Mục lục
Tuyệt Phẩm Thiên Y (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Trưởng ban, chúng ta còn mười phút nữa là có thể lên bờ.

Diêu Nhất Minh thấp giọng báo cáo với Giang Nguyên:

- Bây giờ nhân viên của chúng ta đang chạy đến bến tàu, nhưng người của sứ quán thì nửa tiếng nửa mới đến được.

Giang Nguyên gật đầu. Hắn hiểu động tác của đại sứ quán. Dù sao không phải ai cũng có được hiệu suất như Thiên Y Viện. Hơn nữa, có nhân viên của Thiên Y Viện ở đây, sau khi hắn đến Hy Lạp đã an bài bên cạnh hắn, tùy thời phản ứng nên mới nhanh như vậy, lập tức nói:

- Được rồi, bảo bọn họ chuẩn bị sẵn sàng, hộ tống Tiểu Bảo rời đi. Ngoài ra, điều một nhóm người đưa chúng tôi đến đại sứ quán trước.

- Vang, Trưởng ban.

Lúc này, điện thoại trong tay Eve vang lên. Eve nói vài câu với bên kia, sắc mặt thay đổi, sau đó nhìn Giang Nguyên, nói:

- Giang Nguyên, người của tôi cũng sắp đến, nhưng bọn họ phát hiện có một nhóm người đang chạy đến bến tàu, lại còn mang theo vũ khí, nhưng không phải người của các anh, cũng không giống người của chính phủ Hy Lạp.

Nghe xong, sắc mặt Giang Nguyên khẽ biến, thoáng trầm xuống, sau đó nhìn Diêu Nhất Minh, nói:

- Bảo người của chúng ta chuẩn bị đánh lén. Một khi đối phương làm khó dễ thì toàn lực đánh ra.

Mặc dù còn chưa xác định thân phận của đối phương, nhưng lúc này, trừ người của mình ra thì chỉ là địch. Giang Nguyên không cần suy nghĩ nhiều liền có thể đoán ra được lai lịch của đối phương. Ngoại trừ người Mỹ đang đuổi giết Thiết Quân thì không còn người nào có được phản ứng nhanh như vậy nữa.

Là một nước quyền lực nhất thế giới, có lực lượng ẩn núp tại Hy Lạp cũng chẳng phải chuyện kỳ quái. Chẳng qua Giang Nguyên âm thầm kinh hãi chính là, tình huống mà hắn lo lắng nhất đã xuất hiện.

Xem ra thứ đồ mà Thiết Quân lấy được không phải chuyện đùa. Nếu không, không đến nỗi để Mỹ phải đích thân vận dụng lực lượng của mình động thủ trên địa bàn của Hy Lạp.

Diêu Nhất Minh mặt đầy ngưng trọng cầm điện thoại vệ tinh bước sang một bên hạ mệnh lệnh. Là Ủy viên thường vụ Hội Đồng Viện, Giang Nguyên không được phép xảy ra vấn đề. Nếu thật vì chuyện của thế tục mà bị thương tổn hoặc nghiêm trọng hơn, người có liên quan phải chịu trách nhiệm rất lớn.

Đến lúc đó, nếu thật xảy ra vấn đề, cho dù là chính phủ Mỹ, cũng vì vậy mà phải trả một cái giá thật đắt. Hậu quả sẽ không ai có thể chịu đựng được. Bất luận thế lực này có mạnh bao nhiêu đi chăng nữa.

Hơn nữa, tất cả thành viên Thiên Y Viện tham gia chuyện này cũng sẽ bị xử phạt nghiêm trọng.

Sắc mặt của vị cao thủ Thiên giai cũng ngưng trọng, dẫn hai cao thủ Địa giai cầm vũ khí đứng trước mặt Giang Nguyên.

- Nhiệm vụ của các người là bảo vệ Tiểu Bảo, Tuyên tiểu thư và Phan tiểu thư. Một khi chúng tôi lên bờ thành công, nếu có dị động, nhân viên của chúng ta và lực lượng Huyết tộc phải hộ tống bọn họ đến địa phương an toàn.

Giang Nguyên nhìn ba người, nói.

Ba người nhìn nhau, sau đó vị cao thủ Thiên giai không dám chậm trễ, gật đầu nói:

- Vâng, Thường ủy Giang.

Thật ra cũng không có mấy ai quan tâm đến đám người Mỹ. Người của đối phương không thể quá nhiều. Có cao thủ của Thiên Y Viện và Huyết tộc tiếp ứng, cũng không xảy ra vấn đề gì lớn.

Nhưng điều làm cho mọi người khó xử chính là, nếu cảnh sát và quân đội Hy Lạp ra mặt, đó lại là một vấn đề lớn. Không ai muốn phát sinh mâu thuẫn với quân đội và chính quyền địa phương. Dù sao sức mạnh cá nhân có mạnh đến đâu cũng không thể so sánh với cơ quan vũ lực. Một khi chân chính phát sinh mâu thuẫn, Giang Nguyên cũng không phải vì mình có nhiều người mà có thể rời khỏi Hy Lạp an toàn.

Biện pháp duy nhất chính là không dính vào quân đội, nhanh chóng chạy đến đại sứ quán. Nếu bị chặn lại, vạn nhất bị tẩu hỏa, cũng chỉ có thể cưỡng ép xông lên.

Đến lúc đó, máy bay cũng không thể sử dụng, chỉ có thể lén lút rời đi. Giang Nguyên cũng không muốn gia đình chạy chật vật như vậy. Nói sau, hắn cũng là Ủy viên thường vụ Hội Đồng Viện Thiên Y Viện, nếu giống như dân tỵ nạn cụp đuôi chạy trốn, truyền ra ngoài chẳng phải khiến người ta cười đến rụng răng sao?

Mấy phút sau, bến tàu đã thấy thấp thoáng đằng xa. Mặc dù bến tàu đang rất yên tĩnh nhưng mọi người đều biết, chỉ cần du thuyền cập bờ, mọi chuyện sẽ xảy ra.


- Tất cả mọi người chuẩn bị sẵn sàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK