Tạo hình chú rể làm nhanh hơn của cô dâu nhiều, Bạc Minh Thành làm xong thì ra ngoài đón khách với ông cụ Bạc.
Khách khứa tuy nhìn thấy mặt Bạc Minh Thành vẫn lạnh như băng, nhưng khi quay lại có thể nhìn ra được tâm trạng Bạc Minh Thành hôm nay rất tốt.
Bảy rưỡi tối, hôn lễ bắt đầu như dự kiến.
Bạc Minh Thành là chú rể, đã ra hậu đài từ sớm.
Sau khi MC nói bắt đầu buổi lễ, Bạc Minh Thành được mời lên sân khấu, kế đó MC làm theo quy trình, bắt đầu dẫn cho Bạc Minh Thành kể lại câu chuyện tình yêu của anh ta và Thẩm Thanh Ngọc.
Nhưng mọi người đều biết, cậu hai nhà họ Bạc trước giờ là một người ít nói, MC lúc bắt đầu có hơi lo lắng Bạc Minh Thành sẽ không tiếp lời mình.
Sự thật chứng minh, anh ta nghĩ hơi nhiều.
Tuy rằng câu trả lời của Bạc Minh Thành không được tính là đặc sắc nhưng cũng coi như là đã trả lời.
“Anh Bạc, trước khi đón cô dâu, tôi muốn hỏi anh vài câu, tin rằng những người có mặt ở đây đều tò mò với vấn đề này như tôi. Ai cũng biết, anh và cô dâu đã kết hôn một lần, lần này hai người tái hôn, rốt cuộc là vì điều gì?”
Chữ “rốt cuộc” này của MC rất thú vị, câu hỏi không tính là quá mức, cũng gợi lên sự tò mò của mọi người có mặt ở đây.
Ánh đèn chiếu lên người Bạc Minh Thành, hôm nay anh ta mặc một bộ vest đen, tóc cũng được tạo hình, gương mặt có lớp trang điểm nhẹ, đường nét trên gương mặt thêm phần nam tính.
Anh ta cầm micro, nhìn bóng người màu trắng ở cuối sân khấu hình chữ T, hé môi nói: “Tôi yêu cô ấy.”
Khi Bạc Minh Thành nói ra ba chữ này, giọng nói đều đều thế mà người bên dưới lại nhiệt liệt vỗ tay.
Người bình thường nói yêu rất dễ dàng nhưng được một lần nghe Bạc Minh Thành nói yêu thì đúng là lần đầu nghe thấy.
MC cũng sôi nổi, cầm micro tung hô: “Được, tiếp theo đây, xin mời người anh Bạc yêu nhất – Cô Thẩm Thanh Ngọc!”
Tiếng vỗ tay không ngớt, ánh đèn chầm chậm chiếu vào người cô dâu đang ở cuối sân khấu chữ T cách đó 50m.
Chiếc váy cưới màu trắng di chuyển theo từng bước đi của cô dâu, thật xinh đẹp.
Mọi người đều biết Thẩm Thanh Ngọc xinh đẹp, thế mà vẫn tò mò Thẩm Thanh Ngọc hôm nay trông như thế nào.
Nhưng đầu Thẩm Thanh Ngọc đội khăn trùm đầu trắng, dưới ánh đèn rực rỡ, khó mà nhìn thấy rõ được khuôn mặt dưới lớp khăn đó.
Nhưng người đã gặp qua Thẩm Thanh Ngọc đều biết, gương mặt của Thẩm Thanh Ngọc xinh đẹp biết bao.
Năm ấy, lần đầu tiên Thẩm Thanh Ngọc gả cho Bạc Minh Thành, phụ nữ thì chế giễu Thẩm Thanh Ngọc bay lên cành cao làm phượng hoàng, đàn ông lại âm thầm ngưỡng mộ Bạc Minh Thành có phúc.
Bây giờ, lần thứ hai Thẩm Thanh Ngọc gả cho Bạc Minh Thành, mà lần này, cô lại lấy thân phận con gái nhà họ Thẩm để gả.
Nhất thời, khách mời phía dưới cũng không biết là nên ngưỡng mộ Bạc Minh Thành hay là ngưỡng mộ Thẩm Thanh Ngọc thì tốt đây.
Từ khi có ký ức đến nay, Bạc Minh Thành cứ cho rằng hôn nhân là một thứ vô dụng, anh ta chưa bao giờ cảm thấy kết hôn là một chuyện thần thánh, càng không thể hiểu nổi, tại sao lại có người hết lòng hết dạ chuẩn bị cho một buổi hôn lễ, làm cho bản thân mệt chết.
Nhưng bây giờ anh ta đột nhiên hiểu ra rồi.
Trước sau của buổi hôn lễ này, anh ta đã chuẩn bị hết nửa tháng trời, anh ta sửa hết 80% thiết kế từ cách bày trí, ánh đèn, chất liệu, những chuyện lớn nhỏ anh ta đều xem qua hết, chỉ vì để tổ chức một hôn lễ cả đời khó quên cho Thẩm Thanh Ngọc.
Vì đối mặt với tình sâu nghĩa nặng mười một năm của cô, anh ta chỉ có thể làm hết những thứ này để cảm ơn.
Anh ta nhìn thấy Thẩm Thanh Ngọc từng bước tiến đến mình thì bất chợt nhớ đến tin nhắn cuối cùng trong điện thoại: Tôi sắp gả cho anh ấy rồi.
Anh ta cũng đột nhiên nảy sinh ra ý nghĩ bốc đồng, muốn gửi một tin nhắn cho cô: Tôi sắp cưới em rồi.1