Mục lục
[Dịch] Gian Khách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe thấy cái tên đó, những vị Nghị viên đang ngồi ngả ngớn đùa giỡn với mấy ngón tay của chính mình, nhất thời thân thể cứng ngắc lại. Những vị Nghị viên đang mỏi mệt không chịu nổi, ngả người lên trên cánh tay mà ngủ thì mạnh mẽ ngồi thẳng dậy. Những vị Nghị viên đang chơi đùa trò chơi điện tử trên điện thoại di động thì cũng theo bản năng ngẩng phắt đầu lên, có người còn làm rớt cả điện thoại di động trên tay mình xuống nữa.

Bên trong đại sảnh Nghị Viện vốn dĩ tử khí nặng nề, vào lúc này đột nhiên phát ra một trận kinh hô. Có vài vị Nghị viên theo phe phái Mạt Bố Nhĩ mang theo thần tình khiếp sợ đứng thẳng người lên, chần chừ trong chốc lát, xác nhận rõ ràng thân phận của người này, bắt đầu lớn tiếng kêu gọi cảnh vệ bắt người.

Đám cảnh vệ bên ngoài các cánh cửa thông đạo rất nhanh đổ ào vào bục chủ tịch. Đạt Văn Tây đang ngồi trên chiếc xe lăn phảng phất như vốn dĩ không hề để ý đến nguy hiểm của bản thân mình, giương mắt nhìn chằm chằm về phía đám Nghị viên đông nghìn nghịt bên dưới chỗ ghế ngồi, dùng ngữ khí nhanh gọn mà lớn tiếng nói:

- Vị Cố vấn An toàn Quốc gia tiên sinh vừa rồi có nói, Nghị Viện chính là bức thành lũy chính nghĩa cuối cùng của Liên Bang, các người ngồi ở trong này cũng đều là quyền lợi do dân chúng Liên Bang cấp cho các người, như vậy thì vì cái gì mà không thể bỏ ra một chút thời gian để nghe qua một chút tiếng lòng của những quan binh tại tiền tuyến chân chính cơ chứ?

Lúc này đám cảnh vệ đã xông thẳng lên bục chủ tịch. Gã cảnh vệ chạy đến trước nhất rút ra một cây gậy kích điện bên hông chính mình. Có gã cảnh vệ chụp lấy chiếc xe lăn của hắn, có gã cảnh vệ thì thô bạo chụp lấy phần áo trên người hắn, ý đồ một phen đem hai cánh tay duy nhất còn lại của hắn bẻ ngoặt về phía sau lưng của hắn.

Chiếc xe lăn bị ném nằm chỏng chơ trên mặt đất, Đạt Văn Tây hành động có chút khó khăn ra sức giãy dụa liên tục. Bộ quân trang thẳng tắp, trên ngực đeo huân chương quân công cao quý cùng với những huân biểu chằng chằng chịt chịt trên người hắn cũng bị rạch ra vài đường lỗ hổng, bị người thò tay vào kiểm tra loạn xạ một trận. Hắn nằm dày trên mặt đất, ngắm nhìn về phía đỉnh tầng cao xa của đại sảnh Tòa nhà Nghị Viện, phẫn nộ gầm rú, nói:

- Đám các người đều là một đám người nhu nhược!

Đối mặt với sự răn dạy tràn ngập bi phẫn của gã quân nhân sĩ quan tàn tật trên bục chủ tịch, có gã Nghị viên khẽ nhíu mày lại một chút, sau đó vô cùng thong thả cúi đầu xuống, tiếp tục đùa giỡn với những ngón tay rảnh rỗi của chính mình. Đám Nghị viên thuộc phe phái Mạt Bố Nhĩ thì đứng thẳng người lên, huy động cánh tay phẫn nộ mắng chửi đáp lại, hơn nữa còn lớn tiếng kêu gọi cảnh vệ mau mau lôi tên phản loạn này ra khỏi đại sảnh Nghị viện.

Vào đúng thời điểm này, cái vị Nghị viên đang chơi đùa với cái điện thoại di động trên tay mình chợt khẽ cau mày một chút, bốp một tiếng, dùng cái điện thoại di động đập một cái thật mạnh lên trên mặt bàn, lớn tiếng nói:

- Từ từ!

- Đợi để cho gã quân nhân sĩ quan phản loạn này ở trong Nghị Viện phát biểu những lời diễn thuyết ác độc công kích Liên Bang hay sao?

Một gã Nghị viên theo phe phái Mạt Bố Nhĩ mang theo sắc mặt âm trầm lớn tiếng trách mắng:

- Nghị viên Lạp Lý, ngài phải nhớ cho kỹ, nơi này chính là cơ cấu nghị sự thần thánh nhất của Liên Bang, không phải là một hội trường tập hợp của một đám người lưu manh nào đó! Xin mời ngài nhớ kỹ rõ ràng thân phận của chính mình, không nên can thiệp vào chuyện này!

Đạt Văn Tây bị đám cảnh vệ hung hăng đặt nằm bệch bên dưới mặt sàn gỗ của bục diễn thuyết. Ở trong mắt của hắn lúc này chính là hình ảnh cái đèn chùm hình một ngôi sao chổi bị treo ngược trên đỉnh tầng, chính là ở trên cao nhất của bục chủ tịch. Cặp mắt của hắn vẫn như cũ tràn ngập bi thương, thế nhưng cũng không có ý bi tráng của một người tràn ngập tuyệt vọng. Hắn buông tha ý tứ chống cự tuyệt vọng, giống hệt như một gã bệnh nhân tâm thần bình thường, lớn tiếng cười nói:

- Kênh tin tức Đài truyền hình Liên Bang đang trực tiếp hình ảnh tại hiện trường! Toàn bộ Liên Bang hiện tại đang nhìn thấy đám Nghị viên tiên sinh các người đối đãi với một vị Thiếu tá Liên Bang bị tàn tật như thế nào! Các vị Nghị viên tiên sinh, xem ra các người thật sự không lo lắng chuyện bị cử tri vứt bỏ chính mình a!

Không có ai tin tưởng vào sự uy hiếp của gã quân nhân sĩ quan này cả. Quả thật lúc này trước sau trên dưới bục chủ tịch có bố trí tổng cộng mười hai cái camera ghi hình của Kênh tin tức Đài truyền hình Liên Bang, nhưng mà đây chỉ là những biện pháp ghi hình theo lệ thường của Tòa nhà Nghị Viện mà thôi, ngày hôm nay cũng không có bố trí truyền hình trực tiếp hình ảnh ở nơi này.

Vào đúng thời điểm này, trên cái màn hình lớn phía sau bục chủ tịch của đại sảnh Nghị Viện, bình thường giống hệt như một bức tường màu trắng, đột nhiên lại sáng bừng lên!

Chất lượng hình ảnh hiển thị trên màn hình thật sự rất kém cỏi, cũng chỉ có thể nhìn thấy những gương mặt mơ hồ ẩn hiện xuất hiện trên đó mà thôi. Nhưng mà ở trên góc phải trên của những hình ảnh kia xuất hiện hết sức rõ ràng ký hiệu của Kênh tin tức Đài truyền hình Liên Bang, bên dưới cái ký hiệu kia rõ ràng có thêm hai chữ nhỏ: Trực tiếp!

Toàn bộ đại sảnh Nghị viện liền ồ lên một mảnh, đám Nghị viên của phe phái Mạt Bố Nhĩ sau khi phẫn nộ mắng chửi thỏa mãn cảm xúc, vừa mới ngồi xuống, lại một lần nữa khiếp sợ đứng thẳng người lên, phảng phất như là vừa mới nhìn thấy quỷ vậy, quay đầu không ngừng tìm kiếm những đầu camera ghi hình ở chung quanh.

Những hình ảnh trên màn hình dần dần rõ ràng hơn, lộ ra một khuôn mặt góc cạnh tuấn tú nhưng lại dị thường thô bạo. Bên cạnh cái khuôn mặt này, còn có thêm bảy tám gã quân nhân sĩ quan mặc trên người bộ quân trang của Quân đội Liên Bang!

Bên trong đại sảnh Nghị Viện dần dần im lặng trầm mặc xuống. Tất cả các ánh mắt bên trong đại sảnh Nghị Viện cũng đều dừng lại ở trên cái màn hình lớn kia, nhận ra được thân phận của gã quân nhân sĩ quan này rồi.

Đây là một đoạn email hình ảnh mà hai ngày trước đã được chuyển về, đến từ căn cứ Quân đội Liên Bang trên Tinh cầu Mặc Hoa, đến chính từ tiền tuyến của chiến tranh trên lãnh thổ Đế Quốc.

Bên trong đoạn email hình ảnh này, vị Thượng tá Liên Bang trẻ tuổi ngạo nghễ kia đang nhíu chặt cặp lông mày đen dày rậm rạp, lạnh lùng giương mắt nhìn chằm chằm vào camera, lớn tiếng nói:

- Thân là một quân nhân sĩ quan Liên Bang, vốn dĩ không nên tham dự vào chính trị, nhưng mà bởi vì lời yêu cầu của một người con gái mà tôi yêu mến, cho nên bản thân tôi mới ngoại lệ hướng về phía Nghị viện Liên Bang cùng với toàn bộ dân chúng mà thuyết minh một lần, tổng cộng có ba câu!

- Tôi là Thượng tá Lý Phong, đương nhiệm Sư Đoàn trưởng Sư đoàn Thiết giáp 17 mới của Quân khu Liên Bang. Các quân nhân sĩ quan bên cạnh tôi đều là những quân nhân sĩ quan của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới!

- Tôi thật sự không biết Thiếu tá Đạt Văn Tây tiến vào đại sảnh Nghị Viện lần này là muốn nói những chuyện gì…

- Tôi chỉ biết rõ ràng là hắn khẳng định không phải là quân nhân sĩ quan phản loạn của Liên Bang!

- Những lời nói của tôi đến đây là hết!

Sau khi đơn giản nói xong mấy câu nói này, bức email hình ảnh này cũng chấm dứt. Những hình ảnh trên màn hình chủ của đại sảnh Nghị Viện đã quay trở về những hình ảnh trực tiếp của Kênh tin tức Đài truyền hình Liên Bang, cũng chính là là những hình ảnh bên trong hội trường đại sảnh Nghị Viện này.

Vẻ mặt mấy trăm gã Nghị viên bên trong đại sảnh nhất thời phức tạp nhìn chằm chằm vào chính mình trên màn hình lớn trên tường, nhìn vào hai chữ trực tiếp cực kỳ bắt mắt trên góc lớn của màn hình kia, nghĩ đến những lời nói xác nhận của Thượng tá Lý Phong tại căn cứ tiền tuyến lúc trước, lâm vào một mảnh trầm mặc trong thời gian dài.

Bất luận là trong loại tình huống như thế nào, lời khẩu cung đơn giản của một gã Sư Đoàn trưởng Thượng tá Liên Bang cũng tuyệt đối không đủ để phủ định sự chỉ huy của Quân đội Liên Bang, huống chi cái phương thức mà hắn đưa ra khẩu cung lại có vẻ hoang đường cùng với buồn cười đến như thế, có vẻ như là chẳng chút tôn trọng đối với Nghị Viện đến như thế.

Nhưng mà cái vị Sư Đoàn trưởng Thượng tá Liên Bang lại chính là Lý Phong, hắn chính là Lý Cuồng Nhân, anh hùng chiến đấu của Liên Bang, chính là đứa con trai độc nhất của Chủ tịch Lý Tại Đạo, là người nối nghiệp trực tiếp của Phí Thành Lý Gia, như vậy thì phân lượng của ba câu nói đơn giản kia liền không giống với bình thường rồi.

Sự trầm mặc bên trong đại sảnh Nghị Viện cuối cùng cũng bị hai gã Nghị viên thuộc phe phái Mạt Bố Nhĩ mang theo thần tình bất an mà phá vỡ. Bọn họ nhìn về phía đám quân cảnh lộ ra thần sắc ngơ ngẩn đứng ngây người bên phía dưới bục diễn thuyết, lớn tiếng quát mắng khiển trách, nói:

- Còn không mau một phen bắt hắn lại, các người nghĩ muốn đứng ngây người luôn ở đó à?

Đúng vào thời điểm này, ở phía trên cao nhất của bục chủ tịch cao cao bên kua, vị lão nhân suốt hơn ba năm nay phảng phất vẫn luôn một mực hôn mê ngủ gật, ngoại trừ việc để nước dãi chảy ra lòng thòng lên tiếng ra, căn bản cho tới bây giờ vẫn chưa hề mở miệng nói ra bất cứ lời nào kia, đột nhiên chậm rãi mở ra ánh mắt già nua của mình. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK