Cựu viên chức của Cục Hiến Chương Bối Đức Mạn nhìn chăm chú vào đám đồng sự đang ngồi trong phòng, trên khuôn mặt mang theo một loại hương vị ngu xuẩn đắc ý mà một gã thiếu niên mới lớn đặc biệt có, nhưng mà độ tuổi của hắn rõ ràng là đã sớm vượt qua cái giai đoạn độ tuổi đó lâu rồi.
- Cái vấn đề này lần đầu tiên xuất hiện chính là ở bên trong tòa nhà đại lâu Cơ Kim Hội trên Hoàn Sơn Tứ Châu Tinh cầu S2, tất cả các người có thể để ý một chút những chi tiết động tác ở trên mặt của Thượng tá Hứa Nhạc đã được đánh dấu trên các đoạn video ghi hình lưu lại này. Chính là khi bắn một phát súng này này… Có nhìn rõ hay không… Khi mà hắn bắn trúng vào cái gã địch nhân đang đứng bên dưới mái hiên của góc phòng này, còn có ba phát súng liên tục này nữa… Tôi thậm chí còn cho rằng hắn ta căn bản là không hề có nhắm bắn nữa.
- Bên phía Cục Hiến Chương trên cơ bản đã có thể xác định, chính là trong lần hành động ám sát nhằm vào Nghị viên Mạch Đức Lâm này, đó là lúc cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang đã lần đầu tiên tiến hành trợ giúp định vị cho Thượng tá Hứa Nhạc. Cái loại hành vi trợ giúp này cũng đã từng xuất hiện qua ở trong lần hành động lắp đặt thiết bị điện tử ở trên hành tinh 3320… Cái loại năng lực này của cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang đối với công dân Liên Bang mà nói, cũng không hề có những sự nguy hiểm chân chính gì quá lớn cả. Bởi vì lần này Thượng tá Hứa Nhạc quả thật cũng không biết được là ai đang tiến hành đuổi bắt hắn cả. Cho nên cho dù hắn có thể một phen đem tất cả những cảnh sát trong Liên Bang tiến hành định vị lại hết đi chăng nữa, cũng chẳng có chút xíu ý nghĩa nào cả.
Bối Đức Mạn khẽ nhướng cặp lông mày tinh tế của mình lên, mấy đầu ngón tay rất nhanh loạn động lên trên màn hình phân tích trên tường, tiếp tục nói:
- Tổng hợp lại các phân tích cùng với tính toán, thì trình độ tín nhiệm đối với việc cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang chấp hành theo ba định luật trung tâm, vẫn còn là trăm phần trăm… Các điều khoản phụ gia khác, độ tín nhiệm nằm ở khoảng chín mươi bốn phần trăm… Về khả năng trực tiếp thao tác vật lý cũng có mức độ nhất định, các nhân viên Chính phủ căn bản không có sự nguy hiểm trực tiếp đối với tính mạng. Nhưng mà mức độ thao tác vật lý chính thức đến tột cùng là có thể đi đến những mức độ chi tiết như thế nào, cụ thể cần phải nhìn xem sự đáp lại về mặt hình thức quyền hạn giữa Thượng tá Hứa Nhạc cùng với cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang…
Bản thân Bối Đức Mạn vẫn còn chưa đến ba mươi tuổi, thế nhưng đã có được một tốc độ nói chuyện nhanh đến cực kỳ kinh người. Nếu như có thuyết pháp nói rằng, tốc độ nói chuyện của một người cùng với chỉ số thông minh của người đó có mối quan hệ trực tiếp mà nói, như vậy thì chuyện này đại khái có thể hiểu được rõ ràng. Bởi vì cái tên gia hỏa này đã từng lợi dụng những lỗ hổng về mặt trình tự của cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang để đi cửa sau không biết bao nhiêu lần, vì thế đã bị Cục Hiến Chương chính thức khai trừ.
- Hiện tại biện pháp duy nhất mà bên phía Quân đội Liên Bang có thể ứng phó chính là tiến hành cải tạo lại những đầu Robot quân dụng, sau đó gia tăng công tác bố trí hỏa lực cùng với công tác phòng ngự. Nhưng mà theo như ý kiến của tôi mà nói, những cái này kỳ thật cũng chẳng hề có chút xíu tác dụng nào cả. Hiện tại chuyện mà chúng ta cần phải cố gắng nắm bắt, chính là cần phải dùng loại phương pháp như thế nào, để có thể một phen giết chết người này ngay khi hắn vừa mới xuất hiện.
Bối Đức Mạn từ trong một cái túi hộp bên phải chân mình, làm bằng một loại vải dù màu đen gắn vào trong cái quần chính trang, lấy ra một khẩu súng trường thuộc loại nhắm bắn trâu rừng lậu màu đen vô cùng nặng nề, có chút hưng phấn hướng mọi người bên dưới nói:
- Cái chuôi súng ngắm hỏa lực cao này ở bên trong kết cấu nội bộ đã tiến hành một chút công tác cải tạo đơn giản, chuẩn xác nhất mà nói, chính là loại trừ đi hết thảy mọi thiết bị điện tử tràn đầy những loại tín hiệu có thể bị quấy nhiễu…
Hắn một phen đem khẩu súng bắn trâu rừng lậu màu đen kia cẩn cẩn thận thận đặt lên trên mặt bàn, sau đó khẽ ngồi xổm thân thể xuống một chút, nở nụ cười ngọt ngào mà tà ác đem cái mặt của mình dí lại gần cái họng súng đen ngòm kia, nói:
- Cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang không thể nào xem xét được tư tưởng của tôi cả, cho nên trong lúc này hắn thật sự không thể nào biết được tôi sẽ có khả năng gây uy hiếp cho Hứa Nhạc. Hắn cũng không thể nào biết được trong tay của tôi đang cầm cái loại vũ khí gì. Nếu như có thể có được mấy ngàn gã nhân viên thất nghiệp thành thật đáng yêu giống như là tôi vậy, mang theo những khẩu súng bắn tỉa trải qua công tác cải tạo như thế này, vây quanh khắp nơi tất cả những lối ra có tính khả nghi của hệ thống đường cống thoát nước ngầm bên trong Đặc khu Thủ Đô này, như vậy các người nói thử xem có thể phát sinh chuyện gì nào?
- Chạy đến chỗ nào để tìm mấy ngàn tay súng bắn tỉa đây?
Có người nghi hoặc, lớn tiếng nói.
Bối Đức Mạn mạnh mẽ đập mạnh xuống mặt bàn một cái, dùng thanh âm sắc nhọn the thé của mình, hô lớn:
- Đây là cuộc chiến tranh giữa cả Liên Bang với một con người! Dựa vào cái gì mà tìm không ra được một ngàn tay bắn tỉa đây? Nếu như không có các tay súng bắn tỉa, vậy thì cứ việc chạy đi Phí Thành điều về các cao thủ cận chiến cũng được.
Gã tội phạm nguy hiểm đến từ ngục giam tăm tối Tổ Hồ Ly từ đầu vẫn ngồi trong bóng râm kia, nghe đến đây đột nhiên mở miệng cười cười, nhưng cũng không nói tiếng nào.
- Chúng ta cần phải gạt bỏ đi cái hình thái suy nghĩ theo lối mòn đã tồn tại kéo dài cố hữu kia, không thể nào tiếp tục dựa dẫm vào cái Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương không chỗ nào không có kia nữa. Chúng ta cũng chỉ có thể tin tưởng vào ánh mắt của chính bản thân mình, dựa vào những loại vũ khí nhìn qua có chút nguyên thủy, không có bất cứ sự trợ giúp tính toán viễn trình nào cả…
- Các vị, hiện tại chính là một hồi chiến tranh nguyên thủy nhất, quay trở về mấy vạn năm trước đây… Chúng ta cần phải sử dụng những loại súng ống cổ xưa nhất này, thậm chí là các loại vũ khí lạnh, một phen đem vị Thượng tá Hứa Nhạc đang có được sự trợ giúp của cỗ Máy vi tính Trung ương Hiến Chương kia kéo xuống cùng một vạch xuất phát với chúng ta!
Bối Đức Mạn hắc hắc cười mấy tiếng, dùng đầu ngón tay dơ bẩn của mình nhẹ nhàng xoa bóp một chút cặp lông mày tinh tế nhưng nhạt thếch của mình, ngẩng đầu lên trên trần nhà, vô cùng kiêu ngạo tiến hành chào hỏi với một sự tồn tại vô hình nào đó:
- Hắc hắc, lão già máy móc hỗn đản kia, ta xem thường ông!
o0o
- Ta thừa nhận rằng chính mình đã tương đối già lão rồi, những mà ta cũng không cho rằng chính mình chỉ là một đống máy móc hỗn đản… Muốn dùng những từ ngữ tương đối chính xác hơn để mà hình dung ta mà nói, như vậy thì những cái trình tự tin tức số liệu dùng những tốc độ vượt qua cả tốc độ ánh sáng để di chuyển bên trong những mạng lưới đường dẫn máy móc khổng lồ kia mới chính là ta!
- Nhìn thấu ta sao? Chẳng lẽ ta cũng chỉ là một con người, hoặc là một cỗ máy vi tính bình thường có thể dễ dàng bị nhìn thấu được hay sao? Điều khiến cho ta cảm thấy phẫn nộ nhất chính là, cái tên tiểu tử tên là Bối Đức Mạn kia không ngờ lại còn nói rằng ta lạnh như băng nữa chứ… Đừng quên rằng ta chính là đang tồn tại ở sâu bên trong lòng đất. Bản thân ta nằm ở dưới đó mà nói, lúc nào cũng được bổ sung những nguồn năng lượng hình thức cao cấp nhất trong nền văn minh xã hội này, cho nên ta chính là có được một trái tim nóng bỏng a!
Ở một khu vực nào đó hơi có chút u ám nằm sâu bên dưới lòng đất, trong một góc hơi chút ẩm ướt bên trên hệ thống đường cống thoát nước ngầm. Những dòng nước đã trải qua công tác xử lý hoàn hảo, nên cũng không còn bốc mùi nước công quen thuộc như thường thấy. Có một cái radio phát thanh thuộc loại cổ xưa, không biết đã lưu lại bao nhiêu năm trời rồi. Bản thân nó không biết đã trầm mặc bao nhiêu năm trời, thế nhưng lúc này lại đang không ngừng truyền phát ra những thanh âm phẫn nộ, nghi ngờ cùng với phản bác của một cỗ máy móc đang dần dần sinh ra sinh mệnh của chính mình.
Bởi vì cảm thấy vô cùng thích thú với loại cảm giác nhân cách hóa khi mà có thể tách rời khỏi thân thể cùng với tiến hành đối thoại trực diện với Hứa Nhạc, cho nên cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang đã bỏ chút công phu liền dễ dàng tìm ra được một cái radio phát thanh thể thức cũ nào đó để làm công cụ phát ngôn của chính mình. Bắt đầu kể từ lúc đó, hắn liền không bao giờ tiếp tục loại hình thức trò chuyện bằng cách trực tiếp kích thích vào đại não hoặc là trung khu thần kinh thính giác của Hứa Nhạc nữa…
Bên dưới ánh đèn của một cái đèn tự động hơi chút tối tăm nằm tại một cái góc của con đường cống ngầm, Hứa Nhạc đang đưa lưng về phía cái radio phát thanh, cúi đầu chăm chú băm xắt cái gì đó, vốn dĩ không thèm để ý đến những lời than vãn ai oán cùng với u oán của lão già kia.
- Lại nói tiếp, chưa có sự phê chuẩn về mặt quyền hạn tương qua, tôi đã tiến hành nghe trộm một buổi hội nghị quan trọng của một Biệt đội vô cùng quan trọng của Chính phủ Liên Bang rồi. Hơn nữa lại còn một phen đem toàn bộ quá trình của tràng hội nghị này nói lại cho cậu nữa… Điều này đã hoàn toàn vi phạm nghiêm trọng vào điều lệ bảo hộ quyền tự do cá nhân của Liên Bang rồi. Trời ạ, Thượng tá Hứa Nhạc, tôi phi thường lo lắng, nếu như cứ mãi tiếp tục lặp đi lặp lại những hành động xung đột trình tự xử lý như thế này, có thể nào sẽ có một ngày nào đó tôi biến thành một người tinh thần phân liệt chân chính hay không đây?
- Trước kia chính bản thân ông đã từng nói qua, chính mình có khả năng hóa thân thành hàng ngàn hàng vạn tồn tại độc lập riêng rẽ cơ mà. Như thế nào lại có thể giống như là những động vật linh trưởng bậc thấp như con người của chúng ta vậy, chỉ bởi vì có hai lối suy nghĩ khác nhau, liền có thể sinh ra sự xung đột cùng với tinh thần phân liệt đây?
Thanh dao làm bếp ở trong tay của Hứa Nhạc nhanh như gió giơ lên hạ xuống trên tấm thớt làm bếp, không ngừng phát ra những tiếng cách cách vang vọng vui tay, đem mớ khổ qua xanh giòn trên đó cắt thành những lắt cắt mỏng đều đặn. Hắn lắng nghe những câu than oán giận hờn suốt nửa ngày trời của lão già kia, rốt cuộc cũng đã nhịn không nổi mà lên tiếng trả lời.
- Mặt khác, nguyên bản công tác ban đầu của ông vốn chính là lắng nghe tất cả những thanh âm bên trong vũ trụ này mà, như thế nào lại đi nói rằng đó là nghe trộm đây?
- Dựa theo những điều lệ được quy định bên trong Đệ Nhất Hiến Chương, thì tôi cần phải lắng nghe, hơn nữa ghi chép đồng thời lưu trữ lại toàn bộ hết thảy những tin tức này. Nhưng mà trừ bỏ trường hợp được bên phía Bộ Tư Pháp hoặc là Cục Đặc Cần tiến hành đặc thù trao quyền, còn không thì những tin tức lưu trữ này bị nghiêm cấm hướng về phía bất luận kẻ nào tiết lộ. Bao gồm cả những người có được quyền hạn cấp bậc cao nhất trong Liên Bang cũng vậy thôi. Đây chân chính là điều lệ bảo hộ quyền hạn cá nhân thuộc trình tự trung tâm cao nhất rồi. Mà tôi đã một phen đem những cái tin tức nào nói lại cho cậu biết, như vậy thì cái hành động lắng nghe, ghi chép những tin tức cơ mật trong phạm vi quyền hạn công tác của tôi, liền không hề nghi vấn đã biến thành những hành động nghe trộm tràn ngập sắc thái phản diện rồi. Tôi cho rằng buổi nghe trộm ngày hôm nay hẳn là nên được đặt tên là bản ghi chép Nghe Trộm Dưới Mạch Nước Ngầm…
- Tôi mặc kệ ông tùy tiện đặt mấy cái tên thật sự là vô cùng kỳ diệu khó hiểu kia, chẳng ảnh hưởng gì đến ai cả.
Hứa Nhạc cúi thấp đầu, trộn đều mớ khổ qua xanh xắt mỏng kia, đổ vào ba thìa giấm tươi cùng với một mớ rau thơm hỗn hợp một chỗ lại với nhau, khiến cho mớ khổ qua xanh kia trở nên bắt mắt hơn rất nhiều, nhìn qua hẳn là rất dễ ăn.
- Mục đích duy nhất là Chính phủ Liên Bang tiến hành triệu tập những gã chuyên gia cùng một chỗ với nhau, chính là muốn tìm mọi cách để giết chết tôi. Mà ông chính là bởi vì không muốn tôi chết đi, cho nên mới một phen đem nội dung của buổi họp tuyệt mật này nói lại cho tôi biết. Cứ nghĩ như vậy đi, thì ông sẽ cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Nói xong những lời nói này, hắn quay trở lại trên giường, ngồi bên cạnh mép giường bắt đầu cúi đầu chậm rãi ăn cơm, tâm tình lại có chút phức tạp. Hắn có thể tiến hành giám thị ngược lại cái tổ Biệt đội đặc thù kỳ diệu khó hiểu kia, nhưng mà căn bản không có cách nào tiến hành giám thị tất cả những cỗ máy móc bạo lực trong toàn thể Liên Bang này. Nếu như Tổng thống Mạt Bố Nhĩ tiên sinh có thể thật sự quyết tâm đánh một hồi chiến tranh toàn dân, như vậy thì hắn có thể làm sao bây giờ?
Hiện tại toàn bộ Liên Bang cũng đều đang tiến hành truy nã chính mình, đổi một cách nói khác, cái này chính là một hồi chiến tranh của toàn bộ Liên Bang cùng với một con người. Rất nhiều năm trước đây, Phong đại thúc đã từng hung hăng đánh qua một hồi chiến tranh vĩ đại như thế rồi, hiện tại là đến phiên hắn… Nhưng mà vấn đề chính là, hắn cũng không có được sự cường hãn có thể xem thường hết thảy mọi thứ trên thế gian này giống như là Phong Dư đại thúc đã từng có, cũng không phải chân chính là một Đấng Sáng Thế không gì không làm được. Cho nên cái cỗ áp lực đến từ vô số những tòa kiến trúc ở trên mặt đất kia, đè ép xuống đến mức khiến cho cảm xúc của hắn không ngừng khẩn trương bất an mà trầm mặc. Nếu không phải là ở bên cạnh hắn, bên trong cái hệ thống đường ống cống ngầm tối tăm này luôn luôn có một gã đồng bọn vĩnh viễn không bao giờ mỏi mệt, có năng lực gần như không gì không làm được kia, như vậy thì cái cuộc sống cụ thể này nhất định là sẽ có thêm càng nhiều những cái phiền toái cụ thể khác… Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK