Những tin tức phát tán trên mạng là sự thật, nội dung được đề cập đến cũng là sự thật.
Đúng là hôm đó ông Bạc đã đến Nam Thành thăm nhà họ Thẩm, dù sao thì tra thông tin theo vé máy bay cũng dễ.
Nếu chuyện này là sự thật, vậy thì đứa con trong bụng Thẩm Thanh Ngọc là của Bạc Minh Thành, đồng nghĩa với việc sự việc đã chắc đến 99%.
Thấy những lời nói xằng nói bậy của những người này, Thẩm Quốc Vinh tức đến tối sầm mặt mày.
Dù sao thì ông ấy và Bạc Vĩnh Cơ cũng có qua có lại, nhưng chỉ sau vài phút ngắn ngủi, Thẩm Quốc Vinh lập tức đoán ra nguyên nhân.
Lão già này đang giăng một cái bẫy lớn!
Từng bước từng bước kéo Thẩm Thanh Ngọc vào cuộc, đến khi Thẩm Thanh Ngọc vào cuộc, lại muốn lấp kín đường của cô.
Sau bao nhiêu năm, ông cụ Bạc vẫn hèn hạ vô sỉ như hồi đó!
Sau khi nhận ra điều này, Thẩm Quốc Vinh không thèm tức giận nữa, vội vàng gọi điện cho Thẩm Thanh Ngọc.
Hiện tại ông ấy cũng không vội đi tìm Bạc Vĩnh Cơ để tính sổ, điều quan trọng bây giờ là để Thẩm Thanh Ngọc biết tất cả những chuyện này là do nhà họ Bạc sắp đặt!
Thẩm Thanh Ngọc vừa tỉnh dậy thì Thẩm Quốc Vinh gọi điện tới, cô hơi giật mình, vội vàng bấm nút trả lời: “Bố?”
“Tiểu Ngũ, vừa dậy hả, có phải bố đánh thức con rồi không?”
Giọng nói của Thầm Thanh Ngọc vẫn có chút lười biếng, Thẩm Quốc Vinh nghe ra Thẩm Thanh Ngọc mới ngủ dậy.
Ông ấy biết hôm nay Thẩm Thanh Ngọc vừa từ nước ngoài trở về, sáng nay xảy ra rất nhiều chuyện, chắc là Thẩm Thanh Ngọc cũng đã mệt.
Thẩm Quốc Vinh xót Thẩm Thanh Ngọc, nhưng lão cáo già Bạc Vĩnh Cơ đang đặt bẫy dưới chân Thẩm Thanh Ngọc, chỉ trực chờ con gái mình chui đầu vào, ông ấy không thể trơ mắt đứng nhìn được?
Thẩm Thanh Ngọc dụi mắt: “Con dậy rồi, có chuyện gì vậy bố?”
Thẩm Thanh Ngọc ngủ cả một buổi chiều, lúc này mới tỉnh lại, bên ngoài trời đã tối, cô duỗi tay bật đèn, ánh sáng chói mắt truyền đến, Thẩm Thanh Ngọc hơi nheo mắt.
Lúc này, Thẩm Quốc Vinh mới nói trong điện thoại: “Tiểu Ngũ, con phải cẩn thận với lão cáo già Bạc Vinh Cơ, mấy chuyện gần đây đều là do ông ta bịa ra, ông ta muốn ép con gả vào nhà họ Bạc.”
Thẩm Thanh Ngọc nhất thời giật mình, không ngờ Thẩm Quốc Vinh cũng biết chuyện này: “Bố, sao bố biết?”
Nghe được lời này của Thẩm Thanh Ngọc, Thẩm Quốc Vinh cũng hơi ngạc nhiên: “Tiểu Ngũ, con cũng biết chuyện rồi hả?”
Trước đây, Thẩm Thanh Ngọc không nói cho bố mẹ biết về chuyện của Trần Nguyên Thảo, lúc này cũng không muốn nói, vì vậy chỉ có thể úp úp mở mở: “Vâng, thư ký Phó đã tra ra ít chuyện.”
“Nếu con đã biết thì tốt rồi, yên tâm đi Tiểu Ngũ, những chuyện nhà họ Bạc làm ra, bố sẽ không dễ dàng bỏ qua!”
Thẩm Thanh Ngọc cười nói: “Bố, chuyện này trong lòng con hiểu rõ, bố để con tự giải quyết được không?”
Thẩm Quốc Vinh hơi do dự, tuy rằng ông ấy tin tưởng Thẩm Thanh Ngọc có thể xử lý tốt, nhưng sự lo lắng của người cha với con gái vẫn không giảm đi chút nào: “Lão cáo già Bạc Vĩnh Cơ rất hèn hạ, Tiểu Ngũ, con phải cẩn thận!”
“Ba yên tâm đi.”
Bây giờ họ đang ở trong bóng tối, ông cụ Bạc ở ngoài ánh sáng.
Lần này, Thẩm Thanh Ngọc phải cho Bạc Vĩnh Cơ một cái tát đau điếng vào mặt.
Cô muốn cái tát này một khi đánh vào mặt Bạc Vĩnh Cơ, dù ông ta có khổ cũng không dám than!
Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Thanh Ngọc mới phát hiện Trần Ánh Nguyệt gửi cho mình rất nhiều tin nhắn.
Cô nhấp vào xem, mới biết tại sao Thẩm Quốc Vinh lại đột nhiên gọi điện cho cô.
Đúng như dự đoán, Bạc Vĩnh Cơ vẫn chẳng hề thay đổi!
Hừ, Thẩm Thanh Ngọc không ngờ Bạc Vĩnh Cơ lại muốn cô kết hôn với Bạc Minh Thành.
Cái ông cụ Bạc này vẫn đặt lợi ích lên hàng đầu!