Mục lục
[Dịch] Gian Khách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vào chiều tối hôm qua, đáp lại lời mời của Chính phủ Hoàn Sơn Tứ Châu cùng với Nghị Viên Mạch Đức Lâm, Giản Thúy Nhi đã tiến hành tổ chức một liveshow đặt tên là 'Buổi biểu diễn vì hòa bình' tại Sân vận động Đại khu. Buổi biểu diễn này cũng không phải là một buổi diễn thuyết hay hô hào ủng hộ gì của Châu Trưởng La Tư cùng với Nghị Viên Mạch Đức Lâm trong cuộc Tổng tuyển cử Tổng Thống sắp tới, mà là vì muốn tận khả năng muốn giải tỏa căng thẳng cho đám công dân Liên Bang bình thường cùng với dân chúng của Hoàn Sơn Tứ Châu trong tình hình hiện tại.


Thế nhưng không ngờ ngay trong buổi biểu diễn kia lại xảy ra một cuộc khủng bố tự sát thảm khốc, để lại một hồi kết quả bi kịch sâu sắc, hơn nữa lại còn máu chảy đầm đìa. Hình ảnh trên kênh Tin tức lúc này vô cùng thê thảm. Trên những chiếc xe cấp cứu, trong phòng cấp cứu của Bệnh viện, đều tràn ngập những người bị thương nằm rên rỉ. Con số người thiệt mạng lãnh khốc kia càng ngày càng tăng lên với tốc độ chóng mặt, giống như là một dấu chấm hỏi lạnh như băng vậy, ghim sâu vào trong lòng mỗi một người trong Liên Bang.


Hứa Nhạc ngồi trên chiếc sopha trước TV, hai tay đặt trên đầu gối, trầm mặc mà chuyên chú nhìn từng hình ảnh trên TV.


Cái tên Giản Thủy Nhi này đã khá lâu rồi hắn cũng không nghe nói tới. Thời gian gần đây bộ phim truyền hình nhiều tập trên kênh 23 Liên Bang đã đổi thành một trò chơi truyền hình nào đó. Nghe nói là bởi vì cô gái thần tượng quốc dân của Liên Bang dạo này số lượng bài vở và bài tập quá nhiều, nên phải dành thời gian cho việc học. Hắn thật không ngờ lại một lần nữa nghe được tin tức của Giản Thủy Nhi, thế nhưng lại là một tin kinh hoàng đến như vậy, khiến người khác khó có thể chấp nhận được.


Hứa Nhạc cũng không phải là một gã thanh niên phẫn nộ. Hắn vẫn cho rằng lần đó tại Sân vận động Lâm Hải Châu, là do Giản Thủy Nhi đã cứu mạng mình, hắn đã thiếu người ta một cái mạng. Đến khi tin tức đã xác nhận rõ ràng là Giản Thủy Nhi cũng không bị vấn đề gì, trong lòng hắn mới hết lo lắng.


Nguyên nhân hắn phẫn nộ chính là do người phía sau những hình ảnh người vô tột chết chóc này...


Những hình ảnh của hiện trường khủng bố trên Hoàn Sơn Tứ Châu của kênh tin tức chợt khép lại, quay trở lại trên phòng diễn thuyết. Người trung niên dẫn chương trình trong phòng diễn thuyết đang trao đổi gì đó với hai vị chuyên gia chống khủng bố. Về phần quá trình cụ thể của lần tập kích này, Hứa Nhạc cũng không có để ý đến. Hai vị chuyên gia kia dưới sự thúc ép của người dẫn chương trình, vẫn như cũ không chịu nói ra dự đoán của mình xem ai là người đứng phía sau màn tập kích khủng bố này.


Liên Bang có một địch nhân đáng sợ là bên phía Đế Quốc. Nhưng dưới quang huy của Đệ Nhất Hiến Chương, bên trong Liên Bang, có thể có được năng lực tránh khỏi sự theo dõi của Quân - Cảnh Liên Bang hợp tác, tạo thành một tấm thảm kịch rợn người như thế, như vậy thì Cục Hiến Chương cũng đã đến lúc cho nghỉ hưu luôn rồi. Hơn nữa, Đế Quốc cũng không có lý do gì để làm ra loại hành vi như thế cả... Cho nên, chỉ còn có một loại tình huống khác, đó chính là vào tất niên cuối năm vừa rồi, Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ đã mang đến một phần lễ vật tất niên cho đám dân chúng Liên Bang khát vọng, chính là Chính phủ Liên Bang cùng với Phiến Quân chính thức đạt thành hiệp nghị hòa giải. Dưới bối cảnh như thế, tuy rằng trong lòng hai vị chuyên gia chống khủng bố kia cũng sớm đã đoán ra được ai là người đứng phía sau màn thảm kịch này, nhưng vẫn cẩn thận không chịu nói ra.


- Nghị Viên Mạch Đức Lâm sắp sửa có thông báo muốn tuyên bố...


Vị dẫn chương trình trung niên vẻ mặt nghiêm túc quay sang nhìn màn hình, nói:


- Trong thời khắc cực kỳ quan trọng này, chúng ta vô cùng muốn biết, Nghị Viên Mạch Đức Lâm thân là nhân vật lãnh đạo đứng thứ 2 của Phiến Quân, vẫn kiên trì theo chủ trương phi bạo lực, sẽ có những phát biểu gì đối với Liên Bang.


Hình ảnh kênh Tin tức từ phòng diễn thuyết quay trở lại hiện trường tại Đại khu Hoàn Sơn Tứ Châu, chiếu lên bên ngoài hội trường hội nghị liên hợp ngoài trời ở đó. Dưới sự bao vây của vô số phóng viên cùng camera, Nghị Viên Mạch Đức Lâm mặc một bộ đồ vest màu đen, chậm rãi tiêu sái đi lên bục diễn thuyết.


Vị Chính trị gia quanh người nhuốm đầy sắc thái truyền kỳ này, tối hôm qua bị khủng bố tập kích đến, cũng bị một ít vết thương nhẹ. Nhưng mà trên khuôn mặt già nua mà tràn ngập trí tuệ này, lại chỉ có sự bình tĩnh và kiên định mà thôi. Đối mặt với những phóng viên cùng camera xung quanh, không ngừng đặt ra những câu hỏi hỗn loạn, vị Nghị Viên Mạch Đức Lâm khuôn mặt già nua nhưng mang theo sự bình tĩnh cực hạn này, cũng không có bắt đầu ngay lập tức đọc lên tuyên bố của mình, mà là chậm rãi nhìn bốn phía xung quanh.


Thanh âm ồn ào bốn phía rất nhanh im lặng lại, Nghị Viên Mạch Đức Lâm sử dụng thanh âm kiên định hữu lực của mình mở miệng nói:


- Đây là thời khắc quan trọng nhất của Liên Bang, cũng là thời khắc nguy hiểm nhất... Có một vài người, không muốn từ bỏ những địa vị cùng quyền lực mà bọn họ đang nắm trong tay. Cho nên đã sử dụng bạo lực để cảnh cáo chúng ta... Có một vài người, không muốn chứng kiến hòa bình, cho nên sử dụng cái chết để cảnh cáo chúng ta... Có một vài người...


Thanh âm già nua của Nghị Viên Mạch Đức Lâm chợt tạm dừng trong chốc lát, sau đó mang theo một tia sầu não nói:


- ... Đã từng là bạn bè của tôi, nhưng sau đêm hôm qua, đã xem tôi là kẻ địch của họ...


Nghị Viên Mạch Đức Lâm lẳng lặng nhìn đám người đứng bên dưới hội trường, chậm rãi giơ cánh tay phải của mình lên:


- Có một vài người, muốn dùng bạo lực cùng với cái chết để cảnh cáo chúng ta, chọc giận chúng ta, phá hoại thế cục hòa bình hiện tại trong Liên Bang, mà chúng ta...


Thanh âm của ông ta chợt tăng thêm vài phần, gằn từng tiếng mà nói:


- ... nếu như cũng sử dụng bạo lực và cái chết để đáp trả lại bọn họ, như vậy chúng ta có khác gì so với bọn họ đâu chứ?... Tôi có bảy vị bằng hữu lâu nay sớm tối đều ở bên nhau, lần này đã bị chết trong cuộc ám sát vô sỉ này. Tôi càng biết rõ, có thêm 300 dân chúng vô tội, thậm chí còn nhiều hơn nữa cũng đã theo họ mà đi.


Khóe mắt Nghị Viên Mạch Đức Lâm có chút hơi ươn ướt, thanh âm già nua vang vọng trong làn gió lạnh thổi qua hội trường diễn thuyết lộ thiên, vô cùng lay động lòng người:


- Vì để giết chết lão già này, đã khiến cho nhiều người vô tội như vậy chết đi, tôi cảm thấy vô cùng bi thương và áy náy.


Sau đó thân hình già nua của ông ta chợt cong người lại, cúi xuống 90 độ, giữ tư thế đó rất lâu. Ánh đèn chụp bốn phía lóe lên loang loáng một mảnh.


Hứa Nhạc lẳng lặng nhìn Nghị Viên Mạch Đức Lâm diễn thuyết trên kênh tin tức, sau đó cúi đầu, co chân lên, vùi mặt vào trong đầu gối của mình, thấp giọng nói:


- Đồ chó chết... Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK