Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tới chừng mười một giờ, Tuyên Tử Nguyệt và Phan Hiểu Hiểu dẫn Tiểu Bảo trở về, thấy Giang Nguyên đang đổ đầy đồ vào chén, Phan Hiểu Hiểu liền chạy lịch bịch tới, nhìn chằm chằm tò mò vào động tác của Giang Nguyên.

Lúc này Tuyên Tử Nguyệt cũng đi tới. Thật ra cô cũng biết Giang Nguyên đang làm gì, vội vàng nói:

- Giang Nguyên... Anh bận gì thì làm đi. Em giúp anh...

- Để em, để em...

Phan Hiểu Hiểu cũng vội vàng tới hỗ trợ.

- Không cần, không cần... Để anh làm. Hai em đi chuẩn bị đồ đi!

Nhìn hai người, Giang Nguyên cười nói:

- Xế chiều chúng ta chuyển nhà rồi!

- Chuyển nhà? Chuyển đi nơi nào?

Tuyên Tử Nguyệt hơi giật mình, hỏi.

Giang Nguyên mỉm cười nói:

- Nơi này quá nhỏ rồi, khiến hai em phải chịu khổ... Trong viện đã bố trí cho anh một tòa biệt thự, hôm nay chúng ta liền chuyển qua đó!

Nghe thấy những lời này, Tuyên Tử Nguyệt mới thở phào nhẹ nhõm.

- Hả... Thật vậy sao? Thật sao? Thật quá tốt rồi...

Phan Hiểu Hiểu hưng phấn nói:

- Thế là em có phòng riêng rồi!

Nhìn vẻ mặt vui mừng của Phan Hiểu Hiểu, Giang Nguyên liền cười nói:

- Ừ ừ... Đi thôi, đi thôi... Tử Nguyệt cũng đi đi em...

Đến giữa trưa, Giang Nguyên cũng chỉ miễn cưỡng đổ đầy một phần tư của một cái rương cho Thú Thần Bát. Bởi dược liệu trong rương thật sự quá nhiều rồi.

Phan Hiểu Hiểu đã sớm trợ giúp Tuyên Tử Nguyệt thu thập đồ đạc xong. Tuyên Tử Nguyệt vào bếp chuẩn bị cơm trưa, cô liền ôm Tiểu Bảo, kinh ngạc nhìn Giang Nguyên bỏ dược liệu vào trong Thú Thần Bát.

- Ồ ồ ồ... Tại sao lại có thể thế nhỉ? Cái bát rách này là thứ gì... Thế nào lại như vậy...

Nhìn Giang Nguyên lần lượt bỏ Dạ Minh Đằng vào, cái bát rách trong mắt cô liền nhanh chóng khiến dược liệu đen đi rồi biến thành bụi, Phan Hiểu Hiểu vô cùng kinh ngạc.

- Được rồi, được rồi... Hiểu Hiểu, em cũng đừng quản nhiều... Mau tới giúp chị chuẩn bị bát đũa đi. Ăn cơm thôi...

Từ trong bếp, Tuyên Tử Nguyệt nhìn Phan Hiểu Hiểu đang trừng lớn mắt nhìn chằm chằm vào Thú Thần Bát, lộ vẻ kinh ngạc, vội vàng cười kêu lên, sợ cô lại làm phiền tới Giang Nguyên.

- Tới ngay tới ngay...

Phan Hiểu Hiểu vừa đáp lời, vừa nhìn chằm chằm vào Thú Thần Bát trước người Giang Nguyên và dược liệu đã hoàn toàn biến thành bụi trong chén, sau đó kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Giang Nguyên, nói:

- Giang Nguyên, rốt cục đây là thứ gì vậy? Tại sao lại có thể như thế?

Giang Nguyên cười cười, đưa tay cầm lấy Thú Thần Bát, đổ bụi bặm trong bát vào thùng rác bên cạnh, sau đó lại nắm một nắm Dạ Minh Đằng từ trong rương lên, cho vào Thú Thần Bát, cười nói:

- Thứ này gọi là Thú Thần Bát. Em cảm thấy thứ này thú vị thì có thể thử xem...

Dứt lời, hắn liền đứng dậy:


- Anh đi sắp bát đũa đã... Em tới đi...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK