Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang Nguyên thấp giọng hỏi Diêu Nhất Minh.

- Đã chuẩn bị xong, bây giờ tôi có thể bảo người thả bọn chúng ra ngoài. Ngoài ra, chúng ta còn chuẩn bị mấy con thỏ nữa.

Diêu Nhất Minh liếc nhìn Tiểu Bảo đang được Tuyên Tử Nguyệt dùng khăn lông lau mặt, đáp.

Giang Nguyên hài lòng gật đầu, nói:

- Được, thả cọp ra đi.

- Vâng, trưởng ban.

Nghe Giang Nguyên nói, Diêu Nhất Minh vội vàng cầm điện thoại vệ tinh bước sang một bên.

Thấy Tiểu Bảo đã lau mặt xong, Giang Nguyên bước lên ôm lấy cậu, nói:

- Tiểu Bảo, nào, để ba dẫn con đi xem cọp.

- Oa, được xem cọp. Hay quá, hay quá.

Mười phút sau, hai đại Vu sư đi theo trợn tròn mắt nhìn hai con cọp đang đuổi theo mấy con thỏ chạy loạn trên đồng cỏ.

Thảo nguyên này từ lúc nào có loại này chứ? Hai người nhìn Giang Nguyên, không khỏi nói thầm:

- Sứ giả đại nhân rốt cuộc đang chơi gì vậy? Có muốn lừa con nít cũng đừng nên lừa như vậy chứ?

Thấy hai Đại vu sư đang mở to mắt nhìn mình, Giang Nguyên không khỏi thẹn quá hóa giận:

- Nhìn cái gì? Mau chuẩn bị ngựa chiến đi. Tiếp theo đến phiên hai người rồi.

Ôm lấy một con hổ con dài thước rưỡi, Tiểu Bảo cười híp mắt, cũng không nhắc đến ngựa chiến nữa.

Nhưng Giang Nguyên biết rất rõ, tiểu tử này chẳng qua là bị con hổ con dời đi sự chú ý. Nhiều nhất đến ngày mai lại nhớ đến ngựa chiến nữa cho xem.

- Như thế nào? Các người đã nghĩ ra biện pháp hay chưa?

Nhìn hai vị đại Vu sư mặt mày ủ dột, Giang Nguyên hỏi.

Draco và Portugo nhìn nhau, sau đó đáng thương nhìn Giang Nguyên, nói:

- Sứ giả đại nhân, việc cho loài thú tiến hành di cư lớn là không thể nào. Cho dù chúng tôi điều động toàn bộ bộ lạc Vu sư cũng không cách nào gọi về hàng trăm con vật đã tiến hành di cư từ mấy tháng trước được.

Nhìn hai người bày ra bộ dạng đáng thương, Giang Nguyên hít sâu hai cái, nói:

- Ai bảo các người làm như vậy chứ? Sao các người không dùng đầu óc một chút?

Bị Giang Nguyên la mắng, hai vị Đại vu sư không tức giận, ngược lại vội vàng nói:

- Xin sứ giả đại nhân dạy bảo.

- Các người tìm ít ngựa chiến lớn một chút cùng với một ít người chạy đuổi theo, làm ra tình huống lớn một chút không phải là xong hết rồi sao?

Nhìn hai Đại vu sư hoàn toàn không hiểu, Giang Nguyên hận không rèn sắt thành thép.

- Như vậy có được không?

Nghe Giang Nguyên nói xong, hai vị Đại vu sư bày ra biểu hiện không thể tin nổi.

- Dĩ nhiên là có thể. Chỉ là hù dọa con nít mà thôi. Đừng nói là hai người không làm được nhé?

Thấy sứ giả đại nhân như muốn bùng nổ lên, hai đại Vu sư vội vàng gật đầu. Nếu còn hỏi nữa, kết quả của hai người bọn họ sẽ không được tốt lắm.

Đối mặt với yêu cầu của sứ giả đại nhân, bộ lạc Vu sư dĩ nhiên là không dám thờ ơ. Sau khi nhận được tin tức, tế tư tổ linh điện rất nhanh triển khai hội nghị khẩn cấp.

Người nào cũng tinh thần phấn chấn đến tham gia cuộc họp. Sau khi nghe Tế tư đại nhân nói xong, ai nấy đều choáng váng, hồi lâu vẫn chưa khôi phục lại tinh thần.

Nhưng cũng may, rất nhanh các Đại vu sư đều nhận được lệnh truyền của Tổ linh điện, toàn lực tìm ra ngựa chiến lớn trong phạm vi toàn bộ lạc, sau khi tìm được lập tức báo cáo về ngay. Hơn nữa còn chú thích đây là yêu cầu của sứ giả đại nhân.

Nghe là lệnh của sứ giả đại nhân, đám đại Vu sư không dám lơ là, lập tức phái hết các võ sĩ trong bộ lạc, truy tìm ngựa chiến


Các võ sĩ đều rất tinh tường địa bàn của mình, rất nhanh ngựa trên trên khu vực thảo nguyên trong phạm vi bộ lạc đều đã được đưa về Tổ linh điện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK