Mục lục
[Dịch] Gian Khách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn buông chiếc điện thoại xuống, có chút căm tức thoáng xốc lại bộ quân phục hơi nhăn nheo trên người của mình. Bởi vì hắn biết rất rõ ràng, chi đơn vị bộ đội điện tử hướng về phía sơn cốc trên đường ranh giới mà phóng đi như thế, trên thực tế là một sự phiêu lưu mạo hiểm cực kỳ lớn. Đám người Liên Bang kia khẳng định là sẽ lựa chọn nơi này để tiến hành đả kích toàn diện bọn họ. Cũng không biết là ưu thế quấy nhiễu của chi bộ đội điện tử không người lái kia còn có thể duy trì được bao lâu nữa.


Nửa đêm khai chiến, đám Quân viễn chinh Đế Quốc có thể hướng về phía Nam bán cầu cường công như thác lũ như vậy, chính là bởi vì Quân đội Đế Quốc đã vượt ra ngoài sự dự đoán của Bộ Chỉ Huy Quân đội Liên Bang, ngay tại thời điểm bắt đầu khai chiến, đã hướng về phía trận địa phòng ngự của Nam bán cầu tiến hành công kích toàn diện, không ngừng nện xuống gần như tất cả gia sản của bọn họ trên Tinh cầu 5460 này.


Tất cả những ý chí, những lực lượng quân sự cùng với những thiết bị vũ khí dự trữ, tích lũy trong suốt hơn mười năm trời, lúc này chỉ trong nháy mắt đã mãnh liệt dâng trào phóng ra, đánh cho đám người Liên Bang kia không thể nào trở tay kịp. Nếu theo như lời nói của vị lão Tướng quân An Bố Lý, thống soái của Quân viễn chinh Đế Quốc mà nói, thì ở trước mặt của một lực lượng khổng lồ, bất cứ những âm mưu gì cũng không thể nào phát huy được tác dụng của nó, sẽ bị luồng thiết lưu dũng mãnh của Quân đội Đế Quốc nghiền nát thành từng mảnh nhỏ!


Nhưng mà khi luồng thiết lưu của Quân đội Đế Quốc như thác lũ tiến công về phía Nam bán cầu, vượt qua được trận địa phòng ngự thứ hai, chuẩn bị tiến nhập vào trận địa phòng ngự thứ ba, thì Quân đội Liên Bang dựa vào những ưu thế vũ khí mạnh mẽ của mình, đã bắt đầu có thể ngăn chặn lại luồng thiết lưu kia. Nhất là những bố trí mạnh mẽ cường hãn của đối phương cùng với những sắp đặt phản kích chính xác của họ, khiến cho các quân nhân sĩ quan Đế Quốc bên trong căn cứ cảm thấy một tia sầu lo bất an.


Quân đội Liên Bang sau khoảng thời gian ban đầu bị đánh cho tan tác, đã có thể trong khoảng thời gian ngắn nhất nhanh chóng nhận ra sự thật, hơn nữa cũng không có bất cứ hỗn loạn nào, tăng cường trận địa phòng ngự, thậm chí là tổ chức tiến hành phản kích nữa. Chỉ có thể chứng minh, bọn họ ngay từ đầu vốn là bị thế tiến công cuồng bạo của Quân đội Đế Quốc khiến cho có chút bất ngờ, nhưng mà… trong mơ hồ, Quân đội Liên Bang hình như đã có chuẩn bị trước!


Cái hệ thống tiếp chuyển hình ảnh vệ tinh trên bầu khí quyển Nam bán cầu trên đầu Quân đội Liên Bang, còn sót lại cuối cùng dưới những công kích mãnh liệt kia, trở thành công cụ chuyển giao hình ảnh quan trọng nhất. Trong tròng mắt thâm lam của gã quân nhân sĩ quan Nặc Mạn kia hiện lên một tia run sợ. Hắn bước nhanh đi đến trước cái bàn tròn chỉ huy tại khu vực trung gian của gian đại sảnh, hướng về phía vị lão Tướng quân An Bố Lý kia tiến hành một động tác chào hỏi theo nghi thức Quân đội Đế Quốc, rất nhanh nói:


- Mục tiêu đã chuyển hướng về phía Không cảng Lạc Khâu, hoàn toàn phù hợp với thôi diễn chiến thuật mà bản bộ tham mưu đã tiến hành trước đó…


Hai tay lão Tướng quân An Bố Lý lúc này đang cầm một tách trà nóng hổi, thoáng mệt mỏi ừ nhẹ một tiếng, từ trong khẩu khí của gã thuộc hạ trước mặt này của mình, biết khẳng định là còn có câu tiếp theo.


- Nhưng mà tình huống cụ thể vẫn còn có chút bất đồng. Bộ Chỉ Huy của Quân đội Liên Bang đã phái ra một doanh chỉnh biên thiết giáp để hộ tống cho đoàn biểu diễn văn nghệ. Lúc này toàn doanh kia vẫn như cũ còn dừng lại tại chỗ chưa hề rời đi. Hiện tại rời đi… cũng chỉ có một con Robot mà thôi.


Gã quân nhân sĩ quan Nặc Mạn dùng tốc độ nhanh nhất ở trên mặt đất mở ra một màn hình ngay trên mặt bàn, điều chỉnh lại cái hình ảnh lúc trước hắn đã xem qua, do dự nói.


Lão Tướng quân An Bố Lý khẽ ngẩng đầu lên, nhìn thấy một cái hình ảnh vệ tinh hơi mơ hồ trên cái màn hình đặt trên mặt bàn. Trong hình ảnh chính là cảnh tại con đường quốc lộ chuyên dụng, hơn một trăm đầu xe thiết giáp của Quân đội Liên Bang đang trầm mặc đứng yên bất đồng. Trên một chiếc xe tải trọng hình nhiều trục, một con Robot màu đen đang trong quá trình khởi động. Mơ hồ có thể nhìn thấy được ngồi bên trong cái khoang điều khiển vẫn còn mở ra kia… Mục tiêu mà Quân viễn chinh Đế Quốc bắt buộc phải bắt sống hoặc giết chết… Cô thiếu nữ xinh đẹp được xưng là cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang, lúc này đang ngẩng đầu lên, hướng về phía bầu trời mà khẽ vẫy vẫy tay mấy cái.


Trong cặp mắt đục ngầu của lão Tướng quân An Bố Lý dần dần xuyên thấu ra một tia hàn ý lạnh thấu xương. Mãi cho đến giờ phút này, ông ta mới phát hiện ra rằng, rất có thể, Quân đội Liên Bang chính là đem vị thiếu nữ minh tinh kia ra làm con mồi. Nếu như dự đoán này là sự thật, như vậy Quân đội Đế Quốc sẽ phải nghênh đón vận rủi khủng khiếp như thế nào đây?


Mặc dù ngay bản thân ông ta cũng không thể nào hiểu rõ bệ hạ vì nguyên nhân gì lại phát ra Thánh chỉ toàn lực đuổi giết cho bằng được cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang kia. Thế nhưng ông ta cũng không có biện pháp nào hiểu nổi được vì đám Quân đội Liên Bang đến tột cùng là vì cái gì mà dám sử dụng ra một con mồi như thế. Nhưng trên thực tế, ngay cả đám quân chỉ huy cao cấp của Quân đội Liên Bang cũng đều không hiểu rõ ràng lắm huyền bí ở bên trong chuyện này.


Đây chính là một hồi chiến tranh quyết tử giữa Quân đội Đế Quốc cùng với Quân đội Liên Bang. Hơn nữa, đây cũng là một hồi so đấu về tâm trí và khí thế, một hồi chuyện xa xưa nào đó giữa vị Quân Thần Liên Bang cùng với vị Hoàng đế Bệ hạ của Đế Quốc.


- Lúc mình đi câu cá, nếu như con cá đủ lớn, đủ mạnh mẽ, động tác đủ nhanh, hoàn toàn có thể đem con mồi câu ăn luôn, sau đó thì xoay người bỏ chạy.


Lão Tướng quân An Bố Lý đem cái tách trà đặt xuống trên cái bàn, đứng thẳng người lên, liếc nhìn thêm một cái nữa lên trên bức hình chụp trên cái màn hình điện tử trước mặt, bình tĩnh nói. Ông ta biết rõ ràng đám thuộc hạ ở bên cạnh mình, lúc này cũng giống như mình vậy, đều đã đoán ra được ý tứ của đám Quân đội Liên Bang. Nhưng mà ông ta cũng không có ra quyết định sẽ dừng tay, bởi vì đây chính là ý chỉ của Hoàng đế Bệ hạ.


Cho dù biết rõ ràng, trên mặt trận tại chiến trường Nam bán cầu là một cái bẫy của Quân đội Liên Bang, thì lão Tướng quân An Bố Lý cũng không có bất cứ sự lựa chọn nào cả, cũng đều phải chui đầu vào. Huống chi đám thuộc hạ Quân đội của ông ta vẫn luôn luôn ủng hộ hoàn toàn dũng khí cùng với năng lực của ông ta.


- Đã đi câu cá, lại còn để cho con cá lớn như chúng ta phát hiện ra vấn đề, lại còn quá mức tự tin mà đem cái sợi dây câu kia khứa thêm cho mấy cái nữa. Một khi đã như vậy, thì cứ để chúng ta ăn luôn cái mồi câu này đi, hơn nữa còn một phen tiện tay đem cái sợi dây câu này cắt đứt thành từng khúc nhỏ luôn… Ta thật sự muốn biết, cái gã phi công dám một mình một người bước trên con đường trốn chết này, là một tên cuồng vọng đến như thế nào… Hay là nói, hắn là một cái kẻ điên. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK