Mục lục
[Dịch] Gian Khách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Không có bất cứ kẻ nào có thể đối với cái chiêu số bất ngờ cực kỳ quỷ dị này của Hứa Nhạc mà kịp làm ra phản ứng được, ngoại trừ bỏ Lý Phong ra. Bản thân hắn mặc dù nhìn qua là cuồng phách thô bạo, thế nhưng trên thực tế hắn mãi vẫn luôn nằm trong trạng thái bình tĩnh cực kỳ cẩn thận. Hắn biết rõ ràng Hứa Nhạc chính là một gã địch nhân khó chơi cường đại đến như thế nào, cũng biết được rằng người này tuyệt đối cũng sẽ không cứ như vậy mà ngu dốt đợi chết được, mà hẳn nhiên là sẽ có rất nhiều những thủ đoạn kỳ quái để đối phó.

Cũng giống như vào giờ phút này vậy, dưới sự trợ giúp của động lực do đám hỏa tiễn mini nửa dưới cơ thể bắn ra kia, đầu Robot công trình chắp vá hỗn hợp vô cùng rác rưỡi kia, đã một phen đem phân nửa thân thể bên trên nặng nề của chính mình, biến thành một thứ ám khí nguyên thủy thô sơ to chắc khủng bố nhất, có ý đồ muốn thoát ly khỏi phạm vi khống chế của đầu Robot MXT màu đen kia, ở trong hiểm cảnh mà thoát thân.

Bởi vì đã có sự chuẩn bị từ trước, cho nên tự nhiên cũng không có chút nào bối rối cả. Khi mà một màn hình ảnh nửa thân trên của đầu Robot công trình chắp vá giống hệt như một đầu Thần quái quanh co hoành lược hướng về phía bên phải đằng trước bắn nhanh tới, Lý Phong liền điều khiển cho đầu Robot Trảm Hỉ màu đen, nương theo vài hệ thống theo dõi tầm gần cực kỳ linh hoạt ở phía sau đầu, phốc một tiếng quay nhanh người lại, khẩu Cơ pháo Đạt Lâm ở ngay phía trước cánh tay máy móc màu đen nhất thời ầm ầm nổ súng.

Những luồng mưa đạn với mật độ cực kỳ cao, bị gắt gao phong tỏa bên trong một phạm vi ba mươi thước vuông ở phía sau, biến thành vô số đạo đường cong có lực sát thương cực kỳ khủng bố, truy đuổi gắt gao theo nửa phần thân trên của đầu Robot công trình chắp vá đang bay thẳng trên không trung kia…

Bằng bằng bằng bằng…

Trên thân thể đầu Robot công trình chắp vá kia nhất thời nở ra vô số những đóa hoa lửa trắng xóa.

Nửa phần thân trên của đầu Robot công trình chắp vá nặng nề kia bị hơn một trăm viên đạn Cơ pháo to lớn khủng bố hung hăng bắn trúng, căn bản không thể nào bay tiếp được đến khoảng cách hơn hai trăm thước xa, giống hệt như đang bay giữa trời đột nhiên bị một luồng lôi điện khủng bố trên bầu trời bổ trúng, cực kỳ bi thảm, bị ném thật mạnh xuống mặt đất hoang vu của bãi đất Qua Lan, phát ra một thanh âm nổ tung nặng nề.

Trên mặt đất cứng rắn nhất thời văng lên vô số những mảnh đất đá bụi mù, nửa phần thân trên của đầu Robot công trình chắp vá quay cuồng liên hồi, trên thân thể kim loại lởm chởm cháy đen đã biến thành một mảnh vô cùng bừa bãi, vô số đốm lửa đạn tóe lên, gần như che phủ hoàn toàn bề mặt kim loại lạnh lùng bi thảm…

Cuộc chiến đấu này rõ ràng là vẫn chưa có chấm dứt, lúc này cũng chỉ mới là vừa bắt đầu mà thôi!

Đồng thời ngay tại thời điểm khi mà nửa thân trên của đầu Robot công trình chắp vá kia mạnh mẽ rơi thẳng xuống mặt đất, phần cánh cửa của khoang điều khiển đầu Robot cũng tuôn ra một đám khói trắng cực kỳ rõ ràng, cùng với một thanh âm nổ tung nhàn nhạt. Mười hai đầu hỏa tiễn mini trang bị tại phần eo của đầu Robot cũng đồng loạt được khởi động, mạnh mẽ bắn thẳng ra. Cánh của khoang điều khiển nặng nề phốc một tiếng, nương theo cỗ dư lực mạnh mẽ bay thẳng về phía trước một khoảng cực xa.

Một chân của Hứa Nhạc đạp mạnh lên cạnh mép của cánh cửa khoang điều khiển rời ra, hai chân đột nhiên phát lực, nương theo lực bắn khủng bố kết hợp giữa dư lực cộng với lực đẩy của mấy đầu hỏa tiễn mini cùng với lực đạp của bản thân hắn, toàn thể biến thành một đạo tia chớp bắn tới cực nhanh, tránh thoát khỏi được những luồng mưa đạn dày đặc đang truy đuổi theo phía sau, giống hệt như một đạo lôi điện cực nhanh, chỉ trong chớp mắt đã lướt tới được một khoảng hơn một trăm thước.

Ngay sau đó thân hình của hắn khẽ xoay chuyển, giống hệt như một phiến lá vừa rời khỏi cảnh, nhẹ nhàng lượn lờ, dừng lại ngay trên một đầu Robot MX, mục tiêu mà hắn đã định sẵn ngay từ trước…

Cỗ Cơ pháo Đạt Lâm trang bị ngay phía trước cánh tay máy móc của đầu Robot Trảm Hỉ màu đen tuyền kia đột ngột ngừng phát hỏa. Bởi vì thân thể Hứa Nhạc giống hệt như một phiến lá rụng, quanh co dán sát lên trên thân thể của đầu Robot, đang không ngừng nương theo những phần cấu kiện lộ bên ngoài của đầu Robot, bám víu leo thẳng lên trên, rất khó nhắm bắn trúng được. Càng phiền phức hơn nữa chính là, nếu như Lý Phong có ý đồ muốn dùng tràng mưa đạn Cơ pháo dày đặc này mà giết chết hắn, như vậy cũng cực kỳ có thể đồng thời phá hủy luôn cả đầu Robot mà Hứa Nhạc đang bám vào kia.

Chỉ trong chớp mắt, Hứa Nhạc đã leo lên gần đến chỗ cánh cửa khoang điều khiển của đầu Robot kia!

Rầm!

Đến lúc này gã phi công Liên Bang ở bên trong khoang điều khiển của đầu Robot MX màu đen kia mới kịp tỉnh thần lại, làm ra phản ứng. Hắn hiểu được nguyên nhân chân chính vì cái gì mà Thượng tá Lý Phong lại đột nhiên đình chỉ công kích, liền trừng lớn hai mắt, hai cánh tay mạnh mẽ điều khiển phần cánh tay máy móc nặng nề của đầu Robot, hướng về phía cánh cửa khoang điều khiển đập mạnh một phát cật lực.

Mặc dù cái hành động này của hắn cực kỳ có khả năng trực tiếp khiến cho bản thân hắn tử vong tại chỗ, nhưng mà hắn vốn cũng không có bất cứ sự do dự nào cả.

Cánh tay máy móc khổng lồ nặng nề cực kỳ cứng rắng, hung hăng nện một cú cật lực lên trên phần cánh cửa của khoang điều khiển Robot. Phần cánh cửa hợp kim chắc chắn kia rõ ràng bị biến mình thật lớn, phát ra một đạo tiếng vang kim loại va chạm chói tai.

Hai chân Hứa Nhạc không ngừng đạp nhanh lên các kẽ hở nhỏ trên phần hộ giáp của đầu Robot, cực kỳ hiểm hóc mà nhanh chóng né tránh khỏi cánh tay máy móc kia, thân thể giống như một mảnh lá rụng quay cuồng, bám víu leo lên, mãi cho đến khi leo lên trên phần bả vai cao lớn của đầu Robot.

Phần cánh tay sửa chữa máy móc của đầu Robot công trình được hắn gỡ ra, cầm trên tay bắt đầu rất nhanh khởi động, phát ra thanh âm vù vù chấn động.

Áp mạnh cái đầu mở chốt của cánh tay sửa chữa máy móc to lớn sát vào thân thể đầu Robot MX, rất nhanh dỡ xuống lớp bản hợp kim che ở phía sau bả vai của đầu Robot MX.

Ngay sau đó thì cái đầu mũi khoan xoay tròn với tốc độ cực nhanh, đã nhanh chóng mở ra sáu cái đinh ốc định vị ở trên bả vai.

Vô số những đường dẫn điện, những sợi dây điện tử dày đặc rậm rạp như rừng hiển hiện ra trước mặt của Hứa Nhạc. Sắc mặt hắn không một chút biểu tình, cầm nhanh lấy một sợi dây điện tử bên trong, dùng lực kéo mạnh một cái. Phần lớp vỏ plastic bên ngoài nhè nhẹ rách ra, đường dây dẫn điện tử lúc này mới chân chính hiển hiện rõ ràng ra ngoài, chính là vô số những đường dây kim loại truyền tải tín hiệu điện tử ở bên trong.

Bàn tay phải vẫn như trước cực kỳ ổn định, đưa ra nắm lấy đám dây dẫn điện tử vừa mới hiển hiện ra, phía bên dưới thắt lưng, cỗ lực lượng nóng rực mà bàng bạc nhất thời bùng nổ phun trào ra, lướt ra từ chỗ cổ tay, sau đó lại trong khoảnh khắc liền biến thành những luồng khí nóng khủng bố, chậm rãi thẫm thấu ra, sau đó chạy vào trong sợi dây dẫn điện tử.

Theo những luồng khí nóng cực mạnh này thẫm thấu vào trong những sợi dây dẫn điện từ, tiến vào đầu mối mạch điện của đầu Robot MX màu đen kia, chỉ nghe một thanh âm rắc rắc một cách dễ nghe vang lên, cánh cửa khoang điều khiển của đầu Robot MX màu đen kia đã đột nhiên mở ra.

o0o

Ban đầu toàn thân giống hệt như một mảnh lá rụng ung dung nhẹ nhàng bám lên trên thân thể đầu Robot MX màu đen, sau đó dùng cánh tay máy móc sửa chữa gỡ xuống lớp giáp bảo hộ hợp kim che bên ngoài, gỡ lớp vỏ của những sợi dây dẫn điện từ, cuối cùng thành công mở ra cánh cửa của khoang điều khiển, Hứa Nhạc hoàn thành tổng cộng đến mười bảy thao tác cực kỳ hữu hiệu, mà tổng cộng cũng chỉ dùng không đến thời gian năm giây đồng hồ…

Càng khiến cho kẻ khác cảm thấy không thể nào tin tưởng nổi nhất chính là, thời điểm khi mà hắn tiến hành mấy cái thao tác liên hoàn này, thì cái đầu Robot MX màu đen mà hắn đang bám trên người kia, vẫn luôn một mực có ý đồ không tiếc hậu quả đồng quy vu tậm cũng muốn công kích không ngừng về phía hắn!

Cái đầu Robot MX màu đen nặng nề kia ở trên cánh đồng hoang vu không ngừng liều mạng điên cuồng nhảy chồm lên, thậm chí là quay cuồng liên tục, giống hệt như là một đầu mãnh sư khổng lồ đang điên cuồng nhảy nhõm muốn liều mạng giãy bỏ con chuột nhỏ bé cực kỳ chán ghét đang bám chặt lên trên người nó.

Thân thể của Hứa Nhạc giống hệt như là một con thuyền nhỏ bé đang chông chêng quay cuồng ở giữa phiến hải dương vô tận. Không những cần phải giữ vững được thân thể của chính mình, hơn nữa còn phải dùng tốc độ nhanh nhất mà giải quyết tốt vấn đề của mình.

Bản thân là người nghiên cứu thiết kế ra đầu Robot MX này, Hứa Nhạc biết rõ ràng tất cả những chi tiết cấu tạo nhỏ bé nhất của đầu Robot này, thậm chí là những thiết kế tuyệt mật nhất của đầu Robot này hắn cũng đều phi thường hiểu rõ. Mà cái này thôi cũng vẫn như cũ chưa đủ. Bản thân hắn lại còn là một gã Bảo Dưỡng Sư ưu tú nhất trên toàn thể thế giới này nữa, là người đánh cá kiên trì có được lực lượng mạnh mẽ cường hãn nhất, là người giải phẫu máy móc có được những sợi dây thần kinh tỉnh táo nhất, thô chắc nhất thế giới. Quan trọng nhất chính là, hắn còn có được một cái năng lực có thể dùng lực lượng thân thể con người mà điều khiển khống chế Robot!

Tất cả những cái này hỗn hợp lại, mới có thể hoàn thành được một cái nhiệm vụ căn bản không có khả năng hoàn thành này.

Trong dòng lịch sử lâu dài của toàn bộ vũ trụ này, từ trước đến nay cũng chỉ có Phong Dư, trước đây từng ở trên gò đất hoang vắng ở vùng ngoại thành Hà Tây Châu Đại khu Đông Lâm, đã từng trình diễn qua một màn khiến người khác kinh tâm động phách này.

Ngày hôm nay thì Hứa Nhạc rốt cuộc cũng đã có thể làm được điều đó.

o0o

Ngay khi cánh cửa khoang điều khiển Robot vừa mới mở ra, thân thể Hứa Nhạc giống hệt như một phiến lá cây, quanh co nhẹ nhàng lách người nhảy vào.

Gã quân nhân sĩ quan Liên Bang mặc trên người bộ chế phục phi công điều khiển Robot màu sẫm ngồi bên trong đầu Robot MX, ngay khi Hứa Nhạc lách người nhảy vào, thần tình cực kỳ khiếp sợ. Hắn không thể nào hiểu nổi vì cái gò mà hệ thống khống chế của đầu Robot đột nhiên lại mất đi khống chế, vì cái gì mà cánh cửa khoang điều khiển lại vào loại thời khắc nguy hiểm như thế này mà mở ra, một phen đem chính mình hiển hiện dưới ánh nắng sớm, cùng với gió lạnh, ngay trước mặt địch nhân khủng bố như thế này.

Bàn tay Hứa Nhạc nhanh như một tia chớp, quăng ra một cái đã liền bắt được cổ tay của gã quân nhân sĩ quan Liên Bang, gỡ lấy khẩu súng lục trong tay hắn quẳng ném xuống dưới sàn, sau đó dùng ba đầu ngón tay chụp mạnh xuống phần động mạch chính ở phía dưới vành tai của gã quân nhân. Chớp mắt một cái, hắn quay đầu lại, nhìn về phía bên ngoài cánh cửa khoang điều khiển đã là một mảnh tối đen.

Trơ mắt nhìn thấy Hứa Nhạc nhanh chóng đột tiến vào trong khoang điều khiển một đầu Robot MX, hơn mười đầu Robot MX Liên Bang ở xung quanh gần đó đến lúc này mới giật mình tỉnh lại, giống như là phát điên lên vậy, dùng tốc độ cực nhanh bao vây đến xung quanh đầu Robot bị xâm nhập. Những họng súng nòng xoáy tốc độ cao khủng bố của mười mấy khỏa Cơ pháo Đạt Lâm nhất thời nhắm ngay về phương hướng cánh cửa khoang điều khiển đầu Robot, tạo thành một màn hình ảnh như một đám rừng rậm đang bao phủ quanh nàng Công chúa ngủ say như trong tiểu thuyết cổ tích thời Viễn Cổ vậy, thế nhưng mà tất cả cũng đều không có bất cứ người nào nổ súng.

Theo như lời đồn của rất nhiều người bên trong Quân đội Liên Bang, cái vị đã từng là Thượng tá Hứa Nhạc kia đã từng là một nhân vật dần dần được thần thoại hóa! Mà ngày hôm nay chính mắt nhìn thấy những hành động tuyệt đối chỉ thuộc về thần thoại mà hắn đã làm ra kia, mấy gã quân nhân sĩ quan Liên Bang ở nơi này mặc dù trong lòng phi thường phẫn nộ, thế nhưng lại không thể nào không kính sợ đối với hắn, tuyệt đối không dám khinh thường vọng động chút nào.

Đột nhiên lúc này đám Robot MX màu đen đang đứng phía trước chợt tách ra một con đường. Đầu Robot MXT Trảm Hỉ một màu đen tuyền nặng nề, thong thả chậm rãi tiến tới, trực tiếp đi đến ngay trước mặt đầu Robot MX màu đen đã bị bắt giữ kia. Mãi cho đến khi khoảng cách chỉ còn khoảng hơn mười thước, đầu Robot MXT Trảm Hỉ mới dừng lại cước bộ.

Cùng với thanh âm dòng khí phun trào vù vù rất nhỏ, cộng thêm thanh âm răng rắc nhàn nhạt của hệ thống cân bằng tự động được khởi động, cánh cửa khoang điều khiển của đầu Robot MXT lại một lần nữa mở ra, lộ ra khuôn mặt đã sớm không còn một chút cảm xúc nào của Lý Phong.

Hai người lại một lần nữa đối diện lẫn nhau, khoảng cách lúc này đã quá gần gũi, cục diện cùng với lúc mới bắt đầu chiến đấu thì cũng đã thay đổi cực lớn. Hứa Nhạc lúc này đã ngồi trên một đầu Robot MX cực kỳ hoàn hảo, không một chút tổn hại nào cả, còn có cả một con tin trong tay nữa.

Bàn tay trái của Lý Phong chậm rãi rời khỏi thanh công cụ điều khiển, đem hệ thống cảm ứng ý nghĩ trên người hắn cởi xuống hơn một nửa, lạnh lùng nhìn chằm chằm về phía Hứa Nhạc đang ở cách đó không xa, dùng một loại ngữ khí nghiêm túc từ trước cho đến giờ chưa từng có, nhàn nhạt nói:

- Làm người cũng không thể nào vô sỉ đến mức như vậy được! Cậu đây chính là đang ép tôi phải phẫn nộ đó!

Hứa Nhạc chậm rãi vói tay cầm lấy thanh điều khiển đầu Robot, khẽ xoay chuyển một chút. Khẩu Cơ pháo Đạt Lâm phía trước cánh tay trái hợp kim của đầu Robot MX màu đen theo sự điều khiển của hắn, nhắm ngay vào cánh cửa khoang điều khiển Robot của chính mình, đem diện tích bao phủ của luồng mưa đạn một phen bao trùm cả chính bản thân hắn cùng với gã quân nhân tù binh, và cả luôn hai đầu Robot MX màu đen đang kềm cặp bên cạnh hắn cũng nằm luôn trong đó.

Biểu tình của của hắn bình tĩnh một cách dị thường, hồi đáp:

- Bởi vì có thể sống sót, chuyện tình càng vô sỉ hơn đi chăng nữa thì tôi cũng đều có thể là được! Về cái loại chuyện tình phẫn nộ như thế này, bản thân cậu nên nhớ rõ ràng lại một chút, cho dù là Đỗ Thiếu Khanh trước đây, tôi cũng đã không cấp cho hắn có bất cứ cơ hội nào mà phẫn nộ cả.

Nghe được câu trả lời này của hắn, Lý Phong đột nhiên nở nụ cười nhàn nhạt, cặp lông mày thanh tú nhất thời nổi lên một trận run rẩy, đôi mắt chợt lóe sáng rạng ngời dị thường, có một cỗ cảm giác thô bạo cường hãn bắt đầu dâng trào lên bốn phía xung quanh.

Ý cười trên mặt hắn mãi vẫn luôn chậm chạp không có thu liễm lại, hơn nữa càng ngày lại càng trở nên đặc biệt rét lạnh hơn. Lý Phong lạnh lùng nói:

- Hắn chỉ là một gã binh lính bình thường, tôi đã cấp cho cậu một cái cơ hội quyết chiến công bằng, cậu liền không nên ra tay đánh lén hắn như vậy. Cậu cho là bắt giữ được một con tin như vậy, thì tôi liền sẽ thả cho cậu rời đi hay sao?

Ngay khi nói xong câu nói này, hắn liền mạnh mẽ đẩy nhanh thanh điều khiển, cánh tay máy móc bên trái của đầu Robot Trảm Hỉ xoay mạnh về phía sau, điều chỉnh góc độ một chút, cực kỳ chuẩn xác ngắm xuyên qua khe hở cực nhỏ giữa đám Robot MX dày đặc, nhắm thẳng về phía chiếc Phi thuyền bề ngoài giống hệt như một tảng Vẫn thạch nằm cách đó không xa, mãnh liệt nổ súng!

Bằng! Bằng! Bằng! Bằng!

Thanh âm nổ súng bạo liệt không ngừng vang lên, ở dưới tình huống Lý Phong bị Hứa Nhạc uy hiếp như vậy, hắn căn bản là không chấp nhận làm ra bất cứ sự nhượng bộ nào cả, thậm chí cũng không có cùng Hứa Nhạc nói thêm bất cứ một câu vô nghĩa nào nữa, mà là trực tiếp đơn giản thô bạo phá hủy đi chiếc Phi thuyền bộ dáng rác rưởi kia, chặt đứt tất cả đường lui của đối phương.

o0o

Lúc mới bắt đầu vừa rồi Lý Phong chính là một gã Thượng tá Liên Bang đang chấp hành nghĩa vụ quân sự, Lý Phong vào lúc này mới chính thức biến thành Lý Cuồng Nhân, mới là Lý Cuồng Nhân chân chính lấy sự thô bạo lãnh khốc cường đại mà nổi danh khắp cả Liên Bang, mới là một Lý Cuồng Nhân đáng sợ nhất!

Tất cả mọi người bên trong Liên Bang cũng đều sợ hãi một Lý Cuồng Nhân ở dưới loại trạng thái như thế này, thậm chí ngay cả vị Phó Chủ tịch Quốc hội Liên Bang hiện tại, Tích An tiên sinh, cùng với tất cả những vị đại nhân vật cường thế bên trong Liên Bang cũng đều là như vậy. Bởi vì Lý Cuồng Nhân một khi phát điên lên rồi, cũng đều sẽ không chấp nhận giảng đạo lý, ngoại trừ Quân Thần Lý Thất Phu lão nhân gia cùng với Chung Sấu Hổ, cựu Chung Tổng Tư lệnh đã qua đời của Quân khu Tây Lâm kia ra, hắn cũng đều không nghe bất cứ người nào nói nữa cả.

Quân Thần Lý Thất Phu cùng với vị Lão đầu hổ Tây Lâm kia sớm đã biến thành những khỏa tinh thần vĩnh hằng bên trong vũ trụ rồi, hiện tại tựa hồ như Hứa Nhạc đã lâm vào hoàn cảnh chân chính nguy hiểm nhất. Nhưng mà bản thân hắn như trước vẫn cực kỳ bình tĩnh, không hề sợ hãi bất cứ chút nào. Bởi vì bản thân hắn cho tới bây giờ cũng đều chưa từng sợ qua đối phương chút nào. Bất luận là lúc tại đỉnh núi Sơn mạch Tạp Kỳ, hay là tại Lâm Viên, hay là tại Nhà giam quân sự Khuynh Thành đi chăng nữa, thì Lý Cuồng Nhân đánh khắp quân đội không địch thủ, cũng đều chưa từng có thể đánh bại được hắn.

Liếc mắt nhìn thấy chiếc Phi thuyền vũ trụ rác rưởi đang bị Lý Cuồng Nhân mạnh mẽ bắn phá đằng xa, ánh mắt của Hứa Nhạc chậm rãi nheo lại một chút. Tay trái của hắn đang gác lên trên phần cổ họng của gã phi công, hướng về phía trước mạnh mẽ bước nhanh từng bước đi tới.

Đối mặt với hơn mười họng súng nòng xoáy tốc độ cao của đám Cơ pháo Đạt Lâm ở phía trước mặt, hắn căn bản không thèm để ý gì đến, rất nhanh đi tới bên cạnh cánh cửa khoang điều khiển Robot của Lý Phong.

Vẻ mặt của hắn không một chút biểu tình, giơ cao cánh tay trái lên, đem thân thể của gã phi công treo lơ lửng giữa không trung, sau đó giương mắt nhìn thẳng vào ánh mắt của Lý Cuồng Nhân, bắt đầu phát tiết sự phẫn nộ của chính mình.

- Có phải là nghĩ rằng nếu cậu nói là không để ý đến, hơn nữa biểu hiện ra thái độ cuồng bạo điên cuồng như vậy, thì sẽ khiến tôi sợ cậu sao? Lý Cuồng Nhân cậu đại khái là đã quên mất rằng tôi là cái dạng người gì rồi hay sao? Những thời điểm cần thiết, tôi so với cậu sẽ càng không phân biệt phải trái hơn nữa, càng thêm thô bạo hơn nữa… Bởi vì vào giờ phút này, tôi so với cậu càng để ý đến mạnh mẽ cliệt hơn rất nhiều!

- Cậu nói là đã cấp cho tôi một cái cơ hội công bằng quyết chiến sao?

Hứa Nhạc khẽ nheo nhỏ cặp mắt lại, liếc nhìn đám Robot MX màu đen của Liên Bang đứng dày đặc bốn phía xung quanh mình, giống hệt như một đám pho tượng đá màu đen khổng lồ vậy, nhàn nhạt nói:

- Cậu điều khiển đầu Robot MXT chiến đấu với tôi, để cho tôi một mình một người đối diện với toàn bộ đám Robot MX các người, như vậy thì có tính là công bằng hay không? Các người cũng đừng quên rằng, mấy đầu Robot MX này là do chính bản thân tôi thiết kế đó! Liên Bang làm như vậy có phải là đã công bằng đối với tôi hay không chứ?

Đảo mắt nhìn chung quanh một vòng, ánh mắt của Hứa Nhạc mạnh mẽ sắc bén giống hệt như một cây đinh sắc nhọn, dừng thẳng lên trên khuôn mặt lạnh lùng không một chút biểu tình của Lý Cuồng Nhân. Hắn khẽ liếm liếm nhẹ cặp môi có chút khô khan nứt nẻ của mình, khẽ nhíu nhẹ cặp mày, chất vấn:

- Nếu như cậu muốn nói bởi vì tôi là một người Đế Quốc, cho nên sẽ không có được tư cách mà hưởng sự công bằng từ bên phía Liên Bang, như vậy thì đám đội viên của Tiểu đội 7 kia thì sao? Bộ đội của tôi khi bắt đầu đi ra tiền tuyến có tổng cộng một trăm ba mươi bảy người, cậu có biết được sau khi trải qua ba năm trời, chính là ở trên cái khỏa Tinh cầu Mặc Hoa này, tổng số những tên gia hỏa còn lại, cùng với đám đội viên cũ đã xuất ngũ, tổng cộng còn lại được bao nhiêu người hay không? Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK