Mục lục
[Dịch] Gian Khách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cái loại cảm giác đau đớn khi tiến hành thay đổi hoặc là gắn vào con chíp vi mạch nhân thể như thế này, trên toàn bộ thế giới này, trừ bỏ Phong Dư ra, cũng chỉ có một mình Hứa Nhạc là từng nếm thử qua. Hắn biết cảm giác đau đớn đó khó có thể chịu đựng nổi như thế nào.

- Được nắm bàn tay của ca ca cũng không cảm thấy đau!

Chung Yên Hoa mở to cặp mắt tròn xoe, nhìn chằm chằm Hứa Nhạc, gian nan nở nụ cười nhẹ nhàng. Khi cô nàng nói chuyện, trên cặp môi mềm mại xinh xắn lộ ra vết máu do hàm răng cắn quá chặt nên rướm ra.

- Nếu như muốn biến thành cô nàng Tiểu Công chúa Chung Gia trở lại, chịu đau một chút cũng đáng mà!

Hứa Nhạc nở nụ cười trấn an, nói.

Chung Yên Hoa có chút mệt mỏi nháy nháy cặp mắt mình mấy cái, nói:

- Không có con chíp vi mạch nhân thể kia phía sau gáy, em đồng dạng cũng là cô Tiểu Công chúa Chung Gia mà, không phải, là Công chúa Chung Gia!

Đúng vào lúc này, cánh tay sửa chữa máy móc mảnh khảnh đột nhiên phốc một tiếng xuất hiện trước mặt của hai người. Phỉ Lợi Phổ có chút căm tức, nói:

- Nếu như muốn tâm sự tình cảm gì gì đó, thì tốt nhất là thay đổi thời gian một chút đi. Tôi nói các người có thể nào nhanh nhanh lên một chút được hay không? Cái đám sắt vụn khốn kiếp kia mãi vẫn luôn giương mắt nhìn chằm chằm vào chiếc Phi thuyền này của tôi, tôi rất không dễ dàng mới có thể ở trong đám quang huy chết tiệt kia kiếm ra được một chút khe hở đó, đừng có mà bỏ lỡ nó luôn đi!

Sắc mặt Chung Yên Hoa tái nhợt nhìn chằm chằm vào cái camera ghi hình gắn ở đầu cánh tay máy móc kia, nở nụ cười trào phúng, nói:

- Nói lời vô nghĩa! Chính bản thân ông muốn để cho chiếc Phi thuyền cứ như vậy mà kiêu ngạo xông loạn vào bên trong Liên Bang, ngay cả mắt thường cũng đều có thể nhìn thấy rõ ràng, còn tưởng rằng cỗ Máy vi tính Trung ương Hiến chương sẽ không phát hiện ra ông được hay sao?

- Tôi chính là mặc kệ cái đống sắt vụn khốn kiếp kia có thể phát hiện ra tôi hay không! Tôi chính là muốn để cho đám quan viên của Cục Hiến Chương trong cái trạm kiểm soát này nhìn thấy tôi kia mà!

Cánh tay máy móc mảnh khảnh phẫn nộ lay động mấy cái, sau đó thanh âm cực kỳ kiêu ngạo của Phỉ Lợi Phổ lên tiếng tuyên cáo:

- Lão tử ta đã trở lại!

Hứa Nhạc mặc kệ cái cỗ máy tính có sinh mệnh lại đi chơi cái trò như là phần tử xã hội đen này, quay sang nhìn về phía Chung Yên Hoa, biểu tình nghiêm túc hỏi:

- Chuẩn bị sẵn sàng chưa?

Chung Yên Hoa dùng sức gật gật đầu mấy cái.

Mấy phút đồng hồ sau đó, dưới sự bao phủ của Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương, chiếc Phi thuyền màu đen rác rưởi giống hệt như một ngọn núi kim loại rác rưởi kia, chợt phát sinh ra một hồi nổ mạnh phi thường kịch liệt!

Chiếc phi thuyền kim loại rác rưởi kia bị bổ tung thành hai mảnh. Mỗi một mảnh trong đó lại dùng tốc độ văng bắn ra xung quanh, sau đó vào một lúc nào đó, tại một chỗ nào đó, lại một lần nữa nổ mạnh… Cứ như vậy tiếp tục, mãi đến khi biến thành một đám mưa thiên thạch mang theo một chùm lửa đỏ xinh đẹp…

Toàn bộ một màn này giống hệt như một đóa pháo hoa khổng lồ trung vũ trụ, cứ như vậy bay thẳng về phía Tây Lâm!

- Cái khu vực trung tâm nhất của chiếc Phi thuyền rác rưởi này, liền chính là bản thể của chiếc Phi thuyền Ba cánh hạm của chúng ta đang ở đây, có thể ngăn cách toàn bộ tín hiệu điều tra của Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương.

Hứa Nhạc chỉ vào mọi người đang đứng phía sau căn phòng chỉ huy bên trong khoang thuyền mà nói. Hắn cũng không có giải thích cụ thể rõ ràng vì cái gì mà cái chiếc Phi thuyền Chiến hạm nhìn qua thập phần rác rưởi như thế này lại có thể có được loại năng lực này.

- Cho nên tuy rằng hiện tại chúng ta đã tiến nhập vào Tinh vực của Liên Bang, nhưng mà bên phía Chính phủ Liên Bang cùng với Cục Hiến Chương thật sự không biết các người đang ở trong chiếc Phi thuyền Chiến hạm này. Hiện tại vấn đề chính là, khoảng chừng hơn bốn mươi bảy giờ đồng hồ sau, chúng ta sắp sửa đáp xuống bề mặt Tinh cầu S1, khi đó phải làm sao bây giờ?

Sờ sờ một chút cái vòng tay kim loại giấu ở bên trong ống tay áo, tuy rằng Hứa Nhạc có thể giúp cho toàn bộ mọi người ở bên trong khoang phi thuyền này thay đổi một con chíp vi mạch thân phận hoàn toàn mới, làm cho bọn họ có được một cái thân phận hoàn toàn mới. Nhưng mà số lượng những con chíp vi mạch bên trong cái vòng tay này sớm đã bị Phong Dư dùng đi không biết bao nhiêu cái rồi, số lượng còn lại căn bản không đủ. Hơn nữa cái bí mật này thật sự là quá mức kinh người, cho dù là những gã đội viên thân cận nhất, tín nhiệm nhất, một khi đã biết được cái chuyện tình này, chỉ sợ là sẽ có thể phát sinh thêm những phiền toái mới nữa.

- Cho nên tôi sẽ sớm đổ bộ trước một bước, sau khi tìm được phương thức để đối phó hoặc là có thể bám trụ được cỗ Máy vi tính Trung ương Hiến Chương kia, lúc đó các người có thể đáp xuống được rồi!

Hứa Nhạc nhìn về phía Đông Phương Ngọc đang đứng dựa lưng tại một góc sáng sủa nào đó trong phòng, hỏi:

- Còn cậu thì có dự định thế nào? Nếu như là cậu muốn đi cùng một đường với chúng tôi, nhất định sẽ phi thường nguy hiểm đó. Hơn nữa hiện tại thương thế ở trên người của cậu vẫn còn chưa có hoàn toàn bình phục, tôi đề nghị cậu nên ở lại phi thuyền tiếp tục tịnh dưỡng đi.

Tiểu đội 7 toàn thể đổ bộ xuống Tinh cầu S1, để lại một mình Đông Phương Ngọc ở trên phi thuyền. Mặc dù Hứa Nhạc biết rõ ràng là vẫn còn có Phỉ Lợi Phổ ở nơi này, vị quan quân sĩ quan trước đây của Sư đoàn Thiết giáp 7 này căn bản cũng không có chút uy hiếp nào cả, nhưng mà cái này dù sao cũng là đại biểu cho một loại tín nhiệm nào đó.

Đông Phương Ngọc thoáng trầm mặc trong chốc lát, sau đó mới hồi đáp:

- Tôi sẽ mang theo Tiểu Cao đáp xuống, nhưng mà không đi cùng với các người. Cũng không cần phải lo lắng về chuyện của ban ngành điều tra liên hợp cùng với tiểu đội chiến đấu đặc chủng thuộc Biệt đội Cặp Mắt Ti Hí, tôi chỉ đi tìm Sư Đoàn trưởng mà thôi!

Hứa Nhạc ngẫm nghĩ trong chốc lát, xác nhận biện pháp an bày này tương đối thích hợp, cho nên khẽ gật gật đầu mấy cái.

o0o

Dòng tinh hà bên ngoài cánh cửa sổ Phi thuyền phía xa xa nhìn qua có vẻ hơi chút dày đặc một chút. Ánh sáng u ám lạnh lẽo thoáng hiện nhẹ lên phía xa xa, ngẫu nhiên có một vài ngôi sao chổi tịch mịch kéo theo một cái đuôi ánh sáng không lớn cho lắm, theo tầm nhìn của mọi người mà xẹt qua bên cạnh.

Hứa Nhạc bình tĩnh nhìn về phía đằng xa, nghĩ đến sự an bày lúc trước ở bên trong khoang thuyền. Về cái bí mật của con chíp vi mạch nhân thể kia lập tức ngay cả đám đội viên Tiểu đội 7, chính mình cũng không dám tiết lộ. Mà không ngờ năm đó Phong Dư đại thúc lại có thể tùy tiện giao cái vòng tay kim loại này cho bản thân mình như thế.

Bất luận năm đó khi Phong Dư chạy đến Đông Lâm bảo hộ toàn bộ quá trình trưởng thành của hắn, là do bên trong cất giấu ý nghĩ như thế nào, nhưng mà nhớ tới khi ly biệt trong căn hầm mỏ, một màn trao đổi vòng tay và đồng hồ kia, hắn vẫn như cũ cảm nhận được một cỗ cảm giác ấm áp từ trên cổ tay trái truyền ra, biết được cái đó chính là đại biểu cho sự tín nhiệm tuyệt đối của Phong Dư đối với mình.

Trên cửa sổ trong suốt của mạn tàu chiếc Phi thuyền có một vài quang điểm ngưng kết. Phỉ Lợi Phổ điều ra một bản Tinh Đồ xa xa hiện ra trước mặt Hứa Nhạc, nhất thời có thể rõ ràng nhìn thấy ba cái Tinh hệ nhỏ giống hệt như những cái đinh ốc bằng đồ sư màu trắng nhỏ im lặng huyền phù bên trong không gian vũ trụ đen kịt.

Ba cái Tinh hệ này hiện tại nhìn qua thật sự giống như quá gần, khoảng cách giữa chúng nó cũng cách nhau không xa cho lắm, nhưng mà kỳ thật khoảng cách tới chiếc Phi thuyền vẫn còn vô cùng xa xôi, mà khoảng cách giữa mỗi cái chúng nó với nhau cũng là mấy chục năm ánh sáng. Đúng chính là ba khỏa Tinh cầu S1, S2, S3 cấu thành Thủ Đô Tinh Quyển của Liên Bang!

Ngay sau đó, một loạt những dòng tín hiệu dữ liệu điện lưu màu xanh lục nhạt bắt đầu lóe lên, xuất hiện trên tấm kính cửa sổ, đem một màn Tinh Đồ xinh đẹp điềm tĩnh kia hoàn toàn xóa đi sạch sẽ, biến thành một màn dữ liệu chảy xuôi.

- Cái cỗ sắt vụn khốn kiếp kia càng ngày càng lợi hại hơn nhiều, tiến bộ thật sự hết sức rõ ràng, ít nhất so với chút tiến bộ trong ba năm vừa qua của tôi còn lớn hơn một chút. Lại nói tiếp, chạy sang bên Bách Mộ Đại bên kia thật cũng không có đầy đủ không gian để mà tiến bộ a!

Cánh tay sửa chữa máy móc nhỏ bé tinh tế không một tiếng động di chuyển đến bên cạnh Hứa Nhạc. Cái camera quan sát màu đen cùng cặp mắt của hắn đặt song song nhau, cùng nhìn về phía những dòng lưu chuyển số liệu màu xanh lục nhạt xuất hiện trên tấm kính cửa sổ. Phỉ Lợi Phổ khẩn trương nói:

- Vừa rồi tôi đã cố gắng xâm nhập vào mạng lưới của Cục Hiến Chương, thế nhưng lại xâm nhập bất thành. Cái đống sắt vụn khốn kiếp kia giống như đã thay đổi một loại hệ thống phòng hộ hoàn toàn mới vậy. Những cái dòng số liệu điện lưu chảy xuôi chạy trước mắt này chính là những cỗ văn tự máy móc mới của nó, tôi xem mãi cũng không hiểu nổi được.

- Ông thường xuyên thổi phòng rằng chính mình mới là linh hồn của cái đống sắt vụn kia, vì sao lại có thể xem không hiểu vậy chứ?

- Nếu như tôi có thể đi vào được bản thân trình tự trung tâm của hắn tự nhiên liền có thể nhìn ra được hiện tại hắn đang nghĩ muốn làm cái gì. Nhưng mà vấn đề chính là cái tên gia hỏa này không ngờ lần này lại không nói ngôn ngữ Liên Bang nữa, lại đi nói lời Đế Quốc, tôi như thế nào có thể nghe hiểu được cơ chứ?

Hứa Nhạc chú ý tới đây là lần đầu tiên Phỉ Lợi Phổ cực kỳ hiếm thấy dùng từ ngữ cái cỗ sắt vụn khốn kiếp để đi hình dung cỗ Máy vi tính Trung ương Hiến chương, mà là đi dùng loại từ ngữ tên gia hỏa kia để xưng hô đối phương.

- Nhưng mà ông nghe hiểu được ngôn ngữ Đế Quốc cơ mà?

- Đây chính là so sánh hình tượng, là so sánh hình tượng cậu có hiểu không?

Phỉ Lợi Phổ phẫn nộ, gần như gầm rú nói:

- Tôi có thể hiểu được mấy loại ký hiệu OOXX, nhưng mà xem không hiểu được IXIX!

- Được rồi, vậy thì ông nói với tôi mấy cái này làm cái gì?

- Tôi nghĩ muốn báo cho cậu biết một chuyện, thông qua tính toán, tôi phán đoán ra được ở Tinh vực Vẫn Thái hẳn là nên có một chi Hạm đội Liên Bang đang chuẩn bị sẵn sàng tiến hành tập kích chúng ta. Nhưng mà tôi lại không biết được chính xác tọa độ ẩn núp cụ thể của bọn họ ở đâu, tôi cũng không biết được bố trí hỏa lực cụ thể của bọn họ lần này.

Hứa Nhạc quay đầu lại nhìn cái camera kia, nghi hoặc hỏi:

- Sau đó thì sao? Chúng ta cứ như vậy ngây ngốc hồ đồ mà xông thẳng qua bên đó, sau đó bị oanh kích thành một chùm pháo hoa đầy trời hay sao?

Phỉ Lợi Phổ hồi đáp:

- Nếu như Chủ pháo của Chiến hạm nổ súng cách chúng ta một khoảng vượt qua hơn một cái đơn vị thiên văn, vậy thì tôi cũng còn có đủ thời gian để mà tính toán ra được quỹ đạo né tránh cần thiết, sau đó làm ra những công tác đối phó hữu hiệu. Căn cứ theo tính toán, khả năng tránh thoát thật sự là rất cao.

- Vậy thì ông trước hết cần phải biết được cái chi Hạm đội kia đang ẩn núp ở nơi nào đã chứ?

- Vừa rồi thì không biết, nhưng hiện tại thì đã biết!

- Ở nơi nào?

- Ở nơi này!

Hứa Nhạc vừa mới chuẩn bị giáo dục một chút Phỉ Lợi Phổ không cần giống một gã triết học gia tam lưu vậy, nỏi ra những lời nói không đầu không đuôi, vừa huyền bí thế nhưng lại không hề có bất cứ ý nghĩa nào cả. Thế nhưng ngay sau đó hắn chợt phát hiện ra hình ảnh trên cái cửa sổ thủy tinh bên mạn tàu đột nhiên biến đổi. Trong bối cảnh vũ trụ tối đen mơ mơ hồ hồ xuất hiện một chi Hạm đội khổng lồ do hai mươi mấy chiếc Phi thuyền Chiến hạm cấp Vũ trụ tạo thành!

Nhìn một màn hình ảnh Hạm đội vũ trụ đồ sộ xuất hiện trên màn hình, cặp lông mày Hứa Nhạc nhất thời nhíu chặt lại, cặp môi khẽ mở ra, phát ra một tiếng a nhỏ đầy tán thưởng, nhắc nhở nói:

- Thoạt nhìn thì rất gần rồi a! Ông cần phải nhanh chóng thêm một chút!

o0o

Ngay khi chiếc Phi thuyền màu đen rác rưởi kia phát hiện ra Hạm đội Số IV của Liên Bang, thì đồng thời trong lúc đó, Hạm đội Số IV cũng đã xác nhận ra được không gian tọa độ mục tiêu nhắm bắn của nó! Sĩ quan chỉ huy Hạm đội có được quyền hạn cao nhất lâm thời của Quân đội Liên Bang, không hề có chút do dự nào, lập tức phát ra mệnh lệnh công kích.

Ngay từ khi Hạm đội Số IV này tiến vào phiến Tinh vực này, bắt đầu chấp hành cái nhiệm vụ chặn đánh của nó, liền đã làm tốt lắm công tác chuẩn bị công kích bất cứ lúc nào. Ngay khi mệnh lệnh từ sĩ quan chỉ huy đưa xuống, toàn bộ Hạm đội liền nhanh chíng tiến hành điều chỉnh tư thế, sau đó ở bên trong không gian chân không của vũ trụ phảng phất như được tạo thành một cơn lốc khủng bố.

Hơn hai mươi chiếc Phi thuyền Chiến hạm của Liên Bang đang huyền phù ở bên trong không gian vũ trụ sâu thẳm, chợt giống như là một món đồ chơi nào đó đang được một sợi dây hợp kim nhỏ buộc trên đầu vậy, chợt bị kéo giật một cái thật mạnh về phía sau, sau đó nhanh chóng hồi phục lại bình tĩnh như lúc đầu, tựa hồ như là chưa từng phát sinh ra chuyện gì vậy.

Bên trong vũ trụ vốn yên tĩnh không một tiếng động, lúc này lại tựa hồ như có thêm một cỗ sóng ngắn xúc động khiến cho rất nhiều người phải cảm thấy phiền toái khó chịu.

Từ chỗ cửa sổ thủy tinh trong suốt tại mạn tàu nơi Hứa Nhạc đứng mà nhìn lại, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một đám quang điểm màu trắng nhỏ bé mỏng manh yếu ớt thong thả bay thẳng tới. Theo khoảng cách của chúng càng ngày càng gần, những quang điểm màu trắng đục kia cũng càng ngày càng sáng hơn, càng ngày càng trắng hơn, càng ngày càng thô to hơn.

Mãi cho đến lúc này, Hứa Nhạc mới rốt cuộc xác nhận được những cái quang điểm này chính là những chùm tia sáng do Chủ pháo Chiến hạm phóng thích ra. Chỉ có điều là bởi vì hắn trực tiếp đối mặt với những chùm tia sáng này, cho nên mới chỉ có thể nhìn thấy những cái quang điểm xinh đẹp như vậy mà thôi.

Hơn hai mươi chùm tia sáng thuần một màu trứng đục tươi sáng, lặng lẽ không một tiếng động, thế nhưng lại mang theo một ý tứ hàm xúc hủy thiên diệt địa khủng bố, chỉ trong khoảnh khắc liền xuyên thấu cả một vùng không gian vũ trụ khổng lồ, đánh úp về phía chiếc Phi thuyền Chiến hạm màu đen rác rưởi đồng dạng thể tích vô cùng khổng lồ kia.

Chỉ trong khoảnh khắc mấy cái chớp mắt, những chùm tia sáng tử vong do Chủ pháo của Hạm đội Liên Bang phóng thích ra, phảng phất đã liền đi tới phía trước cánh cửa sổ mạn tàu rồi!

Nếu như không có gì xảy ra ngoài ý muốn, thì ngay sau đó liền có thể nhìn thấy một màn chiếc Phi thuyền màu đen rác rưởi khổng lồ kia sẽ giống như một đầu trâu nước điên cuồng bị vô số những mũi tên nhọn hoắc sắc bén xuyên thấu, nổ mạnh thành từng mảnh nhỏ thê thảm, sau đó bi thảm mà diệt vong.

Nhưng mà ngay tại thời điểm khi những chùm sáng của Chủ pháo Hạm đội Liên Bang còn cách chiếc Phi thuyền màu đen rác rưởi kia khoảng chừng còn 0.04 đơn vị thiên văn, thì chiếc Phi thuyền màu đen rác rưởi kia đột ngột chủ động nổ tung!

Toàn bộ thân hạm của chiếc Phi thuyền màu đen rác rưởi vô cùng khổng lồ kia, cùng với vô số những cấu kiện trang bị cấu thành bên trong chiếc Phi thuyền Chiến hạm đồng loạt tự động phát sinh ra nổ mạnh. Cả chiếc Phi thuyền khổng lồ sau đó dưới tác động nổ tung vỡ tan ra thành sáu, bảy khối thân hạm tàn phá không chịu nổi. Sau đó đám thân hạm tàn phá kia lại căn cứ theo một sự tính toán nào đó, dựa theo những quỹ đạo đã được thiết kế trước vô cùng hoàn mỹ, ở trong cái phiến không gian kia bắn văng tung tóe khắp nơi, hướng về một phương hướng nào đó mà bay đi.

Một màn hình ảnh ngay lúc đó, giống hệt như là một quả dưa hấu hình dáng dị dạng đã sớm chín rục ra, bôi trên thân một lớp nước sơn màu đen tuyền, bị một viên đạn với tốc độ cực cao bắn trúng. Viên đạn khủng bố kia sau khi xuyên thấu qua quả dưa hấu, nhìn bề ngoài tựa hồ như đã tạo thành một thương tổn phi thường nghiêm trọng, thế nhưng trên thực tế đại đa số những nước dưa hấu đỏ au ngon ngọt lại đại bộ phận cũng còn được bảo lưu lại toàn vẹn, rơi rụng xuống khu vực điền dã bên dưới.

o0o

Chi Hạm đội Số IV của Liên Bang cũng không có chú ý đến cái chi tiết này của chiếc Phi thuyền Chiến hạm rác rưởi. Rất nhiều những quân nhân sĩ quan cùng với binh lính đều nghĩ rằng cái tràng nổ mạnh kia chính là chiến quả do Chủ pháo công kích tạo thành. Khi nhìn thấy một màn chiếc Phi thuyền màu đen của địch nhân dễ dàng nhẹ nhàng bị phá hủy như vậy, bên trong hai mươi chiếc Phi thuyền Chiến hạm nhất thời bộc phát ra vô số những tiếng hoan hô vang dội.

Nếu như gã sĩ quan chỉ huy của Hạm đội trước khi cuộc chiến diễn ra chịu khó bỏ thêm một chút thời gian, cẩn thận nghiên cứu một chút chiếc Phi thuyền màu đen rác rưởi khổng lồ của địch nhân kia, xem được một màn nổ mạnh chủ động lần đó ở Tinh vực biên thùy Tây Lâm của đối phương, nghiên cứu cẩn thận cái quá trình gần phân nửa chiếc Phi thuyền khổng lồ như ngọn núi kia hóa thành một đóa pháo hoa trong không gian vũ trụ, như vậy hắn nhất định sẽ không phạm phải sai lầm!

Thế nhưng ở trên chiến trường từ trước cho tới bây giờ cũng đều không có chữ nếu!

Gã quan quân tham mưu của Hạm đội trong lúc xác nhận lại tình hình chiến quả của Hạm đội, rốt cuộc cũng chú ý đến sự khác thường của tràng nổ mạnh kia. Hắn nhìn thấy những đoạn thân hạm nhìn qua giống như vô cùng thảm thiết xuất hiện trên màn hình quan sát kia, vẻ mặt cực kỳ khiếp sợ.

Những cái thân hạm tàn phá bị vỡ tan kia hẳn là nên biến thành một đống rác rưởi trong vũ trụ, sau này sẽ vĩnh viễn lưu lạc không ngừng bên trong không gian vũ trụ, nhưng mà vì cái gì nó lại có tốc độ nhanh chóng đến như vậy cơ chứ? Nếu như nói mấy cái thân hạm này có tốc độ cao như vậy là do uy lực của tràng nổ mạnh kia tạo thành, nhưng mà vì cái gì chúng nó lại còn có thể thay đổi phương hướng cơ chứ?

Lời giải thích duy nhất đó chính là, những cái thân hạm tàn phá giống như những mảnh rác rưởi này còn có động lực của chính bản thân nó!

Gã sĩ quan chỉ huy của Hạm đội Số IV Liên Bang nghe được lời cấp báo của thuộc cấp, sắc mặt nhất thời cứng ngắc, quay lập tức nhìn về phía màn hình theo dõi. Hắn nhìn thấy được cách chỗ Hạm đội một khoảng chừng 7 đơn vị thiên văn, mấy đoạn thân hạm tàn phá của chiếc Phi thuyền địch quân kia, giống hệt như những chiếc Chiến hạm hạng nhẹ tiên tiến nhất của Liên Bang, dùng tốc độ cực nhanh mà phóng vọt đi, nhất thời phẫn nộ, đập một cái thật mạnh lên bàn chỉ huy.

Những mảnh thân hạm tàn phá mục tiêu đã sớm xẹt qua hàng ngũ Hạm đội bao vây, cho dù hiện tại Hạm đội có khẩn cấp quay đầu lại, cũng căn bản không có cơ hội dùng Chủ pháo Chiến hạm mà nhắm bắn đối phương. Còn đuổi theoNhìn trên phương diện tốc độ của những cái thân hạm rác rưởi kia mà nói, đây hiển nhiên là điều cuồng dại vọng tưởng mà thôi.

o0o

Sau khi chủ động nổ mạnh, chiếc Phi thuyền màu đen rác rưởi kia chủ động phân giải ra thành bảy phần thân hạm riêng rẽ. Nhưng mà do bởi vì thân hạm ban đầu vốn dĩ vô cùng khổng lồ, tuy rằng hiện tại đã biến thành bảy phần rời nhau, nhưng mà thể tích của mỗi một phần thân hạm vẫn như cũ phi thường kinh người.

Đám người Hùng Lâm Tuyền đứng bên trong căn phòng phía sau phòng chỉ huy liếc nhìn những vẻ mặt khiếp sợ trên mặt nhau, nghĩ đến một màn quang trụ màu trắng đục quá mức khủng bố bay sát ngang bên cạnh cánh cửa sổ mạn tàu của chính mình, nghĩ đến tràng nổ mạnh mà chính mình đã tận mắt nhìn thấy lúc trước, nghĩ đến cái đoạn thân hạm lúc trước dùng để dụ địch, vì thế cuối cùng đã dưới sự oanh kích đồng loạt của đám Chủ pháo Chiến hạm, cuối cùng biến thành một đám tro tàn, mãi một thời gian dài cũng không có bất cứ kẻ nào có thể nói ra bất cứ lời nào cả.

Lúc này bọn họ rốt cuộc cũng đã hiểu được, vì cái gì lúc trước ở trong cái không cảng cũ ở Bách Mộ Đại kia, Hứa Nhạc lại cố tình nhẫn nại chấp nhận chờ đợi nhiều ngày đến như vậy, vì cái gì mà bên ngoài chiếc Phi thuyền Ba cánh hạm rác rưởi này lại phải khoác lên mình nhiều cái cấu kiện rác rưởi tựa hồ như vô ích không có chút tác dụng gì như vậy, một phen đem chiếc Phi thuyền của chính mình biến thành một tên khất cái báo tốt vô cùng mập mạp đến như vậy.

Hùng Lâm Tuyền đưa tay lên vuốt vuốt mái tóc ngắn ngủn giống hệt như một cái bàn chông trên đỉnh đầu mình, cảm khái nói:

- Càng lớn thì nguy hiểm sẽ càng nhỏ đi, hóa ra những lời nói này của Lão đại cùng với cái phạm trù triết học kia cũng chẳng có chút quan hệ nào cả!

Phân giải ra, dùng một phần thân thể mà dụ địch chính là phương pháp né tránh nguyên thủy nhất trong phương án tác chiến ban đầu nhất từ khi Chiến hạm bắt đầu được xây dựng nên. Vô số năm trước đã không có bất cứ sĩ quan chỉ huy nào sử dụng đến cả. Nhưng mà chiếc Phi thuyền Chiến hạm màu đen rác rưởi này dưới năng lực chống đỡ cùng với năng lực tính toán cực kỳ cường đại của Phỉ Lợi Phổ, cùng với sự phối hợp tốc độ cực kỳ khủng bố tạo thành, đã liền dám sử dụng loại phương thức này mà xông thẳng vào Liên Bang!

Một gã khất cái mập mạp, trên người mặc thêm vô số những cái áo bông dày đặc, giống hệt như một con heo mập, sau đó lại có được một cặp chân động lực cường đại mạnh mẽ giống hệt như là một cặp phong hỏa luân vậy, quả nhiên chính là sự tồn tại có khả năng chống bị thương nhất trên thế giới này.

Cánh cửa khoang điều khiển đã mở ra, Hứa Nhạc mặc trên người một bộ y phục bình thường chậm rãi đi đến. Trên người hắn mang theo một cái ba lô hành quân to đùng cùng với mấy cái dây ràng trang bị bảo hộ, hướng về phía đám đội viên, nói:

- Ngay lập tức sẽ chạy đến Căn cứ Cựu Nguyệt rồi, chuẩn bị tiến hành công tác đổ bộ tác chiến xuống Tinh cầu S1!

Đám đội viên bắt đầu trầm mặc chuẩn bị khí giới cùng với trang bị cá nhân của chính mình. Đạt Văn Tây thì ngồi trên xe lăn, bình tĩnh ngắm nhìn mọi người, quan trọng hơn cả chính là lúc nào cũng ôm chặt cái ba lô hành quân bên cạnh mình.

Bên trong cái ba lô toàn bộ cũng đều là những cái thẻ bài thân phận bằng kim loại cảm đám đội viên Tiểu đội 7 đã chết trước đây. Căn cứ vào công tác thống kê, nếu như tính rằng mỗi một gã đội viên trong căn cứ Quân đội tiền tuyến Liên Bang bị điều gia nhập vào Tiểu đội NTR chịu chết, như vậy trong tràng âm mưu tại Chiến khu Tây Nam của Liên Bang, đã trực tiếp làm cho tổng cộng ba mươi mốt gã đội viên Tiểu đội 7 tử vong.

Hiện tại Liên Bang đã ở trước mắt, gia hương đã ở trước mắt, bầu không khí bên trong khoang thuyền nhất thời trầm mặc mà ảm đạm nghiên nghị. Bởi vì lần này đám người bọn họ không phải lấy thân phận là anh hùng chiến đấu mà quay về, mà là lấy thân phận của người làm phản mà trở về. Bọn họ trở về cũng không phải là về đây nghỉ ngơi sau khi chiến đấu, cũng không phải vì muốn gặp lại người nhà, cũng không phải bởi vì được hưởng thụ lời hoan hô tán thưởng của mọi người, mà là về để báo thù.

Hứa Nhạc trầm mặc ngắm nhìn những gã nam nhân đang ngồi bên trong khoang thuyền, nhìn thấy mấy gã nam nhân chỉ có ít ỏi lẻ tẻ mấy người đã liền dám hướng về phía Chính phủ Liên Bang bắn ra viên đạn báo thù, đột nghĩ nghĩ thấy trong lồng ngực chợt tràn ngập lên một cỗ tình tự bi tráng hùng hồn.

Hắn hít mạnh một hơi thật sâu, nghiêm trang hỏi:

- Đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?

Đám đội viên biểu tình cực kỳ nghiêm túc nghiêng người cúi đầu chào một cái, trầm giọng hồi đáp:

- Đã chuẩn bị sẵn sàng!

o0o

Sau khi nhận được tin tức báo cáo chặn đánh thất bại tại Tinh vực Vẫn Thái do Hạm đội Số IV truyền về, các ban ngành trong Chính phủ Liên Bang liền một lần nữa vận chuyển với tốc độ cực cao.

Căn cứ Cựu Nguyệt, thân là đạo phòng tuyến vũ trụ cuối cùng của Tinh cầu S1, trên bề mặt tràn ngập một màu sắc đất đá vàng vọt, đầy những phiến đá lớn, hoặc là những hạt cát mịn nhỏ, vào lúc này những đám bụi mù sớm đã không còn phun bắn tung tóe khắp nơi nữa. Những cái nắp đậy nặng nề bằng hợp kim sớm đã mở hết cả ra. Hơn mười đạo ống dẫn sâu hun hút, tối om om giống hệt như mười cái giếng dầu khổng lồ đã hoàn toàn lộ ra trên mặt đất, hắn ngay phương hướng vũ trụ mà chỉa thẳng tới.

Cỗ Máy vi tính Trung ương Hiến chương sớm đã tính toán ra quỹ tích vận hành của Phi thuyền địch quân, thậm chí có thể tính toán chính xác ra được mỗiquỹ đạo di chuyển cực nhỏ của mỗi một đoạn thân hạm trong số bảy cái thân hạm kia. Bất luận là nhân vật mục tiêu đang ẩn nấp bên trong đoạn thân hạm nào, cũng đều sẽ bị những luồng lửa đạn mãnh liệt này phá hủy hoàn toàn.

Những họng pháo trang bị trên bề mặt Căn cứ Cựu Nguyệt này cũng không phải là những loại Pháo phòng không bình thường, mà là loại Chủ pháo Quang năng!

Kích phát cái loại Chủ pháo Quang năng Tinh hệ có uy lực lớn nhất toàn bộ Quân đội Liên Bang, đối với Liên Bang hiện tại đang lâm vào tình trạng dần dần thiếu thốn tài nguyên quặng mỏ mà nói, chính là một loại gánh nặng lớn nhất. Vì nhằm tăng cao trình độ phát huy năng lực cơ động cùng với lực sát thương của loại Chủ pháo Quang năng này lên đến mức độ lớn nhất, cho nên nó chưa từng bao giờ được lắp đặt trên căn cứ mặt đất cả.

Trên bề mặt của Căn cứ Song Nguyệt từ trước cho đến bây giờ cũng chưa bao giờ có trận địa phòng ngự hướng về phía vũ trụ như thế này. Trước khi cái chi Hạm đội U Linh của Đế Quốc bên kia có thể xuyên qua thông đạo không gian Hành lang Gia Lý kia, cho tới bây giờ cũng không có bất cứ một chi Hạm đội Đế Quốc nào có năng lực tiến sát đến Thủ Đô Tinh Quyển của Liên Bang cả.

Mãi cho đến lúc sau khi chiếc Phi thuyền Cổ Chung Hào kia bị tập kích nổ tung, cảm thụ được một sự uy hiếp cực kỳ cấp bách, Chính phủ Liên Bang mới bắt đầu ở trên Căn cứ Song Nguyệt tiến hành lắp đặt một trận địa hỏa lực phòng không cực kỳ cường đại.

Hơn nữa trong khoảng thời gian ba năm này, bên phía Chính phủ Liên Bang đã không tiếc hao phí một lượng tiền của đầu tư cực lớn, mạnh mẽ đè nén những phản đối bên phía Nghị viện, ở trên hai khu căn cứ Tân Nguyệt cùng Cựu Nguyệt tiến hành lắp đặt hai trận địa phòng không Chủ pháo Quang năng uy lực khủng bố nhất này.

Đối với những dân chúng Liên Bang tỏ vẻ hoài nghi, bên phía Chính phủ Liên Bang đưa ra lời giải thích chính là mấy cái hao tổn của cải khổng lồ nhằng thiết kế những kiến thiết quân bị này chính là muốn đối kháng với sự xâm lược của đám người Đế Quốc vô sỉ. Thế nhưng những quan viên cao tầng bên trong Chính phủ Liên Bang viết được nội tình mà nói, thì lại phi thường rõ ràng công tác kiến thiết hai khu căn cứ phòng không Chủ pháo Quang năng này, nguyên nhân chủ yếu nhất chính là muốn nghênh đón sự trở về của gã nam nhân có cặp mắt ti hí nào đó cùng với chiếc Phi thuyền Chiến hạm khủng bố năm đó…

Đó chính là bởi vì một ngày hôm nay!

o0o

Trong sự chờ đợi khẩn trương lo lắng của đám quan quân sĩ quan binh lính trên Căn cứ Cựu Nguyệt, dưới sự chăm chú lo âu quan sát cùng chờ đợi tin tức của Chính phủ Liên Bang, chiếc Phi thuyền Chiến hạm màu đen rác rưởi khiến cho bọn họ cảm thấy vô cùng sợ hãi cùng với áp lực kia, rốt cuộc cũng chở theo cái gã nam nhân có cặp mắt ti hí đã rời đi suốt ba năm trời trở về!

Nhưng mà khi chiếc Phi thuyền Chiến hạm màu đen rác rưởi kia xuất hiện ở trong mắt đám quân nhân Liên Bang, xuất hiện trên màn hình lớn phía sau bục diễn thuyết của Tổng thống tiên sinh, cũng không có bao nhiêu người có thể nhận ra đó chính là chiếc Phi thuyền Ba cánh hạm kiêu ngạo năm xưa.

Cũng không phải là bởi vì chiếc Phi thuyền Chiến hạm kia hiện tại đã biến thành bảy đoạn thân hạm khác nhau, mà là bởi vì bảy đoạn thân hạm riêng rẽ kia khi bay tới điểm cách khu Căn cứ Cựu Nguyệt một khoảng ba đơn vị thiên văn, ngay trước khi tiến vào tầm công kích của trận địa phòng không mặt đất của Căn cứ Cựu Nguyệt, lại một lần nữa phát ra một tràng nổ mạnh khủng bố!

Mấy ngàn khối mảnh nhỏ của chiếc Phi thuyền, giống hệt như vô số những khối tảng đá chằng chằng chịt chịt, hoàn toàn không thèm để ý đến trận địa Chủ pháo dày đặc khủng bố trên bề mặt Căn cứ Cựu Nguyệt, cứ như vậy mà bình thản bay qua.

Bên trong tầng khí quyển của Tinh cầu S1, vô số những khối mảnh vỡ nhỏ dùng tốc độ cực cao gào thét mà lao xuống, kéo theo mấy ngàn cái đuôi ánh sáng lóa mắt xinh đẹp, giống hệt như một tràng mưa sao băng vô cùng đồ sộ vậy, thiêu đốt phừng phực mà nhanh chóng lao xuống.

Từ bên ngoài không gian mà nhìn lại, phảng phất như ở bên trên bề mặt của cái Tinh cầu hắc ám này đã nở ra một đóa pháo hoa cực kỳ xinh đẹp vậy!

Một đóa pháo hoa vô cùng xinh đẹp, vô cùng khổng lồ! Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK