Mục lục
[Dịch] Gian Khách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hứa Nhạc cũng biết rõ ràng thân phận của Giản Thủy Nhi, cho nên đối với lời nói của vị Thiếu Tướng này tự nhiên cũng không có chút ngạc nhiên nào. Hắn nheo mắt lại nhìn về phía những bóng người lố nhố trong màn đêm xung quanh, xác nhận lần này Quân đội Liên Bang phái đến bảo hộ đoàn người của mình, quả thật là một Doanh chỉnh biên quân đoàn thiết giáp, nhất thời có chút buông lỏng tâm tình một chút.


Hắn quay đầu lại, vươn tay nắm lấy bàn tay của Giản Thủy Nhi, nhanh chóng bước lên trên chiếc ô tô màu đen kia. Sau khi lên xe, hắn dùng tốc độ nhanh nhất mở ra hệ thống rada quan sát cùng với hệ thống máy tính chủ điều khiển của chiếc xe, đồng thời đeo lên cặp kính râm quen thuộc, ở trong đầu yên lặng hỏi:


- Lão già kia, giúp tôi quan sát đường đi!


Khi tiến hành liên hệ được với Hệ thống Máy vi tính Trung ương của Liên Bang, tâm tình của Hứa Nhạc lại càng trở nên bình tĩnh hơn một chút, cũng không có đem cái nguy cơ mãnh liệt kia biến thành một chuyện vô cùng đáng sợ.


Dưới sự hộ tống của một doanh thiết giáp cơ động, những chiếc xe quân dụng sử dụng hệ thống động cơ liên hợp, cùng với đoàn xe nhất thời rít gào, rời khỏi Đại bản doanh Bộ Tư Lệnh, nhanh chóng xuyên qua màn đêm, hướng về phía Sân bay Quân dụng Trạch Khâu ở phía Tây Nam tinh cầu mà phóng nhanh đi. Một chiếc Chiến hạm loại nhỏ của Hạm đội Liên Bang ở tại sân bay đã làm tốt công tác chuẩn bị cất cánh, tùy thời đều có thể rất nhanh hộ tống Giản Thủy Nhi bay lên, rời khỏi cái khỏa tinh cầu khủng bố lúc này đã tràn ngập đạn đạo cùng với khói lửa này.


Hứa Nhạc cầm chặt tay lái, lái chiếc xe ô tô màu đen, dẫn đầu đoàn xe của đám người Tiểu đội 7, dưới sự hộ tống của một doanh thiết giáp cơ động, dọc theo con đường quốc lộ mà phóng nhanh đi. Bên trong chiếc ô tô màu đen này nhiệt độ cũng không được điều chỉnh cao lắm. Hứa Nhạc thông qua cái gương chiếu hậu giữa xe, nhìn về phía cô thiếu nữ đang ngồi ở hàng ghế phía sau. Hắn nhanh chóng dứt khoát cởi cái áo khoác trên người ra, ném về phía sau, nói:


- Mặc vào đi, cẩn thận kẻo lạnh.


Giản Thủy Nhi bởi vì phải rời đi quá gấp gáp, cho nên cũng không có thời gian mà thay bộ trang phục biểu diễn kiểu quân phục Hạm trưởng Hạm đội được cắt rất ngắn khiến cho trở nên vô cùng gợi cảm kia. Không biết bởi vì hiện tại hơi có chút rét lạnh hay là do bởi vì quá mức kinh sợ, hoặc là còn chưa thể thoát ra khỏi cảm xúc ngập tràn tại buổi biểu diễn văn nghệ kia, khiến cho hai vành tai cùng với hai bên má của cô ta khẽ có chút đỏ lên. Giản Thủy Nhi tiếp nhận cái áo khoác của Hứa Nhạc đưa xuống, lặng lẽ mặc vào.


Thế tiến công của Quân viễn chinh Đế Quốc lần này cực kỳ hung mãnh. Đoàn xe đang chuẩn bị rời khỏi khỏa tinh cầu này, một đường vẫn trầm mặc, không ai lên tiếng nói câu nào, chỉ có những thanh âm của hệ thống thông tin trong chiếc xe, thỉnh thoảng lại vang lên những thanh âm chỉ thị của Bộ Chỉ Huy thông qua hệ thống vô tuyến điện mặt đất mà thông báo tình hình chiến tranh. Tốc độ tấn công đột kích của Quân viễn chinh Đế Quốc trên mặt đất mặc dù là rất nhanh, thế nhưng với sự chống cự mạnh mẽ của trận địa phòng ngự của Quân đội Liên Bang, cho nên cũng không có biện pháp nào ngăn cản lại đường tiến lên của đoàn xe này.


Hứa Nhạc thông qua lão già kia, so với tất cả mọi người ở trên đoàn xe cùng với Bộ Chỉ Huy càng sớm biết rõ ràng hơn những cái tình hình chiến tranh cụ thể trên chiến trường. Hắn nheo chặt cặp mắt lại, trầm mặc nhìn về phía con đường quốc lộ cùng với những chiếc xe thiết giáp quân dụng trong bóng đêm ở phía trước đoàn xe, cùng với các gã chiến sĩ ở trong đó. Đột nhiên, hắn chợt xác nhận được một sự kiện, mục tiêu của đám người Đế Quốc kia… hình như chính là vị thiếu nữ đang ngồi ở sau lưng của mình.


Tại địa điểm cách Sân bay Quân dụng Trạch Khâu khoảng ba mươi km, có một cái ngã rẽ trên con đường quốc lộ. Bên trong chiếc xe ô tô màu đen vẫn như cũ là một mảnh trầm mặc. Sắc mặt của Hứa Nhạc đột nhiên trở nên cực kỳ khó coi.


- Có chuyện gì vậy?


Giản Thủy Nhi từ khi lên xe cho đến giờ vẫn luôn cẩn cẩn thận thận quan sát biểu tình của Hứa Nhạc, liền hạ giọng hỏi.


Hứa Nhạc cũng không có trả lời. Trả lời Giản Thủy Nhi chính là thông báo khẩn cấp của Bộ Tư Lệnh trong hệ thống liên lạc của chiếc ô tô: Sân bay Quân dụng Trạch Khâu bị Hạm đội Đế Quốc tấn công bất ngờ. Chiếc Chiến hạm chuẩn bị sẵn bị hư tổn nghiêm trọng, không thể cất cánh được. Hệ thống đường băng cất cánh hoàn toàn bị phá hủy, tình huống tổn hại vẫn còn nằm trong giai đoạn đánh giá.


Đoàn xe đang không ngừng lướt đi trong bóng đêm bởi vì cái tình huống đột phát bất thường này mà phải lập tức dừng lại. Sau một mảnh im lặng tuyệt đối khoảng năm giây đồng hồ, bên trong hệ thống liên lạc liền truyền đến thanh âm lạnh lùng mà không thể nào cãi lại được của vị Thiếu Tướng kia:


- Dựa theo phương án đã định sẵn từ trước, đoàn xe chuyển hướng đi đến Sân bay Quân dụng Lạc Khâu!


Tuyệt đại đa sỗ những chiếc xe trong đoàn xe lại bắt đầu khởi động trở lại, chuẩn bị chuyển nhập sang con đường quốc lộ gần đó. Nhưng mà bảy chiếc xe quân dụng của Tiểu đội 7 lại vẫn là như cũ, trầm mặc như bảy tảng đá khổng lồ, đậu ở phía bên phải con đường quốc lộ, cũng không có bất cứ ý tứ nào chuẩn bị xuất phát cả. Bởi vì chiếc ô tô màu đen kia mãi cho đến lúc này vẫn lặng yên chưa hề khởi động.


Thanh âm mang theo một cỗ tức giận của vị Thiếu Tướng kia nhất thời vang lên trong hệ thống liên lạc:


- Hứa Trung Tá, vì cái gì còn không lập tức lên đường?


Hai tay Hứa Nhạc nắm chặt tay lái, khẽ nheo chặt cặp mắt lại, nhìn về phía các chiến sĩ kiên nghị đang ngồi im lặng trong những chiếc xe quân dụng ở phía trước, trên mặt vẫn như cũ duy trì một vẻ mặt thanh tĩnh, đột nhiên mở miệng nói:


- Cô có biết, cô chính là một cái mồi câu không?


Hắn cũng không có sử dụng hệ thống liên lạc khi nói, những lời nói này tự nhiên chính là đang hỏi Giản Thủy Nhi. Cô thiếu nữ cảm thấy có chút rét lạnh, hai nắm tay nắm chặt bộ quần áo đang mặc trên người, nhẹ nhàng ừ khẽ một tiếng.


Hứa Nhạc trầm mặc trong khoảng vài giây đồng hồ, ấn nhẹ hệ thông liên lạc trong lỗ tai, nghiêm túc nói với mọi người:


- Tôi không đồng ý với ý kiến đó!


Đường ranh giới phân chia Nam, Bắc bán cầu của tinh cầu 5460 cũng không phải là tuyến phòng ngự thực tế của hai chi Quân đội. Trận địa phòng ngự thật sự giữa Liên Bang cùng với Đế Quốc, chính là một khu chiến trường tự do, bề rộng khoảng chừng 120 km. Cho nên khi đám Quân viễn chinh Đế Quốc hung mãnh đột tiến về phía Nam bán cầu, trước khi tiến đến khu vực đồi núi chập chùng cùng với mảnh bình nguyên rộng lớn, vốn cũng không gặp phải bất cứ lực phản kích nào có thể gây trở ngại bước tiến của bọn họ.


Những chiếc chiến xa cùng với những đầu Robot treo quốc kỳ hình một bông hoa màu đen của Quân viễn chinh Đế Quốc, giống như những đầu dã thú hung tàn, đã bị đói khát rất nhiều năm trời, lúc này đang tham lam mà hung mãnh tiến về phía nguồn nước, một đường phóng đi. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK