Mục lục
[Dịch] Gian Khách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho nên Hứa Nhạc biết rất rõ ràng, cái loại cục diện hoàn mỹ kia tuyệt đối không bao giờ có thể xảy ra, hắn cũng không có bất cứ lựa chọn nào khác cả. Mạt Bố Nhĩ cùng với Lý Tại Đạo khẳng định sẽ không bao giờ nhận thua, mà một khi bọn hắn bắt đầu điều động cỗ lực lượng đáng sợ của Quân đội, thì bao gồm cả chính mình ở trong đó, cũng sẽ không có bất luận kẻ nào có thể ngăn cản lại được hết thảy những thứ này.

Hắn cũng chỉ có thể lựa chọn giết chết đi Đỗ Thiếu Khanh, kẻ nguy hiểm nhất cũng là cường đại nhất này mà thôi, sau đó sẽ tiếp tục nếm thử đi giết chết hai người còn lại.

o0o

Lý Tại Đạo bưng tách trà xanh nóng hổi lên, chậm rãi hớp nhẹ một ngụm.

Vị lãnh tụ cao nhất của Quân đội Liên Bang kiêm người lãnh đạo đứng đầu của ban ngành điều tra liên hợp này, mấy ngày hôm nay mãi vẫn luôn biểu hiện bề ngoài cực kỳ bình tĩnh. Bất luận là đoàn người của Cuộc hành quân Trầm mặc đã tiến vào Đặc khu Thủ Đô, đám người của Tiểu đội 7 đột kích bất ngờ vào trung tâm an dưỡng, hay là Tòa án Tối cao đã bãi bỏ lập tức Dự luật Ái quốc trong thời chiến, hay là hiện tại bên trong hội nghị tại Nghị Viện đang kịch liệt biện luận về đề án buộc tội kia, cũng đều không thể khiến cho biểu tình trên mặt ông ta có bất cứ biến hóa nào cả. Ông ta cũng chỉ là bảo thuộc cấp pha tách trà nồng đậm hơn bình thường một chút mà thôi.

Bên trong Liên Bang lúc này đã là mưa gió mịt mù rồi, dần dần có xu thế biến thành một hồi gió bão khủng bố, thế nhưng ông ta vẫn như cũ an tọa vững chắc như núi. Bên trong tòa nhà Hội nghị Liên tịch Tham Mưu Trưởng của Quân đội Liên Bang vẫn như cũ phi thường bình tĩnh.

Lý Tại Đạo ngẫu nhiên cũng chỉ quan tâm một chút đến tin tức tình báo truy bắt đám người Tiểu đội 7, thế nhưng cũng không phải là đặc biệt quan tâm cho lắm, phảng phất như là việc bắt giữ được Hứa Nhạc cùng với đám người Tiểu đội 7 kia hay không, đối với ông ta mà nói cũng chẳng phải chuyện quan trọng gì.

- Phong nhi có gửi email nào về hay không?

Ông ta khẽ buông nhẹ tách trà trong tay xuống, chậm rãi hỏi.

Gã quân nhân sĩ quan thư ký rất nhanh một phen đem ánh mắt dời khỏi mái tóc hoa râm của Tướng quân xuống bản ghi chép điện tử trong tay mình, sau đó mới nhẹ giọng hồi đáp:

- Thật có lỗi, Tướng quân, Thượng tá Lý Phong cũng không có gửi thư tín về!

Tất cả các quân nhân sĩ quan đều cảm thấy Tướng quân trong mấy ngày gần đây có biểu hiện phi thường kỳ quái. Bọn họ nghĩ mãi cũng không thể nào hiểu nổi, đối diện với cục diện hỗn loạn như thế này rồi, ông ta như thế nào lại có thể bình tĩnh như vậy được cơ chứ?

Cũng chỉ có mấy gã thuộc cấp thân cận nhất của ông ta, khi liên tưởng đến tràng chiến tranh giữa Hứa Nhạc cùng với cả Liên Bang vào ba năm trước đây, mới mơ hồ hiểu ra được một chút ít gì đó.

Lúc ấy khi đối mặt với một Hứa Nhạc có được danh sách bảo hộ cấp độ cao nhất của Đệ Nhất Hiến Chương, phảng phất như một sát thần khủng bố, thế nhưng biểu hiện của Lý Tại Đạo lúc đó cũng giống hệt như vậy, phi thường bình tĩnh. Sau đó cỗ Máy vi tính Trung ương Hiến chương vì một nguyên nhân không người nào biết nào đó đã thay đổi chiến tuyến, chứng minh rằng sự bình tĩnh trước đây của ông ta chính là đến từ những thủ đoạn chính trị cùng với sự tự tin cường đại của ông ta, hơn nữa lại còn đến từ một con át chủ bài mà không có bất cứ người nào có thể tưởng tượng ra được.

Lý Tại Đạo nhìn xuống những lá trà trong tay đang không ngừng xoay xoay trên tay chính mình, nhớ tới rất nhiều năm trước đây, khi mà phụ thân mới từ tiền tuyến trở về nhà tại Phí Thành. Lúc đó ông ta đã dùng cái loại chân khí bát đạo phi thường thần kỳ kia mà chấn động khiến cho nước trà trong tách không ngững xoay chuyển dữ dội, ý đồ muốn dùng cái loại thủ pháp này để khiến cho mình vui vẻ.

Lúc ấy bản thân hắn cũng chỉ là một đứa bé con quả thật đã cảm thấy vô cùng vui vẻ. Nhưng mà sau khi dần dần lớn lên, lại phát hiện ra chính mình không thể có được cái năng lực thần kỳ giống như là phụ thân vậy, ông ta cũng không còn bao giờ cảm thấy vui vẻ được nữa…

Về sau kết hôn, đến khi thê tử chết đi, lại phát hiện ra đứa con trai duy nhất của chính mình lại có được cái năng lực thần kỳ này, thì cái loại tình tự không được vui vẻ này của Lý Tại Đạo nhất thời phát triển lên đến đỉnh điểm cao nhất. Sau đó ông ta trầm mặc đem tất cả những sự khát vọng cùng với thương cảm lúc tuổi nhỏ mà vĩnh viễn chôn vùi ở sâu bên trong nội tâm của chính mình, chưa bao giờ nhắc tới trước mặt bất cứ một người nào cả.

- Phụ thân, cái loại năng lực này của ngài có thể khiến cho nước trà xoay chuyển không ngừng, nhưng mà hiện tại Tại Đạo cũng không còn hâm mộ ngài nữa, cũng như không còn hâm mộ Phong nhi nữa, bởi vì Tại Đạo đã tìm ra được một loại lực lượng khác phi thường cường đại, cường đại đến mức khiến cho tinh thần người khác có thể xoay chuyển không ngừng…

Trong lòng Lý Tại Đạo yên lặng nói xong một câu, sau đó cầm điện thoại lên, bấm dãy số điện thoại đặc biệt liên lạc đến Dinh thự Tổng Thống.

- Tổng thống tiên sinh, Tại Đạo cho rằng, hiện tại đã đến lúc phải hạ quyết tâm rồi…

- Tướng quân, cái loại quyết tâm này không dễ dàng hạ xuống chút nào. Tên tuổi của chúng ta khẳng định sẽ bị ghi tạc vào sách giáo khoa của lịch sử Liên Bang đó…

- Tổng thống tiên sinh, lịch sử từ trước đến giờ vẫn luôn là do người thắng viết!

- Mạo hiểm chấp nhận nguy hiểm nổ ra một hồi nội chiến, lại chỉ vì muốn đổi lấy một cái tương lai không biết trước hay sao?

- Nếu như ngài lo lắng đến sự thắng bại của hai tràng chiến tranh này, thì Tại Đạo hiện tại cam đoan với ngài, chúng ta chắc chắn sẽ đạt được sự thắng lợi cuối cùng!

Tổng thống Mạt Bố Nhĩ bên kia đầu dây điện thoại thoáng trầm mặc trong một thời gian cực kỳ lâu, sau đó mới dùng một thanh âm cực kỳ mỏi mệt mà hồi đáp:

- Tướng quân, chờ một chút…

o0o

Ở sâu bên trong con phố đối diện tòa nhà đại lâu Hội nghị Liên tịch Tham Mưu Trưởng của Liên Bang, có một quán ăn nổi tiếng khắp Liên Bang với món ăn theo phong cách đặc thù của Bách Mộ Đại, bao gồm món giò heo hầm cùng với thịt dê nướng vô cùng nổi tiếng.

Bên cạnh một cái bàn ăn đặt tại ban công của quán ăn, Bạch Ngọc Lan đang thong thả nhấm nuốt một cái bánh bao cùng với một khúc lạp xưởng chiên, ánh mắt từ bên dưới cái vành nón sâu xuyên thấu ra ngoài, nhìn thẳng về phía tòa nhà ở phía xa xa, bên trong ánh mắt tràn ngập sự nghi ngờ cùng với bất an mãnh liệt.

o0o

Bên trong tầng khí quyển dày đặc thiên thạch của một tiểu hành tinh xa xôi bên ngoài vũ trụ, bên trong chiếc Phi thuyền Chiến hạm rác rưởi màu đen kia, cánh tay sửa chữa máy móc mảnh khảnh tinh tế đang không ngừng lay động qua lại khắp nơi, cái thanh âm giống hệt như một cô nàng nữ nhân đã uống có chút ngất ngây, không ngừng quanh co nhỏ giọng thì thào lẩm bẩm:

- Tạc đạn phá hoại, mi đang ở nơi nào? Mi đến tột cùng là đang ở nơi nào đây?

Trên cái màn hình bàn cờ khổng lồ tạo thành bởi những chùm sáng hai chiều kia hiện tại đã gắn đầy những quân cờ với hai màu đen trắng dày đặc. Cuộc chiến tranh với cỗ máy sắt vụn nằm sâu bên dưới lòng đất của Cục Hiến Chương bên kia đã kéo dài đến mức lấp đầy kín cả cái bàn cờ khổng lồ này rồi, ngay cả Phỉ Lợi Phổ cũng đã bắt đầu cảm thấy có chút quá sức.

Đối với bản thân hắn mà nói, hiện tại vấn đề quan trọng hơn hết chính là phải tìm cho ra được cái đống tạc đạn phá hoại rất có thể có tồn tại kia. Thế nhưng kể từ khi bắt tay vào những manh mối tính toán tại Cao nguyên Bỉ Cơ bên kia, tiến hành phân tích tính toán cho đến bây giờ, vẫn như cũ không có cách nào phát hiện ra bất cứ tung tích khả nghi nào cả.

Bối Đức Mạn, đầu tóc đã vô cùng hỗn loạn, cáu bẩn vô cùng, so với mấy ngày trước đây có vẻ càng thêm mệt mỏi cùng với điên cuồng hơn. Hắn giống hệt như một gã điên, trừng lớn cặp mắt dày đặc những tia máu nhìn trừng trừng về phía trước, bưng tách cà phê lớn lên uống một cách máy móc, hỏi:

- Ông không chịu nói ra đến tột cùng là muốn tìm cái gì, tôi cũng không có cách nào giúp cho ông được!

- Đây chính là trình tự trung tâm quan trọng nhất, căn bản không thể nói cho cậu biết được…

Phỉ Lợi Phổ thì thào hồi đáp, tiếp theo đó lại tiếp tục lẩm bẩm:

- Vấn đề chính là ở chỗ, hiện tại tôi không có kho số liệu trung tâm, lại tìm không thấy các tài liệu lịch sử tương quan nào cả, cũng chẳng khác nào không có kinh nghiệm lại không có dấu vết, tôi biết phải tìm như thế nào đây?

o0o

Năm 76 Hiến lịch 37 của Liên Bang, cục diện chính trị bên trong Liên Bang lâm vào một tràng rung chuyển dữ dội. Hơn mười vạn người biểu tình thị uy của Cuộc hành quân Trầm mặc đã dũng mãnh tiến thẳng vào bên trong Đặc khu Thủ Đô. Tuy rằng đám người biểu tình thị uy này đã tận khả năng bảo trì được hình ảnh tốt đẹp là sự trật tự cùng với sạch sẽ, thế nhưng nhiều người như vậy cùng nhau đổ xuống đường cũng khiến cho hệ thống giao thông cùng với trị an bên trong Đặc khu Thủ Đô gặp phải những ảnh hưởng thật lớn.

May mắn chính làm giống như hàng trăm ngàn vạn dân chúng Liên Bang ở khắp nơi bên trong các Đại khu vậy, các dân chúng bên trong Đặc khu Thủ Đô mấy ngày hôm nay trên cơ bản cũng đều lưu ở lại trong nhà cả. Bọn họ kẻ thì ôm bát cơm, kẻ thì hút thuốc lá, kẻ thì uống bia, hoặc là khẩn trương hoặc là hưng phấn hoặc là nhàm chán bị những hình ảnh hiện trường trực tiếp của Kênh tin tức Đài truyền hình Liên Bang hấp dẫn, do đó cũng không khiến cho xã hội bị biến loạn.

Bên trong hội nghị của Nghị Viện thì đã trực tiếp tiến đến trình tự biểu quyết đề án buộc tội đối với Tổng thống Mạt Bố Nhĩ. Tất cả các Đài truyền hình bên trong Liên Bang cũng đều trực tiếp một màn này. Vì thế cho nên những người theo chủ nghĩa hư vô chính trị, không quan tâm gì đến chuyện chính trị, thì sau khi phát hiện ra cái điều khiển từ xa của TV trên cở bản là không có bất cứ tác dụng nào nữa, thì phẫn nộ đập nát cái điều khiển, sau đó bỏ lên phòng đi ngủ mất.

Vào đúng cái thời điểm này, trên Kênh tin tức Đài truyền hình Liên Bang đột nhiên ở trên màn hình trực tiếp các hình ảnh bên trong đại sảnh Nghị Viện, đột nhiên mở ra một cái màn hình nhỏ trên góc phải. Bên trong cái màn hình nhỏ trên góc này, phát thanh viên hướng đến toàn thể dân chúng Liên Bang, tuyên bố một cái tin tức chính trị hoàn toàn mới.

Hội nghị Châu của Tê Hà Châu sau khi thông qua quyết nghị, Châu trưởng tiên sinh ở trên màn hình TV phẫn nộ tuyên bố, căn cứ vào những hành vi vô sỉ của Tổng thống Mạt Bố Nhĩ, Tê Hà Châu từ nay về sau tuyên bố không còn ủng hộ đối với Chính phủ Liên Bang nữa.

Ngay sau đó, Tượng Thụ Châu trên Tinh cầu S2 cũng thông qua Kênh tin tức Đài truyền hình Liên Bang mà tuyên bố nội dung tương tự. Kế tiếp chính là ba châu còn lại của Hoàn Sơn Tứ Châu trên Tinh cầu S2 cũng tuyên bố như vậy.

Trong quá trình bên trong hội nghị của Nghị Viện đang khởi động tiến trình biện luận phi thường kịch liệt đối với đề án buộc tội này, trong toàn bộ Liên Bang tổng cộng có đến mười bảy Hội nghị Châu ở các Châu quận bên trong Liên Bang thông qua quyết nghị, tuyên bố không còn ủng hộ Chính phủ Mạt Bố Nhĩ nữa, yêu cầu Tổng thống Mạt Bố Nhĩ phải ngay lập tức từ chức!

Đến lúc này, trừ bỏ Đại khu Tây Lâm cùng với Phiến quân Thanh Long Sơn ra, tất cả các thế lực chính trị các nơi bên trong Liên Bang cũng đều giương cờ gióng trống biểu lộ lập trường chính trị của chính mình.

Các Châu quận bên trong Đại khu Đông Lâm theo lẽ thường đương nhiên lựa chọn tiếp tục ủng hộ mạnh mẽ Chính phủ Mạt Bố Nhĩ. Chỉ tiếc là lúc này cũng giống như rất nhiều năm trời trong quá khứ vậy, cái khỏa Tinh cầu vứt đi này rất dễ dàng bị những người khác lựa chọn quên đi.

Cũng không có bao nhiêu người biết được, vào lúc này Trương Tiểu Manh cũng đã sớm rời khỏi Đặc khu Thủ Đô, quay trở lại Thanh Long Sơn.

Ở ngay trước giường bệnh, cô nàng đã hướng Lãnh tụ Nam Thủy bày tỏ rõ ràng cái nhìn của chính mình về thế cục chính trị hiện tại.

Bên trong căn phòng bệnh có chút u ám, vị lão nhân Lãnh tụ Nam Thủy, trên mặt tràn đầy các nốt đồi mồi người già, giương cặp mắt già nua nhìn Trương Tiểu Manh. Bên trong ánh mắt đục ngầu kia hiện rõ ràng sự trí tuệ độc hữu của những vị lão nhân cùng với một tia ý cười nhàn nhạt khó hiểu.

Thời điểm trước khi Trương Tiểu Manh rời đi, vị lão nhân trí tuệ một đời này đã hạ giọng thì thào nói:

- Chủ nghĩa tu chỉnh cấp tiến kia đã không được nữa rồi…

Ngay trong ngày hôm sau, Ủy ban Quản lý Trung ương Thanh Long Sơn thông qua tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô tuyên bố cho toàn thể công dân Liên Bang một bản báo cáo.

Bên trong bức thư tuyên cáo này, bên phía Thanh Long Sơn yêu cầu Chính phủ Liên Bang phải điều tra rõ ràng chuyên án Phi thuyền Cổ Chung Hào nổ mạnh, yêu cầu Tổng thống Mạt Bố Nhĩ phải ngay lập tức từ chức, tiếp nhận thẩm phán. Yêu cầu toàn thể dân chúng Liên Bang đoàn kết lại, một phen đem gã con buôn chính trị Lý Tại Đạo giam giữ vào nhà giam quân sự Khuynh Thành, đồng thời tỏ thái độ chỉ cần thời cơ thích hợp đòi hỏi, thì hoàn toàn có thể vận dụng vũ lực để mà bảo vệ cho tinh thần Đệ Nhất Hiến Chương chân chính. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK