Mục lục
[Dịch] Gian Khách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thủ đô Nam Giao Châu, bên trong trung tâm văn hóa nghệ thuật Cơ Kim Hội Kiều Trì Tạp Lâm, trên những cái màn hình to lớn ở bên ngoài tòa kiến trúc liên tục lướt qua những hình ảnh phong cảnh xinh đẹp, những đóa hoa anh đào được quay chụp gần trong gang tấc, ở bên trong những luồng gió xuân tươi mát mà nở rộ rực rỡ nhất.

Còn bên trong gian hội nghị họp báo ở bên trong tòa kiến trúc kia lại hoàn toàn là một mảnh im lặng trầm mặc. Hệ thống máy lạnh trao đổi không khí bên trong gian phòng đã hoạt động hết công suất, thổi ra những luồng gió mát lạnh, tựa hồ như muốn đem bầu không khí bên trong gian phòng hoàn toàn ngưng kết lại hết. Đám phóng viên tin tức thì hoặc là cúi đầu xuống trầm mặc, hoặc là cắn nhẹ đuôi bút điện tử trong tay mình, hoặc là nhíu mày lại, hoặc là khẽ nhếch miệng lên, chăm chú lắng nghe từng câu từng chữ giản thuật đều đều mà đơn giản của Hứa Nhạc ở trên bục chủ tịch trên kia.

Đây là một câu chuyện xưa về một gã gián điệp của Thanh Long Sơn…

Gã gián điệp kia tên là Thi Thanh Hải, thời thơ ấu của hắn, gia đình hắn bởi vì một công ty xí nghiệp lớn nào đó bên trong Liên Bang phá sản mà gặp phải tai ương ngập đầu. Hắn nhờ vào thành tích học tập xuất sắc nổi trội đứng đầu trường tiểu học mà thành công thi đậu trong kỳ thi tuyển sinh vào trường Trung học trực thuộc Đại học Thủ Đô Liên Bang, sau đó tiến thẳng vào Học viện Quân sự I tiến tu. Sau khi tốt nghiệp, hắn được phân phối đến Khoa IV Cục Điều Tra Liên Bang, phân cục Lâm Hải Châu. Tiền cảnh của hắn là một mảnh quang minh, thế nhưng mà ai cũng đều không biết rằng, từ ngay trong trường Trung học, hắn cũng đã được hệ thống tình báo của Phiến quân Thanh Long Sơn thu nhận, đã trở thành một con cá rất lớn ở bên trong cái phiến biển sâu vô cùng nổi tiếng, thế nhưng lại không có bất cứ người nào từng gặp qua hình dáng của nó.

- Đối với tất cả các vị mà nói, đối với tất cả những dân chúng bên trong Liên Bang này mà nói, Thi Thanh Hải là một cái tên vô cùng lạ lẫm, hắn chính là một người xa lạ không hề có chút xíu bắt mắt nào cả.

- Cho nên khi mà bên phía Ủy ban Quản lý Thanh Long Sơn chính thức thừa nhận thân phận của hắn, hơn nữa còn xuất ra được những bằng chứng chính xác rằng đã sớm khai trừ hắn ra khỏi hàng ngũ của Thanh Long Sơn, thì các vị liền hết sức tự nhiên mà tin tưởng rằng, hắn chính là một tên gián điệp đã lụn bại, hoàn toàn không tìm thấy bất cứ tiền đồ nào cả.

- Cho nên các vị mới có thể vô cùng dễ dàng mà tin tưởng vào kết quả điều tra do bên phía Chính phủ Liên Bang công bố ra. Hắn xông vào Tòa nhà Nghị Viện, không tiếc lấy sinh mệnh của mình để trả giá cũng muốn phải giết chết Phó Tổng thống Bái Luân cùng với các vị Nghị viên tiên sinh khác, chính là một gã phần tử khủng bố điên cuồng, thần kinh đã bị thác loạn, hơn nữa còn bị một thế lực điên cuồng nào đó mà hiện tại tạm thời còn chưa thể tìm ra được tông tích phía sau thu mua để phá hoại Liên Bang…

- Nhưng mà nếu như các vị có thể biết hắn là ai.…

- Bản thân hắn anh tuấn, tiêu sái, thành tích vĩ đại đến mức hoàn toàn có thể tiến vào trong Hiệp hội Ba Nhất. Cặp mắt hoa anh đào kia của hắn hoàn toàn có thể mê chết tất cả những nữ nhân trong Liên Bang này. Tuy rằng trong câu chuyện mà tôi vừa kể, nghe qua giống như là tôi đã thay hắn tìm bạn trăm năm cho mình, nhưng mà lời nói này của tôi chính là sự thật. Chỉ cần hắn thật sự nguyện ý, hắn hoàn toàn có thể nhẹ nhàng lưu loát có được những địa vị cùng với tài phú khủng bố mà người bình thường không thể nào tưởng tượng ra nổi.

- Năm đó khi Mạt Bố Nhĩ tiên sinh chưa lên làm Tổng thống Liên Bang, đã cưỡi máy bay vận tải quân dụng đáp xuống Thanh Long Sơn, hoàn thành một hiệp nghị đại hòa giải khiến cho tất cả mọi người cũng đều phải cảm thấy kinh hỉ, chính là do hắn giúp ngài ấy hoàn thành công tác bố trí liên lạc.

- Bốn năm trước đây khu Mạch Đức Lâm chết ở trong tòa nhà đại lâu Cơ Kim Hội Hoàn Sơn Tứ Châu, chính là tôi cùng với hắn hỗ trợ lẫn nhau cùng động thủ. Tin tưởng rằng những đoạn video ghi hình trực tiếp đã được tiết lộ trong khoảng thời gian một năm trở lại đây, đã có thể giúp cho các vị tiêu hóa hết được những nỗi khiếp sợ do cái tin tức này mang đến, như vậy các vị cũng có thể đại khái hiểu được, hắn đã từng thay Liên Bang giải quyết qua một cái phiền toái lớn nhất từng xuất hiện…

- Dưới tình huống âm thầm lặng lẽ không ai biết đến, Tổng thống tiên sinh đã hạ lệnh đặc xá cho hắn. Sau đó hắn đảm nhiệm vị trí sĩ quan liên lạc của Doanh đoàn I Đặc biệt cùng với Bộ Quốc Phòng Liên Bang, ở trên Tinh cầu bị chiếm đóng xa xôi tại Đại khu Tây Lâm bên kia, hắn đã từng một mình một súng, toàn thân ẩn nấp mấy ngày mấy đêm bên trong tuyết trắng, cầm trong tay cái khẩu súng ống đã từng một phen nổ vang trước Tòa nhà Nghị Viện mấy ngày trước, không biết đã giết chết bao nhiêu sĩ quan cao cấp của Quân viễn chinh Đế Quốc.

- Nơi này chính là trung tâm văn hóa nghệ thuật Cơ Kim Hội Kiều Trì Tạp Lâm, hai năm trước đây, bộ phim phóng sự truyền hình tên gọi Tiểu đội 7 kia, chính là đã ở nơi này đạt được toàn bộ giải thưởng vinh dự nhất. Tôi cùng với các đội viên của tôi được các vị dùng những thanh âm ủng hộ, hoan hô vang dội mà đẩy lên sân khấu, hưởng thụ tất cả những lễ ngộ cao nhất của toàn bộ Liên Bang. Trên thực tế, Thi Thanh Hải cũng đã từng cùng với đám đội viên chúng ta kề v tác chiến. Hắn cũng hoàn toàn có đầy đủ tư cách để được đứng bên dưới ánh đèn sân khấu này, chỉ có điều hắn lại lựa chọn đi vào bên trong bóng tối ẩn chứa phía sau ánh đèn sáng rọi kia.

Bên trong gian phòng họp nhất thời là một mảnh trầm mặc trong thời gian khá dài. Trong lòng đám phóng viên tin tức cũng không phải là không có những nghi vấn muốn đưa ra để được giải đáp, chỉ có điều bọn họ nhìn thấy biểu tình trên mặt của Hứa Nhạc rõ ràng có thể phán đoán ra được, hắn hẳn là vẫn còn rất nhiều lời muốn nói tiếp.

Hứa Nhạc nhẹ nhàng xoa xoa mi tâm một chút, tiếp tục nói:

- Vừa rồi tôi đã từng nói qua, hắn chính là vị bằng hữu tốt nhất của tôi, cho nên sau khi Tổng thống Mạt Bố Nhĩ tiên sinh trao quyền cho tôi tiến hành điều tra sâu xuống vào sự kiện Phi thuyền Cổ Chung Hào bị tập kích, hắn vốn dĩ không có bất cứ nghĩa vụ gì phải phiêu lưu mạo hiểm tiến hành trợ giúp tôi cả, thế nhưng hắn lại một lần nữa đi vào bên trong bóng tối, bắt đầu tiến hành điều tra cẩn thận chi tiết những cái manh mối sắp sửa bị mọi người lãng quên mất.

Hơi thoáng tạm dừng lại một chút, Hứa Nhạc liếc nhìn một vòng đám phóng viên đang không ngừng ghi âm cùng với viết tốc ký ở bên dưới, vô cùng nghiêm túc nói:

- Hắn vẫn luôn có thói quen hành tẩu bên trong bóng tối, thế nhưng so với bất luận kẻ nào cũng đều sáng rọi chói mắt hơn rất nhiều. Một người có tính cách giống như thế, căn bản không có khả năng là một phần tử khủng bố!

- Tôi hy vọng dân chúng Liên Bang có thể thấu hiểu được điểm này. Tất cả những sự tình gì mà hắn làm, cũng đều có một cái lý do rõ ràng quang minh chính đại của nó. Cũng chỉ có những loại lý do như thế này, mới có thể khiến cho hắn làm ra nhiều những chuyện tình ở trong mắt các vị cho rằng không thể nào tin nổi như thế.

Hắn nói đến lúc này, rốt cuộc cũng đã có một vài phóng viên không thể kềm nén được cảm xúc trong lòng mình nữa, giơ tay lên xin được đưa ra câu hỏi:

- Cũng chính là sự kiện tập kích vào Tòa nhà Nghị Viện có phải không?

- Đúng vậy!

Hứa Nhạc bình thản hồi đáp.

Đám phóng viên tin tức rất dễ dàng từ bên trong những câu chữ này mà suy đoán ra được một cái kết luận khiến cho tất cả bọn họ cảm thấy vô cùng khiếp sợ. Có người mang theo ngữ khí không thể nào tin nổi, cao giọng hỏi:

- Thượng tá Hứa Nhạc, chẳng lẽ ngài cho rằng Phó Tổng thống Liên Bang, Bái Luân tiên sinh cùng với các vị Nghị viên kia có quan hệ trong chuyện Phi thuyền Cổ Chung Hào bị Hạm đội Đế Quốc tập kích năm xưa?

- Tôi không có nói như vậy, trên thực tế, tôi và Thi Thanh Hải vẫn còn đang một mực tiến hành điều tra.

Hứa Nhạc ngẩng đầu lên, nhìn về phía vị phóng viên đứng tỏng một góc khuất vừa mới nêu lên câu hỏi kia.

- Chuyện này hết sức hoang đường!

- Quả thật là có chút kỳ diệu khó hiểu!

Đám phóng viên tin tức nhất thời mang theo tâm trạng khiếp sợ quay sang nghị luận với đồng bạn của mình, khó có thể chấp nhận nổi cái thuyết pháp kia của Hứa Nhạc. Tuy rằng mấy tháng trước đây bên trong Liên Bang cũng từng điều tra qua án tình về sự kiện Phi thuyền Cổ Chung Hào bị tập kích năm trước, trong đó tựa hồ như quả thật cũng phát hiện ra một vài điểm đáng nghi ngờ vẫn chưa được giải thích rõ ràng. Thế nhưng nếu như nói là Phó Tổng thống Liên Bang cũng tham gia vào sự kiện này, thật sự là khiến cho người khác khó có thể tưởng tượng nổi.

- Quá trình điều tra lần trước bởi vì những nguyên nhân mà tất cả mọi người đều biết, cho nên bị bắt buộc phải ngừng hẳn lại…

Hứa Nhạc liếc nhìn đám phóng viên một cái, chậm rãi nói:

- Lúc đó tôi cùng với Thi Thanh Hải cũng đã nắm được trong tay một vài chứng cứ nào đó, nhưng thật đáng tiếc chính là chúng ta cũng không có cơ hội tiếp tục điều tra sâu xuống nữa.

- Căn cứ vào những tin tức đưa ra từ bên phía Bộ Quốc Phòng bên kia, thì ngài rời khỏi Đại khu Tây Lâm cũng đều không nhận được sự phê chuẩn của Quân khu I, chuyện này đã vi phạm nghiêm trọng đến những điều lệ kỷ luận Quân đội Liên Bang rồi!

Phóng viên Ngũ Đức đã trầm mặc suốt một khoảng thời gian dài, bàn tay khẽ xoay xoay một chút cây bút điện tử quen thuộc của mình, có chút trầm ngâm suy nghĩ, lớn tiếng hỏi:

- Không quan tâm đến chuyện có thể bị quân pháp xử trí, cũng phải kiên trì quay trở về Thủ Đô Tinh Quyển, mục đích chân chính trong chuyện này là cái gì? Chỉ vì muốn thay vị bằng hữu này của ngài rửa sạch sự oan khuất hay sao? Hay là nói ngài muốn tiếp tục công tác điều tra đã bị gián đoạn lần trước?

- Tôi đã thỉnh cầu Tổng thống Mạt Bố Nhĩ tiên sinh một lần nữa trao quyền cho tôi, được phép khởi động trở lại công tác điều tra đối với sự kiện Phi thuyền Cổ Chung Hào bị tập kích.

Hứa Nhạc chậm rãi trả lời:

- Nếu như có những phát hiện hoặc là những chứng cứ xác thực gì mới, tôi sẽ ở trong phạm vi quy định cho phép của Đệ Nhất Hiến Chương, trong thời gian sướm nhất thông báo cho toàn thể các vị có mặt ở đây!

Đám phóng viên tin tức ở bên trong hội trường theo bản năng khẽ nhíu mày phe phẩy đầu mấy cái, quả thật không chút hài lòng, hoặc là nói không hề đồng ý đối với sự tưởng tượng của Hứa Nhạc về cục diện sau này.

- Một khi đã là như vậy, thế thì vì cái gì ngay trước khi đạt được sự trao quyền lần thứ hai của Tổng thống tiên sinh trong việc tiến hành điều ra án tình, ngài lại muốn trước tiên tổ chức buổi họp báo tuyên bố tin tức ngày hôm nay như vậy? Hoặc là nói tổ chức một buổi họp báo tuyên bố tin tức như thế này, mục đích chính của ngài là muốn làm cái gì?

Phóng viên Ngũ Đức cực kỳ linh mẫn phát giác ra được vấn đề trong chuyện này, tiếp tục mở miệng đặt câu hỏi.

- Tôi chỉ là nghĩ muốn chính thức thông báo cho những người nào đó…

Ánh mắt của Hứa Nhạc khẽ nheo lại một chút, nhìn chằm chằm vào màn hình mấy chiếc camera đặt ở gần nhất, giống hệt như đang nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của đám đại nhân vật Quân đội đang bắt đầu gia nhập vào giới Chính trị Liên Bang ở phía sau màn ảnh kia vậy, thoáng khẽ tạm dừng lại một chút, sau đó vô cùng nghiêm túc mà kiên định nói:

- Ta đã trở lại rồi, hơn nữa lại sắp sửa bắt đầu tiếp tục điều tra một lần nữa, các người… đã chuẩn bị sẵn sàng hay chưa?

o0o

Sau khi buổi họp báo tuyên bố tin tức chấm dứt xong, thì sắc trời cũng đã gần đến hoàng hôn rồi. Ngày thứ hai sau khi Hứa Nhạc quay trở lại Thủ Đô Tinh Quyển cứ như vậy mà vội vàng khẩn trương trôi qua trong tĩnh lặng. Những cái bóng râm to lớn của tòa kiến trúc cao lớn, cùng với những tảng mây trời đỏ rực náo nhiệt trên bầu trời hỗn hợp lại thành một mảnh hỗn tạp với những sắc thái vằn vện rõ ràng. Những đóa hoa anh đào vốn dĩ đã có một màu đỏ hồng, vào thời khắc này lại đột nhiên trở nên đỏ tươi tiên diễm lên một trận.

Đám phóng viên tin tức tụm năm tụm ba rời khỏi khu trung tâm văn hóa nghệ thuật Cơ Kim Hội Kiều Trì Tạp Lâm, thế nhưng lại cũng không có bất cứ kẻ nào vội vã chạy trở về tòa soạn báo hoặc là đài truyền hình của chính mình cả, mà là lựa chọn kêu gọi những đồng nghiệp quen biết, hoặc là những người đồng hành của mình cùng nhau đi đến những quán rượu nhỏ xung quanh đó làm vài chén rượu.

Những tin tức mà bọn họ vừa nghe được trong buổi họp báo tuyên bố tin tức này cũng mang đầy đủ tính nổ mạnh vô cùng nóng sốt, thế nhưng mà lại không có biện pháp gì để mà chia xẻ với những người khác cả, mà phải lập tức cùng với những người đồng nghiệp, đồng hành của mình tiến hành giảng thuật lại vô số những nghi vấn vô cùng kịch liệt trong lòng mình, biểu đạt mạnh mẽ những sự khiếp sợ trong đầu của mình.

Dưới tình huống khi mà Hứa Nhạc không có đưa ra được những chứng cứ chính xác để chỉ chứng, thì một tờ báo truyền thông cho dù có tôn sùng sự tự do tin tức đến như thế nào đi chăng nữa, cũng đều không có khả năng đăng lên cái tin tức rằng Phó Tổng thống Liên Bang đang bị hiềm nghi cùng với Hạm đội Đế Quốc cấu kết ám sát một vị đại nhân vật bên trong Liên Bang được. Chuyện đó cùng với những sự áp lực từ bên phía Chủ quản Thông tin của Dinh thự Tổng Thống cũng hoàn toàn không có chút quan hệ nào cả, mà là do những người hành nghề tin tức chuyên nghiệp như bọn họ, muốn bọn họ đưa ra bất cứ tin tức gì thì cũng yêu cầu bọn họ có chứng cứ xác thực mới được. Mà trước mắt đối diện với bầu không khí toàn thể Liên Bang đang tiến hành ai điếu Phó Tổng thống Liên Bang như thế này, chính là một cái lớp rào chắn vô hình ngăn cản bọn họ đưa cái tin tức này ra.

Hứa Nhạc cũng không có rời khỏi tòa nhà trung tâm văn hóa nghệ thuật Cơ Kim Hội Kiều Trì Tạp Lâm, lúc này đám đội viên của Tiểu đội 7 đã sớm tản ra bốn phía xung quanh tòa kiến trúc này, khống chế toàn bộ những địa điểm bắn tỉa có khả năng gây nguy hiểm, ở bên trong ánh tịch dương chiều tà, bên ngoài cửa sổ đảm bảo sự an toàn của hắn, còn hắn thì lại ở trong phòng hội nghị, cùng với Phóng viên Ngũ Đức hạ giọng trò chuyện với nhau.

- Vì cái gì lại một phen lưu một mình tôi ở lại như vậ?

Phóng viên Ngũ Đức nghi hoặc hỏi.

- Bởi vì tôi thật sự tín nhiệm các vị. Chẳng qua là tôi vỗn nghĩ rằng Chủ biên Bob hẳn là cùng với ngài đến đây…

Hứa Nhạc nở nụ cười nhàn nhạt, giải thích:

- Xem ra độ nóng sốt về tin tức của tôi cũng không đủ để hấp dẫn Chủ biên tiên sinh tự mình xuất mã a!

Phóng viên Ngũ Đức khẽ nhún nhún vai, ngữ khí có chút trào phúng, nói:

- Trong hai năm nay, cậu đã ba lần từ chối lời đề nghị được phỏng vấn trực tiếp của tôi… hiện tại lại nói rằng tin tưởng chúng tôi… Ngàn vạn lần không nên nói rằng nguyên nhân đây là bởi vì nhóm chúng tôi đã tiến hành buổi phỏng vấn cuối cùng của Quân Thần lão nhân gia a!

Hứa Nhạc lắc lắc đầu, thoáng trầm mặc, một lát sau mới mở miệng nói:

- Có nhớ rõ, vừa rồi tôi có từng nhắc tới chuyện tình của Mạch Đức Lâm hay không? Lúc ấy trong toàn bộ giới tin tức của cả Liên Bang này, cũng chỉ có tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô của các ngài là dám nghi ngờ vị lão nhân kia, thậm chí còn tiến hành đi điều tra ông ta nữa.

- Nếu như cái vị bằng hữu kia của cậu… cái gã Thi Thanh Hải kia, thật sự là đã từng giam gia vào sự kiện ám sát Mạch Đức Lâm, như vậy tôi sẽ cẩn thận suy nghĩ chuyện tín nhiệm đối với hắn. Chẳng qua là cái loại tín nhiệm này cũng không nhiều cho lắm, bởi vì theo như ý kiến của tôi, thì cái màn biểu diễn lãnh huyết vô tình của hắn ở bên trong Tòa nhà Nghị Viện kia, thật sự không giống như là một người theo chủ nghĩa lý tưởng như là những lời cậu vừa nói khi nãy.

Phóng viên Ngũ Đức chậm rãi châm một điếu thuốc lá, đưa lên miệng hút mạnh mấy cái, ở bên trong làn khói thuốc lá gay gay sống mũi, ngữ khí mang theo một tia kiêu ngạo nhàn nhạt, chậm rãi nói:

- Nhắc lại chuyên án Mạch Đức Lâm năm đó, tôi đã từng dẫn theo một đám phóng viên cho săn ở khắp nơi trên Tinh cầu S2 tra xét mấy chục ngày trời, hẳn xem như là chuyện tình đáng đắc ý nhất trong sự nghiệp phóng viên của tôi…

Hứa Nhạc nhắm nhìn những bóng râm hình đóa hoa do ánh sáng bên ngoài chiếu rọi qua lớp cửa sổ thủy tinh trang trí sặc sỡ, đột nhiên mở miệng nói:

- Trước khi ông tiến hành điều ra, hẳn là đã nhận được một bản văn kiện điện tử điều tra chi tiết về Mạch Đức Lâm, có phải không?

Cặp mày của Ngũ Đức khẽ nhíu lại một chút, hai đầu ngón tay đang kẹp điếu thuốc lá không kềm được khẽ rung nhẹ một cái, không rõ vì nguyên nhân gì mà đối phương lại biết được chuyện tình này. Trên thực tế mãi cho đến ngày hôm nay, ông ta vẫn còn chưa biết được cái người thần bí đã đem cái bản văn kiện điện tử kia gửi đến tòa soạn Nhật báo Đặc khu Thủ Đô năm đó là ai.

- Toàn bộ những thứ đó đều là do Thi Thanh Hải một mình điều tra ra cả!

Hứa Nhạc khẽ mỉm cười nhìn vị sắc mặt tràn ngập vẻ khiếp sợ của Phóng viên Ngũ Đức. Hắn từ bên trong túi áo quân dụng trên người mình lấy ra một khối con chíp vi mạch điện tử nho nhỏ, đưa cho ông ta:

- Vừa rồi trên buổi họp báo tin tức, tôi nói rằng chúng tôi vẫn còn chưa điều tra ra chứng cứ xác thực gì, kỳ thật là đã nói dối. Bên trong con chíp vi mạch này cấu giấu toàn bộ những bằng chứng chính xác, có thể chỉ chứng rõ ràng chuyện Phó Tổng thống Bái Luân cùng với các vị Nghị viên kia có liên quan trực tiếp trong chuyện Phi thuyền Cổ Chung Hào.

- Tôi có thể một phen đem những cái chứng cứ nào giai lại cho ngài, chính là bởi vì tôi tin tưởng ngài cùng với Chủ biên Bob. Mà nguyên nhân tôi tin tưởng các ngài, chính là bởi vì tôi và Thi Thanh Hải cùng với các ngài tuy rằng cũng chưa từng sóng vai tác chiến với nhau, thế nhưng xác thực đã từng cùng nhau chiến đấu trên cùng một trận tuyến!

Phóng viên Ngũ Đức sau khi thoáng trầm mặc một lúc sau, mới thong thả mà cẩn thận đem điếu thuốc lá trong tay mình dập tắt đi, mạnh mẽ hít thật sâu mấy hơi, vẻ mặt ngưng trọng tiếp nhận con chíp vi mạch, nghiêm túc nói:

- Chúng tôi cần phải làm như thế nào? Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK