Mục lục
[Dịch] Gian Khách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngoại trừ việc gây ra sức ép khi huấn luyện con robot MX, phần lớn thời gian Hứa Nhạc đều lặng lẽ quan tâm đến thế cuộc của phía bên Tây Lâm cùng với những động tĩnh bên trong Liên Bang. Câu ngạn ngữ của Liên Bang cũng đã từng nói qua:” Hoàng đế rời khỏi Hoàng cung của mình, bên trong toàn bộ quốc gia, vẫn như trước không thể quên đi sự hỗn loạn của thiên hạ.”


Hứa Nhạc cũng không biết tin tức tình báo Mạch Đức Lâm là gián điệp của Đế Quốc đến tột cùng khi truyền ra, không biết chiến tranh đến khi nào thì sẽ dấy lên. Chính phủ Liên Bang khẩn trương chờ đợi, hắn cũng đang chờ đợi. Hơn nữa những tin tức từ phía Thanh Long Sơn, lãnh tụ Nam Thủy truyền về Đặc khu Thủ Đô cũng là những tin tức tốt.


Trong cuộc sống bình tình như thế này, những trận gió thu đầu tháng chín chầm chậm thổi qua. Phía bên căn cứ huấn luyện đưa đến một đám quân nhân mới, được chủ quản của căn cứ huấn luyện mệnh lệnh trực tiếp do Hứa Nhạc quản lý.


Đứng tại cửa khu căn cứ huấn luyện, nhìn thấy hơn mười gã hán tử lần lượt từ trên chiếc xe quân dụng nhảy xuống, mắt hắn không khỏi hơi hơi nheo lại. Mùa đông chưa tớ,i thế nhưng hắn lại cảm thấy một luồng hàn ý nhàn nhạt.


Tổng cộng 17 gã hán tử, thân hình hoặc là khôi ngô hoặc là xốc vác. Ánh mắt hoặc là lạnh lùng, hoặc là thô bạo. Bọn họ cũng không có mặt quân trang, thế nhưng trên cơ thể lại lộ ra một cỗ cảm giác khí thế hung ác giết người không nháy mắt. Nhưng mấy người đó chỉ thoáng hơi chút quay người lại, đã có thể hoàn toàn đem cái khí thế hung ác mãnh liệt kia hoàn toàn che đi, mội tia cũng không lộ ra.


Hùng Lâm Tuyền, Lưu Giảo, Cổ Tích Phong.... còn có thiếu tá Lan Hiểu Long, Hứa Nhạc nhìn mội loạt người đang nghiêm lúc dửng trước mặt mình đây, hiểu được vì sao các chủ quản của khu căn cứ lại đặc biệt làm ngơ, kêu một giáo quan như hắn đến đây đón người. Bởi vì 17 gã hán tử đứng ở đây, toàn bộ đều là những thành viên của Tiểu đội chiến đấu số 7 của công ty Bảo an Tịnh Thủy.


- Tiểu đội 7. Tiểu đội chiến đấu trực tiếp thuộc Ban An toàn cố vấn công ty Bảo an Tịnh Thủy trực thuộc Công ty Cơ khí Quá Xác đã tập hợp hoàn tất, phụng lệnh hướng về phía chủ quản báo cáo. Xin cho chỉ thị!


Nhanh nhẹ, dũng mãnh, mang phong cách quân nhân chiến đấu chuyên nghiệp, không chút cảm xúc. Cơ pháo thủ Hùng Lâm Tuyền tiến lên phía trước một bước, đứng thẳng người, thực biện động tác chào theo lễ nghi quân đội, cao giọng bảo cáo với Hứa Nhạc.


Hứa Nhạc im lặng không nói gì, không biết những người này bởi vì lúc trước mình đã đâm Bạch Ngọc Lan một đao sau lưng, cho nên mới rống lên với mình như vậy, hay là bản thân bọn hắn trước giờ đều thích ăn to nói lớn như thế.


May mắn là hắn hơn hai tháng gần đây trong căn cứ huấn luyện đã đóng vai một gã giáo quan lạnh lùng, lãnh khốc, trên người cũng tràn ngập hơi thở lãnh lệ của quân nhân, đã được huấn luyện trong khoảng thời gian tiếp xúc với đám quân nhân kiêu ngạo kia.


Chính nhờ vì vậy nên hắn mới có thể vô cùng bình tĩnh nhìn chằm chằm vào đám quân nhân thiết huyết kia, cũng không bị dọa phải lùi lại. Trầm mặc một lát, hắn thoáng có chút ngẫm nghĩ sau đó nhẹ giọng nói:


- Không có chỉ thị gì cả. Một khi đã đến đây, vậy thì về nghỉ ngơi đi.


oOo


Ngồi lên chiếc xe quân dụng tự động màu xanh biếc tiến vào trong khu căn cứ huấn luyện, Hứa Nhạc gỡ chiếc kính râm trên mặt xuống, ánh mắt nheo lại, càu mày hỏi:


- Đây là chuyện gì vậy? Tiểu đội 7 tiến hành tập hợp lại... rồi tại sao lại đưa đến khu căn cử huấn luyện này?


- Là mệnh lệnh trực tiếp của bộ Quốc Phòng. Tiểu đội 7 đã tập hợp lại rất lâu rồi, chỉ là bản thân anh là chủ quản cũng không có mặt ở đó, cho nên bọn họ cũng không được dùng vào chuyện gì. Đội cảnh vệ Cảng Đô của tôi cũng đã sát nhập vào, xem như là lực lượng phụ trợ cho Tiểu đội 7. Lần này bọn họ cũng không cùng đến đây. Hiện tại tính ra, những người mà anh có thể chỉ huy, trên cơ bản có thể nói là một Doanh quân đội.


Thiếu tá Lan Hiếu Long ngồi bên cạnh hắn giảng giải. Thân là sĩ quan của đội Cảnh vệ Đặc khu Cảng Đô. cũng đã từng tiếp xúc qua với Hứa Nhạc một khoảng thời gian, khi nói chuyện cũng tự nhiên hơn nhiều. Hắn nhún nhún vai nói:



- Lúc còn ở Cảng Đô, tôi tiếp nhận nhiệm vụ là bảo vệ an toàn cho anh, hiện tại thoạt nhìn thì cũng không khác nhau bao nhiêu


Hứa Nhạc trầm mặc thật lâu, nhìn về phía đám tổ viên trầm mặc đang ngồi trên chiếc xe quân dụng tự động phía trước, khẽ hạ giọng, nói:


- Tôi hỏi là tại sao lại vậy.


- Mệnh lệnh của bộ Quốc Phòng, chúng ta làm sao có thể biết được nguyên nhân mà nói?


Lan Hiểu Long lại nhún nhún vai, nói:


- Chẳng qua đại khái là có thể đoán được một chút.


Hứa Nhạc cười khổ nhìn hắn, nói:


- Mau nói nhanh đi, bằng không cái đầu của tôi sẽ thắc mắc không yên.


- Tôi là người của Sư Đoàn Thiết Giáp 17, Bạch Ngọc Lan...


Lan Hiểu Long thoáng nhìn sắc mặt Hứa Nhạc một chút, nói tiếp:


... đều là người của Sư Đoàn Thiết Giáp 17. Trong số mười tám tổ viên của Tiểu đội 7 chúng ta, có đến mười lăm người xuất thân từ Sư Đoàn. Sức chiến đấu của "Tiểu đội 7 ở công ty Bảo an Tịnh Thủy từ trước đến giờ đều là cực mạnh. Bộ Quốc Phòng không thông qua Ban Giám Đốc của Quả Xác mà trực tiếp hạ mệnh lệnh tập hợp lại Tiểu đội 7, quyền lực mạnh mẽ như thế này, khẳng định là do ý muốn của lão sư đoàn trưởng.


- Tiểu đội cảnh vệ Cảng Đô từ trước đến giờ đều nằm tại Đặc khu Cảng Đô, tiểu đội trước khi thay đổi phiên hiệu thì chính là Sư Đoàn Thiết Giáp số 17, nổi danh nhất trong toàn bộ Liên Bang. Năm đó Lý Thất Phu chính là sư đoàn trưởng của Sư Đoàn Thiết Giáp 17.


Hứa Nhạc lâm vào trầm mặc. Một tiểu đội chiến đấu nhỏ nho của Công tỵ Bảo an, cư nhiên cũng có thể liên lụy đến vị lão nhân gia kia của Phí Thành sao ?


- Cậu chỉ là một gã quân nhân quản huấn trong Căn cứ huấn luyện, đây chính là xuất lực cho quân đội Liên Bang để cho cậu mang theo Tiểu đội 7 trở thành một đám thuộc hạ của cậu.


Lan Hiểu Long hít một ngụm thuốc lá, vẻ mặt trở nên ngưng trọng mà nghiêm túc:


- Lão sư đoàn trưởng khẳng định là không muốn nhìn thấy đơn vị bộ đội trước đây của mình, từ mội chi thiết huyết hùng binh, biến thành một đơn vị bộ đội ăn no hưởng lạc nằm một chỗ hưởng biên chế ở Cảng Đô. Ông ra một khi đã xem trọng anh, cái nhiệm vụ này tự nhiên cũng sẽ giao lại cho anh rồi. Anh hiện tại khẳng định không thể làm sư đoàn trưởng được, cũng chỉ có thể theo Tiểu đội 7 chúng tôi bắt đầu luyện tập dần dần mà thôi.


Hứa Nhạc nghĩ thấy cái phương thức suy luận này quá mức hoang đường, Lý Thất Phu thân là Quân Thần Liên Bang, cho dù là nhìn từ phương diện nể mặt đại thúc, hay là hết sức quan tâm đến mình đi chăng nữa, thế nhưng nói thế nào cũng không thể đích thân đi làm những chuyện giống như thế này được.


- Anh suy đoán như thế sao?


- Vô nghĩa. Nếu như tôi có thể biết được đám đại nhân vật này suy nghĩ cái gì, như vậy tôi còn đi làm binh lính làm gì nữa? Trực tiếp tham gia thị trường chứng khoán không tốt hơn sao?


Lan Hiểu Long tức giận nói.


Đám quân nhân tổ viên tổ đội chiến đấu ngồi trên chiếc xe vận chuyển tụ động, lúc nãy đều bảo trì trầm mặc, nghiêm túc, giờ phút này liền bắt đầu trở nên nhốn nháo. Có người duỗi chân, có người hút thuốc, có người bắt đầu lớn tiếng nói gì đó.


Hứa Nhạc lắc lắc đầu, lại nghĩ đến chuyện gã thiếu tá ngồi bên cạnh mình đây lúc trước ở trong khu căn cử ngầm trong bộ Công Trình đã nhìn chằm chằm vào cặp bồng đảo của Thương Thu, khẽ hít một hơi nói:


- Quả nhiên không hổ là quân lính xuất thân từ Đội Cảnh vệ Đặc khu Cảng Đô


- Giống nhau, giống nhau thôi. Anh cũng đâu phải la quân nhân hoàn toàn đứng đắn gì đâu.


Lan Hiểu Long nhún vai nói. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK