Mục lục
[Dịch] Gian Khách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên trong bầu trời đêm của Đặc khu Thủ Đô nở rộ một chùm pháo hoa tuyệt đẹp, thì trong lúc đó lại cũng có một đóa pháo hoa khác chiếu sáng toàn bộ bầu trời Tây Lâm, hướng về phía tất cả mọi người mà tuyên cáo Yên Hoa đã quay về tới Tây Lâm!

Tám mươi mốt đầu Robot MX quân dụng thế hệ mới nhất của Quân đội Liên Bang, bốn trăm chiếc xe Thiết giáp hạng nặng trang bị tiên tiến nhất, hai vạn bộ đội mặt đất tinh nhuệ nhất của Quân khu IV Liên Bang, tất cả đề rời khỏi doanh trại đóng quân của chính mình, chạy đến một nơi nào đó ở phía Nam Lạc Nhật Châu, tập hợp lại tạo thành một dòng nước lũ sắt thép tràn ngập ý tứ hàm xúc hủy diệt khủng bố.

Các thành viên Gia tộc nhánh phụ của Chung Gia nằm rãi rác các nơi, đám đại biểu Quân đội Liên Bang thường trú ở trong Khách sạn Kim Tinh, quan viên Chính phủ ở các Châu tại Tây Lâm… tất cả các thế lực ai nấy cũng đều một phen đem ánh mắt quẳng ném về phía chi bộ đội khủng bố kia!

Đến khi bọn họ xác định được công tác điều động quân lực lần này không hề nhận được sự trao quyền của Quân đội Liên Bang, liền thậm chí ngay cả Bộ Tư lệnh của Quân khu IV cũng không biết rõ ràng nguyên nhân điều động lần này, như vậy tất cả mọi người liền biết được phía sau chi bộ đội này chính là có cất giấu thân ảnh của một gã mập mạp mà tàn nhẫn nào đó!

Bên phía Đài truyền hình Đại khu Tây Lâm phái ra năm chiếc xe tiếp sóng vệ tinh trực tiếp cùng với hai tiểu tổ phóng viên đưa tinh trực tiếp hiện trường, phân biệt bố trí ở phía trước cùng với phía sau của chi bộ đội này, phụ trách công tác truyền hình trực tiếp hình ảnh này cho toàn bộ Đại khu Tây Lâm.

Khi mà dòng thác lũ sắt thép này hướng về phía sâu bên trong thảo nguyên đi tới, các dân chúng Tây Lâm vốn dĩ có chút lo sợ bất an, cuối cùng cũng đoán ra được, hoặc là thông qua những nguồn tin mật trên Internet mà đoán ra được mục đích của chi bộ đội này, thì cảm xúc trong lòng nhất thời trở nên kích động lên một trận.

Ở phía cuối cùng của dòng nước lũ sắt thép kia, ở sâu bên trong của thảo nguyên, phía trước một chiếc Phi thuyền rác rưởi cháy đen, đang được tầng tầng lớp lớp quân đội chiến đấu đặc chủng của nhà cổ Chung Gia bảo hộ cẩn thận, đang có một cô nàng thiếu nữ tóc đen váy trắng lẳng lặng đứng ở nơi đó.

Ngay trong khoảnh khắc nhìn thấy cô nàng thiếu nữ tóc đen váy trắng kia, dòng nước lũ sắt thép kia liền nhất thời trở nên im lặng trầm mặc lại. Hơn mười đầu Robot MX cao lớn uy mãnh đứng đầy bốn phía xung quanh nhất thời chậm rãi ngồi xổm xuống, quỳ cái chân phải máy móc của chính mình xuống, thân thể máy móc khổng lồ khẽ nghiêng về phía trước một chút hành lễ, hoan nghênh sự trở về của vị Công chúa tôn kính của chính mình.

Chung Yên Hoa nhìn thấy dòng nước lũ sắt thép bộ đội dừng lại trên thảo nguyên, quay đầu nhìn về phía cái camera ghi hình của Đài truyền hình Liên Bang, mỉm cười, nói:

- Tôi đã trở lại! Mấy năm nay mọi người đã vất vả rồi!

Chung Yên Hoa sau khi rời đi ba năm trời, đã chính thức quay trở lại Tây Lâm, những đãi ngộ mà cô nàng hưởng thụ cùng với gã huynh trưởng có cặp mắt ti hí kia của mình là hoàn toàn bất đồng. Cô nàng cũng không cần phải giống như Hứa Nhạc vậy, như một con chuột quanh con lén lút, một thân một mình đơn độc trốn vào các vùng ngoại thành, cẩnh cẩn thận thận liên lạc với từng mỗi gã thủ hạ cũ của chính mình.

Chung Yên Hoa thân là người thừa kế duy nhất của Chung Gia, bản thân cô nàng chính là cô nàng Tiểu Công chúa được người người kính yêu tại Tây Lâm, sự trở về của cô nàng có thể quang minh chính đại, đường hoàng chính khí như thế, thanh thế vô cùng kinh người.

Từ khu thảo nguyên phía Nam của Lạc Nhật Châu hướng về phía châu phủ mà đi, đám bộ đội này cần phải đi xuyên qua một con đường quốc lộ cao tốc. Tất cả những xe cộ đang di chuyển trên con đường quốc lộ cao tốc kia đều cực kỳ tự giác mà tránh hết xuống những đường rẽ dừng xe khẩn cấp, một phen đem toàn bộ con đường rộng lớn ở chính giữa tặng lại cho đội ngũ nước lũ sắt thép mênh mông cuồn cuộn kéo dài hơn mười cây số kia.

Khi mà chiếc xe hơi màu đen chống đạn có rèm che luôn luôn đi chính giữa của đoàn nước lũ sắt thép kia đi ngang qua nơi mà đám dân chúng Tây Lâm dừng lại tránh đường, thì tất cả dân chúng Tây Lâm đang ngồi trên vị trí tài xế, hoặc là trên những chiếc xe buýt công cộng, mọi người ai nấy cũng đều liều mạng hô lớn, hoặc là huýt sáo, tỏ vẻ sự hoan nghênh nhiệt tình nhất của chính mình.

Dọc theo con đường trở về, cơ hồ luôn luôn có những thanh âm huýt sáo hoan nghênh, những thanh âm reo hò mừng rỡ gần như không hề ngừng lại, Chung Yên Hoa ngồi trên chiếc ô tô chống đạn, được sự bảo vệ chặt chẽ của đám binh lính võ trang hạng nặng, tiến vào cổng vào của Lạc Nhật Châu. Sau khi tiến vào khu vực thành thị xong, bầu không khí hoan nghênh lại càng trở nên nhiệt liệt hơn rất nhiều.

Tất cả các dân chúng Tây Lâm sau khi nhìn thấy hình ảnh truyền hình trực tiếp trên TV, ai nấy cũng đều đổ xô xuống đường lớn, dồn ở hai bên đường, đồng loạt quơ lên hai cánh tay, lớn giọng gào thét hét lên tên họ của Chung Yên Hoa. Một đám trung niên nhân Tây Lâm thủy chung vẫn luôn nhớ nhung Chung Tư lệnh, thậm chí còn kích động đến mức chảy nước mắt ròng ròng a.

Một đám thanh niên cưỡi xe đạp cùng với một đám con nít bướng bỉnh, thì ljai là một phen cố gắng chạy phía trước đoàn xe. Có một vài gã thiếu niên lá gan hơi lớn một chút, thì còn cao giọng hô lớn:

- Tiểu Công chúa, anh yêu em!

Chung Yên Hoa kéo cửa kính xe mờ xuống, hướng về phía đám dân chúng đang nhiệt tình hoan hô chính mình mà phất phất tay vẫy chào. Động tác cùng với biên độ vẫy chào của cô nàng rất nhỏ, bộ dáng nhìn qua vô cùng tao nhã. Nụ cười trên mặt của cô nàng cũng là chân thành cùng với vui vẻ như vậy, cực kỳ giống như một vị Công chúa vừa mới đi xa trở về vậy!

Nếu như Phỉ Lợi Phổ có thể nhìn thấy bộ dạng lúc này của cô nàng, tuyệt đối sẽ không thể nào một phen đem vị thiên kim tiểu thư gia tộc quyền thế ngập trời, bộ dáng tao nhã sang quý tuyệt mỹ này liên hệ với cô nàng tiểu nha đầu chanh chua, điêu ngoa trên Phi thuyền, suốt ba năm trời cứ luôn cãi nhau với hắn ta được!

Bởi vì do rất nhiều vấn đề lịch sử kéo dài suốt rất nhiều năm tháng trước đây, hơn nữa lại còn có cái sách lược luân chiến mà năm xưa Quân Thần Lý Thất Phu đã hoạch định ra, khiến cho Tây Lâm đã phải vì Liên Bang mà trả một cái giá cực đắt là vô số máu tươi cùng với tính mạng của không biết bao nhiêu thanh niên trai tráng, thế nhưng lại thủy chung không bao giờ tìm được sự ủng hộ tương ứng về tài nguyên kinh tế cùng với tiếng nói chính trị mà chính mình nên có!

Cho nên có thể nói tầng lớp xã hội của Tây Lâm cùng với bên phía Thủ Đô Tinh Quyển từ trước đến nay vẫn luôn luôn là có một sự ngăn cách vô hình, thậm chí có thể nói toàn thể nhân dân Tây Lâm đối với xã hội Liên Bang luôn tồn tại một sự oán hận nhàn nhạt. Nhất là khi có một lời đồn đãi truyền lưu, thậm chí là lời chỉ trích mạnh mẽ đến từ các giới truyền thông tin tức Tây Lâm, chính là vụ nổ mạnh của chiếc Phi thuyền Cổ Chung Hào kia chính là một cái âm mưu vô sỉ của Chính phủ Liên Bang, cái loại oán hận nhàn nhạt này liền biến thành một sự cừu hận mạnh mẽ…

Trong suy nghĩ của tuyệt đại đa số dân chúng Liên Bang, thì Chính phủ Liên Bang cùng với Tổng thống Mạt Bố Nhĩ chính là đối tượng chính cần phải trả giá cho sự tử vong của vợ chồng Chung Tư lệnh cùng với hơn mấy ngàn chiến sĩ tinh nhuệ của Tây Lâm kia. Chỉ là vì do sau khi vợ chồng Chung Sấu Hổ tạ thế, bên phía Chính phủ Liên Bang cùng với những thành viên chi phụ của Chung Gia cấu kết với nhau, gia tăng mức độ thẩm thấu cùng với sự khống chế của Chính phủ Liên Bang đối với Tây Lâm, mới khiến cho dân chúng Tây Lâm oán hận trong lòng chứ không dám nói ra ngoài.

Có sự oán hận, nhưng chỉ có thể che giấu trong lòng, liền dễ dàng sinh ra một loại cảm giác bi phẫn, cũng giống hệt như nội dung của bài đồng dao nổi tiếng vẫn thường được truyền lưu trong Tây Lâm vậy, đám người Tây Lâm nghĩ rằng chính mình đã bị biến thành một gã cô nhi bị bỏ rơi!

Mang theo cảm giác bi phẫn như thế, chính vì thế bất luận là điều động bộ đội Tây Lâm đi ra tiền tuyến bên Tinh vực Tả Thiên, hay là bất cứ một chính sách rút bớt định mức kinh tế, sau đó đến mức bất cứ một chính sách bình thường nào đó, chỉ cần xuất phát từ Chính phủ Liên Bang, thì tất cả dân chúng Tây Lâm cũng đều phẫn nộ cho rằng, đây khẳng định là một tràng âm mưu, chính là một hồi âm mưu nhằm chèn ép Tây Lâm mà thôi!

Loại cảm giác bi phẫn này căn bản không thể nào chuyển hoán thành lực lượng để phản ứng. Đám dân chúng Tây Lâm đã mất đi người tâm phúc nhất, người mà chính mình có thể đặt niềm tin hoàn toàn vào, cũng chỉ có thể sau khi uống rượu say thì mắng chửi càu nhàu, hướng về phía Thủ Đô Tinh Quyển trên bầu trời đêm lớn tiếng mắng chửi mấy câu thô tục nặng nề, thế nhưng cũng không có cách nào làm bất cứ chuyện tình gì cả…

Mãi cho đến ngày hôm nay!

Cô nàng Tiểu Công chúa của bọn họ đã quay trở lại, nàng Tiểu Công chúa này chính là được Tòa án Tối cao của Liên Bang phán định là người kế thừa hợp pháp của Công ty Cổ Chung, là người thừa kế danh chính ngôn thuận nhất của Chung Gia Tây Lâm. Bất luận là ở trên màn hình TV hay là ở dọc hai bên các con đường chính Tây Lâm, phàm hễ là ai, chỉ cần có thể nhìn thấy cô gái đang ngồi bên cạnh cửa sổ xe di chuyển ngang qua, cũng đều nghĩ thấy phần lưng phía sau của chính mình cũng thẳng lên thêm vài phần.

Điền Đại Bổng ngồi trầm mặc trong chiếc xe, khẽ nhíu cặp mày nhìn chằm chằm về phía đám người dọc hay bên đường, lắng nghe bên tai những tin tức quân báo thỉnh thoảng vang lên bên tai mình. Tuy rằng trên các tòa kiến trúc dọc theo hai bên đường cũng đều có các tay súng bắn tỉa tiến hành khống chế, mặc dù tiểu thư đã hạ cửa kính xe hơi xuống, phất phất tay ý bảo không có chuyện gì xảy ra, nhưng mà hắn vẫn như cũ vô cùng lo lắng. Suốt ba năm trời cũng không có trở về, nếu như đột nhiên gặp chuyện không may thì làm sao bây giờ?

- Điền thúc thúc, đây chính là chuyện tình phải làm mà! Đài truyền hình đang tiến hành trực tiếp đó!

Chung Yên Hoa hướng bên ngoài cửa sổ mỉm cười phất phất tay chào mừng. Bởi vì duy trì nụ cười trong khoảng thời gian quá dài, cho nên cơ gò má hai bên miệng của cô nàng cũng đều có chút cứng ngắc. Chung Yên Hoa cũng không có quay đầu lại, nhẹ nhàng giải thích:

- Đã ba năm rồi cũng không có trở về, dù sao cũng phải để cho đám đại gia hỏa kia biết được bộ dáng hiện tại của em là như thế nào chứ? Hơn nữa thanh thế bên này làm ra càng lớn, thì áp lực của ca ca bên kia cũng sẽ càng nhỏ hơn một chút.

Rất nhiều năm trước đây, Điền Đại Bổng đã từng đi theo phía sau Chung Yên Hoa, lúc đó vẫn còn nhỏ tuổi, tham gia vào đủ các loại hoạt động chính trị của Tây Lâm. Lúc ấy khi hắn nhìn thấy cô bé con kia đứng ở trên đài, làm ra những diễn xuất chính trị gần như phi thường hoàn mỹ, hắn đã biết rõ ràng cô nàng thiếu nữ này có thiên phú cực lớn trên phương diện này.

Hắn lắc lắc đầu, thở dài một tiếng, cũng không hề có chút khuyên bảo, chỉ là đối với gã Hứa Nhạc chỉ biết lừa gạt tiểu thư bỏ nhà ra đi suốt ba năm trời kia thì vẫn là đầy một bụng oán khí. Mặc kệ cái gã gia hỏa kia là Thái Tử gia Đế Quốc hay là anh hùng chiến đấu Liên Bang đi chăng nữa, nếu như hiện tại Hứa Nhạc dám xuất hiện ở trước mặt hắn, hắn tuyệt đối sẽ ra tay đánh tên gia hỏa kia đến mức không thể tự gánh vác cuộc sống được.

Đoàn xe chạy thẳng vào Đường lớn Số II, dọc theo lối vào con đường tràn ngập những tiệm cơm thịt kho mà đi vào.

Thế nhưng mà trước khi đoàn xe chuẩn bị tiến vào khu vực nhà cổ Chung Gia, thì đã bị một đám quan viên Chính phủ Liên Bang ngăn cản lại. Càng chính xác hơn mà nói, là một đám quan viên Chính phủ Liên Bang sắc mặt tái nhợt, đang bị một đám bộ đội chiến đấu đặc chủng Tây Lâm Chung Gia võ trang đầy đủ bao vây chính giữa.

Bất luận là ai bị bao phủ bên dưới bóng râm khủng bố của một đám Robot quân dụng mà nói, cũng đều sẽ cảm thấy phi thường sợ hãi. Nhưng mà cái gã quan viên của Cục Hiến Chương đứng ở trước nhất đám quan viên kia, vẫn như cũ dốc hết dũng khí, đứng phía trước chiếc xe màu đen có rèm che kia, lớn tiếng hô lên:

- Cục Hiến Chương kiểm tra!

Chung Yên Hoa bình tĩnh bước xuống chiếc xe ô tô màu đen, phất phất tay ý bảo đám thuộc hạ của mình tránh ra một con đường nhỏ, thong thả đi đến trước mặt gã quan viên Cục Hiến Chương kia, nói:

- Xin hãy nhanh lên một chút!

Tích tích!

Theo hai tiếng vang nhỏ, tất cả những số liệu tin tức trong con chíp vi mạch nhân thể phía sau gáy cô nàng đã tức thời được thu thập. Gã quan viên của Cục Hiến Chương kia nhìn thấy một đám số liệu cá nhân xuất hiện trên màn hình máy đọc tin tức cầm tay, sắc mặt nhất thời trở nên cực kỳ khó coi. Sau đó hắn có chút khẽ khom người thi lễ, cung kính nói:

- Không có bất cứ vấn đề gì!

Thế nhưng mà đối với mấy gã quan viên Chính phủ Liên Bang mặc chính trang màu đen bên cạnh gã quan viên Cục Hiến Chương kia thì lại là còn có vấn đề. Một tên quan viên trong số đó đột nhiên cao giọng ho khẽ một chút, sau đó đi đến trước mặt Chung Yên Hoa, nói:

- Chúng tôi là người của ban ngành điều tra liên hợp Liên Bang, muốn mời Chung Yên Hoa tiểu thư cùng chúng tôi trở về tiếp nhận điều tra!

Chung Yên Hoa lạnh lùng liếc mắt nhìn gã quan viên kia, sau đó không nói một lời, trực tiếp xoay người chuẩn bị lên xe đi tiếp.

Gã quan viên căm tức, lớn tiếng hét lên:

- Cô nhất định phải tiếp nhận điều tra!

Chung Yên Hoa lại một lần nữa xoay người lại, trên mặt không có bất cứ cảm xúc nào cả, nhàn nhạt nói:

- Tôi không đi, ông có thể làm gì được tôi bây giờ? Ban ngành của ông có thể đối kháng được với bộ đội của tôi không?

- Chẳng lẽ cô dám dùng đến lực lượng võ trang tư nhân để đối kháng với sự điều tra của Liên Bang hay sao?

Gã quan viên vẫn không bớt phẫn nộ, nói:

- Cô phải biết rằng nếu làm như vậy, đó chính là cùng tội với phản quốc!

Đứng trước mặt một đám Robot kim loại thân thể khổng lồ, cô nàng thiếu nữ mặc một bộ váy màu trắng nhìn qua có vẻ đặc biệt nhỏ yếu. Cô nàng nhìn chằm chằm đối phương, mỉm cười, hỏi:

- Cho dù tôi có phản quốc, như vậy thì ông có năng lực làm gì tôi đây? Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK