Mục lục
[Dịch] Gian Khách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không phải năm đó... Không phải Lão Sư Đoàn Trưởng...


Thượng Tướng Mại Nhĩ Tư bỗng nhiên đứng thẳng người lên, cảm khái vạn phần nhìn chăm chú vào con robot MX màu đen trên màn hình trên tường, một lúc lâu sau mới có thể tinh thần lại, khoảng cách từ hiện tại cho đến cuộc sống chinh chiến không ngừng trên các vùng quê tại tinh cầu tài nguyên của Đế Quốc, đã trôi qua không biết bao nhiêu năm rồi.


Ở trên triền dốc của Lam Trì Sơn, dưới vô vàn những mảnh đạn công kích mãnh liệt, không ngừng run rẩy, dùng tốc độ yêu dị cùng với thân pháp thần kỳ tránh thoát khỏi mọi sự thương tổn, con robot màu đen mang theo một cỗ khí thế vô cùng lãnh liệt, không ngừng gia tốc lướt nhanh về phía trước. So với khả năng thao tác của vị Lão Sư Đoàn Trưởng họ Lý năm xưa, rất rõ ràng là có rất nhiều chênh lệch. Cái mà hắn điều khiển chính là con robot MX, Lý Sư Đoàn Trưởng điều khiển chính là một con M37, vẫn như cũ chưa có đạt tới được cảnh giới của vị Lão Sư Đoàn Trưởng năm xưa, cảnh giới một người một robot xông quan, Trường Giang và Hoàng Hà cũng phải nhường đường.


Nhưng mà hai con robot cách xa nhau mấy mươi năm, bất luận là xét về thủ pháp điều khiển hay là phương pháp vận hành, đều có một cảm giác phong cách tương tự. Thượng Tướng Mại Nhĩ Tư nhìn thấy một màn này, liền lập tức hiểu rõ ràng vì sao vị Lão Sư Đoàn Trưởng này lại tận tình che chở cho gã gia hỏa tên là Hứa Nhạc này, trong lòng không khỏi cảm khái không nói nên lời.


Một khu vực hơn hai trăm thước phiền phức tinh vi mà gian nan, di chuyển với tốc độ cao xông qua, trên thực tế cũng chỉ tốn một khoảng thời gian cực ngắn mà thôi. Đám quân nhân sĩ quan cao cấp đang theo dõi trong đại sảnh chỉ huy chỉ thoáng thấy mắt mình hoa lên một chút, con robot màu đen kia cũng đã trong khoảnh khắc đó thoát ra khỏi khu vực sườn núi bị bao trùm bởi làn đạn công kích không ngừng kia, tránh ra khỏi những lớp bụi mù phủ đầy khắp nơi trong sơn cốc, giống như một vị Sát Thần từ trong cõi âm u xé trời mà ra vậy, tiếp tục phóng xuống chân núi với tốc độ nhanh đến vô cùng!


Bất luận là lúc ban đầu bị hệ thống pháo kích tự động ngắm bắn, cho tới lúc sau trong quá trình gian nan chật vật tránh né những đường đạn đạo dày đặc, con robot màu đen thủy chung vẫn không hề giảm chút tốc độ nào cả. Cho dù là mỗi một lần vì phải tránh đạn, phải lùi nhẹ về phía sau chừng mấy bước rồi mới có thể tiếp tục tiến lên, thì cũng đều là hoàn thành với một tốc độ vô cùng cao.


Mắt thấy con robot màu đen rơi thẳng xuống phía dưới sơn cốc với tốc độ càng ngày càng nhanh hơn, sắp đến lúc biến thành một đạo hắc quang lưu động, mọi người tại đại sảnh chỉ huy đang quan sát vốn đã bị kỹ thuật thao tác trác tuyệt của gã phi công khiến cho khiếp sợ, lúc này không khỏi cảm giác có chút khiếp sợ. Nếu như lại đột phát, đạt đến cực hạn, hệ thống điều khiển của con robot không thể tiếp tục khống chế được nữa, như vậy có khi nào con robot màu đen này có thể sẽ té xuống, hao tổn toàn thân hay không?


Tất cả mọi người ở nơi này cũng đều đoán được gã phi công đó cũng giống như một cái túi không đáy, khẳng định cất dấu rất nhiều kinh hỉ, thế nhưng chính mắt nhìn thấy con robot dùng một tốc độ cao đến mức điên cuồng không khống chế được không ngừng lao xuống, khiến cho mọi người vẫn như cũ vô cùng lo lắng.


Con robot MX màu đen bị tấn công chính diện điên cuồng không ngừng, còn bên dưới Bộ Chỉ Huy của Sư Đoàn Thiết Giáp 7 vẫn như cũ không một mảnh bình tĩnh. Trong không trung, vô số những sóng điện vô hình vẫn không ngừng lưu chuyển giữa các quân nhân, lạnh lùng mà bình tĩnh tiếp tục thực hiện công tác bình thường của mình, giống như là không hề nhìn thấy một màn này vậy. Cùng với thanh âm ken két của điện cơ nhanh chóng vang lên, hệ thống pháo kích tự động đợt thứ nhất chấm dứt, các khẩu pháo tiến vào giai đoạn chuẩn bị trong chốc lát, bằng vào thời gian ngắn nhất, đã hoàn thành lần ngắm bắn tự động thứ hai.


Theo một tiếng ra lệnh của quân nhân sĩ quan, tất cả các hệ thống địa lôi chống bộ binh được bố trí mai phục khắp nơi dọc theo sườn dốc toàn bộ nổ tung, chấn lên vô số đất đá bụi mù, tựa như vô số làn pháo hoa không ngừng nổ rạp phía trước mặt con robot màu đen. Loại vũ khí có sức công phá thật lớn này, đối với những binh sĩ vũ trang hạng nặng, thậm chí là các xe thiết giáp bình thường có sức sát thương vô cùng lớn. Đối với con robot MX có sức phòng ngự cực cao, có lẽ cũng không tạo thành những tác dụng quá lớn, thế nhưng lại có thể thành công quấy nhiễu tầm nhìn gần của nó, tranh thủ tốt nhất về thời cơ cùng với không gian cho hệ thống pháo kích tự động phát xạ.


Những mảnh đạn pháo đầy trời lại một lần nữa bắn tới. Lúc này con robot MX màu đen cũng đã phóng xuống được khoảng 3/5 năm con dốc, tốc độ của nó cũng đã đạt đến một trình độ cực kỳ khủng bố. Dưới quán tính tốc độ cao như thế, cho dù một gã phi công có lợi hại đến mức nào đi chăng nữa, cũng không cách nào có thể vừa đối mặt với những mảnh đạn đầy trời, vừa phải khống chế từng động tác lao xuống như vậy được.


Cận Vệ Doanh của Sư Đoàn Thiết Giáp 7 đã khống chế hỏa lực công kích tinh vi tới một trình độ khiến kẻ khác phải tán thưởng không thôi, cũng không bởi vì địch nhân công kích cường đại mà bối rối, cũng không bởi vì đợt công kích đầu tiên bị mất đi hiệu lực mà chần chờ, dùng một loại tiết tấu gần như không ngừng nghỉ mà rất nhanh tiếp tục thi triển luồng sóng công kích thứ hai, hơn nữa lại còn đem chi tiết công kích tính toán đến thập phần tinh vi.


Vào giờ phút này đây, cho dù là Đại thúc sống lại, lão nhân gia rời núi, đại khái cũng không cách nào có thể trong đám khói bụi mù mịt như thế này mà né tránh được toàn bộ những công kích dày đặc như thế, Hứa Nhạc tự nhiên cũng không thể nào làm được. Nhưng mà trong lúc tất cả hỏa lực của Cận Vệ Doanh hoàn toàn khai hỏa, con robot MX màu đen đột nhiên lại xảy ra những biến hóa vô cùng kỳ dị. Trong tiếng đạn nổ vang, rõ ràng có thể nghe thấy có vô số thanh âm giòn tan vang lên. Đó là thanh âm của tiếng kim chúc va chạm cùng với kim chúc mà phát ra!

oOo

Trên vai phải của con robot MX màu đen sau khi cải tạo lại, cũng đã được trang bị thêm một hệ thống chủ pháo mô phỏng, trong khoảnh khắc có thể phóng thích ra hỏa đạn loại nhỏ. Tuy rằng hiện tại nó cũng không mang theo những loại đạn dược chân thật, thế nhưng loại khí thế như thế này vẫn như cũ khiến cho kẻ khác phải chấn động. Trong quá trình tốc độ cực cao thậm chí có thể nói là tốc độ không thể khống chế được, sắp sửa rơi tự do, hệ thống chủ pháo của con robot MX vẫn như cũ thành công khống chế đúng vào lộ tuyến khống chế cự ly hỏa lực của Cận Vệ Doanh Sư Đoàn Thiết Giáp 7, tạo thành những thương tổn thật lớn.


Nhưng mà đám người tại đại sảnh chỉ huy, căn bản cũng không kịp để mà phán đoán tình huống tồn tại của Cận Vệ Doanh trên chiến trường, liền phát hiện ra hệ thống chủ pháo của con robot màu đen sau khi một hồi bắn phá cuồng nhiệt, đột nhiên lại... bay thẳng ra, giống như là một khối sắt vụn bị bắn mạnh ra ngoài, không ngừng gào thét hướng về phía hệ thống pháo kích tự động bên dưới mà lao thẳng tới!


- Hệ thống chủ pháo công kích tự động tách ra!


Đám nhân viên tham mưu tại đại sảnh chỉ huy cũng không cách nào có thể bảo trì thanh âm máy móc bình tĩnh như thường nữa, mang theo tâm tình khiếp sợ lớn tiếng báo cáo.


- Hệ thống vũ khí tầm xa tự động tách ra!


- Hệ thống khống chế cân bằng tự động tách ra!


- Cánh tay sửa chữa ngầm tự động tách ra!


- 41% cấu kiện phụ dụng tự động tách ra!


- Hệ thống thiết bị phụ trợ cân bằng khai mở!


Thanh âm khiếp sợ mà dồn dập của các nhân viên tham mưu quân sự không ngừng vang lên trong đại sảnh chỉ huy. Thế nhưng những kỳ biến phát sinh trên người của con robot màu đen trên sườn dốc trước mặt Bộ Chỉ Huy tại khu vực rừng rậm của Lam Trì Sơn, lại còn xảy ra nhanh hơn lời báo cáo.


Cùng với thanh âm kim chúc va chạm thanh thúy, hoặc là thanh âm thoát ly vang lên, vố số các cấu kiện nặng nề của con robot màu đen từ trên thân máy không ngừng tách ra, bắn thẳng về phía trước. Trong quy trình thiết kế ban đầu của con robot, quá trình thoát ly này vốn có gắn theo một số gia tốc nhất định, để tránh cho việc tổn thương thân thể của con robot. Mà lúc này bản thân tốc độ của con robot màu đen vốn hầu như là không khống chế được, không ngừng rơi tự do về phía chân núi phía dưới, cho nên những cấu kiện nặng nề tự động tách rời khỏi thân con robot này, cũng đồng thời mang theo một tốc độ vô cùng khủng bố. Nhưng mà không ngờ chúng lại không ngừng hướng ra phía ngoài mà bay đến!


Có một số cấu kiện dùng tốc độ cao bắn lên không trung, còn có một số lại bắn ra phía trước người. Theo con robot màu đen không ngừng lao xuống, trên thân thể máy móc không ngừng có những cấu kiện tách rời ra, một màn này nhìn qua cực kỳ quái dị, giống như là một khối cự thạch cứng rắn màu đen, trải qua thời gian hơn ngàn vạn năm bào mòn, từ trên đỉnh núi rơi xuống, một đường va chạm, văng ra vô số mảnh vỡ rơi vãi!


Những cái cấu kiện này phóng ra với tốc độ cực nhanh, hơn nữa thể tích lại lớn, mang theo một lực sát thương không nhỏ, đập thẳng lên một mảnh triền núi vô cùng mạnh mẽ, thậm chí còn có một số mảnh thần kỳ dị thường, thay con robot màu đen chặn đứng một số mảnh đạn đang mạnh mẽ bắn thẳng tới người nó.


Cái này đến tột cùng là may mắn hay sao?

oOo

- Phần trăm robot tổn hại là 23%.


Đám tham mưu quân sự trong đại sảnh Bộ Chỉ Huy lúc này cũng đã trừng mắt há hốc mồm nhìn những hình ảnh hiển thị trên màn hình, đọc những số liệu truyền về, xác nhận rõ ràng con robot màu đen dưới tầng công kích pháo kích tự động thứ hai của Sư Đoàn Thiết Giáp 7 vẫn như cũ không bị quá mức tổn hại, còn có thể tiếp tục di chuyển được. Càng khủng bố hơn nữa chính là, sau một màn từng mẩu cấu kiện không ngừng tách rời ra cực kỳ hấp dẫn ánh mắt của người khác, tốc độ của con robot MX màu đen vốn đã cực nhanh, tựa hồ trong khoảnh khắc lại còn tăng lên thêm vài phần nữa, nhanh đến mức từ trên đỉnh núi Lam Trì Sơn phóng xuống, tựa hồ như ngay lập tức đã đến nơi rồi.


- Tiến vào trạng thái siêu tần!


Một gã quân nhân sĩ quan lớn tiếng hô.


Trong đại sảnh chỉ huy cũng từng có rất nhiều người đã tận mắt quan sát trận chiến đấu trên đinh núi Sơn mạch Tạp Kỳ. Khi mọi người lại một lần nữa chứng kiến con robot màu đen không ngừng tách rời các cấu kiện, liền nghĩ đến chuyện nó chuẩn bị một lần nữa tiến vào trạng thái siêu tần. Cái mà bọn họ khiếp sợ chính là phương thức mà con robot màu đen tiến vào trạng thái siêu tần.


Thượng Tướng Mại Nhĩ Tư thoáng nheo mắt lại nhìn về phía màn hình tinh thể lỏng trên tường. Ở trạng thái tốc độ cao như thế mà mạnh mẽ tiến vào trạng thái siêu tần, thế nhưng cũng không bởi vì các cấu kiện rời ra với tốc độ cao mà thân hình của con robot xuất hiện tình trạng mất cân bằng khống chế. Trình độ điều khiển con robot MX của Hứa Nhạc chẳng lẽ đã đạt đến khả năng khủng bố như thế rồi sao?


Khi con robot màu đen xuất hiện trên đỉnh núi Lam Trì Sơn, một tia âm trầm đột nhiên xuất hiện trên khuôn mặt lạnh lùng của Đỗ Thiếu Khanh, thế nhưng cũng ngay lập tức khôi phục lại tự nhiên. Con robot màu đen lấy một tư thế hùng tráng vô cùng phóng thẳng xuống doanh trại bên dưới, ông ta vẫn như cũ ngồi bình thản trên sopha, cặp kính râm lãnh khốc vô tình đặt trên bàn bên cạnh cũng không hề đụng tới.


Nhưng ngay lúc này nhìn thấy cảnh con robot màu đen dùng loại phương thức mạnh mẽ như thế này tiến vào trạng thái siêu tần, hai bàn tay đặt hờ trên tay vịn của ghế sopha rốt cuộc cũng giật giật mấy cái. Gã sĩ quan Thiếu Tá cận vệ quan đứng bên cạnh ông ta liếc nhìn một cái, thế nhưng cuối cùng cũng không có đem cặp kính râm đưa qua.


Trong đại sảnh chỉ huy lúc này là một mảnh khiếp sợ cùng với yên lặng. Mọi người đều nhìn lên màn hình, trong lòng cảm thấy vô cùng nghi hoặc. Cho dù là tiến vào trạng thái siêu tần, nhưng con robot màu đen nhìn thấy rõ ràng là sắp sửa biến thành một đạo lưu quang đập thẳng xuống mặt đất, gã phi công kia chuẩn bị làm thế nào để chống đỡ cơ chứ?

oOo

Lý Cuồng Nhân trên đỉnh núi Sơn mạch Tạp Kỳ, điều khiển con robot MX Tử Hải, tiến vào trạng thái siêu tần ngay cả thời gian ba phút cũng không thể chống đỡ nỗi. Con robot MX kiểu mới này dùng tiêu chuẩn con robot Tiểu Bạch Hoa làm mẫu chế tạo, đương nhiên cũng không có chỗ thiếu hụt trí mạng này. Thế nhưng trạng thái siêu tần đối với hệ thống của con robot MX mà nói chính là một loại trạng thái quá mức chịu đựng. Bất luật là người thiết kế hay là người sử dụng, cũng sẽ không có hy vọng xa vời là có thể vĩnh viễn bảo trì con robot MX lúc nào cũng hành động trong trạng thái điên cuồng mà nguy hiểm như thế này.


Hứa Nhạc vốn chính là người thiết kế cuối cùng của con robot, tự nhiên so với ai khác phải hiểu rõ ràng hơn điểm này.


Hứa Nhạc cũng không biết Cận Vệ Doanh của Sư Đoàn Thiết Giáp 7 bố trí trận địa hỏa lực sâm nghiêm như thế nào, nhưng hắn tuyệt đối cũng sẽ không khinh thường đơn vị bộ đội do đích thân Đỗ Thiếu Khanh đào tạo ra, cùng với vị quân nhân chỉ huy Tây Môn Cẩn kia. Cho nên hắn cần phải tính toán chính xác thời gian để đưa con robot MX tiến vào trạng thái siêu tần, tận khả năng giữ lại đến thời khắc mấu chốt nhất để tiến hành đột kích doanh trại. Đúng chính là căn cứ vào nguyên nhân này, cho nên ngay tại thời gian sáng sớm dùng phương thức tiềm hành tiến sát đến đỉnh núi này, hắn vẫn luôn sử dụng phương thức tiến công bình thường, thậm chí là ngay tại thời khắc bắt đầu xung phong nhào xuống dưới núi, hắn vẫn duy trì trạng thái bình thường. Mãi cho đến khi thời khắc cuối cùng, bị tầng hỏa lực phòng ngự của Cận Vệ Doanh Sư Đoàn Thiết Giáp 7 bức đến tuyệt cảnh, hắn mới trong quá trình lao xuống như điên mà tách rời từng bộ phận cấu kiện, giống như con rắn lột da, như thằn lằn ngắt đuôi, như khuê phụ thoát y, như thiếu nữ trên bờ cát chạy thẳng về phía mối tình đầu của mình... hướng về phía quân doanh dưới sơn cốc mà không ngừng phóng xuống.


Những cấu kiện không ngừng tách ra, thay con robot đón đỡ một bộ phận mảnh đạn dày đặc mà phóng tới, một phần có thể nói là do vận khí, một phần cũng có thể nói là Hứa Nhạc đối với tình hình chiến đấu trong khoảnh khắc, nắm chắc thời điểm một cách tinh tế, nên cố tình tạo thành tác dụng như vậy. Đương nhiên trong cái phương diện này hắn cũng áp dụng một số thao tác vô cùng vô sỉ trong đó. Dù sao đây cũng chỉ là một cuộc thao diễn quân sự, những mảnh đạn kia một khi va chạm với mớ cấu kiện văng ra, cùng lắm cũng chỉ là tạo thành vài thanh âm bạo tạc nho nhỏ, nếu như trên chiến đấu thực tế, như vậy trước người hắn không biết sẽ phát sinh ra vô số lần nổ mạnh ít nhiều, làm sao lại có thể bảo trì được tỷ lệ thương tổn trong chiến đấu không tới 30% cơ chứ?


Tiếp theo đó là phải làm gì cơ chứ? Nhìn thấy mặt đất cứng rắn trước mắt đang dùng tốc độ cực cao không ngừng tiến sát lại, cảm nhận được con robot MX đang dùng tốc độ cao lao thẳng xuống, bị áp lực chấn cho không ngừng run rẩy kịch liệt, hai mắt của Hứa Nhạc trong hệ thống quan sát quang lọc trong khoang điều khiển robot thoáng nheo lại, phát ra quang mang sáng rọi. Cặp môi lộ ra bên ngoài không ngừng mím chặt lại. Một tầng mồ hôi vừa mới sinh ra trên mặt của hắn càng lộ rõ một sắc thái vô cùng kiên nghị.


Trong khoảnh khắc điện quang lửa thạch, hắn nhấn mạnh lên một nút nhấn màu đỏ ở bên cạnh cần điều khiển, trầm giọng hừ nhẹ một tiếng, cỗ lực lượng trong cơ thể truyền sang bên ngoài làn da của hắn, thông qua hệ thống cảm ứng ý nghĩ, khống chế hệ thống điều khiển của con robot, ngay trong khoảnh khắc khi con robot màu đen lao thẳng xuống mặt đất, lại một lần nữa bộc phát mạnh mẽ lên! Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK