Mục lục
[Dịch] Gian Khách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chiếc phi cơ dần dần hạ độ cao. Từ xa xa đã có thể nhìn thấy những chiếc cối xay gió trắng tinh trên đường băng bên dưới, dưới ánh trăng trở nên vô cùng rõ ràng. Những cái cánh của cối xay gió chậm rãi xoay chuyển, hấp thụ năng lượng của gió cùng với ánh sáng xung quanh mình, cung cấp đại bộ phận năng lượng cho khu vực thành thị gần đó. Nhưng mà lúc này dưới ánh mắt của Hứa Nhạc, mấy cái cối xay gió khổng lồ sắp thành hai hàng dài dằng dặc kia, tựa hồ như không ngừng phát ra những luồng gió mát, quạt cho chiếc phi cơ của mình nhanh chóng hạ xuống mặt đất vậy.


Đây là một sự tưởng tượng siêu thực, hoàn toàn giống như một đứa trẻ vậy, điều này chứng tỏ tâm tình Hứa Nhạc đêm nay rất tốt.


Hắn rời khỏi sân bay, dùng một ít tiền mặt còn sót lại trên người, gọi một chiếc taxi, trực tiếp chạy đến Bệnh Viện Tổng Quân Khu Lục Quân, sau đó ở trên hành lang gặp được Thiếu Tá Trâu Hựu, loại tâm tình tốt đẹp này mới thoáng bị cắt ngang một chút.


- Hai ngày nay tôi gọi cho anh vô số lần đều không có tín hiệu trả lời, anh rốt cuộc là làm cái quái gì ở đâu thế?


Trâu Hựu lạnh lùng liếc Hứa Nhạc, lúc này trên đầu đã ướt đẫm mồ hôi, ngữ khí nói chuyện cũng không hề có chút khách sáo nào. So với lúc trước tại trước cửa hộp đêm Lâm Hải Châu cũng không giống, cũng hoàn toàn không giống với lúc trước tại quán nước nữa. Những lời nói của Trâu Thiếu Tá này có vẻ trực tiếp hơn, đúng với lẽ thường hơn.


Hứa Nhạc hơi ngẩn người... Hai ngày trước hắn vẫn luôn ở lỳ trong khu nhà xưởng ngầm dưới lòng đất của Bộ Công Trình Quả Xác, bận rộn làm việc không ngừng nghỉ. Bên dưới nhà xưởng kia, những sóng điện thoại di động thông thường tự nhiên cũng không có khả năng phủ sóng tới, tự nhiên là không nhận được những cú điện thoại báo tin kia. Nếu như đổi là dĩ vãng trước đây, đối mặt với loại ngữ khí đó của Trâu Hựu, hắn có lẽ sẽ cảm giác được một chút hờn giận, nhưng mà lúc này tại đây, vị Thiếu Tá này lại đang dùng một loại ngữ khí như ông anh trai tiến hành giáo huấn dạy bảo cậu em rể vậy, hắn cho dù có ý kiến gì cũng không thể nào biểu đạt được.


Đi vào bên trong căn phòng bệnh, nhìn thấy cô gái khuôn mặt có chút tiều tụy, nhợt nhạt đang nằm trên giường bệnh trắng muốt kia, Hứa Nhạc theo bản năng cố gắng bước nhẹ nhàng hơn một chút.


Bên trong phòng bệnh này cũng không có bật đèn, Trâu Úc đang lặng yên nhìn ra bên ngoài cửa sổ, trên bầu trời màu lam sẫm kia, ngẫu nhiên lại lóe lên một ít ánh sáng của Lưu Hỏa sáng rực.


Hứa Nhạc đi đến bên cạnh giường của nàng, khẽ cúi đầu nhắm nhìn đứa bé nhỏ hỏn đang yên lặng ngủ mơ bên trong cái nôi cạnh giường, trong lòng sinh ra cảm giác ôn nhu vô hạn. Thật lâu sau hắn mới hạ giọng run run cùng với khẩn trương hỏi nhỏ:


- Đặt tên gì vậy?


- Là một đứa bé trai, tên là Lưu Hỏa.


Trâu Úc quay đầu lại, nhẹ nhàng nhìn hắn, mỉm cười trả lời.


Chính phủ Liên Bang đã từ rất lâu trước đây nghiêm cấm việc kiểm tra giới tính của thai nhi. Khi bào thai đến tháng thứ 8 cũng đã được Chính phủ Liên Bang cấp cho một quyền nhân thân cụ thể. Tuy nói rằng hiện tại cũng không có bao nhiêu gia đình chú ý đến vấn đề này nữa, nhưng cái quy định này, cũng giống như là cái Đệ Nhất Hiến Chương kia vậy, đã rất nhiều rất nhiều năm trước đây đã được chấp hành một cách nghiêm khắc. Cho tới bây giờ cũng không có bất cứ cơ sở y tế nào vi phạm quy định này. Trong những tháng gần đây, Hứa Nhạc và Trâu Úc cũng trong lúc nói chuyện phiếm từng dự đoán thử giới tính của cái sinh mệnh nhỏ bé trong bụng mình. Nhưng kỳ thật chỉ có mình Hứa Nhạc biết rõ, hắn hy vọng đứa bé kia là một bé gái.


Có lẽ cái loại mong ước này xuất phát từ phong tục tập quán của quê hương, mặc dù có chút cổ hủ, nhưng bản thân Hứa Nhạc lại là một người như vậy. Con trai sẽ giống mẹ, con gái sẽ giống cha nhiều hơn. Tuy rằng hiện tại hắn và Trâu Úc nói thế nào cũng tính là bạn bè thân thiết rồi, hơn nữa bên ngoại lại có mối quan hệ nam nữ khá kỳ quái. Nhưng hắn chung quy vẫn mong muốn đứa bé này có thể giống người huynh đệ Thi Thanh Hải của hắn hơn một chút.


- Nó họ gì?


Hứa Nhạc có chút khẩn trương khi hỏi ra câu hỏi quan trọng này.


Trâu Úc cười lạnh một tiếng, mang theo nụ cười nhàn nhạt nhìn hắn. Giờ phút này, nàng ta không hề giống như một bà mẹ vừa mới sinh con xong, mà càng giống như cô gái áo đỏ lạnh lùng lãnh khốc bên ngoài hộp đêm Lâm Hải Châu lúc trước.


- Anh nghĩ rằng nó sẽ mang họ gì?


Hứa Nhạc cúi đầu, cũng không biết phải nói cái gì. Cho đến giờ phút này, hắn mới hiểu rõ ràng, hóa ra lúc trước chính mình vì có chút ý niệm muốn lưu giữ lại giọt máu rơi của Thi công tử, điều này đối với Trâu Úc mà nói, chính là một sự không công bằng vô cùng.


- Ở phần cột Tên cha điền tên của anh. Phần họ thì có thể thay đổi được, cho nên hiện tại, tạm thời cho nó mang họ của tôi.


Trải qua hai ngày nay tịnh dưỡng, tinh thần của Trâu Úc so với lúc mới sinh xong đã tốt hơn khá nhiều rồi, cho nên lúc vừa rồi nàng mới có tinh thần liếc mắt nhìn đám lưu hỏa thỉnh thoảng vẫn lóe lên trên bầu trời đêm bên ngoài cửa sổ kia.


Tháng bảy Tiết Lưu Hỏa, chính là mùa hè của tinh cầu. Những mảnh thiên thể nhỏ bên ngoài tinh hệ này sẽ giống như là thiêu thân bay vào trong lửa vậy, phóng thẳng vào trong quỹ đạo của tinh cầu, gặp phải bầu khí quyển, sẽ biến thành một đám sao băng dày đặc trên bầu trời đêm.


Trâu Lưu Hỏa? Thi Lưu Hỏa? Hứa Lưu Hỏa? Hứa Nhạc gãi gãi đầu... Đem ba cái họ này ghép vào trong cái tên Lưu Hỏa kia, nói thế nào cũng không dễ nghe chút nào. Nhưng mà cái vết sẹo nhàn nhạt bên ngoài má phải ửng hồng kia của Trâu Úc nhắc nhở hắn rằng, vị mẫu thân có thai trước khi kết hôn này, có đủ quyết đoán cùng với quyết tâm mà không ai có thể thay đổi được. Nàng tự mình đặt tên cho đứa con của mình, có lẽ là do cảm xúc bất chợt mà thôi, nhưng cũng đừng ai nghĩ đến chuyện thay đổi nó.


Đứa bé mới sinh đang ngủ say đột nhiên giật giật mấy cái, vẻ mặt Trâu Úc chợt toát ra vẻ mặt khẩn trương, vội bế đứa bé lên giữ ngực, vội vả cỡi nút áo ra cho nó bú.


Hứa Nhạc đứng một bên lẳng lặng nhìn thấy tất cả, nhưng cũng không có ý tứ lãng tránh. Hắn tận mắt chứng kiến bụng của cô gái này dần dần to lên, hắn tận mắt chứng kiến cái sinh mạng nhỏ nhoi này lớn dần lên. Mặc dù hắn cũng không phải là cha ruột của đứa bé này, nhưng sâu trong lòng của hắn, vẫn như trước chảy xuôi một loại tình cảm ôn nhu nhẹ nhàng.


Quan hệ giữa hắn và Trâu Úc rất là quái lạ. Giữa hai người bọn họ cũng không hề có ý nghĩ gì về chuyện nam nữ cả, cả hai tựa hồ có thể bộc lộ toàn bộ bản thân mình đối với đối phương cũng không hề có ý xấu hổ hay ý tưởng xấu xa gì. Cũng như lúc này vậy, hắn cũng không nghĩ đến chuyện lãng tránh, mà Trâu Úc tựa hồ cũng chẳng có cái gì gọi là ý niệm thẹn thùng trong đầu cả.


Ở trong mắt của Hứa Nhạc, kẻ trước mặt hắn kia hiện tại chỉ là một bà mẹ, cũng không phải là cô gái. Ở trong mắt của Trâu Úc, tên gia hỏa Hứa Nhạc kia cũng chỉ giống như là một người cha, cũng không phải là nam nhân. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK