Mục lục
[Dịch] Gian Khách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vai đeo ba lô, tai vẫn không ngừng đón nhận mệnh lệnh từ phía Bạch Ngọc Lan. Lúc này Hứa Nhạc đang cố cúi rạp người xuống đất, nép mình sau bồn hoa, mũi chạm cả xuống lớp bùn đất, hòng tránh hệ thống camera theo dõi. Rồi bằng tốc độ nhanh nhất, hắn di chuyển qua khoảng sân trống đến trước cánh cửa nhỏ bên hông tòa nhà.


Dụng cụ phát ra lam quang nhỏ hắn đang mang trên người có thể chống lại mọi ánh sáng cũng như mạng lưới giám sát điện tử, nhưng vì bên trong Cơ Kim Hội không có hệ thống giám sát nối mạng, nên dụng cụ này cũng không phát huy được quá nhiều tác dụng. May mà có tấm bản đồ do Phiến Quân cung cấp, cộng thêm những hướng dẫn từ phía Bạch Ngọc Lan nên đến tận gây giờ hắn vẫn chưa làm kinh động đến ai.


Hít một hơi thật sâu, Hứa Nhạc chạm tay lên chiếc vòng sắt lạnh ngắt trên cửa. Khẽ chau mày, hắn nhẹ nhàng dồn lực cho cánh tay, từ từ nhấc lên.


Đây là cánh cửa dẫn xuống đường hầm đã được che giấu rất kỹ. Có lẽ rất lâu rồi không có người mở ra, nên cánh cửa cũng có phần mối mọt. Nếu như Hứa Nhạc không biết kiểm soát sức lực mà cứ thế xông vào thì e rằng hắn có muốn âm thầm đột nhập cũng khó.


Đương nhiên đường hầm này không thể nối thẳng đến buồng ngủ của Mạch Đức Lâm. Mặc dù viên điệp viên mai phục bên cạnh Mạch Đức Lâm đã mò ra được dấu vết con đường thoát thân bí mật của hắn, nhưng vẫn chưa điều tra rõ được lối ra nằm ở đâu. Hứa Nhạc cứ men theo đường hầm đến chỗ sâu nhất thì nhìn thấy những tia sáng đỏ lấp lánh trên tường cùng những đường thông chằng chịt. Hắn đoán có lẽ mình đã vào được nơi cần phải đến.


Hoàn Sơn Tứ Châu và Cơ Kim Hội không hề yên bình như vẻ bề ngoài. Mạch Đức Lâm cũng là đại nhân vật trưởng thành từ những cuộc chiến đấu vũ trang khốc liệt. Những con đường dẫn đến Cơ Kim Hội sớm đã bị bọn tay sai trung thành của hắn canh phòng vô cùng cẩn mật. Đường hầm mà Hứa Nhạc đang dùng để đi vào bên trong Cơ Kim Hội là một trong những điểm thiếu sót trong mạng lưới canh phòng đó. Nếu như không được người lãnh tụ tình báo cung cấp cho thông tin này thì Hứa Nhạc làm sao đoán ra nổi người bên phía Mạch Đức Lâm lại bố trí cửa đường hầm ngay bên trong cô nhi viện này như vậy.


- Cystll7702O5.


Từ trong tai nghe truyền đến giọng nói nhẹ nhàng của Bạch Ngọc Lan.


Không chút do dự, Hứa Nhạc mở chiếc hộp đựng thiết bị quân dụng rồi lấy ra những vật liệu đã chuẩn bị sẵn trong ba lô, chuẩn bị tiến hành ngắt kết nối. Rồi hắn lại lấy ra thiết bị nhập, nhanh chóng gõ hàng mật mã.


Là một kỹ sư máy ưu tú của Liên Bang thì việc ngắt kết nối hệ thống bảo vệ tin tức của cơ sở chẳng khó khăn gì với Hứa Nhạc. Động tác của hắn vừa nhanh vừa ổn định không hề có bất cứ mệnh lênh thừa nào. Còn dòng mật mã chính là những số liệu được giấu trong cây bút mà bên Thanh Long Sơn giao cho hắn.


Hứa Nhạc chỉ mất một khoảng thời gian cực ngắn để hoàn thành công việc của mình. Cho đến khi hệ thống có thể kết nối trở lại thì hắn đã kịp cài đặt thêm một chiếc máy phát tín hiệu loại nhỏ rồi tiến hành khởi động trọng môi trường vi điện. Có lẽ tên nhân viên phụ trách giám sát trong hội chẳng hề để ý đến thay đổi nhỏ chỉ diễn ra trong một phần mấy giây.


Làm xong việc mà vẫn chưa nghe thấy mệnh lệnh gì mới từ phía Bạch Ngọc Lan, Hứa Nhạc hiểu chuyện này không thể vội vàng nên chỉ khẽ nheo nheo mắt rồi quyết định sẽ ngồi chờ. Hắn rút ra từ trong túi nửa cây lương khô còn lại và tiếp tục ăn trong im lặng.


- Tốt lắm.


Hai phút sau từ trong tai nghe vang lên giọng nói ôn nhu của Bạch Ngọc Lan. Giọng nói chẳng có chút vui mừng kích động đáng tin nào cả. Chỉ trong một thời gian ngắn, Bạch thư ký đã có thể tiếp cận hệ thống giám sát an ninh trong toàn khu nhà.


Những dây thần kinh trong đầu Hứa Nhạc lại rung lên. Hắn đứng dậy, chăm chú quan sát những tia sáng đỏ đang phát ra từ những tủ dụng cụ trước mặt. Rồi nhanh chóng lấy lại vẻ nhanh nhẹn vốn có, hắn lách người qua tủ chuẩn bị rút lui từ phía sau.


Trên đỉnh núi, Bạch Ngọc Lan vẫn đang chăm chú quan sát màn hình máy tính. Lúc này, ngoài tấm bản đồ 3D Cơ Kim Hội ra thì còn xuất hiện thêm rất nhiều những khung nhỏ hình vuông chụp lại hình ảnh từng góc nhỏ trong khuôn viên tòa nhà Cơ Kim Hội.


Ngón tay hắn nhẹ nhàng nhấp vào từng hình ảnh. Hắn phải xác nhận chiếc máy phát tín hiệu mà Hứa Nhạc cài đặt có đầy đủ công hiệu cần thiết thì mới có thể yên tâm được.


Có trong tay mật mã mà gã gián điệp bên trong cung cấp, có một gã bảo dưỡng sư vĩ đại như Hứa Nhạc cùng với một nhân vật đã quen với nhiệm vụ nghe lén ám sát như Bạch Ngọc Lan thì việc thâm nhập vào hệ thống giám sát của Cơ Kim Hội là quá đơn giản. Thậm chí bọn họ còn có thể biến hệ thống đó thành công cụ phục vụ cho bản thân mình nữa.


Tình từ giờ phút này, hệ thống camera theo dõi của Hoàn Sơn Tứ Châu và Cơ Kim Hội coi như vô tác dụng. Sự thâm nhập của Hứa Nhạc đã có được sự đảm bảo lớn nhất.


Bạch Ngọc Lan nheo mắt nhìn màn hình máy tính được chia thành 4 ô nhỏ. Những Đặc công của Cục Đặc Cần Liên Bang đóng trú trong văn phòng cả ngày lẫn đêm. Còn những thành viên của Công ty Bảo an thì tay lăm le vũ khí hạng nặng đi lại đầy cảnh giác xung quanh tòa nhà. Phía sau, khu vực quan trọng nhất thì có rất nhiều nhân vật mang trên mình hơi hướng của quân nhân Quân đội Liên Bang. Hắn nói khẽ vào micro, giọng căng thẳng:


- Chậm một chút. Chậm hơn chút nữa. Giống như chơi trốn tìm ấy. Tôi sẽ canh chừng cho anh, không cần phải lo lắng. Nhưng nếu hành động của anh lớn quá, bị người ta phát hiện ra thì bọn chúng nhất định sẽ kiểm tra lại hệ thống an ninh ngay. Rồi bọn chúng sẽ chỉ mất 3 phút để phát hiện ra vấn đề, mất 10 phút để dò theo dấu vết của tôi. Đến lúc đó, anh thật sự sẽ biến thành đơn thương độc mã đấy, không còn ai giúp anh nữa đâu. Vì vậy hãy chậm một chút, chậm thêm chút nữa.


Ở khung hình dưới góc phải màn hình, hắn phát hiện ra Hứa Nhạc, lưng đeo ba lô lớn không biết từ lúc nào đã chui ra được khỏi rừng cây trong cô nhi viện. Động tác chậm rãi không khác gì một tên ăn trộm không có năng lực, bán thân bất toại. Hắn nói khẽ vào micro, giọng trêu chọc:


- Bảo anh chậm hơn một chút không có nghĩa là kêu anh làm động tác quay chậm như trên phim.


Rồi đột nhiên từ khung hình bên cạnh xuất hiện hai gã cảnh vệ mang súng đang từ hậu viên tiến thẳng đến chỗ Hứa Nhạc, hắn nói nhanh vào micro, giọng vẫn cực kỳ bình tĩnh:


- Gốc cây lớn bên phải. Núp vào đó, không được động đậy. Nghe mệnh lệnh.

oOo

Mặc dù chẳng nhìn thấy gì lạ thường trước mặt nhưng nghe mệnh lệnh từ tai nghe, Hứa Nhạc vẫn lẩn nhanh vào rừng cây rồi ẩn mình trong một gốc cây lớn có lẽ đã đến 500 tuổi.


Hơn 10 giây sau, trong rừng bắt đầu vang lên tiếng bước chân rồi hai tên cảnh vệ vai đeo súng bước đến. Nếu như lúc nãy hắn đi ra bằng lối cũ thì nhất định đã đụng phải hai tên này rồi. Lúc ấy có muốn trốn e rằng cũng chẳng có chỗ nào để trốn.


- An toàn, tiếp tục đi.


Tai nghe lại vang lên giọng nói vô cảm của Bạch Ngọc Lan.


Hứa Nhạc đi sát vào mép rừng, mắt vẫn không ngừng cảnh giác đánh sang phải. Hắn biết rằng lúc này, đường đi nước bước của mình đều đang được Bạch thư ký xử lý nên chắc chắn sẽ không rơi tầm mắt của vành đai bảo vệ trong Cơ Kim Hội nên cũng không căng thẳng cho lắm. Chính vì không còn thấy căng thẳng nên hắn còn giơ ngón tay về phía camera theo dõi vẽ vẽ cái gì đó.


Trong lòng thầm nghĩ, vừa phải nhẹ nhàng, vừa cần phải đẹp. Đây rõ ràng không phải là yêu cầu dành cho con người mà.


Khoảng xanh của cô nhi viện và Cơ Kim Hội liền ngay sát nhau, không chia ranh giới rõ ràng. Suốt cả quãng đường, nghe theo mệnh lệnh chỉ thị của Bạch Ngọc Lan, cuối cùng hắn cũng ba lần thoát khỏi đám cảnh vệ tuần tra để đột nhập vào toilet trong nhà để xe bên dưới khu vực xanh. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK