thứ này ở đây, ông ta có thể giết chết Mạc Phàm.

- Tiểu tử, bây giờ cậu có thể để lại cơ thể cậu, đi tìm chết rồi.

Cửu U Tử cười hung dữ, trong mắt chớp lóe sắc bén, ngọn lửa trên người nhoáng lên một cái, ông ta đã đến trước người Mạc Phàm, chiến kiếm như lực phách hoa sơn chém về phía Mạc Phàm với tốc độ rất nhanh, rất nhiều người đều không phản ứng kịp, chiến kiếm đã nhấc lên một trận cuồng phong, chém về phía Mạc Phàm.

Mạc Phàm nhìn lướt qua Cửu U Tử tràn đầy kiêu ngạo, nhướn mày.

Chiến giáp và chiến kiếm trên người Cửu U Tử đều do Vẫn Tinh Thiết tạo ra, nhưng không phải là Vĩnh Tinh Thiết bình thường, mà là Vĩnh Tinh Thiết Tâm.

Loại nguyên liệu này là trung tâm của Vĩnh Tinh Thiết, có thể khống chế các Vĩnh Tinh Thiết khác trên khối Vĩnh Tinh Thiết đồng nhất, nói cách khác, chỉ người cầm Vĩnh Tinh Thiết Tâm mới chân chính cầm được cả tiên mộ.

Ý ắ ế ố ềÝ niệm của hắn khẽ động, trường kiếm hai màu kim ngân trong tay muốn chém về phía Cửu U Tử.

Mặt đất dưới chân hắn do Vẫn Tinh Thiết tạo ra lập tức biến thành chất lỏng, không chỉ bao lấy trường kiếm hai màu kim ngân trong tay hắn, tầm mắt của hắn cũng bị chất lỏng Vẫn Tinh Thiết ngăn cản.

Đúng lúc này, một kiếm của Cửu U Tử đánh tới.

Mạc Phàm nhíu mày, hắn buông trường kiếm màu kim ngân ra, một quyền như sao băng không do dự đánh về phía đại kiếm của Cửu U Tử.

“Bùm!” Một tiếng kinh thiên động địa vang lên, Mạc Phàm lùi về sau, hai bên chân của hắn có gợn sóng màu đen cao hơn ba thước được nhấc lên, hắn lại đứng ở nơi cách mười thước.

Bỗng nhiên biến cố tới, lập tức khiến sắc mặt đám Trương Huyền Lăng thay đổi.

Cửu U Tử mặc chiến giáp cầm chuôi chiến kiếm này, lập tức giống như biến thành một người khác, một kiếm chém lui về Mạc Phàm, mạnh hơn vừa rồi đâu chỉ một chút.

- Như vậy thắng bại khó mà nói được.

Trần Vô Cực thận trọng nói.

Vốn là Mạc Phàm đã thắng chắc, nhưng lần này có thể là Mạc Phàm thua, bởi vì Cửu U Tử mặc chiến giáp mạnh hơn trước nhiều.

Viên Trọng Dương thì vui vẻ, vui vẻ trong lòng trước.

Cách đó không xa, Mạc Phàm nhìn tay mình hơi run lên, lại nhìn thoáng qua chiến kiếm trong tay Cửu U Tử, sắc mặt hơi đổi.

- Thế nào, vừa rồi không được, bây giờ có thể lấy thân thể của cậu rồi chứ?

Cửu U Tử cười đắc ý nói.

Vừa rồi ông ta không bằng Mạc Phàm, chiến giáp và chiến kiếm này có thể khiến lực lượng cả tiên mộ tăng lên gấp mười lần, Mạc Phàm có thể đỡ nổi Vẫn Tinh Thiết gấp mười lần sao?

Không đợi Mạc Phàm trả lời, dưới chân ông ta khẽ động, lại đến trước người Mạc Phàm, lần này đại kiếm màu đen chém lên đỉnh đầu Mạc Phàm, giống như muốn chém Mạc Phàm ra thành hai khúc.

Mạc Phàm nhíu mày, dưới chân vừa động thì phát hiện mặt đất như chất lỏng dưới chân hắn lại ngưng kết, hơn nửa chân hắn bị nhốt ở bên trong.

Không chỉ như vậy, áp lực vô hình cũng xuất hiện theo, giống như có một ngọn núi to đang đè lên người hắn, còn đáng sợ hơn hắn ở trong Đô Thiên Thần Ma Trận lúc trước, hắn muốn cử động ngón tay cũng không dễ dàng.

- Tiểu tử, có phải chơi rất vui không?

Cửu U Tử thấy Mạc Phàm không thể nhúc nhích, cười hưng phấn nói, không lập tức chém về phía Mạc Phàm.

Cầm lấy thanh kiếm này, mặc bộ chiến giáp này, toàn bộ tiên mộ đều là của ông ta, ông ta là vương của nơi này.

Chỉ cần ông ta nguyện ý, ông ta có thể khiến lực lượng trong cả tiên mộ đều ở trên thanh kiếm này, cũng hoàn toàn có thể dùng cả tiên mộ làm lá chắn, những chuyện này đều phải nghe theo ông ta.

- Quả thật chiến giáp và chiến kiếm này của ông rất lợi hại.

Mạc Phàm nói từ tận đáy lòng.

Tuy chiến giáp và chiến kiếm trên người Cửu U Tử do Vẫn Tinh Thiết Tâm tạo ra, nhưng phần lớn mọi người có thể khiến lực lượng Vẫn Tinh Thiết tăng gấp một hai lần đã không tệ, Cửu U Tử lại khiến uy lực của Vẫn Tinh Thiết tăng lên 10 lần, chỉ dựa vào điểm này, Cửu U Tử có thể tự hào cả đời.

- Cậu đây là chuẩn bị cầu xin tôi tha thứ à, tuy cậu khiến tôi hơi tức giận, nhưng tôi có thể tiếp nhận xin lỗi của cậu, nếu cậu quỳ xuống mà nói?

Cửu U Tử cười đắc ý nói.

Nếu có thể không ra tay với Mạc Phàm, ông ta vẫn không muốn ra tay.

- Cầu xin tha thứ?

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, lắc đầu cười.

- Cửu U Tử, trong từ điển của tôi chưa từng có hai chữ tha thứ.

Cửu U Tử chỉ phát huy uy lực của Vẫn Tinh Thiết tới mức cực hạn, còn dùng cả tiên mộ chiến đấu với hắn mà thôi, ngoại trừ những chuyện này ra thì không còn thứ gì khác.

Một người dựa vào ngoại vật như vậy, có thể khiến hắn cầu xin tha thứ à?

Trái lại tiên mộ này hắn muốn rồi.

Khi hắn nhìn tiên mộ này đã có ý định nắm trong tay, chỉ là không biết Vẫn Tinh Thiết Tâm khống chê tiên mộ ở đâu, bây giờ hắn biết ở đâu rồi.

Hắn nheo mắt lại, ánh sáng ngũ sắc nở rộ trên người hắn.

Chân hắn hơi dùng chút lực, khiến Vẫn Tinh Thiết ngưng tụ trên hai chân hắn vỡ ra.

Không đợi những Vẫn Tinh Thiết này lại quấn tới, cơ thể hắn hóa thành một đạo lưu quang bay về phía Cửu U Tử.

Cửu U Tử thấy Mạc Phàm bay tới thì nheo mắt lại, sắc bén xuất hiện trong mắt ông ta.

- Không có hai chữ này, vậy hôm nay tôi ghi vào giúp cậu.

Hai tay ông ta nắm chặt chiến kiếm, lực đạo rót vào bên trong chém về phía Mạc Phàm.

Một kiếm chém ra, cả tiên mộ phân ra một đạo xúc tua màu đen, vồ lấy Mạc Phàm ở trong không trung.

Mạc Phàm làm như không nhìn thấy những xúc tua màu đen này, ánh sáng ngũ sắc trên người đại phóng, ánh sáng ngũ sắc chiếu xuống, những xúc tua này lập tức dừng lại.

Chỉ là dừng lại trước chiến kiếm của Cửu U Tử.

Mạc Phàm không dùng mật pháp như trong tưởng tượng, giơ tay bay thẳng đến chộp lấy kiếm, thậm chí còn thu lại ánh sáng ngũ sắc hộ thể.

Cửu U Tử thấy Mạc Phàm xích thủ không quyền mà tới thì nhíu mày.

- Tiểu tử, cậu muốn chết à.

Tiểu tử này dùng tay không đối kháng với chiến kiếm do Vẫn Tinh Thiết Tâm tạo ra, giống như dùng tay nắm lấy than đỏ, quả thực là muốn chết.

Ông ta cũng không lưu tình, lực đạo trên tay mạnh hơn, ngọn lửa đỏ sậm trên thân chiếm kiếm dấy lên, giống như một đạo cầu vồng ở trong không trung chém về phía Mạc Phàm.

Người giống như Mạc Phàm, không ăn chút thiệt sẽ không quay đầu, phế một tay của Mạc Phàm trước, đợi chiếm được cơ thể của Mạc Phàm chữa trị là được.

“Phốc!” Chiến kiếm chém lên tay Mạc Phàm, máu tươi lập tức trào từ lòng bàn tay Mạc Phàm ra.

Khóe miệng Cửu U Tử hơi nhếch lên, lộ ra tươi cười đắc ý.

Cổ tay ông ta chấn động, muốn chém bay cánh tay Mạc Phàm nhưng sắc mặt lập tức kỳ lạ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK