Mục lục
[Dịch] Gian Khách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chính vì phiến quân trên Phanh Long Sơn đột nhiên chuẩn bị tư thái chiến đấu nên dù Cơ Kim Hội đã chìm trong cơn mưa đạn chừng 20 phút nhưng quân khu II vẫn chưa hề có ý định tiếp cứu.


- Cái đám sài lang trên núi định làm gì nữa không biết


Tư lệnh phân khu nhìn chằm chằm vào những chấm đỏ ngày một nhiều trên bản đồ, trong lòng không khỏi hoang mang. Tại sao bọn phiến quân lại chọn đúng lúc tổng tư lệnh đang đi dự lễ nhậm chức ở đặc khu Thủ Đô để nổi dậy nữa không biết, hành động này quả thực rất đáng nghi.


oOo


MỘT tiếng nổ lớn vang lên từ một nơi nào đó trên Hoàn Sơn Tứ Châu.


Đây không phải là chiến trường tiền tuyến của chính phủ và phiến quân mà chỉ là một công xưởng bỏ hoang


- Báo cáo, nhiệm vụ hoàn hành


Một viên quân nhân mặc bộ quân phục màu mè của phiến quân bước đến, trầm giọng báo cáo với người đàn ông trung niên đội mũ cỏ đứng ở đó.


Hắn mỉm cười vỗ vỗ vai tên thủ hạ rồi quay đầu lại nhìn nơi vừa bốc lên đám khói xanh. Lúc này, có lẽ tất cả anh em trên núi đều đã bày ra tư thế chuẩn bị tấn công nên quân khu II mới dùng đến phương pháp này nhằm uy hiếp khí thế. Bọn chúng có lẽ vẫn chưa thèm quan tâm đến động tĩnh bên phía Mạch Đức Lâm.


Bên trong khu công xưởng bỏ hoang còn có một bãi đáp phi thuyền tạm thời. Nơi Mạch Đức Lâm chọn để bỏ trốn có lẽ chính là chỗ này.


Nhìn đám khói xanh bốc lên đằng xa, rồi lại nghĩ đến những lần tương thức, tương ngộ, tương tranh trong đời với Mạch Đức Lâm, tâm trạng ông đột nhiên trở nên lạnh lẽo một cách kỳ lạ.


Mặc dù đã là lãnh tụ tình báo nổi tiếng nhất của Hiến Lịch 37 nhưng 'hắn' không phải người của cục Hiến Chương Liên Bang. Cho nên hắn không thể biết được thân phận thực sự của Mạch Đức Lâm là gì. Hắn càng không hiểu, tại sao Mạch Đức Lâm lại phải vội vã rời đi.


Nhưng một khi đã điều tra ra điều này thì hắn cũng phải có những phản ứng của riêng mình.


Hắn đã chiến đấu với Mạch Đức Lâm rất nhiều lần nhưng cuối cùng vẫn chưa biết ai thắng ai thua. Nhưng hôm nay, hắn đã cắt đứt được sự cứu viện từ Chính phủ của Mạch Đức Lâm, lại còn chặn đứng lối thoát của hắn .Vậy là hắn đã làm được điều mà hắn nên làm rồi


oOo


Còn trên ngọn núi phía tây nam Cơ Kim Hội, chiếc máy tính màu đen nằm chỏng chơ trên đám lá khô. Bên cạnh là mấy xác chết vần còn đang chảy máu lênh láng. Còn nhân vật đáng lẽ ra phải ngồi bên máy tính trợ giúp kỹ thuật cho Hứa Nhạc thì đã mất tích, chẳng biết đi đâu.


oOo


Bên trong Cơ Kim Hội cũng đã có quá nhiều người chết và một vài người vẫn còn sổng. Tiếng đạn thì vẫn vang lên liên hồi lúc mau lúc thưa nhưng chẳng khi nào ngưng lại hẳn. Những lỗ đạn và những mảnh vỡ trên tường càng chứng minh cho mức độ khốc liệt của cuộc chiến này


Thỉnh thoảng lại vang lên một tiếng súng trầm đục rồi tường bị khoét một lỗ lớn và tên đồng đội bên cạnh thì biến thành một đống thịt còn đang bốc khói.


Bọn chúng không biết kẻ đột nhập thứ hai là ai. Mặc dù hắn không thoắt ẩn thoắt hiện như tên thứ nhất, nhưng cái tố chất quân đội chuyên nghiệp cùng với thứ vũ khí lợi hại chẳng khác gì bức tường chết đen ngòm đang chặn đứng trước mặt chúng.


Thi Thanh Hải toàn thân bê bết máu, miệng ngậm điếu thuốc, tay ôm khẩu ACWW chặn ngay chỗ lối vào cuối cùng trong khu Đông Tam. Trước và sau lưng hắn là vô số những vỏ đạn lấp lánh và một cái hòm lúc nào cũng mang bên mình.


Khẩu ACWW lại rung lên bần bật, tia lửa phun ra vô cùng mạnh mẽ.


Đôi môi ngậm thuốc của hắn có chút nhợt nhạt và hơi run run. Hắn cũng không biết mình còn có thể trụ được bao lâu. Máu dường như vẫn tiếp tục rỉ ra từ những lỗ đạn.


oOo


Cảnh cửa thủy tinh lại nhiều thêm mấy vết đạn, những thứ vật liệu rắn chắc ấy dường như vẫn chưa có đấu hiệu nứt vỡ. Bên cạnh cái nốt tròn tròn mà Hứa Nhạc bắn lúc nãy bây giờ còn có thêm ba đường thẳng ngay ngắn nữa nhìn thoáng qua giống như chữ 'nhân' mà mọi người vẫn thường viết.


Mạch Đức Lâm đầu tóc rối bù nheo mắt nhìn Hứa Nhạc cũng như những vệt đạn bé xíu trên cánh cửa thủy tinh


Cho đến tận lúc này, ông ta vẫn tin rằng chỉ cần ông ta cố gắng ngồi trong căn phòng này thì một lực lượng trung thành nào đó sẽ đến cứu ông ta. Cứ cho là lực lượng trung thành đều đã bị Hứa Nhạc giết chết hết thì Chính phủ Liên Bang cũng không thể mở mắt làm ngơ. Người của quân khu II nhất định sẽ đến.


Ngay sau khi thoát được khỏi Cơ Kim Hội, hắn sẽ chạy ngay đến căn cứ bí mật của mình, ngồi lên phi thuyền và lập tức rời khỏi tinh cầu S2, từ từ tiến vào Tây Lâm và biến mất không dấu vết ở Bách Mộ Đại, rồi sau đó quay trở lại quê hương thật sự của mình.


Chờ đón hắn sau chuyến trở về vất vả này sẽ là sự nghênh đón của người thân và một công trạng chưa bao giờ có.


Nhưng ngài nghị viên không bao giờ nghĩ được, lại có quá nhiều người dù không biết thân phận thật của hắn nhưng vẫn vì những việc hắn đã từng làm mà giữ chân hắn lại, thậm chí là muốn giết chết hắn. Gã Thi Thanh Hải đang chiến đấu bên ngoài cùng tên Hứa Nhạc bên ngoài lớp kính kìa chính là những ví dụ điển hình nhất.


Cho dù hắn có ra khỏi đây thì cũng không thể rời khỏi tinh cầu S2 được. Cho dù hắn có rời khỏi được tinh cầu S2 thì thìứ đang chờ đón hắn cũng chỉ là những nòng pháo chiến hạm vô tình được điều khiển bởi cục Hiến Chương Liên Bang.


Đương nhiên, nếu như không phải là Hứa Nhạc bất ngờ xông vào thì trước khi Cục Hiến Chương kịp hành động, hắn đã sớm tiêu diêu tự tại trong vũ trụ rồi.


oOo


Cánh cửa kính vẫn chưa chịu vỡ, Hứa Nhạc cũng chẳng lấy gì làm thất vọng. Rút ra một thanh lương khô dinh dưỡng ăn nhồm nhoàm nhai từng miếng lớn rồi khoanh chân ngồi xuống trước tấm kính dày, hai mắt nhắm chặt như chìm vào giấc ngủ.


Mạch Đức Lâm nheo mắt nhìn hành động kỳ lạ đó trong lòng trào lên một cảm giác bất an khó tả nhưng cũng không lý giải nổi cảm giác bất an này đến từ đâu.


Ngay lập tức, hắn hiểu ra rất nhanh. Cảm giác bất an này đến từ sự bình tĩnh của đối phương. Chàng thanh niên ngoài kia nãy giờ vẫn luôn giữ một thái độ bình tĩnh tuyệt vời. Sự bình tĩnh này làm cho người đối diện cảm thấy ngột ngạt.


Gõ khẽ cây bút kim loại trên tay, hai mắt Mạch Đức Lâm hơi co lại. Cây bút này là một thứ rất quan trọng. Bên trong có số liệu về Vãn Hạt tinh vân và hành lang Gia Lý. Ngoài ra còn có một số con chip vi mạch cực nhỏ nữa.


Nếu như không thất bại trong cuộc tranh cử tổng thống thì hắn cũng không nghĩ đến chuyện về nhà. Nhưng dù sao hắn cũng đã lấy được những thứ quan trọng nhất có về nhà thì cũng lẫy lừng oanh liệt. Lúc này, toàn bộ tâm trí của Mạch Đức Lâm đã hoàn toàn áp đảo cục diện căng thẳng trước mắt.


Lúc nãy Mạch Đức Lâm đã từng nói với Hứa Nhạc, cho dù ngươi là một bảo dưỡng sự thiên tài đi chăng nữa, nhưng ngươi cũng không cách nào không mở được cánh cửa an toàn này đâu. Bây giờ đến lượt Hứa Nhạc mở trừng mắt, nói với ngài nghị viên trong phòng:


- Tôi học vật lý tốt lắm đấy.


Lời nói vừa thốt ra toàn thân hắn đã bắt đầu run lên nhè nhẹ, sắc mặt và đôi mắt cũng trở nên sáng ngời


Hắn bước từng bước dài về phía trước, hét mội tiếng thật lớn rồi dồn tất cả năng lượng vào cánh tay phải, tung một đấm sấm sét


Không cần công cụ, cơ thể con người chính là cỗ máy lợi hại nhất. Hứa Nhạc chỉ có thể tin vnào nắm đấm của mình. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK