Mục lục
[Dịch] Gian Khách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trâu Úc thoáng khẽ mỉm cười một chút, ngẩng đầu nhìn lên. Trên khuôn mặt không hề có chút son phấn của cô ta, vết sẹo dài lúc trước trên mặt cũng đã không nhìn thấy rõ nữa. Thân thể sau khi sinh cũng đã khôi phục lại những đường cong mê người. Chỉ là cô muốn tự đích thân cho con bú, cho nên mùi nước hoa nồng đạm vốn có trên người của cô lúc này cũng không còn nữa.

- Nghe nói hiện tại anh đã là tiểu thúc của Lý Cuồng Nhân rồi phải không?

Trâu Úc mỉm cười hỏi, trong lời nói ẩn chứa một tia cảm thán nhàn nhạt. Không ngờ ngay cả cái kẻ điên, ngay cả Hội Nghị Liên Tịch Liên Bang mà cũng dám xông vào đánh người kia, kẻ được mệnh danh là đánh khắp Quân đội không đối thủ, thế mà cũng thua dưới tay của Hứa Nhạc như vậy. Chuyện này thật sự là khiến kẻ khác khó có thể tưởng tượng nổi.

- Con robot hắn ta điều khiển đột nhiên xảy ra vấn đề…

Đã quá mức thân quen với Trâu Úc rồi, Hứa Nhạc cũng không cần phải để ý đến phong thái của mình làm gì, Hắn tự nhiên co chân lên ghế ngồi một cách thoải mái, lắc lắc đầu nói:

- Nếu không thì về phương tiện điều khiển robot, tôi cũng không phải là đối thủ của hắn.

- Còn nếu như là đánh cận chiến trực tiếp thì sao?

Trâu Úc thoáng nheo mắt lại, ngạc nhiên hỏi một câu như thế. Ngày trước tại Hồ Sơn Đạo, cô ta từng tận mắt nhìn thấy Hứa Nhạc chạy bộ băng lên vách núi, cũng đã từng tận mắt chứng kiến hắn ở lại Lâm Viên cùng với Lý Cuồng Nhân trong nháy mắt đã trao đổi với nhau ba cú đấm, cô biết rõ ràng tên gia hỏa này bản thân cũng có sức chiến đấu mạnh đến cực điểm.

- Chuyện đó cần phải chân chính thử qua mới biết được.

Hứa Nhạc mỉm cười trả lời.

- Anh đó. Bề ngoài chỉ là một gã thanh niên ôn hòa, trên thực tế lại là một kẻ hoàn toàn không chấp nhận nửa điểm thua thiệt người khác.

Trâu Úc lẳng lặng nhìn hắn ta, nghĩ đến cái trận đánh cuộc trong lời đồn đại kia:

- Chắc là cả Liên Bang này cũng chỉ có mình anh, là dám khiến cho Phí thành Lý gia nhận phải cái sự sỉ nhục lớn đến như vậy, mà căn bản cũng không hề có chút xíu lo lắng nào cả.

- Hắn muốn giết tôi mà, cô cũng không phải là không biết chuyện đó.

Hứa Nhạc hớp một ngụm rượu, mở miệng hỏi:

- Nghe nói quân đội Liên Bang lần này giữ bí mật trận đối chiến robot chặt chẽ vô cùng. Chuyện đánh cuộc giữa tôi và hắn làm sao lại lộ ra ngoài vậy?

- Bất cứ bí mật nào đó của Quân đội Liên Bang, đối với tôi mà nói cũng không phải là bí mật gì.

Trâu Úc buông chén rượu trên tay xuống, nghiêm túc nói:

- Hôm nay hẹn gặp anh ra đây, là do có một số người muốn nhắn cho anh mấy câu nói… Có rất nhiều người cũng không biết rõ, anh hiện tại đã là một viên Thượng úy của Căn cứ lắp ráp thiết bị quân dụng của Bộ Quốc phòng. Dựa theo thành tích lần này của anh, việc được trực tiếp thăng lên thành Trung Tá cũng không có vấn đề gì. Chẳng qua là… đã bị phía trên đè ép chuyện này xuống…

- Vừa rồi Tiêu Thiếu tá cũng đã gọi điện thoại giải thích trực tiếp với tôi…

Hứa Nhạc trả lời.

Vẻ mặt Trâu Úc mang theo một tia có lỗi, nghiêm túc nói:

- Công ty Cơ khí Quả Xác vốn đã chuẩn bị rất nhiều phần thưởng để ca ngợi công trạng của anh. Thế nhưng ngoài tiền thưởng ra, tất cả những hậu đãi còn lại… cũng bị gây áp lực đè ép xuống. Thậm chí còn rất nhiều người hiện tại còn không biết rõ ràng, người điều khiển con robot Tiểu Bạch Hoa đánh bại con robot Tử Hải của Viện Khoa học Liên Bang chính là anh…

Hứa Nhạc trầm mặc thật lâu, mới đột nhiên mở miệng nói:

- Mặc dù tôi cũng có chút không thoải mái lắm… Nhưng chẳng qua cô cũng biết rồi đó, tôi cũng không phải là người hay để ý lắm đến mấy thứ này…

- Tôi không thích thái độ này của anh cho lắm… Lúc nào nên tranh giành thì cứ nên tranh giành…

Trâu Úc cũng dừng lại một chút rồi mới nói:

- Chẳng qua lần này đúng là anh không nên phản ứng lại. Đây là ý của phu nhân…

Trên mặt của Hứa Nhạc cũng không thể hiện biểu tình quá mức giật mình. Lúc ở căn cứ Cựu Nguyệt hắn cũng đã từng nghe Chu Ngọc nói qua một lần. Từ sau khi trở về Tinh cầu S1, hắn ở trong nhà trọ cũng đã từng nghe qua vấn đề này rồi. Mặc dù Chính phủ Liên Bang cùng với Quân đội Liên Bang cũng muốn thay Phí thành Lý gia bảo tồn lại danh dự cùng với vinh quang của họ, nhưng muốn có thể dễ dàng tận khả năng che dấu hoàn toàn sự tồn tại của hắn như vậy, có năng lực làm được chuyện đó, như vậy cũng chỉ có thể là vị phu nhân kia mà thôi.

Chỉ là hắn cũng không hiểu rõ ràng lắm, phu nhân làm như vậy là có lý do gì. Hứa Nhạc chợt nghĩ tới Thương Thu, chẳng lẽ chuyện hắn nhờ cô trong căn phòng chỉ huy lên án Lâm Viễn Hồ đã sao chép thành quả nghiên cứu của người khác, khiến cho phu nhân nghĩ rằng mình không dễ dàng khống chế hay sao? Nhưng mà nếu như Lâm Viễn Hồ thất thế, đối với con đường tranh cử chức Tổng thống Liên Bang của Nghị viên Mạt Bố Nhĩ chẳng phải là có sự trợ giúp rất lớn hay sao? Phu nhân nên hiểu rõ ràng điểm này mới đúng. Phản ứng mãnh liệt của giới báo chí Liên Bang trong mấy ngày nay gần đây cũng đã nói rõ ràng chuyện này rồi mà.

- Dạo gần đây tôi cũng không có gặp mặt phu nhân… Chẳng qua theo sự suy đoán của tôi, có lẽ một phần lý do trong đó, có liên quan đến chuyện anh vạch mặt Lâm Viễn Hồ.

Trâu Úc thoáng nheo cặp mắt lại, vừa đưa tay gắp lấy một ít thức ăn thích hợp cho bà mẹ sau thời kỳ sinh sản mà Hứa Nhạc đã làm riêng cho cô, đưa lên miệng, vừa nói:

- Anh đại khái cũng không có chủ ý đến cái tên Lâm Viễn Hồ của ông ta… Lâm Viện trưởng kỳ thật cũng là họ hàng xa của Lâm gia… Mặc dù nội bộ Thất đại gia tộc của Liên Bang cũng có những tranh chấp ngầm với nhau, thế nhưng cũng rất ít người làm ra những chuyện giống như anh lần này vậy, trực tiếp đánh cho Lâm Viễn Trưởng một cú không còn mặt mũi nào nữa, hơn nữa lại còn giẫm lên ông ta mấy cú đá nữa. Đối với những loại hành vi không hề xin chỉ thị mà tự tung tự tác hành động không hỏi ý ai giống như anh vậy, phu nhân có thể có chút không hài lòng.

Lâm Viễn Hồ? Lâm Bán Sơn? Lâm Đấu Hải?... Ánh mắt Hứa Nhạc thoáng nhíu lại một chút. Những người mang họ Lâm bên trong Liên Bang quả thật nhiều lắm. Hắn thật sự không ngờ rằng Lâm Viễn Hồ lại có quan hệ với Lâm gia, một trong Thất đại gia tộc của Liên Bang như vậy. Hắn đột nhiên nghĩ đến, lúc này mình lại đang ngồi trong Lâm Viên mà ăn tối, trên thế gian này, chẳng lẽ lại có nhiều cái họ Lâm đến như thế hay sao?

Hắn cúi đầu xuống, mỉm cười tự giễu một lúc, rồi mới nói:

- Xin chỉ thị? Phu nhân chẳng lẽ là thật sự đã xem tôi như là người trong nhà của bà ta rồi hay sao?

- Không phải vậy sao?

Trâu Úc rất nhanh hỏi ngược lại, trong câu nói mang theo một chút ý tứ hàm xúc bức người nhàn nhạt. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK