Mục lục
[Dịch] Gian Khách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giọng nói nhẹ nhàng vang lên trong bộ đàm. Những lo lắng sợ hãi trong nội tâm lúc nãy đã bị hắn ta che giấu vô cùng tốt. Mặc dù trong mắt của hắn, Hứa Nhạc vẫn là một tên quái thai nhưng hắn cũng vẫn như trước cho rằng khi nãy tên gia hỏa này vận khí rất tốt, nên mới miễn cưỡng có thể tiếp đất an toàn được.


- Tác dụng chính của chân robot là dùng để tránh né và di chuyển. Phương thức công kích chủ yếu tập trung ở nửa thân trên con robot, chính là hệ thống hỏa lực và kỹ thuật chiến đấu. Mặc dù vì nhằm để thao tác tiện lợi, cho nên con người tiến hành điều khiển robot nhân hình vẫn là phù hợp nhất, nhưng xét cho cùng thì robot cũng không phải là một phần cơ thể của con người. Nếu như đang ở tốc độ cao mà vẫn muốn thực hiện động tác của nửa thân dưới thì kết quả chỉ có thể là ngã rất thảm.


Bạch Ngọc Lan dùng giọng điệu đạm mạc, nghiêm túc nói vào trong micro.


Trong khoang điều khiển của con robot màu đen, Hứa Nhạc im lặng hồi lâu nghe những lời vang lên từ micro. Sau đó hắn mới cởi bỏ mũ giáp, xoa nhẹ mái tóc đã hoàn toàn ướt nhẹp. Hắn ta cũng không rõ tại sao lúc nãy mình lại làm ra những động tác ấy. Điều này quả thật hoàn toàn khác với yêu cầu trong giáo trình huấn luyện của Quân đội Liên Bang. Nhưng lúc đó hắn ta đã hoàn toàn bị kích động và đã thực hiện những hành động hoàn toàn dựa theo cảm xúc. Chỉ là đến lúc nhìn thấy những phân tích số liệu trong máy tính cũng như lời cảnh báo khủng khiếp của Bạch Ngọc Lan, cơn kích động đó trong lòng của hắn mới từ từ hạ xuống. Trong cái khoảnh khắc đáp xuống cuối cùng, đúng là có chút nguy hiểm. Nếu như không phải vào những giây cuối cùng, nhiệt huyết trong lòng hắn không giục giã hắn dùng tốc độ nhanh nhất chuyển sang thao tác số liệu thì chắc lúc ấy có lẽ hắn cũng đã ngã té xuống đất rồi. Nếu giây phút ấy mà con robot ngã xuống thì không chỉ con robot bị hỏng nặng mà chính bản thân hắn cũng khó mà an toàn nổi. Trong những giây phút cuối cùng ấy, sau khi công suất của động cơ phun ra, con robot đã tự động ngắt đi những công năng phụ, tiêu thụ năng lượng không cần thiết. Nhiệt độ trong khoang điều khiển có chút oi bức, Hứa Nhạc nhẹ nhàng thở hắt ra, lau đi đám mồ hôi đã đọng thành từng giọt trên cằm, đột nhiên chợt nghĩ đến tốc độ tay của mình ở giây phút cuối cùng ấy, không biết cao đến bao nhiêu nhỉ? Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK