Nhìn thông báo Thiên Y Viện đưa đến, ánh mắt Hầu tước Olivier lóe lên sự thâm độc, sau đó tiện tay cất bản thông báo đi, nhẹ thở ra một hơi, nói:
- Gửi cho Chủ tịch quốc hội đại nhân.
- Vâng, Hầu tước các hạ.
Một người thanh niên sắc mặt tái nhợt nhẹ nhàng gật đầu, sau đó nói:
- Tôi lập tức đi làm ngay.
Thấy thuộc hạ đã lui xuống, ánh mắt màu xám tro của Hầu tước Olivier lại lóe lên ý cười nhàn nhạt. Nếu Thiên Y Viện dễ dàng ứng phó như vậy thì cũng không phải là Thiên Y Viện đã ngăn cản được Huyết tộc ngàn năm của Hoa Hạ.
Nhưng hội trưởng lão tất nhiên cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua. Một mục tiêu có thể khiến cho vô số Huyết tộc cao cấp bị vây ở một cảnh giới rất nhiều năm được tấn cấp, hội trưởng lão đương nhiên sẽ không bỏ qua dễ dàng. Dù sao, đây cũng là nắp đỉnh của Tế Thế Đỉnh. Thiên Y Viện có cường ngạnh như thế nào cũng không thể một chút cũng không động tâm.
- Chu thúc thúc, hội Viện ủy đã cự tuyệt. Chẳng lẽ lần này chúng ta cứ như vậy mà bỏ qua cho Giang Nguyên?
Hồ Minh Vũ rõ ràng là không cam tâm.
Chu Thế Dương lạnh lùng cười nói:
- Không thể nào. Tôi đã nói với cậu, Huyết tộc tuyệt đối không thể nào cứ như vậy mà bỏ qua. Minh Vũ, cậu còn quá trẻ, đối với phương diện này cũng không phải quá quen thuộc. Chờ sau này tuổi tác của cậu lớn thêm một chút, đến lúc đó cậu sẽ biết, chỉ cần lợi ích đủ để người ta động tâm, không ai có thể dễ dàng buông tha.
- Vâng, Chu thúc thúc.
Hồ Minh Vũ khiêm nhường đáp, ánh mắt lóe lên sự mong đợi và hưng phấn.
Bưng tách trà trên bàn, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, Từ Khải Liễu nhìn Giang Nguyên, nói:
- Giang Nguyên, con cứ yên tâm luyện đan, tận lực nghĩ biện pháp luyện ra đan dược siêu phẩm.
Nói đến đây, Từ Khải Liễu thoáng ngừng một chút, sau đó nói tiếp:
- Dĩ nhiên, nếu nắp đỉnh không phải là nắp gốc của Tế Thế Đỉnh, con cũng đừng lo lắng quá độ. Liên quan đến chuyện nắp đỉnh, hội Viện ủy sẽ tận lực nghĩ biện pháp.
La Thiên Minh bên cạnh cũng nhẹ nhàng gật đầu:
- Giang Nguyên, con cứ cố gắng hết sức là được, cũng không cần quá mức bức bách mình. Dù sao vấn đề nắp đỉnh cũng không phải một mình con là có thể giải quyết. Cho dù có vấn đề, cũng là Viện trưởng và hội viện ủy giải quyết. Tôn nghiêm và kiêu ngạo của Thiên Y Viện chúng ta không bao giờ để cho người khác chà đạp, huống chi là thứ tà ma vực ngoại.
- Thiên Y Viện chúng ta tuyệt đối không vì một chút lợi ích nhỏ mà buông tha cho thành viên của mình.
Nhìn hai vị tiền bối ra sức trấn an mình, Giang Nguyên khẽ cười, gật đầu nói:
- Xin Viện trưởng và lão sư cứ yên tâm, con sẽ làm hết sức mình.
Nói đến đây, Giang Nguyên nhìn gương mặt mỉm cười nhưng ánh mắt vẫn không che giấu được sự buồn bã của La Thiên Minh, liền cười một tiếng, nói:
- Lão sư, thầy đừng lo lắng. Số mệnh của con chỉ do một mình con nắm giữ. Không có bất kỳ ai có thể quyết định được.
Giang Nguyên vừa nói xong, sắc mặt của La lão liền cứng đờ, nhẹ nhàng nhìn sang Từ Khải Liễu bên cạnh, thấy bà cũng không có cái gì là không vui, liền nói:
- Được rồi, bất kể sau này có chuyện gì, cứ thương lượng với Viện trưởng và ta. Nội viện tuyệt đối sẽ không để con thua thiệt.
- Tất nhiên rồi ạ.
Giang Nguyên gật đầu.
Mấy ngày trôi qua, dưới tầm mắt chú ý của không ít người, Giang Nguyên vẫn không đến phòng luyện đan. Không chỉ là đan dược siêu phẩm, mà đan dược thượng phẩm, Giang Nguyên cũng không có lòng tin luyện chế nữa.
Nhưng lúc này cũng không ai nói gì. Hội Viện ủy vì Giang Nguyên mà đưa ra thông báo, thậm chí là triển khai đại hội toàn viện, tất nhiên sẽ không có ai trong tình huống này lại đi trêu chọc Giang Nguyên. Nhưng lén lút bàn tán là không thiếu được.
Đối với mấy lời bàn tán này, Giang Nguyên xem như không thấy, tiếp tục ở cùng với Tiểu Bảo và hai cô gái, mỗi ngày đi lang thang trong viện, khiến cho các y sĩ, y sư khác phải lé mắt không ít.
- Giang Nguyên một chút cũng không thấy lo lắng nhỉ?
- Ừ, người ta có hội Viện ủy che chở, cần chi phải lo lắng. Dù sao bây giờ cũng đã là luyện đan sư cao cấp, hơn nữa không có nắp Tế Thế Đỉnh, luyện không ra đan dược siêu phẩm cũng là chuyện bình thường.
- Dĩ nhiên, ai cũng không thể bắt chẹt được hắn. Đổi lại là tôi, tôi cũng không lo lắng. Hahah…
- Đúng vậy, nếu không, Giang Nguyên hắn có thể nhàn nhã như vậy sao?
Giang Nguyên đối với mấy lời nói nhàn rỗi này không thèm để ý, nhưng La Thiên Minh thì lại lo lắng vô cùng. Tuy nói những thứ đó cũng không thể quyết định được cái gì, nhưng nếu cứ kéo dài mãi, đối với Giang Nguyên cũng bất lợi vô cùng.
Tuy nhiên, ông lại không cách nào thay đổi được. Trừ phi Giang Nguyên có thể luyện ra được đan dược siêu phẩm, nếu không, bất kể hắn cố gắng như thế nào, lời ra tiếng vào vẫn không thiếu được.
Thời gian từng ngày một trôi qua, Thiên Y Viện lại xuất hiện một tin đồn.
Mặc dù Hội Viện ủy đã từ chối yêu cầu của Huyết tộc, nhưng Huyết tộc dường như vẫn không chịu bỏ qua, một lần nữa đưa ra đề nghị mới.
Lần này bọn họ nhượng bộ cũng không ít. Yêu cầu của bọn họ là một nửa lượng máu trong cơ thể Giang Nguyên, để Huyết tộc nghiên cứu một tháng, và Huyết tộc vẫn đảm bảo phương diện an toàn cho Giang Nguyên.
Sau khi hoàn thành nghiên cứu một tháng, sẽ trao trả nắp đỉnh Tế Thế Đỉnh cho Thiên Y Viện.
Sau khi tin tức này vừa xuất hiện, nội viện liền yên lặng, không một ai dám phát biểu bất cứ ý kiến gì, nhưng lại có một con sóng ngầm mãnh liệt bên trong. Không dùng tính mạng của Giang Nguyên để trao đổi, chẳng qua chỉ là một nửa lượng máu trong người cùng với việc để Huyết tộc nghiên cứu một tháng, hơn nữa còn đảm bảo an toàn cho Giang Nguyên. Đối với Thiên Y Viện mà nói, đây tuyệt đối là có lời, hơn nữa cũng không tổn hại đến tôn nghiêm và kiêu ngạo của Thiên Y Viện.
Trong không khí hoàn toàn im lặng, tất cả mọi người đều biết, tình huống không hề yên tĩnh như ngoài mặt. Sự yên tĩnh này đại diện cho mạch nước ngầm đang dâng trào bên dưới. Mặc dù không người nào dám tỏ thái độ, nhưng chuyện liên quan đến Tế Thế Đỉnh, vẫn tùy thời có thể bộc phát.
Tất cả mọi người đều đang ngó chừng Hội Viện ủy, chờ hội Viện ủy tỏ thái độ.
Nhưng ngược lại không có mấy ai để ý thái độ của Giang Nguyên. Dẫu sao quyền chủ động trong chuyện này cũng là của hội Viện ủy. Để có thể lấy lại nắp Tế Thế Đỉnh, Giang Nguyên chịu chút hy sinh, dường như cũng không quá mức nghiêm trọng.
Trong lúc tất cả mọi người đều đang trông chờ thái độ của hội Viện ủy, vẫn có người chú ý đến động tĩnh của Giang Nguyên. Bởi vì bọn họ không giống với những người khác, hiểu được cách làm người của Giang Nguyên, biết được chuyện này quyền chủ động là nằm trong tay hắn.
Cũng có người không biết chuyện này nhưng vẫn đang chờ phản ứng của hắn.