Phó Ngọc Lam ở bên cạnh nhìn Thẩm Thanh Ngọc, vốn dĩ còn muốn hỏi han đôi ba câu, nhưng khi thấy khóe môi Thẩm Thanh Ngọc hơi nhếch lên, Phó Ngọc Lam biết rằng hẳn là cô không phải chịu thiệt.
Ấy vậy mà, trước khi trở thành thư ký của Thẩm Quốc Vinh, cô ấy cũng như bao người khác cho rằng con gái của nhà họ Thẩm là một cô công chúa chưa bao giờ ra khỏi lâu đài, ngây thơ và yếu ớt.
Song sau khi Phó Ngọc Lam làm thư ký cho Thẩm Quốc Vinh cô ấy mới biết được Thẩm Thanh Ngọc không phải là công chúa, mà cô chính là một nữ hoàng.
Trong suốt ba năm Thẩm Thanh Ngọc và Thẩm Quốc Vinh cắt đứt quan hệ, thứ mà Phó Ngọc Lam nghe được nhiều nhất khi ở bên cạnh Thẩm Quốc Vinh chính là “chiến tích chói lọi” của Thẩm Thanh Ngọc trước kia.
Khi đó có lẽ Thẩm Quốc Vinh tức giận việc Thẩm Thanh Ngọc cứ khăng khăng làm theo ý mình, ông ấy còn thường xuyên ghé vào tai cô ấy nói rằng Thẩm Thanh Ngọc không tốt, nhưng đến cuối cùng Thẩm Quốc Vinh chỉ có thể than thở một câu “tự do phóng khoáng.”
Trước khi trở thành thư kí của Thẩm Thanh Ngọc, ấn tượng của Phó Ngọc Lam về Thẩm Thanh Ngọc rất mơ hồ, nếu như theo lời của Thẩm Quốc Vinh nói thì Thẩm Thanh Ngọc chính là một nữ hoàng độc đoán, cũng chỉ có cô là chẳng bao giờ biết tức giận với người khác.
Hiện tại ở chung với nhau, hình tượng của Thẩm Thanh Ngọc trong lòng Phó Ngọc Lam càng rõ ràng hơn.
Quả thật Thẩm Thanh Ngọc rất khác biệt với những cô gái khác, cô rất được vợ chồng Thẩm Quốc Vinh yêu thương chiều chuộng nhưng điều đó không có nghĩa là cô ngây ngô dễ gạt, trái lại phong cách làm việc của cô còn có phần giống với Thẩm Quốc Vinh.
Tuy nhiên Thẩm Thanh Ngọc đã phải chịu rất nhiều thiệt thòi khi kết hôn với Bạc Minh Thành.
Thế nên bây giờ khi gặp lại những người có liên quan đến nhà họ Bạc, Phó Ngọc Lam luôn lo lắng Thẩm Thanh Ngọc sẽ gặp bất lợi.
Thẩm Thanh Ngọc cứng rắn hơn rất nhiều so với tưởng tượng của người khác, nhưng phụ nữ khi vướng vào tình yêu thì đầu óc sẽ dễ trở nên mê muội.
Điều mà Phó Ngọc Lam lo sợ chính là lúc Bạc Minh Thành hối hận muốn quay lại, đối phương chỉ cần dùng vài câu nói là có thể khiến Thẩm Thanh Ngọc mê muội đầu óc.
Thấy Phó Ngọc Lam ở bên cạnh vẫn luôn nhìn mình, Thẩm Thanh Ngọc không khỏi nhướng mày: “Thư kí Phó, trên mặt chị có dính gì à?”
Phó Ngọc Lam ngượng ngùng đáp: “Không có đâu cô Thẩm.”
“Vậy em?”
Cứ nhìn chằm chằm vào cô như thế để làm gì?
Phó Ngọc Lam mím môi: “Trước khi tổng giám đốc Thẩm rời đi đã dặn dò sau này khi gặp lại người của nhà họ Bạc thì phải bảo vệ cô Thẩm thật tốt.”
Thẩm Thanh Ngọc hơi ngẩn người, sau khi phản ứng lại thì trong lòng hơi cảm động, lại thêm chút áy náy: “Trông chị giống dễ bị bắt nạt lắm sao?”
Phó Ngọc Lam lắc đầu, nhưng vẫn không nhịn được nói thêm một câu: “Cô gái tên Lâm Mai Phương đó không phải là người đơn giản đâu chị.”
Thẩm Thanh Ngọc cười chế nhạo: “Đương nhiên là chị ta không đơn giản rồi.”
Nếu chỉ là một người đơn giản thì làm sao cô ta có thể dễ dàng gả vào nhà họ Bạc như thế.
Hoàn cảnh gia đình của Lâm Mai Phương kém hơn nhà họ Bạc rất nhiều, cũng chỉ là một công ty cao hơn địa vị bình dân trước kia của cô mà thôi.
Thật ra thì chuyện Phó Ngọc Lam muốn nói đến không phải là chuyện này, cô ấy nhìn Thẩm Thanh Ngọc, có hơi do dự.
Thẩm Quốc Vinh đã căn dặn cô ấy không được nói chuyện này với Thẩm Thanh Ngọc, Phó Ngọc Lam biết rằng Thẩm Quốc Vinh không muốn để cho Thẩm Thanh Ngọc cảm thấy khó chịu.
Nhưng theo như Phó Ngọc Lam nhìn nhận, chưa chắc Thẩm Thanh Ngọc đã cảm thấy khó chịu.
Thấy Phó Ngọc Lam không lên tiếng, Thẩm Thanh Ngọc hơi động đậy: “Thư kí Phó còn giấu chị chuyện gì nữa?”
Không thể không nói, sự nhạy bén của Thẩm Thanh Ngọc ở khía cạnh này cũng gần giống như Thẩm Quốc Vinh.
Phó Ngọc Lam sắp xếp lại câu từ một chút: “Tối qua tổng giám đốc Thẩm đã yêu cầu em tra xem người phụ nữ của cậu hai nhà họ Bạc vào đêm đó là ai, kết quả người phụ nữ kia không phải là Lâm Mai Phương.”
Nụ cười trên mặt Thẩm Thanh Ngọc dần phai nhạt: “Chẳng lẽ nhanh như vậy mà Bạc Minh Thành đã không còn hứng thú với Lâm Mai Phương rồi?”
Chẳng phải ba năm qua đã yêu đến chết đi sống lại, vì Lâm Mai Phương mà thủ thân như ngọc, ngay cả chạm một cái cũng không thèm chạm vào cô ư?
Phó Ngọc Lam nhìn Thẩm Thanh Ngọc, mở miệng nói tiếp: “Đó là em gái của Lâm Mai Phương, Lâm Mai Chi.”