Mục lục
[Dịch] Gian Khách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ừ. Sợ cô không có gì làm sẽ bị say xe!


Thanh âm của Hứa Nhạc vô cùng nghiêm túc giải thích.


Giản Thủy Nhi cười khổ một tiếng, thật sự là không biết dây thần kinh của gã nam nhân ở bên cạnh mình đến tột cùng là dùng thứ vật liệu gì mà tạo thành. Ở trong thời khắc khẩn trương vạn phần như thế này, hắn cư nhiên lại có thời gian rảnh rỗi mà đi nghĩ đến những chuyện tào lao như thế này.


Thực lực quyết định thái độ. Con Robot MX màu đen kia mãi vẫn không có tiến vào trạng thái siêu tần, lại cứ bảo trì mãi trạng thái di chuyển tốc độ cao. Đám Robot Đế Quốc ở phía sau kia đuổi theo, bốc lên từng đám bụi mù chẳng khác nào những cột khói báo động, mặc dù dựa vào ưu thế trọng lượng thấp và tốc độ cao của bản thân, mà không ngừng rút ngắn lại khoảng cách giữa mình và con Robot màu đen kia, nhưng mà vẫn thủy chung còn cách nhau một khoảng hơn hai trăm mét.


- Bám sát theo hắn, tạm thời không cần dùng đến hệ thống hỏa tiễn phụ trợ để gia tốc. Tôi thật sự muốn nhìn một chút xem cái con Robot này đang muốn một phen dẫn chúng ta chạy đến nơi nào.


Lạc Phu lạnh lùng nhìn về phía con Robot Liên Bang đang không ngừng đạp lên những tảng đá, hất lên vô số mảnh vụn, phóng chạy vô cùng nhanh ở phía trước, trong lòng bất chợt sinh ra một tia cảnh giác nhàn nhạt. Những con Robot Đế Quốc từ trước đến giờ trên chiến trường luôn nắm trong tay ưu thế về tốc độ, thế nhưng tối hôm nay trên con đường truy kích này, cái loại ưu thế này tựa hồ đã biến mất không còn nữa. Con Robot thế hệ thứ tư do hắn điều khiển, lúc này đã vọt đến dẫn đầu đội ngũ truy kích, khoảng cách với con Robot màu đen kia cũng chỉ còn khoảng một trăm năm mươi mét, thế nhưng hắn tạm thời cũng không có ý định sẽ sử dụng vũ khí tiến hành công kích tầm xa.


Đoàn Robot phóng chạy như điên, khiến cho mặt đất run rẩy một trận, bụi tung bay ngập trời, lại thủy chung không thể nào đuổi kịp con Robot màu đen chết tiệt ở phía trước. Một cuộc truy kích và trốn chạy trầm mặc trên phiến bình địa này nhìn qua giống như một màn vô cùng kinh diễm tuyệt đẹp, ngay cả một quả tên lửa pháo kích cũng không có phóng thích ra, chỉ là đơn thuần đuổi bắt mà thôi, thế nhưng mà ai cũng có thể tưởng tượng ra được, con Robot MX màu đen đang trốn chạy ở phía trước kia, lúc này đang thừa nhận bao nhiêu áp lực. Con đường trốn chạy của nó hung hiểm đến mức thế nào…


Sự trầm mặc, tràn đầy áp lực cùng với mùi vị hung hiểm không ngừng vây xung quanh, thế nhưng Hứa Nhạc lại là vô cùng thoải mái bình tĩnh, còn đám phi công điều khiển Robot của Quân đội Đế Quốc lúc này ngược lại đã phẫn nộ điên cuồng đến cực điểm, ở ngay sau lưng hắn hơn hai trăm mét mà không ngừng đuổi theo. Con Robot MX màu đen cùng với đám Robot Đế Quốc kéo theo bụi mù đầy trời cứ như vậy một trước một sau truy đuổi trên mảnh bình địa.


Vượt qua khỏi khu vực sơn cốc, chạy xuyên qua cánh rừng nhỏ, chạy xuyên qua vùng bình địa tối tăm, ở phía cuối con đường truy đuổi này đã mơ mơ hồ hồ có thể nhìn thấy được một mảnh đồi núi chập chùng. Trong bóng đêm căn bản không thể nào nhìn thấy rõ ràng được màu sắc chân chính của phiến đồi núi kia, thế nhưng thông qua sự định vị chính xác của cỗ Máy vi tính Trung ương Cục Hiến Chương ở trong đầu cùng với bản đồ điện tử của con Robot, Hứa Nhạc rất dễ dàng phán đoán ra, phía trước chính là một đường xuyên thẳng qua Hoàng Sơn Lĩnh cùng với Độc Cô Lĩnh.


Trong kế hoạch ban đầu của Bộ Quốc Phòng, chi bộ đội phục kích của Quân đội Liên Bang hẳn là đang ở trong này. Cặp mắt bên trong cái mũ điều khiển của Hứa Nhạc thoáng nheo nhẹ lại, tay phải nhẹ nhàng thao tác, mở lại hệ thống liên lạc với Bộ Chỉ Huy tiền tuyến Quân đội Liên Bang, trầm giọng nói:


- Tôi đã tiến vào con đường xuyên qua Hoàng Sơn Lĩnh, hơn một trăm đầu Robot thế hệ thứ ba của Quân đội Đế Quốc đang ở ngay sau lưng tôi, khoảng một trăm năm mươi thước. Chú ý nhận tin!


Trong đại sảnh Bộ Chỉ Huy tiền tuyến Quân đội Liên Bang tại Nam bán cầu.


Lúc trước bởi vì con Robot MX màu đen kia tự mình cắt đứt hệ thống liên hệ, cho nên đám quân nhân sĩ quan ở nơi này đều cảm thấy một tia áp lực vô cùng dị thường. Lúc này đột nhiên nghe được cái thanh âm mong đợi đã lâu, mọi người đều nhất thời thở dài ra một hơi nhẹ nhõm. Trên thực tế bọn họ thông qua những thiết bị của Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương còn sót lại trên khu vực Nam bán cầu, hơn mấy trăm gã quân nhân sĩ quan ở đại sảnh Bộ Chỉ Huy vẫn luôn có thể theo dõi chặt chẽ tình hình truy đuổi, trốn chết như điên, vô cùng ầm ĩ trên mặt đất kia, thế nhưng cũng khó có thể nắm giữ được những tình huống cụ thể ở xung quanh con Robot MX màu đen kia.


Trung Tướng Nạp Nhĩ Tốn, một trong ba vị quan chỉ huy cao nhất của Quân đội Liên Bang trên chiến trường tiền tuyến, thoáng nhíu cặp mày lại một chút, hạ mệnh lệnh:


- Thông báo cho Sư Đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh!


Sau đó ông ta xoay người bước đi, lạnh nhạt nói:


- Cái khỏa vệ tinh tiếp nhận tín hiệu của Đế Quốc trên bầu trời kia, có thể bắn hạ xuống được rồi!


Trong vũ trụ, Quân viễn chinh Đế Quốc đã thả ba khỏa vệ tinh tiếp nhận tín hiệu xâm nhập vào khu vực Nam bán cầu, lúc trước bên phía Quân đội Liên Bang đã bắn hạ đi hai khỏa trong số đó. Bọn họ đặc biệu lưu lại một khỏa, ý đồ cất dấu bên trong đó rõ ràng là vô cùng âm hiểm. Bộ Chỉ Huy tiền tuyến Quân đội Liên Bang không hy vọng đám người Đế Quốc muốn đuổi theo con mồi, nhưng cuối cùng lại chạy lạc đường.


Lúc này, một khi con Robot MX màu đen kia đã đem đám người Đế Quốc kia dẫn dụ vào tới vòng vây của khu vực chi bộ đội kia phục kích, vậy thì cái khỏa vệ tinh tiếp nhận tín hiệu kia còn giữ lại làm gì nữa chứ?


Trung Tướng Nạp Nhĩ Tốn biểu tình bên ngoài vô cùng thoải mái, thế nhưng trong lòng lại không thoải mái được như vậy. Đạo phòng tuyến thứ ba của Quân đội Liên Bang chỉ vì thừa nhận sự công kích điên cuồng huyết tinh không ngừng nghỉ của đám Sư đoàn bọc thép của Quân đội Đế Quốc quá mức mạnh mẽ, bằng không thì ông ta cũng không có khả năng trơ mắt mà nhìn cả một chỉnh biên Đại đội Robot Nguyệt Lang Quân viễn chinh Đế Quốc kia xâm nhập vào khu vực Nam bán cầu như thế. Tuy rằng muốn dụ địch xâm nhập vào, thế nhưng đám địch nhân bị dụ tới này, tựa hồ cũng hơi nhiều quá, cũng mạnh mẽ vượt quá kế hoạch ban đầu rồi…


- Đỗ Thiếu Khanh, hy vọng Sư đoàn Thiết giáp 7 của ông ở trên chiến trường chân chính cũng có khả năng lợi hại như trong các kỳ thao diễn quân sự vậy…


Trung Tướng Nạp Nhĩ Tốn nhìn lên những vùng sáng màu sắc khác nhau trên tấm bản đồ điện tử trên màn hình, im lặng thầm nghĩ.


Dưới tình huống tạm thời không tìm được bất cứ sự trợ giúp nào khác từ phía hậu tuyến, không có sự yểm trợ của không quân, muốn dùng một chỉnh biên Sư đoàn thiết giáp tiến hành phục kích tiêu diệt cả một Đại đội Robot Nguyệt Lang của Quân viễn chinh Đế Quốc… Hy vọng Sư đoàn Thiết giáp 7 có thể làm nổi… Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK