Mục lục
[Dịch] Gian Khách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gã sinh viên thủ khoa của Khoa Điều Khiển Robot Học Viện Quân Sự I lúc này cả người đã ướt đẫm. Lúc nãy hắn vừa cùng với Tổ Kỹ Thuật thử tiến hành thao tác khởi động ban đầu cùng những thao tác cơ bản trên con robot nên có tiêu hao một chút sức lực. Hắn nhìn thấy Hứa Nhạc nét mặt ủ rũ thì trong lòng cũng có chút cảm thán, tận khả năng dùng giọng điệu ôn hòa nhất mà nói:


- Tôi biết Bạch thư ký là phi công mà anh đã âm thầm chuẩn bị suốt mấy tháng nay. Nhưng đối phương một khi đã dùng đến ám chiêu này thì chúng ta cũng không còn cách nào khác nữa. Anh bây giờ cũng chỉ còn một cách là tin tưởng tôi, hơn nữa còn phải hỗ trợ tôi.


Không phải Hứa Nhạc không tin vào thực lực của Chu Ngọc, nhân vật luôn được mọi người tán thưởng không ngừng của Học Viện Quân Sự I này. Nhưng hắn luôn cho rằng một viên phi công chân chính thì phải thật sự từng gia nhập vào chiến trường đánh nhau với địch, phải biết nếm trải qua mùi vị của máu tươi và tử vong thì mới có thể đem phong cách cơ động sắc bén siêu cường của con robot MX hoàn toàn thể hiện ra được.


Nhìn Chu Ngọc đầu đầy mồ hôi nhễ nhại, Hứa Nhạc đột nhiên cảm thấy đời người cũng thật là kỳ diệu. Bản thân mình lần đầu tiên điều khiển robot đối chiến với người khác, lại chính là cái gã quân nhân đang ngồi cạnh mình. Thế mà hôm nay hắn lại còn có ý muốn đoạt lấy quyền điều khiển con robot Tiểu Bạch Hoa trong tay của đối phương nữa.


Chu Ngọc không hề phác giác ra ý đồ của Hứa Nhạc, vẫn cố gắng khuyên nhủ hắn:


- Vị Thiếu Tá Lan Hiểu Long lúc trước phụ trách việc bảo vệ an toàn cho anh cũng đã biết được tin tức Bạch Ngọc Lan bị bắt, liền thông báo cho cấp trên trực tiếp của anh ta tại Thủ đô Đặc khu. Anh không cần phải lo lắng cho anh ta nữa. Dù sao bọn họ cũng đều là người của Sư đoàn Thiết giáp Đặc chủng số 17 cả, vị Quân Thần đại nhân ấy nếu như biết được tin tức thuộc cấp của Sư đoàn tiền nhiệm của mình nhận phải kiểu đãi ngộ không công bằng như vậy, nhất định sẽ lên tiếng thôi. Quân Đội Liên Bang từ trước đến nay luôn luôn có biện pháp bao che tốt nhất cho người của mình, chỉ là không kịp mà thôi.


Hắn ngưng một chút rồi nói tiếp:


- Lần này dùng phương pháp robot đối chiến để quyết định tiêu chuẩn mới, tất cả đều là quyết định do Quân Thần đại nhân đưa ra. Trung Tá Lý Phong bị bên phía Viện Khoa Học Liên Bang điều động đi, cũng coi như là một cách để cân bằng lại, nếu không thì mọi người cũng có thể nhìn ra Phí Thành Lý Gia đang nghiêng về phía Quả Xác.


- Anh có biết Tu Thân Quán hay không?


Hứa Nhạc đột nhiên hỏi như vậy.


- Ở Thủ Đô Tinh Quyển cũng không còn nhiều nữa, nhưng bên phía Bách Mộ Đại vẫn còn được mấy chỗ.


Chu Ngọc trả lời. Hứa Nhạc trầm ngâm giây lát rồi nói:


- Đối mặt với Lý Cuồng Nhân, anh có bao nhiêu phần trăm tự tin.


- Chưa thử qua nên cũng chưa biết trước được.


Chu Ngọc khẽ nhắm mắt lại, chậm rãi nói.


- Đến lúc đó, tôi sẽ là người điều khiển…


Hứa Nhạc không giải thích thêm điều gì, nói một cách tự nhiên. Chu Ngọc kinh ngạc nhìn hắn, một lúc lâu sau vẫn không nói nên lời. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK