Mục lục
[Dịch] Gian Khách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vào một ngày cuối cùng của năm 75 Hiến lịch 37 Liên Bang, Lợi Tu Trúc chính thức đội lên cái mũ quả dưa màu đen tròn xoay trên đầu. Cái mũ quả dưa này cũng không có quá to lớn, thế nhưng đội lên trên đầu hắn, đem cái bóng râm dừng lại trên khuôn mặt anh tuấn vô cùng của hắn, nhất thời đem tất cả những cảm giác sắc bén mạnh mẽ lợi hại đều hoàn toàn che giấu hết đi, chỉ còn lại một loại cảm giác trầm ổn, ôn hòa, ít nói…

Đồng thời trong lúc đó, tại Tinh vực Bách Mộ Đại xa xôi, trên khỏa Tinh cầu Ba Phổ Tinh phồn hoa náo nhiệt nhất Bách Mộ Đại, Thủ tịch Trợ lý Bộ Thương Nghiệp Liên Bang, Địch Tạp Nhĩ tiên sinh, cũng đội lên trên đầu một cái mũ tròn làm bằng những cánh hoa lan tươi xinh đẹp vô cùng, chậm rãi đi thăm thú khắp nơi.

Bên cạnh ông ta, gã thương nhân buôn lậu súng ống lộ ra vẻ mặt nịnh nọt vô cùng, hướng về phía vị khách quý mà không ngừng giới thiệu:

- Đây chính là địa phương có phong vị tuyệt vời nhất trên Tinh cầu Ba Phổ Tinh a!

Địch Tạp Nhĩ tiên sinh vừa lòng đưa tay lên điều chỉnh lại một chút cái mũ sang quý trên đầu mình. Bóng khuất của cái mũ rộng vành dừng lên trên dung nhan cực kỳ bình thường của ông ta, làm rõ ràng một mảnh ngạo nghễ đắc ý không chút nào che giấu trên khuôn mặt ông ta.

Kể từ sau khi sự kiện đổ máu tại Nam Khoa Châu xảy ra cùng với Kênh tin tức Đài truyền hình Liên Bang gặp chuyện không may, bên phía Chính phủ Liên Bang bắt đầu dùng một loại thái độ nghiêm túc từ trước đến giờ chưa từng có mà đối đãi với vị nam nhân có hai bả vai vững chắc như núi kia.

Bên phía Chính phủ cũng đồng thời gia tăng sự truy nã ráo riết đối với đám người Trương Tiểu Hoa, mặt khác đồng thời cũng gia tăng thêm sự tiếp xúc trợ giúp đối với các thế lực bản thổ tại Bách Mộ Đại, hy vọng từng bước từng bước một xâm thực đi căn cơ cường đại của Lâm Bán Sơn tại nơi này.

Cái công tác này đến nay đã được tiến hành hơn mười ngày trời rồi. Lần này Địch Tạp Nhĩ tiên sinh đến đây chính là muốn đối với cái công tác lần này hạ xuống một dấu chấm tròn kết thúc hoàn mỹ, nghiệm thu thành quả, sau đó thuận đường thể nghiệm một chút sự hưởng thụ phong thổ nhân tình cùng với cái trang viên nghỉ dưỡng vừa mới được người ta kính tặng trên Tinh cầu Ba Phổ Tinh xinh đẹp này…

Gã sinh viên năm đó của Sở luật sư Sự vụ Mạt Bố Nhĩ, sau hai mươi năm trôi qua đã biến thành một gã quan viên cao cấp trung niên bộ dáng béo phệ phúc hậu. Điều duy nhất mà Địch Tạp Nhĩ tiên sinh không có thay đổi ó chính là lòng trung thành cùng với sự kính sợ vĩnh viễn không bao giờ thay đổi đối với Mạt Bố Nhĩ tiên sinh.

Lần này lên đường chấp hành nhiệm vụ bí mật quan trọng mà đích thân Tổng thống tiên sinh đã tự mình gặp riêng giao phó, ông ta vốn cần phải nên biểu hiện càng thêm cẩn mật cùng với nghiêm túc hơn a…

Nhưng mà cái cảm giác được một đám đại nhân vật của Bách Mộ Đại vây quanh lấy lòng nịnh nọt, cảm thụ thật sự là tốt như vậy a! Ông ta tuyệt đối không ngại chấp nhận hưởng thụ thêm một chút cái gọi là phong tình như thế này. Bởi vì cái gọi là phong tình này, ngoại trừ cái mũ xòe hoa lan sang quý trên đỉnh đầu của ông ta ra, còn có thêm rất nhiều thú vui hưng phấn khác nữa a!

Đoàn xe sang trọng thong thả chạy qua một vài con đường lớn trên Tinh cầu Ba Phổ Tinh, phía trên tầng khí quyển mơ hồ có thể nhìn thấy được một tầng sóng điện từ loại bỏ sóng xạ tuyến phóng xạ, đem ánh quang huy của khỏa Hằng tinh xa xa biến thành một tầng màu lam nhàn nhạt. Tất cả các tòa kiến trúc đủ các loại phong cách quái dị ở bốn phía xung quanh dưới ánh lam quang chiếu rọi, nhìn qua có vẻ đặc biệt quỷ dị cùng với u mị.

Địch Tạp Nhĩ tiên sinh ngắm nhìn những phong cảnh kỳ lạ tha hương bên ngoài cửa sổ xe, lắng nghe báo cáo của gã thuộc cấp bên cạnh mình, trong lòng im lặng cảm khái. Nghe nói Tinh cầu Ba Phổ Tinh trong truyền thuyết là có được những sòng bạc nhiều nhất cùng với những vũ nữ xinh đẹp nhất trong toàn bộ vũ trụ này a. Như thế nào mà dọc theo con đường đi lại nhìn không thấy những cái màn hình chớp động những hình ảnh đám nữ nhân mông to chân dài nhảy múa trên các màn hình quảng cáo lớn cơ chứ?

Xem ra bởi vì cái tràng chiến tranh chết tiệt này, cho nên thậm chí ngay cả bên phía Bách Mộ Đại cũng đã bị ảnh hưởng đến, mà biến thành tiêu điều hoang vắng hơn trước rất nhiều.

- Hạm đội Số 7 của Liên Bang đã tiến hành phong tỏa ba cái Thông đạo Không gian chủ chốt từ Bách Mộ Đại liên thông với lãnh thổ Liên Bang rồi. Những công ty xí nghiệp dưới tay của Lâm Bán Sơn muốn cùng với bên phía Liên Bang tiến hành giao dịch, đã trở nên phi thường khó khăn rồi. Trong khoảng thời gian hai tháng gần đây, đường dây cung cấp tài chính của bọn họ đã sắp sửa bị đứt đoạn!

Gã thuộc cấp nhìn thấy những số liệu ghi chép trong bản tài liệu điện tử trong tay mình, ngữ khí có chút khẩn trương, nhanh chóng báo cáo:

- Bên phía Quân khu III đã âm thầm vận chuyển đến Bách Mộ Đại hai nhóm súng ống đạn dược lớn. Trong khoảng thời gian gần đây trên Tinh cầu Ba Phổ Tinh đã liên tục xảy ra mười bảy tràng tranh chấp có vũ khí. Đám thủ hạ của Lâm Bán Sơn trên này đã tử vong vô cùng thảm trọng!

- Cứ từng bước tiếp cận, từng bước tiêu diệt! Cậu làm tốt lắm! Ha ha ha…

Địch Tạp Nhĩ tiên sinh hưng phấn cười lớn, cảm khái nói:

- Ta mãi vẫn luôn cho rằng, một đám phần tử hắc đạo không ngờ lại có can đảm dám cùng với Liên Bang đối kháng! Thật sự là quá mức khí phách a! Những kẻ đó đáng chết ngàn vạn lần!

- Vẫn còn có hai đường dây mậu dịch quan trọng nhất vẫn còn nằm trong tay của đám người Lâm Bán Sơn! Hơn nữa còn có quyền khống chế thế giới ngầm của năm Cục lớn trên các Tinh cầu Bách Mộ Đại bên này, hiện tại vẫn còn đang nằm trong giai đoạn tranh đoạt kịch liệt. Chỉ cần sau này có thể thành công khống chế được hai đường dây mậu dịch này, như vậy về sau Chính phủ có thể không cần phải lo lắng gì bên này nữa!

Địch Tạp Nhĩ tiên sinh nở nụ cười trào phúng nói:

- Đây chính là tiết mục đặc biệt về một vị Thổ Hoàng Đế Bách Mộ Đại sụp đổ mà các người an bày cho ta xem hay sao?

o0o

Đoàn xe sang quý dưới sự hộ tống của một đám xe hắc đạo dừng lại bên ngoài Hội sở Hạ Uy Di nổi tiếng nhất trên Tinh cầu Ba Phổ Tinh. Gã thương nhân buôn lậu súng ống đạn dược xú danh rõ ràng vang dội khắp toàn bộ Bách Mộ Đại kia nhanh chóng bước xuống, chạy sang phía bên kia của chiếc xe, vô cùng cung kính đích thân mở cửa xe, một phen đón Địch Tạp Nhĩ tiên sinh bước xuống.

Trên cái màn hình tinh thể lỏng to lớn ở phía trên cánh cửa của Hội sở không ngừng xuất hiện các hình ảnh các vũ nữ ăn mặc hở hang không ngừng nhảy múa kích thích…

Địch Tạp Nhĩ tiên sinh đứng bên cạnh chiếc xe, có chút khẽ nhíu mày, nhàn nhạt hỏi:

- Chính là ở trong này à?

- Đúng vậy, Địch Tạp Nhĩ tiên sinh!

Gã thương nhân buôn lậu súng ống đạn dược kia hạ giọng nịnh nọt giải thích:

- Tuy rằng Lâm Bán Sơn đã rời khỏi Bách Mộ Đại nửa năm trời rồi, nhưng mà lại để lại ở trong này một con chó dữ. Trên thực tế chúng ta mãi vẫn luôn nghĩ rằng cái con chó dữ này vốn không có chủ nhân, không nghĩ đến đối diện với cái cục diện như thế này, cái con chó điên kia không ngờ lại vì Lâm Bán Sơn mà nơi nơi cắn người!

- Chỉ cần buổi tối ngày hôm nay có thể một phen đem con chó dữ này hoàn toàn xóa sạch, nắm được quyền khống chế hai đường dây mậu dịch cuối cùng, cùng với quyền khống chế khu vực thế giới ngầm ở nơi này, như vậy toàn bộ Bách Mộ Đại cũng đã hoàn toàn là của ngài rồi!

Gã thương nhân buôn lậu súng ống đạn dược bộ dáng vô cùng khiêm tốn, khom người hạ thấp giọng nói.

Địch Tạp Nhĩ tiên sinh có chút khẽ nhíu mày, nhàn nhạt nói:

- Chú ý một chút, không phải là của ta!

Gã thương nhân buôn lậu súng ống đạn dược nở nụ cười xấu hổ, bàn tay đưa lên vỗ nhẹ lên miệng mình một cái, nói:

- Coi như là tôi lỡ miệng nói bậy đi! Bách Mộ Đại từ nay về sau sẽ trở thành lực lượng ủng hộ kiên định nhất đối với Tổng thống tiên sinh!

- Nói vậy cũng không đúng!

Địch Tạp Nhĩ tiên sinh nghiêm túc sửa lời:

- Căn cứ vào Đệ Nhất Hiến Chương, thì Bách Mộ Đại có được nền độc lập tự chủ hoàn toàn! Bách Mộ Đại vĩnh viễn là thuộc về người của Bách Mộ Đại. Tôi chỉ là đại biểu cho Chính phủ Liên Bang cùng với Tổng thống tiên sinh, đối với những chuyện tình ở nơi này thể hiện sự quan tâm cùng với thân thiết nhất mà thôi!

o0o

Mười mấy gã phần tử võ trang nắm trong tay những súng ống quân dụng của Quân đội Liên Bang, tỏa ra chiếm cứ bốn phía xung quanh cánh cửa đi vào khu Hội sở, bảo vệ xung quanh đám người, nhanh chóng tiến vào trong hội trường của Hội sở.

Sau khi tiến vào trong hội trường, tất cả những người giữ súng ống trong tay đều bị bọn họ lễ phép mà thỉnh đi ra ngoài hết. Địch Tạp Nhĩ tiên sinh cùng với gã thương nhân buôn lậu súng ống đạn dược kia thì lại trực tiếp đi đến hàng ghế cao nhất bên trong hội trường mà ngồi xuống.

Nhìn xuống cái võ đài quyền anh rộng lớn được những ngọn đèn chiếu sáng choang ở giữa khu vực hội trường rộng lớn, Địch Tạp Nh tiên sinh khẽ lắc lắc đầu, không chút nào che giấu vẻ chán ghét trên mặt mình, nói:

- Không ngờ lại dựa vào đấu võ đài sinh tử mà xác định quyền sở hữu đường dây mậu dịch cùng với khu vực quản lý… Cái đám người Bách Mộ Đại các người thật sự là quá mức ngây thơ mà!

Gã thương nhân buôn lậu súng ống đạn dược có chút xấu hổ đáp lời:

- Thế giới ngầm cũng có những quy củ riêng của thế giới ngầm. Quả thật là có chút thô cuồng mạnh mẽ một chút, còn phải xin ngài tha thứ nhiều hơn một chút a!

o0o

Cuộc thi đấu quyền anh chính thức bắt đầu!

Trên võ đài, hai gã nam nhân khí tức mạnh mẽ tàn nhẫn giao thủ với nhau cũng không vượt quá hai mươi giây đồng hồ. Cánh tay mang theo cặp găng tay bảo hộ màu đen tuyền của một gã nam nhân trong đó nhanh như tia chớp đánh thẳng vào cằm của đối thủ. Ngay sau đó, hắn tiến lên phía trước một bước, tiến cận sát vào đối phương, dùng đầu gối hung hăng thúc thẳng vào trong bụng của đối thủ.

Cả toàn bộ hội trường phảng phất như là đều nghe được thanh âm của một thứ gì đó bị gãy rời. Trái tim của các khán giản bên dưới nhất thời như bị bóp chặt, đều đồng thời phát ra một tia hít thở chỉnh tề.

Nhìn thấy gã quyền thủ thất trận cả người toàn là máu được hai gã nhân viên dùng cáng khiêng ra ngoài, tuy rằng biết rõ ràng là bên mình thắng lợi, nhưng mà trên mặt của Địch Tạp Nhĩ tiên sinh vẫn như cũ toát ra thần sắc chán ghét nồng đậm. Ông ta lắc lắc đầu, nói:

- Thật sự là dã man, nguyên thủy, mông muội mà!

Gã thương nhân buôn lậu súng ống đạn dược cười cười quay đầu sang chỗ khác. Cặp mắt tràn ngập thần sắc nịnh nọt của hắn nhất thời trở nên vô cùng bình tĩnh, yên lặng nhìn chằm chằm sang lô ghế ở phía đối diện.

Hắn cũng không có hoàn toàn nói hết sự thật cho Địch Tạp Nhĩ biết. Sở dĩ buổi tổi ngày hôm nay hắn lựa chọn dùng phương thức thi đấu quyền anh sinh tử ngây thơ như thế này để quyết định cái loại sự tình quan trọng như thế, chính là bởi vì hắn đã bị cái con chó dữ kia cắn khiến cho cả người toàn là thương tích, bị cắn đến mức hắn cũng phải kinh sợ.

Mặc dù có được sự trợ giúp mạnh mẽ từ bên phía Liên Bang, tuy rằng biết rõ ràng có thể sẽ một phen nhìn thấy cái con chó dữ kia bị đánh chết, nhưng mà ai cũng không thể nào tưởng tượng ra nổi, cái con chó dữ kia không ngờ lại còn có thể chống đỡ mãi cho đến hiện tại vẫn còn sống khỏe, hơn nữa lại còn hung hăng lộ ra hai hàm răng trắng hếu tràn đầy những cái răng sắc nhọn, lộ ra vẻ khủng bố nhe răng nhìn chằm chằm về phía mình như thế…

Cái gã nam nhân đang ngồi trên cái hàng ghế đối diện kia tựa hồ như cảm nhận được ánh mắt mà đối phương quẳng ném lên người mình, chậm rãi nheo nhẹ mắt lại. Hắn nhẹ nhàng tháo xuống cái băng vải đang băng trên cái vai phải bị thương của mình, chậm rãi đứng thẳng người dậy, hai tay gác lên trên lan can.

Hắn chậm rãi mở ra đôi môi bởi vì không còn chút máu mà trở nên tái nhợt vô cùng, lộ ra hai hàm răng bởi vì khói thuốc lá mà trở nên vàng khè, chậm rãi nhếch miệng nói ra lời nói khinh miệt:

- Tam Pháo, ngày hôm nay tao còn muốn con mẹ nó thượng đài một lần nữa!

Thanh âm của hắn rất nhẹ nhàng, ôn nhu, thế nhưng trong giọng nói lại lộ ra một tia hàn ý khiến cho kẻ khác cảm thấy rét lạnh vô cùng. Hắn chống mạnh hai tay lên trên lan can, ánh mắt nheo chặt lại, giống hệt như một đầu dã thú đang lâm vào tuyệt cảnh, giương mắt nhìn chằm chằm vào cổ họng của gã thợ săn, miệng lộ ra hai hàng răng nanh sắc bén nhất của chính mình!

Từ Đông Lâm chạy đến Bách Mộ Đại, sự mạnh mẽ ngang ngược của Lý Duy vĩnh viễn chưa bao giờ thay đổi, phảng phất vẫn giống hệt như năm đó… Là cái gã thủ lĩnh cô nhi năm đó chỉ cần dùng một thanh dao găm liền dám quét ngang toàn bộ phố Chung Lâu trên Tinh cầu Đông Lâm!

Chiếc áo sơ mi màu xám tro nhạt, bộ áo khoác màu đen bạc màu khoác hờ bên ngoài, mái tóc đen xơ rối nhẹ nhàng phiêu dung theo mỗi một cử động. Hai gò má bởi vì không một chút máu mà nhìn qua tái nhợt vô cùng, tất cả cùng pha trộn một chỗ với nhau, làm gia tăng thêm vài phần mị lực nhàn nhạt. Nhất là một tia nụ cười tàn nhẫn lãnh khốc hé nở trên khóe môi kia, khiến cho rất nhiều người lần đầu tiên gặp mặt Lý Duy, cũng đều sẽ có một chút khoảnh khắc thất thần ngắn ngủi.

Máu tươi từ trong miệng vết thương vỡ toang không ngừng chảy ra, một phen đem một góc của cái áo sơ mi màu xám tro nhạt nhuộm thành một màu đen sẫm cực kỳ chói mắt. Lý Duy híp chặt cặp mắt lại nhìn chằm chằm vào hàng ghế ở phía đối diện mình. Hắn cũng không phải là đang nhớ lại một màn hình ảnh đấu súng cụ thể vào hai người trước đây, mà là muốn xác nhận lại một chút xem cái gã đại biểu của Chính phủ Liên Bang kia có phải đúng như tin tức tình báo là đang ngồi trên hàng ghế đó hay không. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK