Mục lục
[Dịch] Gian Khách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Muốn có thể trở thành một thành viên chân chính của Sư đoàn Thiết giáp 17…

Lý Cuồng Nhân đảo mắt một vòng nhìn vào các quân nhân sĩ quan đứng trong phòng, cuối cùng ánh mắt lại một lần nữa dừng lại trên khuôn mặt của Hách Lôi, lớn tiếng nói:

- Muốn làm một vị Sư Đoàn trưởng chân chính của Sư đoàn Thiết giáp 17, so với tất cả mọi người thì phải mạnh mẽ hơn, phải độc ác hơn!

Biểu tình trên khuôn mặt Hách Lôi nhất thời trở nên phi thường phức tạp. Bản thân hắn vốn là Quyền Sư Đoàn trưởng tiền nhiệm của Sư đoàn Thiết giáp 17, vừa mới được chấm dứt cấm đoán, liền bị Quyền Sư Đoàn trưởng đương nhiệm vừa mới ngày đầu tiên nhậm chức đã không một chút lưu tình, ngay trước mặt mọi người chỉnh cho một trận. Hơn nữa quân hàm của đối phương cũng chỉ tương đồng với mình, độ tuổi thì lại nhỏ hơn chính mình rất nhiều, làm gì có ai có thể thừa nhận nổi chuyện này cơ chứ?

Thế nhưng mà vào lúc này cái tên gia hỏa sắc mặt phi thường bình tĩnh đang lớn tiếng la mắng đằng kia lại chính là Lý Cuồng Nhân, mười hai tuổi bắt đầu nhập ngũ, mười bốn tuổi nổi danh đánh khắp quân đội không địch thủ, lưỡi đao của đầu Robot hắn điều khiển đã chém ra không biết bao nhiêu chiến tích truyền kỳ, cũng có đầy đủ tư lịch cùng với bối cảnh mạnh mẽ trong Quân đội Liên Bang, hoàn toàn có tư cách một phen đem mấy tên quân nhân sĩ quan vốn dĩ vô cùng cường thế cùng với kiêu ngạo trong căn phòng này mắng chửi thành một đống phân chó!

Lâm Ái lúc này đang ngồi trong một góc vắng người trong phòng, hắn im lặng lắng nghe bài phát biểu đầu tiên của vị Quyền Sư Đoàn trưởng tân nhiệm này, cứ mãi cảm thấy tình tự trong những lời nói của đối phương tựa hồ như có một loại hương vị gì đó không phù hợp cho lắm, tựa hồ như đang cố ý muốn tạo thành một loại cảm giác kích động mọi người nào đó, để cho bầu không khí bên trong căn phòng này dần dần trở nên cuồng nhiệt hơn một chút.

- Xin lỗi… Tiểu Lý Sư Đoàn trưởng…

Hắn gỡ cái quân mũ trên đầu mình xuống, đưa tay lên sờ sờ một chút cái đầu trọc lóc bóng lưỡng của mình, nhìn thẳng về phía Lý Phong, nghiêm túc hỏi:

- Tôi nghĩ muốn thỉnh giáo, đối diện với tình huống trước mặt như thế này, Sư đoàn Thiết giáp 17 mới nên làm như thế nào mới được tính là mạnh mẽ?

Đám quân nhân sĩ quan Sư đoàn Thiết giáp 17 mới trong căn phòng này ai nấy cũng đều rất rõ ràng, cái gọi là tình huống trước mặt kia, chính là muốn chỉ cái chuyện mà Tiểu đội NTR của Sư đoàn mình phụng mệnh lệnh cấp trên đi chấp hành nhiệm vụ gian nan nhất tại tiền tuyến, sau đó lại bị cao tầng của Quân đội vu oan tội làm phản, dưới sự uy áp của ban ngành điều tra liên hợp của Liên Bang cùng với sự đuổi giết đến cùng của Tiểu đội chiến đấu đặc chủng trực thuộc Biệt đội Cặp Mắt Ti Hí kia mà bị thương vong cực kỳ thảm trọng. Thế nhưng mà bọn họ lại không có bất cứ biện pháp nào cả.

Lý Cuồng Nhân cũng không có trả lời câu hỏi của hắn, mà mi mắt khẽ cụp xuống, bộ dáng có chút hờ hững nói:

- Thủ hạ trước đây của tôi, chính là Đại đội Robot kia đã sớm giao lại cho căn cứ rồi. Tôi muốn biết hiện tại Robot của Sư đoàn Thiết giáp 17 đang ở nơi nào, tình trạng như thế nào, còn có khả năng chiến đấu đến mức nào?

- Ngoại trừ những Robot công trình được phân bố trong mỗi Sư đoàn ra, thì Sư đoàn của chúng ta hiện tại có tổng cộng 144 đầu Robot MX quân dụng. Toàn bộ cũng đều đang ở bên trong quân doanh cả. Đám Robot toàn bộ đều được bảo trì bảo dưỡng vô cùng hoàn hảo, tần suất tiến hành tự kiểm vẫn mãi luôn được tiến hành đều đặn thường xuyên, bất cứ lúc nào cũng có thể đầ nhập vào chiến đấu! Chỉ là, Sư Đoàn trưởng…

Hoa Tiểu Ty, chủ quản quân đoàn Robot của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới nghe hỏi, lập tức đứng dậy báo cáo. Theo thời gian trôi qua, thanh âm báo cáo của hắn cũng càng ngày càng hưng phấn hơn rất nhiều, hơn nữa lại có chút nghi hoặc nhàn nhạt, mơ hồ dự đoán được chút gì đó, thế nhưng ngay bản thân hắn cũng không dám tin tưởng rằng chính mình đã dự đoán chính xác, đành phải run giọng hỏi:

- Chúng ta sẽ đi đâu mà chiến đấu vậy?

- Thân là một quân nhân của Liên Bang, ở nơi nào có địch nhân, thì chúng ta sẽ đi đến nơi đó mà chiến đấu!

Lý Cuồng Nhân nói ra một câu cùng với câu danh ngôn trước đây của Tiểu đội 7 vô cùng đồng dạng, sau khi thoáng tạm dừng lại một lúc, hắn mới tiếp tục nói:

- Bất luận là địch nhân ngoài tiền tuyến hay là địch nhân bên trong bộ đội của chúng ta cũng đồng dạng là như thế!

Nghe được câu nói đó, đám quân nhân sĩ quan của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới trong phòng rốt cuộc cũng đã hiểu được rõ ràng hắn muốn làm cái gì, biểu tình trên mặt liền biến thành vô cùng rung động cùng với nghi hoặc. Sự phấn khởi cùng với do dự không ngừng giãy dụa chấn động liên hồi trên mặt bọn họ, cuối cùng đều hóa thành một cỗ ý tứ nhiệt huyết thô bạo cùng với thiết huyết mạnh mẽ.

Tất cả các quân nhân sĩ quan trong phòng, bao gồm cả Hách Lôi ở trong đó cũng vậy, đều ầm ầm đẩy ghế sau lưng mình ra, đứng thẳng người dậy, ba một tiếng, cực kỳ thẳng tắp đứng nhìn thẳng về phía trước, hướng về phía vị Quyền Sư Đoàn trưởng tân nhậm của chính mình, kính chào theo nghi thức Quân đội Liên Bang một cái. Tuy rằng hiện tại bọn họ vẫn như trước trầm mặc không nói lời nào, nhưng mà thái độ rõ ràng đã hoàn toàn thay đổi!

Quyền Sư Đoàn trưởng Lý Phong, vừa mới tiến vào quân doanh của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới không đầy nửa tiếng đồng hồ, đã một lần nữa trở ra, dẫn theo một đám thuộc cấp, cưỡi trên mười mấy chiếc xe quân dụng chống đạn, gào thét mang theo những cái đuôi bụi mù dài tít tắp rời khỏi quân doanh.

Mục tiêu của cả đoàn xe chính là khu căn cứ đóng quân của Bộ Tư lệnh tiền tuyến Quân đội Liên Bang!

o0o

Những chiếc bánh xe quân dụng chống xốc màu đen tuyền không ngừng xoay chuyển với tốc độ cực nhanh, thường xuyên phát ra những thanh âm va chạm chói tai cùng với những tia lửa sáng lóa. Những khỏa đá vụn ở trên con đường vùng quên không ngừng bị nghiền áp, vỡ tung, những mảnh vỡ nhỏ bé không ngừng bay loạn ra khắp nơi xung quanh. Phần bùn đất tơi xốp bên dưới tức thì bị chấn động khiến cho nhòe nhoẹt hẳn ra…

Hơn mười chiếc xe quân dụng của Liên Bang đồng thời gào thét phóng thẳng về phía trước, kéo dài ở phía sau những cái đuôi bụi mù một màu vàng đen khủng bố, nhìn qua có vẻ dị thường đồ sộ, thanh thế cực kỳ kinh người.

Khu vực chiến khu xung quanh đại bản doanh này, vào ba năm trước đây đã bị Quân đội Liên Bang hoàn toàn khống chế. Trong một khu vực phạm vi mấy ngàn km vuông xung quanh nơi này, đang đóng quân tổng cộng mười bảy chi Sư đoàn binh lính mặt đất của Quân đội Liên Bang, quân số binh lính bên trong đó tổng cộng vượt quá hai vạn người.

Tuy rằng ở sâu phía trong khu vực quân đội chiến đóng căn bản không cần theo dõi quá mức nghiêm mật, thế nhưng một đoàn xe quân dụng với thanh thế cực kỳ kinh người như thế, vẫn là trong lúc nhất thời liền kinh động vô số trạm canh gác của các chi Sư đoàn bộ đội mặt đất kia.

Trong những Chỉnh biên Sư đoàn Thiết giáp, nhưng Sư đoàn Robot Tác chiến, Lữ đoàn Phản ứng nhanh, Sư đoàn Đột kích Chiến địa… các vị Tướng lãnh cao cấp của Quân đội Liên Bang sau khi nhận được tin tức tình báo truyền về, ai nấy cũng đều nếm thử muốn làm ra một ít động tĩnh gì đó. Nhưng mà khi đám đại lão cùng với tướng lĩnh Quân đội chiến công hiển hách này xác nhận rõ ràng đoàn xe kia chính là đoàn xe chuyên dụng của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới, hơn nữa người ngồi trong chiếc xe chạy đầu tiên của đoàn xe kia lại chính là Lý Cuồng Nhân, thì bọn họ ngay lập tức hiểu được rằng, Sư đoàn Thiết giáp 17 mới đang muốn làm chuyện gì…

Sau khi trải qua một lúc trầm mặc, ngay sau đó bọn họ liền hạ đạt mệnh lệnh, đều ước thúc bộ đội của chính mình đột nhiên tiến vào một giai đoạn trầm mặc thu quân cực kỳ quái dị.

Mặc dù các đơn vị bộ đội mặt đất chúng quanh có khả năng trầm mặc, nhưng mà Bộ Tư lệnh tiền tuyến Liên Bang ở bên trong khu căn cứ lại tuyệt đối không có khả năng trầm mặc. Thanh âm cố gắng áp chế sự phẫn nộ trong lòng của Trung tướng Hồ Liên vang lên cực kỳ lãnh lệ cùng với trầm thấp thông qua hệ thống thông tin liên lạc nội bộ gắn trên chiếc xe:

- Tiểu Phong, cậu vừa mới nhậm chức Sư Đoàn trưởng đã nghĩ đến tạo thành một hồi binh biến rồi hay sao? Thật sự con mẹ nó hồ nháo mà! Ngay lập tức quay trở về cho tôi!

Lý Cuồng Nhân ngẩng đầu nhìn chằm chằm về phía tòa căn cứ khổng lồ đang nằm ở xa xa phía cuối đường chân trời, vẻ mặt không một chút biểu tình, hồi đáp:

- Tư lệnh đại nhân, nếu như Sư đoàn Thiết giáp 17 mới muốn thật sự khỏi động một hồi binh biến, như vậy thì nơi này xuất phát cũng không chỉ có mấy chục chiếc xe quân dụng như thế này đâu!

Thanh âm Trung tướng Hồ Liên phẫn nộ rít gào điên cuồng:

- Mấy chục chiếc xe quân dụng? Cậu không cần nghĩ rằng bên trong Bộ Tham Mưu có bằng hữu của cậu trong đó thì cậu có thể giấu diếm được ánh mắt của Bộ Tư lệnh a! Bên phía Cục Hiến Chương vừa mới phát ra cảnh báo khẩn cấp, Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương phát hiện ra được Robot của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới đã tiến hành khởi động, đang trên đường tiến tới căn cứ… Cậu đến tột cùng là nghĩ muốn làm cái gì? Đầu óc của cậu có phải là đã xuất hiện vấn đề rồi hay không?

Hai hàng lông mày thanh tú của Lý Cuồng Nhân nhất thời chậm rãi nhướng lên một chút. Quả thật hắn không nghĩ đến rằng đám mạng lưới Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương đã bị tàn phá vô cùng trên khỏa Tinh cầu Mặc Hoa này, không ngờ lại có thể nhanh như vậy chú ý đến những động tĩnh chuẩn bị của chính mình như thế.

Sau khi trầm mặc trong chốc lát, hắn mới bình thản hồi đáp:

- Tư lệnh đại nhân, thân là Quyền Sư Đoàn trưởng mới nhậm chức của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới, hiện tại tôi suất lĩnh của ban ngành đội vụ bên trong Sư đoàn của tôi đi tới căn cứ điều tra một chút những quân nhân sĩ quan bị tình nghi phạm tội thông đồng với địch, bán đứng đồng đội… Vì để phòng ngừa những sự chống cự không cần thiết, cho nên tôi mới ra mệnh lệnh cho đám Robot khởi động đi theo để phòng ngừa tình huống bất ngờ. Xin ngài hãy thấu hiểu cho tôi!

Trung tướng Hồ Liên phẫn nộ thét gào:

- Chó má, từ khi nào mà Bộ Nội Vụ của một Sư đoàn Thiết giáp lại có quyền hạn đi tra án các quân nhân sĩ quan thuộc đơn vị khác cơ chứ? Hay là nói một gã Sư Đoàn trưởng như cậu lại nghĩ muốn một phen thay thế toàn bộ Bộ Tư lệnh mà làm việc?

- Ngài đã hiểu lầm rồi!

Trên chiếc xe quân dụng đang không ngừng run rẩy, thế nhưng khuôn mặt Lý Cuồng Nhân vẫn như cũ bình tĩnh không hề có một tia run rẩy nào cả. Hắn trầm giọng hồi đáp:

- Tiền tuyến cần có sự ổn định, Quân đội Liên Bang cần có sự ổn định! Tôi đối với Bộ Tư lệnh tiền tuyến cũng chẳng có bất cứ ý tưởng nào cả, nhưng mà một khi tôi đã mang danh là Sư Đoàn trưởng của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới, tự nhiên phải có một chút thái độ cần phải thể hiện cho mọi người nhìn thấy một chút.

- Cậu đừng có quên thân phận của cậu là gì! Cậu chính là một gã quân nhân Liên Bang! Quân nhân cần phải lấy việc phục tùng mệnh lệnh làm thiên chức. Nếu như cậu không lập tức rút toàn quân trở về, tôi sẽ lấy tội danh ý đồ muốn bất ngờ làm phản mà bắt cậu đưa ra Tòa án Quân sự đó!

Lý Cuồng Nhân cực kỳ ngắn gọn bình thản, trực tiếp trả lời hắn hai chữ:

- Hoan ngênh!

Bên kia đầu dây hệ thống thông tin liên lạc thoáng trầm mặc một lúc lâu, sau đó lại một lần nữa vang lên thanh âm có chút mệt mỏi cùng với bất lực của Trung tướng Hồ Liên:

- Nơi này chính là tiền tuyến, sự bày tỏ thái độ của cậu như vậy chính là đem toàn bộ cục diện khiến cho không thể nào khống chế nổi được! Tiểu Phong… cậu nên hiểu rõ ràng, đám người Đế Quốc kia vẫn còn đang ở tại phương Bắc mà nhìn chằm chằm vào chúng ta, nếu như trong căn cứ chúng ta bị nội loạn, như vậy chính là có ý nghĩa như thế nào…

- Chính là bởi vì đám người Đế Quốc kia vẫn đang còn ở phương Bắc giương mắt nhìn chằm chằm chúng ta, cho nên tôi mới trước tiên một phen đem tất cả những khối ung nhọt bên trong căn cứ hoàn toàn cắt diệt hết thảy. Bằng không khiến cho các quân nhân sĩ quan binh lính ở tiền tuyến trong khi đánh giặc, lại phải phân tâm phòng bị phía sau lưng mình bất cứ lúc nào cũng sẽ xuất hiện những viên đạn bắn lén, như vậy thì trận đánh giặc này còn cần phải chiến đấu nữa hay không?

- Đây chính là bất ngờ tạo phản a!

Trung tướng Hồ Liên rõ ràng bị cái đoàn xe quân dụng đến từ Sư đoàn Thiết giáp 17 mới này chọc cho phẫn nộ không thôi. Ông ta đập lên trên bàn một cái thật mạnh, phẫn nộ gầm rú thét lớn:

- Cho dù là cậu cũng không có khả năng gánh nổi cái trách nhiệm này đâu!

Hai hàng lông mày của Lý Cuồng Nhân nhất thời nhướng lên một cái, thanh âm cực kỳ trào phúng nói:

- Tại tiền tuyến bất ngờ tạo phản, cái trách nhiệm này quá mức trọng đại, tôi chỉ là một gã Quyền Sư Đoàn trưởng, làm sao gánh cho nổi? Ngài thân là Tổng Tư lệnh mặt trận tiền tuyến, cái trách nhiệm này… phiền ngài phải gánh lấy rồi…

- Lý Phong… Cậu thật sự là… là một kẻ điên mà!

Đoàn xe đang chạy tới, bắt đầu giảm xuống tốc độ. Đám bụi mù khủng bố bên ngoài cửa sổ dần dần có xu hướng bình ổn lại. Hai hàng lông mày đang nhướng lên của Lý Cuồng Nhân lúc này cũng chậm rãi giãn dần xuống. Hắn im lặng một lát, bình thản hồi đáp:

- Chuyện này, ai ai cũng đã sớm biết rồi!

Sau đó không đợi bên kia đầu dây hệ thống thông tin liên lạc nội bộ lại vang lên lần nữa, Lý Cuồng Nhân liền mạnh mẽ cắt đứt liên lạc.

o0o

Giương mắt nhìn chằm chằm vào hệ thống thông tin liên lạc nội bộ không ngừng truyền đến thanh âm tít tít không có tín hiệu trả lời trước mặt mình, khuôn mặt nghiêm nghị của Trung tướng Hồ Liên lúc này đã biến thành một mảnh đỏ ửng phẫn nộ. Ông ta trầm mặc không nói tiếng nào, trong đầu không ngừng lặng yên suy nghĩ.

Mãi một lúc lâu sau, khuôn mặt đỏ bừng phẫn nộ kia dần dần chuyển thành vẻ bình thản không có một tia biểu tình. Ông ta khẽ hắng giọng một cái, khóe môi khẽ nhướng lên một chút, dùng thanh âm có chút khàn khàn, nhàn nhạt hỏi:

- Bọn họ có kịp rút lên trên Chiến hạm vũ trụ hay không?

- Chủ nhiệm Bối Lý cùng với các quan viên của ban ngành điều tra liên hợp Liên Bang vẫn còn chưa kịp rút lên trên Chiến hạm vũ trụ!

Gã sĩ quan tham mưu ở phía sau lưng của Tướng quân Hồ Liên nhất thời có chút khẩn trương hồi đáp:

- Vừa mới kiểm tra lại lịch trình hạ cánh theo kế hoạch, Phi thuyền chuyển tiếp vẫn còn lâu lắm mới đến được căn cứ… Trước đây khoảng mười lăm phút, bên phía Sư Bộ của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới cùng với Hạm đội Liên Bang từng có một lần liên lạc bí mật… Không biết cuộc liên lạc đó cùng với chuyện này có quan hệ gì hay không…

Trung tướng Hồ Liên đứng thẳng người lên, hai bàn tay chống mạnh lên trên mặt bàn, hai vai có chút khẽ run rẩy. Ông ta tiếp tục trầm mặc thêm một khoảng thời gian thật lâu nữa, sau đó mới dùng thanh âm cực kỳ mỏi mệt, ra mệnh lệnh:

- Tạm thời bãi bỏ toàn bộ biện pháp phòng ngự xung quanh căn cứ. Rút về tất cả các chi bộ đội mặt đất trú đóng xung quanh Khu Y3! Bên phía ban ngành điều tra liên hợp Liên Bang bên kia, chỉ thông báo cho họ biết một tiếng là được!

Gã sĩ quan tham mưu nhất thời có chút khiếp sợ nhìn chằm chằm vị Tướng quân, sau đó ngay lập tức thanh tỉnh lại. Hắn chợt hiểu ra, vị Tướng quân đại nhân trước mặt này, khi đối mặt với sự điên cuồng của vị Tiểu Lý Sư Đoàn trưởng kia, cuối cùng đã lựa chọn sự tránh lui cùng với… bán đứng!

o0o

Cánh cửa chính lối vào khu căn cứ quân sự tiền tuyến của Quân đội Liên Bang hoàn toàn mở rộng cửa. Vô số các loại vũ khí công kích hạng nặng bố trí khắp các góc khuất bên trong căn cứ hoàn toàn trầm mặc, im lặng, giống hệt như các cô nương xinh đẹp phong tình ở các khu câu lạc bộ ăn chơi đêm khuya tại Đặc khu Thủ Đô, đối mặt với hơn mười chiếc xe quân dụng của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới đang gào thét phóng thẳng đến, cực kỳ ngượng ngùng cùng với rụt rè, căn bản không hề làm ra bất cứ phản ứng chủ động nào cả.

Đoàn xe quân dụng của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới gào thét mạnh mẽ tiến nhập thẳng vào khu căn cứ quân sự tiền tuyến của Quân đội Liên Bang, sau đó cùng với thanh âm bánh xe phanh lại cực kỳ bén nhọn, bao vây xung quanh Khu Y3, nơi đóng quân của ban ngành điều tra liên hợp Liên Bang.

Hơn một trăm gã binh lính trang bị trên mình võ trang hạng nặng nhất thời mở cửa xe tuôn ào xuống, sát khí hôi hổi nâng lên những khẩu súng ống hỏa lực cao trong tay mình, chỉ thẳng vào phía đối phương.

Ban ngành điều tra liên hợp Liên Bang sau khi nhận được tin tức từ bên phía căn cứ chuyển đến, dưới mệnh lệnh mạnh mẽ từ bên phía Bộ Tư lệnh đưa qua, có chút chật vật mà bất cam chuẩn bị rút lui. Thế nhưng mà chiếc Phi thuyền chuyển tiếp phụ trách vận chuyển đưa bọn họ lên Chiến hạm, lại không biết vì cái gì mà mãi vẫn chậm chạp chưa có đến đây.

Cái này chính là sự bất hạnh của bọn họ, nhưng lại cũng là sự may mắn của bọn họ. Bởi vì lúc này trong Khu Y3 này, chi Tiểu đội chiến đấu đặc biệt Cặp Mắt Ti Hí lệ thuộc quyền quản lý của bọn họ đã tập kết hoàn thành. Những gã chiến sĩ đặc chủng có năng lực cường hãn nhất toàn bộ Liên Bang này, ước chừng có khoảng ba trăm người.

Sau khi xác nhận sự chênh lệch lực lượng cực kỳ có lợi đối với chính mình, sắc mặt Chủ nhiệm Bối Lý cực kỳ âm trầm nhìn chằm chằm về phía đối phương, bắt đầu chuẩn bị lên tiếng phát biểu đoạt lấy khí phách của đối phương, sau đó mạnh mẽ kịch liệt đề nghi đối phương một cơ hội đàm phán.

Ba một tiếng trầm đục vang lên, cánh cửa xe mở ra, sau đó đóng lại thật mạnh.

Lý Phong chậm rãi đi đến giữa toàn trường, đối diện thẳng với hơn ba trăm gã chiến sĩ đặc chủng tinh nhuệ nhất toàn bộ Liên Bang kia, vẻ mặt không một chút biểu tình, hét lớn:

- Không có đàm phán gì cả, chỉ có đầu hàng!

Chi bộ đội bí mật đặc chiến cường hãn nhất Liên Bang đối mặt với chi binh lính lục quân tinh nhuệ nhất toàn bộ Quân đội Liên Bang. Những khẩu súng ống hạng thức tiên tiến nhất của Liên Bang đều nắm ở trong tay, hướng thẳng về phía đối phương.

Toàn trường nhìn qua tựa hồ như khẩn trương giằng co, nhưng không ai biết được ưu thế hiện tại đang được nắm giữ trong tay ai.

Sư đoàn Thiết giáp 17 mới chính là Sư đoàn Thiết giáp vương bài của Quân đội Liên Bang, mà chi Tiểu đội chiến đấu đặc chủng Cặp Mắt Ti Hí lại có thể nói là chi bộ đội đặc chủng cường đại nhất của Chính phủ Liên Bang. Trong thời gian ba năm vừa qua, vô số những tràng chiến đấu huyết tinh máu chảy đầm đìa sớm đã chứng minh cái sự thật này.

Hơn một trăm gã binh lính bình thường của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới lại muốn giải giáp khí giới của hơn ba trăm gã bộ đội đặc chủng Cặp Mắt Ti Hí, bất luận nhìn từ góc độ nào đi chăng nữa, cũng đều là chuyện tình không có khả năng làm được.

Nhưng mà chính tại dưới cái loại cục diện giống như thế này, Lý Cuồng Nhân bình thản đi xuống khỏi chiếc xe quân dụng, lười biếng giao phó vài lời nói gì đó, nói ra một câu nói không để cho người ta có thể nghi ngờ, nhìn như là ngu xuẩn cùng với kiêu ngạo, thế nhưng trên thực tế phần lớn đều là sự tự tinh đối với thực lực của chính bản thân mình.

Đám chiến sĩ đặc chủng của chi bộ đội tinh nhuệ Tiểu đội Cặp Mắt Ti Hí kia giương mắt nhìn chằm chằm vào gã Thượng tá trẻ tuổi mặt mày thanh tú đang đứng trước nhất của đám binh lính vừa mới bao vây xung quanh mình kia. Mặc dù khuôn mặt hắn nhìn qua cực kỳ thanh tú, thế nhưng lại mang đến cho người ta một loại cảm giác áp bách cực kỳ mạnh mẽ.

Bọn họ nhất thời nắm chặt những khẩu súng ống tự động trong tay mình, gắt gao nhíu chặt cặp mày. Bọn họ không có một ai đầu hàng cả, mà ngược lại bởi vì một loại cảm giác nguy hiểm cực kỳ mãnh liệt nào đó, khiến cho những khẩu súng ống trong tay bọn họ cũng phải nâng cao lên một chút.

Thế cục cực kỳ gấp gáp, chỉ một chút động tĩnh thôi cũng khiến cục diện không thể khống chế được. Mà đây cũng chính là loại bộ dáng cấp bách mà một gã quan viên nào đó đang cực kỳ mong muốn. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK