Mục lục
[Dịch] Gian Khách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tây Môn Cẩn nhìn theo bóng dáng của vị Sư Đoàn trưởng tôn kính của mình, trong lòng nhất thời dâng lên một tia cảm xúc phức tạp. Loại cảm xúc phức tạp này cũng không phải bởi vì Hứa Nhạc có thể nhanh chóng giải quyết xong gã phi công vương bài của Quân đội Đế Quốc mà là hai câu đối thoại ngắn gọn đến cực điểm của Sư Đoàn trưởng cùng với gã thanh niên Hứa Nhạc kia…


Toàn bộ Sư đoàn Thiết giáp 7 này, trên từ vị Sư Đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh lãnh khốc mà vô tình kia, xuống đến từng gã binh lính bình thường nhất, cũng đều không có một ai thích cái gã Trung Tá trẻ tuổi nửa chừng nhập ngũ kia. Hắn cũng tin tưởng vững chắc rằng Hứa Nhạc đối với Sư đoàn Thiết giáp 7 bọn hắn cũng không có bất cứ hảo cảm nào cả.


Nhưng mà Sư Đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh ngay cả do dự cũng không hề có một chút do dự, cũng đã liền đem cái nhiệm vụ quan trọng nhất trong việc dẫn dụ đám Robot Đế Quốc kia xâm nhập vào sơn cốc giao cho đối phương thực hiện.


Mà Hứa Nhạc thì ngay cả nghĩ cũng chưa từng nghĩ qua, liền đáp ứng, sau đó lại càng sạch sẽ mà lưu loát hoàn thành trong khoảng thời gian nhanh nhất.


Cái này đại biểu cho cái gì? Cái này đại biểu cho sự tín nhiệm cùng với tin tưởng tuyệt đối.


Sư Đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh đối với năng lực của Hứa Nhạc có lòng tin tưởng tuyệt đối. Còn Hứa Nhạc đối với năng lực phán đoán quân sự của Đỗ Thiếu Khanh cũng có lòng tin tưởng tuyệt đối. Hơn nữa hắn lại còn tin tưởng rằng Đỗ Thiếu Khanh, một vị quân nhân tuyệt đối tuân thủ quy tắc như hắn, cũng sẽ không ở trên chiến trường đối với chiến hữu mà hạ độc thủ. Cho nên hắn mới không một chút do dự, ngay lập tức đã dừng lại trong cái sơn cốc im lặng, xoay người lại, tiến hành một hoạt động phiêu lưu mạo hiểm vô cùng, thay Sư đoàn Thiết giáp 7 tiến hành giây sát một người.


Cái loại tín nhiệm này, cũng không phải phát sinh trong mối quan hệ sinh tử hay là quan hệ anh em thân thiết, mà là phát sinh từ sự đối nghịch trời sinh giữa hai người, sự thù hận vô cùng sâu đậm giữa hai người… Cái sự tín nhiệm này quả thật khiến cho kẻ khác phải vô cùng cảm khái.


Đỗ Thiếu Khanh cũng sẽ không để ý đến trong lòng đám thuộc hạ của mình là đang suy nghĩ chuyện gì. Hắn chỉ là mang theo biểu tình lạnh lùng phất phất tay, ý bảo đám thuộc hạ hãy bắt đầu chuẩn bị, sau đó mở hết công suất của hệ thống loa phóng thanh quân dụng, hướng về phía đám Robot Robot ở bên ngoài cửa khẩu sơn cốc mà nói lớn:


- Lạc Phu đã chết!


Cái mà hắn nói chính là Đế Quốc ngữ, là loại Đế Quốc ngũ vô cùng tiêu chuẩn.


Khoảng thời gian rất lâu trước đây, cả Sư đoàn Thiết giáp 7 cũng đều đã triển khai các phương diện huấn luyện tương quan về Đế Quốc bên kia, bởi vì đám bọn họ biết rằng mình khẳng định sẽ có một ngày được điều ra tiền tuyến, phải đối diện giao tiếp với đám người Đế Quốc bên kia.



Thanh âm của Đỗ Thiếu Khanh bên trong Bộ Chỉ Huy Sư đoàn Thiết giáp 7 vang lên bình tĩnh mà trầm thấp, thế nhưng mà ngay sau đó, từ trong vô số những khe núi dọc theo hai bên con đường sơn đạo của Hoàng Sơn Lĩnh cùng với Độc Cô Lĩnh, trong khoảnh khắc đã vang lên vô số thanh âm vang dội!


- Lạc Phu đã chết!


Những lời nói bên trong hệ thống loa phóng thanh quân dụng của Quân đội Liên Bang, sẽ được thông qua vô số những hệ thống khuếch đại âm thanh lắp đặt khắp nơi, truyền rộng ra bên ngoài, ầm ầm vang vọng khắp nơi trong khu vực núi non, đem bầu trời đêm của khu vực Nam bán cầu vốn đang im lìm tĩnh lặng lúc này trở nên vô cùng chấn động. Một câu nói này rất nhanh đã vang ra bên ngoài sơn cốc, lọt vào trong tai của đám người Đại đội Robot Nguyệt Lang của Quân viễn chinh Đế Quốc.


Cơ hồ cũng là ngay trong lúc đó, khi mà thanh âm của câu nói lãnh liệt kia của Đỗ Thiếu Khanh vẫn còn không ngừng vang vọng bên trong khu sơn cốc tối đen, thì đột nhiên vô số những đạo cột ánh sáng sáng ngời đã bừng sáng lên. Trong vô số những đỉnh núi, những khe đá dọc theo con đường sơn đạo đi vào sơn cốc, bên dưới các lớp đá, đám người Sư đoàn Thiết giáp 7 trước đó đã bố trí vô số những ngọn đèn pha cao áp, trong khoảnh khắc đã chiếu sáng rực cả một góc trời, đem toàn bộ khu vực sơn cốc chiếu sáng như ban ngày vậy.


Bề ngoài vàng sẫm của phiến đồi núi Hoàng Sơn Lĩnh cùng với Độc Cô Lĩnh này, rốt cuộc dưới sự chiếu rọi của vô số ngọn đèn cao áp đã thể hiện ra màu sắc chân thật của mình. Toàn bộ Đại đội Robot Nguyệt Lang của Quân viễn chinh Đế Quốc đang đứng bên ngoài sơn cốc, cũng đã bị vô số ngọn đèn cao áp chiếu thẳng vào, không thể nào ẩn nấp được nữa. Mà trên hai bên sườn núi của sơn cốc, những hệ thống pháo kích chuyên dụng bên trong khu vực đồi núi của Quân đội Liên Bang cũng đã bỏ đi lớp ngụy trang của mình. Dày đặc các chiếc chiến đấu xa bọc thép tổng hợp cùng với các binh lính võ trang của Quân đội Liên Bang cũng hiện ra thân hình, đứng ở trên sườn nói, nhắm thẳng xuống hơn một trăm đầu Robot Nguyệt Lang thế hệ thứ ba đang đứng dày đặc bên dưới sơn cốc.


Lực lượng pháo kích không trung của Đế Quốc cùng với Liên Bang lúc này đang ở đạo phòng tuyến thứ ba của khu vực Nam bán cầu, đang dùng tốc độ di chuyển tốc độ cao giống hệt như những luồng lưu quang không ngừng bay múa truy đuổi lẫn trên bầu trời, tiến hành hỗ trợ cho đồng đội của mình ở bên dưới chiến trường mặt đất, một bên phòng thủ một bên tấn công, thực hiện một hồi chiến tranh thiết huyết tàn khốc đến cực điểm, căn bản là không có khả năng tiến đến vùng sơn cốc Hoàng Sơn Lĩnh cùng với Độc Cô Lĩnh này mà hỗ trợ cho đồng đội bên phe mình. Cho nên lúc này Sư đoàn Thiết giáp 7 đúng là đã từ bỏ việc sử dụng hệ thống pháo sáng quen dùng của mình, mà là lựa chọn sử dụng hệ thống đèn pha cao áp, đem toàn bộ khu vực sơn cốc ở nơi này chiếu rọi rõ ràng, không phân biệt địch ta!


Cái vị Sư Đoàn trưởng thiết huyết lãnh khốc của Sư đoàn Thiết giáp 7 kia, ngay trong một khắc trước khi lâm chiến, đã không một chút do dự, lựa chọn từ bỏ việc phục kích, lựa chọn việc đường đường chính chính, quang minh chính đại thể hiện rõ ràng lực lượng của mình ra, có ý khiêu khích xem đám người Đế Quốc kia có dám tiến vào hay không. Toàn bộ phiến sơn cốc này, dưới ánh đèn pha cao áp chiếu rọi, đã hóa thành một cái sân khấu biểu diễn vô cùng sáng ngời, giống hệt như là cái tràng sân khấu biểu diễn văn nghệ Thắng Lợi vừa mới diễn ra cách đó vài tiếng đồng hồ.


Không có thanh âm đếm ngược, cũng không có lớn tiếng hạ mệnh lệnh, mà chỉ có một sự trầm mặc. Ánh đèn pha sáng ngời chói mắt, từ trên vô số đỉnh núi không ngừng chiếu sáng rực lên, vô số những chiếc chiến xa bọc thép của Liên Bang cùng với những quân lính của Quân đội Liên Bang xuất hiện dày đặc ở trên sơn cốc, sau đó sẽ là vô số những thanh âm lửa đạn nổ vang mạnh liệt, bắn về phía đám Robot Đế Quốc ở bên ngoài khu vực sơn cốc. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK